Minh Vương Phật chắp hai tay trầm giọng quát:
- Thiện tai, thí chủ nói ngông . . .
Làm cao tăng đắc đạo Minh Vương Phật không dễ tức giận, nhưng lời nói của Lý Thất Dạ đã làm gợi lên lửa giận.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Bớt nói nhảm đi, ra tay đi, chém các ngươi!
Dứt lời Lý Thất Dạ vươn tay ra, một bàn tay to trấn áp Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay Lý Thất Dạ đè xuống, đại đạo hư vô, hết thảy nằm dưới tay hắn, dù thiên địa lớn đến đâu, vạn pháp có diệu cỡ nào cũng không chỗ che giấu trong tay hắn, đều bị trấn giết.
Nói chuyện không hợp liền đánh nhau, giơ tay trấn giết Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần. Cách làm bá đạo này nhìn khắp Tiên Thống Giới không có mấy người.
Bàn tay đánh tới, Minh Vương Phật thét dài phật hiệu:
- Ngã Phật từ bi!!!
Người Minh Vương Phật lấp lánh ánh sáng vàng bỗng chốc biến thành phật lớn vạn trượng.
Ong ong ong ong ong!
Trước ngực Chư Thiên Ngũ Hành kiếm khí biến ảo biển Phật vô tận, Phật pháp vô biên. Biển Phật đột nhiên xuất hiện muốn nâng bàn tay to đang đè xuống, muốn nhấn chìm nó.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hai tay Minh Vương Phật kết Bất Động Ấn, phật đạo mênh mông. Cùng với tiếng nổ đinh tai là Bất Động Ấn oanh sát hướng Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trời đất lung lay, đại đạo tan vỡ. Bất Động Ấn có thể trấn áp chư thần, xóa sổ vạn ma. Bất Động Ấn trấn áp làm đám người thầm hút không khí. Đây mới chỉ là đạo thân của Minh Vương Phật mà uy lực đã mạnh thế này, nếu chân thân giá lâm thì còn dữ dội cỡ nào nữa?
E rằng trong số người có mặt tại đây hiếm có người sánh bằng.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tiếng thương ngân bên tai không dứt. Khi tay Lý Thất Dạ ấn tới, Kim Biến Chiến Thần cầm trường thương, thanh trường thương lấp lánh ánh sáng vàng. Trường thương ngàn trượng đâm ra có thể đánh nát một ngôi sao.
Kim Biến Chiến Thần điên cuồng gầm rống:
- Giết!!!
Kim Biến Chiến Thần múa trường thương, trời trăng nghiêng, vì sao rơi, tựa như tận thế. Một thương có thể đồ ngàn vạn, cực kỳ khủng bố, sát phạt vô tình.
Kim Biến Chiến Thần lấy chiến kinh thiên hạ thì sao có thể là thùng rỗng kêu to. Trường thương phá không như lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Thương quang hóa thành từng cơn thác đổ xuống đánh hướng Lý Thất Dạ.
Trong khoảnh khắc tiếng thương cuối cùng réo rắt bên tai. Trong thương quang vô tận có một mũi thương bỗng đâm ra, trường thương như con rồng bay ra khỏi biển, giương nanh múa vuốt xé rách thiên địa, xuyên qua vạn vực.
Trong cú đâm này mặc kệ là Chân Thần mạnh cỡ nào, Chân Đế vô song bao nhiêu cũng sẽ bị đinh sát trên mặt đất.
Nhìn Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần cùng ra tay, sát phạt vô tình, nhiều người hút ngụm khí lạnh:
- Mạnh quá!
Đối diện Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần oanh sát, Lý Thất Dạ không thèm nhướng mí mắt lên:
- Tài mọn.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay Lý Thất Dạ bỗng bắn ra ánh sáng cuồn cuộn không dứt, cả thế giới bị bàn tay của hắn nghiền áp. Tay Lý Thất Dạ bỗng phát ra thần uy vô thượng, tất cả sinh linh, thần, tồn tại vô thượng chỉ là những con kiến không đáng gì.
Khi bàn tay của Lý Thất Dạ bộc phát ra uy năng vô thượng, đám người biến sắc mặt hoảng sợ hét to một tiếng:
- Nguy rồi!
Bùm!
