Đế Bá

Chương 4102: Chương 4102: Một kiếm vạn cổ sợ




Ong ong ong ong ong!

Kiếm quang chợt lóe nháy mắt càn quét đại địa, kiếm quang vụt qua thiên địa sáng như ban ngày, kiếm quang tựa làn sóng lan tràn ra.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm quang chém xuống, các cái đầu bay lên, từng cột máu phun ra như suối. Máu phun lên trời như đóa hoa nở, mưa máu đổ rào rào. Trong thời gian ngắn trời đổ cơn mưa máu.

Các xác chết mất đầu ngã ngửa ra sau, nếu đứng từ trên cao nhìn xuống như đóa hoa lớn nở rộ, nhìn thấy ghê người.

Các xác chết yên lặng nằm dưới đất, máu chảy róc rách tụ thành dòng suối. Dường như mọi người đông lại, tất cả chững lại.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

- Có phong phạm đại giáo, đáng tiếc hơi ngốc.

Lý Thất Dạ không nhìn lâu hơn, trả trường kiếm lại cho Quách Giai Tuệ.

Kiếm này đơn giản không hoa hòe, dường như chỉ là trường kiếm bình thường, không giống hung khí đồ sát ngàn vạn sinh mệnh.

Nhìn xác chồng chất như núi trong hành cung, những người xem nổi da gà, bao người sợ đến mặt trắng bệch, chân run cầm cập.

Khi bị Quách Giai Tuệ đẩy ra hành cung, Lý Thất Dạ chỉ để lại một câu hờ hững:

- Kêu người Trung Vực Thánh Địa đến nhặt xác đi.

Nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ đi xa đến khi biến mất, từ đầu đến cuối không ai nói một tiếng nào, mọi người nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt, trong lòng ớn lạnh.

Một lúc lâu sau có lão tổ đại giáo lấy lại tinh thần ngâm nga danh hiệu của Lý Thất Dạ:

- Đệ Nhất Hung Nhân!

Lúc này biết bao người mới thật sự cảm nhận được hung mãnh, máu me ẩn chứa đằng sau danh hiệu.

Có cường giả tu sĩ rùng mình:

- Đệ Nhất Hung Nhân dữ thật!

Sau này khi đối diện Lý Thất Dạ không cần hắn ra tay, nghe tiếng của hắn đã hù bọn họ sợ vỡ mật.

Một kiếm kinh vạn cổ, một kiếm làm thế gian kinh dị.

Hôm nay nguyên Luân Hồi Sơn thành chìm trong tĩnh lặng, Luân Hồi Sơn thành vốn phồn hoa náo nhiệt bỗng chốc yên tĩnh.

Giống như mùa hè oi bức trở nên mát lạnh, mọi người bỗng chốc yên tĩnh lại. Nhưng lúc này Luân Hồi Sơn thành không phải yên tĩnh mát mẻ mà là yên tĩnh trong rùng mình.

Trên bầu trời Luân Hồi Sơn thành còn khuếch tán mùi máu, dù Trung Vực Thánh Địa đã có đệ tử đến nhặt xác, rửa sạch trong ngoài hành cung nhưng mùi máu phát tán trong không trung vẫn còn đó.

Khi ngửi mùi máu thì nhiều người rùng mình nổi da gà, bản năng thì thào:

- Đệ Nhất Hung Nhân, một kiếm bình vạn cổ.

Mãi đến hiện tại Đệ Nhất Hung Nhân Lý Thất Dạ để lại ấn tượng cho mọi người là một kiếm bình vạn cổ. Cầm kiếm trong tay vô địch đương thời, quét ngang cửu thiên thập địa, bất cứ thần linh đế vương đều bị một kiếm chém.

Trong Luân Hồi Sơn thành có nhiều cường giả thế hệ trước lẩm bẩm:

- Mạnh quá, Hộ Sơn tông ra vị sư tổ như vậy e rằng có dấu hiệu nổi lên đây!

Cũng có nhiều cường giả tu sĩ riêng tư xì xầm nhỏ to.

Với hung danh của Đệ Nhất Hung Nhân, Luân Hồi Sơn thành ngày nay vô số cường giả tu sĩ không dám lớn tiếng thảo luận về Đệ Nhất Hung Nhân, dù là Bất Hủ Chân Thần từng không ai bì nổi, thiên tài tuyệt thế cũng câm như hến chẳng dám nói năng gì.

Nhiều lão tổ đại giáo đầy hy vọng nói:

- Hộ Sơn tông sắp vươn lên rồi sao? Suy sụp thời gian lâu như vậy rốt cuộc sắp lấy lại phồn vinh xương thịnh ngày xưa?

