Đế Bá

Chương 561: Chương 561: Một mình xông Hổ Khiếu tông. (2)




Dưới một chiêu lại bị đối phương đánh cho trọng thương, bị đối phương thoáng cái bóp cổ, không thể nào động đậy, lúc này khiến cho sắc mặt của Hổ Khiếu tông chủ bị sợ đến trắng bệch.

- Cái này quá biến thái đi!

Thấy một màn như vậy, không ít người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông hít vào một hơi lãnh khí, ở trong một sát na, Lý Thất Dạ liền giết vào bên trong Hổ Khiếu tông, gặp người giết người, gặp núi hủy núi, hung hãn đến không thể đỡ được.

- Hổ Khiếu tông chủ đương nhiệm mặc dù không cách nào so sánh với Hổ Hoàng chi lưu, nhưng cũng là một vị Cổ Thánh khó lường nha! Trong nháy mắt liền bị đánh bại rồi?

Có người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông không khỏi sắc mặt đại biến, trong lòng sợ hãi.

Một tay của Lý Thất Dạ bóp chặt ở cổ của Hổ Khiếu tông chủ, nhìn hắn một cái, phong khinh vân đạm mà cười nói:

- Hổ Khiếu tông các ngươi ước chiến ta ở ngày trăng tròn, tốt lắm, ta ở ngày trăng tròn liền ứng chiến với các ngươi. Bất quá nha, ta hảo tâm trước nhắc nhở cho Hổ Khiếu tông các ngươi một chút, đem người già yếu nhược của Hổ Khiếu tông các ngươi trước đưa đi chỗ khác đi, đợi đến sau ngày trăng tròn, ở Đông Bách thành cũng không có Hổ Khiếu tông nữa, phiến sơn hà này cũng sẽ không còn tồn tại!

- Xuất khẩu cuồng.....

Hổ Khiếu tông giận dữ hét lên, nhưng mà lời của hắn còn chưa nói hết, một tiếng "Oanh" vang lên, cả người hắn bị Lý Thất Dạ đập bay ra ngoài, đụng gãy vài ngọn núi, máu tươi cuồng phun, nhiễm đỏ mặt đất, khi hắn bò dậy Lý Thất Dạ đã không còn bóng dáng rồi.

- Tiếu súc sinh, nạp mạng đi!

Lúc này một tiếng hét điên cuồng từ chỗ sâu nhất của Hổ Khiếu tông vang lên, một người phóng lên cao, thần hoàn vây ở quanh thân, huyết khí quét ngang tới, sơn hà cũng bị run rẩy!

Hổ Khiếu thái thượng hoàng trong nháy mắt mà tới, nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng mà Lý Thất Dạ đã rời đi, khi lão thấy sơn môn sụp đổ, đỉnh núi nứt vỡ, bị tức đến toàn thân run run.

- Tiểu súc sinh, không đem ngươi thiên đao vạn quả, thề không làm người!

Cuối cùng tiếng rống giận của Hổ Khiếu thái thượng hoàng vang dội cả thiên địa của Hổ Khiếu tông!

- Không hổ là hung nhân nha, quả thực chính là cự long điên cuồng phụ thể, hủy sơn toái nhạc, rõ ràng là tồn tại cảnh giới Vương Hầu thế nhưng tàn sát Cổ Thánh như giết gà chó!

Ở bên ngoài Hổ Khiếu tông rất nhiều người thấy một màn như vậy đều không khỏi hơi bị run lên.

- Tiên thể chính là tiên thể, Trấn Ngục thần thể, đây quả thực là thứ tốt khiến cho người ta ghen tỵ đến phát điên lên!

Cũng có một ít người không nhịn được mà thở dài, vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.

Tiên thể vô địch, đây không phải là lời nói suông, ở trong mắt rất nhiều người, tồn tại cảnh giới Vương Hầu dám là địch với Cổ Thánh, đó là tự tìm đường chết, song, hiện tại Cổ Thánh ở trước mặt Lý Thất Dạ thế nhưng không chịu nổi một kích! Đây quả thực là khúc dạo đầu muốn tàn sát Cổ Thánh, Tiên thể tiểu thnafh đều có thần uy như thế, nếu như Tiên Thể đại thành há không phải là có thể quét ngang thiên hạ!

Lý Thất Dạ rời đi Hổ Khiếu tông, phân phó Tư Không Thâu Thiên để ý đến Hổ Khiếu tông chặt chẽ, sau đó mang theo Trần Bảo Kiều các nàng đi tới một nơi.

- Gia gia của ta cùng Tiểu Đao không có việc gì chứ?

Trì Tiểu Điệp không khỏi lo lắng nói.