Bàn tay đè xuống, Bất Động Ấn vỡ nát trước tiên.
Có tiếng hét thảm:
- A!
Đôi tay Minh Vương Phật bị vỡ ra từng tấc.
Đinh!
Một tiếng đứt đoạn, rồng vàng giương nanh múa vuốt bị bóp nát. Trường thương màu vàng bị bàn tay to đánh gãy, vô số mảnh vụn kim loại bay tứ tán.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thanh âm trấn áp nghiền nát vang vọng thiên địa. Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật biến sắc mặt, rất là hoảng sợ. Hai người muốn bỏ chạy ngay.
Nhưng dưới bàn tay to mọi thứ không có chỗ che giấu, thiên địa có lớn cũng nằm trong bàn tay này, không thể nào chạy trốn được.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng tan vỡ vang lên, Minh Vương Phật cao vạn trượng vỡ ra từng tấc, vô số phật quang màu vàng tán đi.
Có tiếng hét thảm:
- A!
Mặc kệ Kim Biến Chiến Thần dâng lên thần quang vô tận, đạo Chân Đế đánh hướng Lý Thất Dạ nhưng không thể ngăn cản bàn tay to. Mọi thứ vỡ nát dưới bàn tay to, Kim Biến Chiến Thần cũng bị nghiền nát thành phấn bay theo gió.
Trong khoảnh khắc đạo thân của Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần bị nghiền nát tán đi chẳng còn lại gì.
Khoảnh khắc đạo thân của hai người bị xóa sổ, ở Thiên Khư xa xôi Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần biến sắc mặt.
Hai người kinh kêu:
- Nguy rồi!
Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần há mồm phun búng máu, dù cách xa ức vạn dặm hai người cũng biết đã xảy ra chuyện gì, biểu tình cực kỳ khó xem.
Bàn tay to trấn áp xuống, đạo thân của Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần lần lượt thành tro. Cảnh này quá rung động, như sóng dữ đập vào mọi người quá đau.
Đám người hút không khí, á khẩu thật lâu.
Đầu tiên là Đại Giác Thiền Sư bị chém trong một chiêu, như thế đã đủ rung động lòng người. Ngay sau đó là Minh Vương Phật và Kim Biến Chiến Thần, đạo thân của hai người bàn tay Lý Thất Dạ nghiền nát.
Một kích lần lượt trước sau quá đáng sợ, nhiều người có mặt tại đây đổ mồ hôi ròng ròng. Đặc biệt là người vừa rồi ra tiếng công kích Lý Thất Dạ thì càng rùng mình, hai chân run cầm cập.
Lý Thất Dạ dám trấn diệt đạo thân của Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần trước mắt bao người, hành động đó thẳng thừng tuyên chiến với hai người, còn hắn thì vẫn dửng dưng.
Sau lưng Kim Biến Chiến Thần không chỉ dựa vào Kim Biến Thần Đình, còn ỷ lại nguyên Kim Biến tộc, có thể nói cả tộc xem gã như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Sau lưng của Minh Vương Phật không đơn giản chỉ có Lăng Gia Tả, còn có phật thổ vô tận, ngàn vạn cao tăng dưới tòa, hô một tiếng trăm người đáp, thực lực mạnh mẽ, trong giới trẻ hiếm ai sánh bằng.
Bây giờ Lý Thất Dạ một hơi diệt đạo thân của Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật cái này không chỉ tuyên chiến với hai người còn có thế lực sau lưng hơn.
Một hơi khiêu chiến hai thế lực siêu lớn, còn nhẹ nhàng, bình tĩnh ung dung như vậy thì bá khí, mạnh mẽ biết bao.
Tập thể hóa đá tại chỗ thật lâu, một số người từng muốn đối địch với Lý Thất Dạ thì mặt trắng bệch. Thử tưởng tượng nếu bọn họ đánh nhau với Lý Thất Dạ thì kết cục không hay ho gì, họ cũng sẽ thành tro bụi như Đại Giác Thiền Sư.
Nhìn cảnh này mạnh như Thánh Sương Chân Đế, Hoàng Tôn Chân Đế cũng câm như hến. Lý Thất Dạ đã mạnh hơn xa sự tưởng tượng của họ, vượt qua nhận định của hai người.