Có Bất Hủ Chân Thần phỏng đoán:

- Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc sẽ báo thù mạnh mẽ hung dữ nhất với Đệ Nhất Hung Nhân. Nếu Đệ Nhất Hung Nhân qua được đợt trả thù này thì Hộ Sơn tông thật sự sẽ vươn lên, không chừng Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc từ nay xuống dốc.

Có người giật mình cảm thấy khó tin:

- Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc sắp đi hướng suy sụp?

Có lão tổ nhìn phương xa như nhớ về lịch sử, chậm rãi nói:

- Cũng không có gì phải ngạc nhiên, cực thịnh thì suy, đây là quy tắc từ trăm ngàn vạn năm nay. Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc đã xương thịnh dài như vậy, sắp xuống dốc cũng không lạ gì.

Có đại nhân vật không quá xem trọng Đệ Nhất Hung Nhân, ôm thái độ bàng quan nói:

- Có lẽ vậy, nhưng nếu Đệ Nhất Hung Nhân không chịu đựng nổi Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc trả thù thì Hộ Sơn tông sẽ thành tro bụi.

Quả nhiên Đệ Nhất Hung Nhân Lý Thất Dạ một kiếm san bằng hành cung của Trung Vực Thánh Địa không lâu sau, bên ngoài Luân Hồi Sơn thành vang tiếng nổ điếc tai.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ nặng nề vang khấp bầu trời Luân Hồi Sơn thành ngàn vạn dặm. Bầu trời tối đen, mọi người ngước lên nhìn. Một chiếc chiến mông siêu to từ từ lái đến.

Chiếc chiến mông khổng lồ ngừng lại trên bầu trời tổ thành lớn nhất Luân Hồi Sơn thành.

Tổ thành là thành thị trung ương Luân Hồi Sơn thành, cũng là chủ thành lớn nhất nằm ngay chính giữa Luân Hồi Sơn thành. Nó chiếm diện tích rất rộng, giắt ngang các ngọn núi.

Rầm!

Một người từ trên trời giáng xuống nặng nề đáp xuống đường cái tổ thành. Đó là một thanh niên toàn thân mặc áo giáp, chiến ý cao vút, đôi mắt sắc bén, vai khiêng thanh trường thương, mũi thương khí lạnh khiếp người. Khi thanh niên quét mắt qua như mũi thương có thể tước bằng mọi thứ bị gã xem.

Thấy thanh niên kia, có người kêu lên:

- Y Triệu Vĩ! Thái tử của Bát Quái Cổ quốc đến!

Thanh niên trước mắt là thái tử của Bát Quái Cổ quốc, cũng là vị hôn phu của Trung Vực Thánh Nữ, tiếc thay nàng đã chết dưới kiếm cúa Lý Thất Dạ.

Rầm rầm rầm!

Thái tử Bát Quái Cổ quốc Y Triệu Vĩ mới đáp xuống tổ thành thì ngay sau đó là một chuỗi tiếng đáp xuống đất. Trên chiến mông to lớn như đổ mưa người, các chiến sĩ giáp sắt từ trên trời giáng xuống, lấy thái tử Bát Quái Cổ quốc Y Triệu Vĩ làm trung tâm hình thành đại trận tuyệt thế.

Trong phút chốc đại quân ngàn vạn từ trên trời giáng xuống hình thành đại trận tuyệt thế trong tổ thành, chiến ý cao vút, khí thôn sơn hà. Nhìn từ xa đội thiên quân vạn mã như vậy giống cơn lũ sắt thép tùy thời xô đẩy tất cả.

Nhìn thiên quân vạn mã, có người hút ngụm khí lạnh:

- Tuyệt Trận quân của Bát Quái Cổ quốc! Quân đoàn mạnh nhất Bát Quái Cổ quốc được điều đến, xem ra Bát Quái Cổ quốc muốn báo thù cho Trung Vực Thánh Nữ, rửa sạch sỉ nhục.

Có Bất Hủ Chân Thần lắc đầu nói:

- Tuyệt Trận quân không được đâu, cách biệt như thế không thể bù đắp bằng số người. Hai bên cách biệt thực lực rất xa, là lạch trời không thể vượt qua.

Có lão tổ lắc đầu nói:

- Không biết đại nhân vật nào của Bát Quái Cổ quốc đến, bằng vào thái tử và Tuyệt Trận quân của Bát Quái Cổ quốc thì không thể tranh phong với Đệ Nhất Hung Nhân, sẽ chỉ đi chịu chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.