Lý Thất Dạ cười một chút, nói:

- Tiểu Đao nhất định là không có việc gì, không có Tiểu Đao, bọn họ lấy cái gì để dẫn ta vào bẫy, về phần gia gia của ngươi nha, lấy ta xem ra cũng không có gì phải lo lắng, hắn bị trấn áp ở trong cổ bảo, đối với hắn mà nói không chừng là một cái cơ hội, ta xem cổ bảo trấn áp hắn chính là ma khí thôn thổ, nếu như gia gia của ngươi chống cự được, sẽ có cơ hội rất lớn vượt qua Tiên thể tiểu kiếp! Đây là một cái khảo nghiệm đối với hắn. Nếu như cửa ải này mà hắn cũng không sống qua được, tương lai hắn ở trên con đường tu luyện tiên thể chỉ sợ nửa bước khó đi.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Trì Tiểu Điệp lại là thở phào nhẹ nhõm, lại không khỏi lo lắng.

Lý Thất Dạ không ra tay cứu Sư Hống thánh hoàng là có đạo lý, mặc dù nói Sư Hống thánh hoàng là hậu nhân của Phách Tiên Sư Vương, lại là thánh thể trời sinh, có thể nói thiên tư của bản thân hắn là rất tốt.

Đáng tiếc thời nhỏ hắn tu luyện không phải là tiên thể thuật, mặc dù sau đó hắn ở Thiên Đạo viện tìm về tiên thể thuật của Phách Tiên Sư Vương bọn họ, nhưng mà cho dù Sư Hống thánh hoàng đối với Phách thánh thể có điều đại thành mà nói cũng không thể thay đổi được bao nhiêu.

Mặc dù sau khi tu luyện tiên thể, Sư Hống thánh hoàng từng bế quan đột phá, nhưng vẫn không cách nào đột phá được cách cục của tự thân, ngược lại lần này bị Hổ Khiếu tông trấn áp, càng có thể kích thích tiềm lực bản thân của Sư Hống thánh hoàng.

Lý Thất Dạ mặc dù chỉ là xa xa nhìn thoáng qua một cái, hắn liền biết được tình huống của Sư Hống thánh hoàng, nếu như Sư Hống thánh hoàng có thể đột phá cực hạn của mình, tiên thể mà hắn tu luyện sẽ như nước chảy thành sông! Cho nên Lý Thất Dạ cố ý để cho Sư Hống thánh hoàng tiếp tục bị trấn áp ở bên trong cổ bảo, lấy đó để kích thích tiềm năng của Sư Hống thánh hoàng!

- Chúng ta đi đâu?

Lý Thất Dạ mang theo Trần Bảo Kiều các nàng đi vòng qua Hổ Khiếu tông, Trần Bảo Kiều không khỏi kỳ quái nói.

Lý Thất Dạ cười nhẹ nói:

- Đi một nơi, nếu như Hổ Khiếu tông không biết sống chết, ta đây sẽ thành taonf cho bọn họ. Nếu Hổ Khiếu tông biết tiến thối mà nói, bản thân ta còn lưu lại cho bọn họ một chỗ đặt chân, nếu như bọn họ không muốn sống, ta đây sẽ luyện hóa phiến thiên địa này, đến lúc đó thế gian không còn Hổ Khiếu tông, thế gian cũng sẽ không có Bạch Hổ địa mạch.

- Luyện hóa thiên địa?

Nghe được lời như vậy, Lý Sương Nhan cũng không khỏi vì đó mà động dung, truyền thuyết luyện hóa thiên địa chỉ có Đại Hiền trong lập quốc phong thần giả mới có thể làm được.

- Đến lúc đó các ngươi sẽ hiểu!

Lý Thất Dạ cười thần bí, nhẹ nhàng nói.

- Đông Bách thành lại không còn Hổ Khiếu tông, sơn hà của Hổ Khiếu tông từ nay không còn tồn ại?

Sau khi những lời hung ác của Lý Thất Dạ lưu lại cho Hổ Khiếu tông chủ truyền ra ngoài, không ít người vì đó mà hai mặt nhìn nhau.

- Để cho hắn đến đây đi!

Ở trong bóng tối của Hổ Khiếu tông vang lên thanh âm âm trầm, nói:

- Cho dù thần thông của hắn vô địch, chỉ cần dám đi vào, thì sẽ không có đường ra. Đến lúc đó vô địch tiên thể thuật, thiên mệnh bí thuật đều là thuộc về Hổ Khiếu tông đấy!

- Chỉ sợ Thiên Đạo viện sẽ nhúng tay vào?

Ở trong bóng tối của Hổ Khiếu tông, Hổ Khiếu thái thượng hoàng thái độ cung kính nói.

- Hừ, cho dù Thiên Đạo viện dám đến, cũng đồng dạng chỉ có đến mà không có về!

Thanh âm trong bóng tối lại lạnh lùng vang lên, nói:

- Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người đối phó với bọn họ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.