Đế Bá

Chương 3715: Chương 3715: Ngực Lớn Nói Chuyện Trước. (1)




Cuối cùng, dưới sự chứng kiến của mọi người, Lý Thất Dạ đi tới chính giữa hồ nước. Cho dù bị tất cả mọi người quan sát, thế nhưng hắn vẫn tùy ý như cũ. Hắn chính là tồn tại chí tôn vô thượng, còn chúng sinh chỉ là sâu kiến mà thôi.

“Soạt”

Ngay lúc này, nước hồ màu hoàng kim nổi lên. Nước hồ dường như đã qua cải tạo, khi nổi lên trên mặt nước thì ngưng tụ thành hoàng tọa.

Hoàng tọa có cửu long vây quanh, chân long ngậm châu. Cả chỉnh thể hoàng tọa như được tạo bởi ngàn cân hoàng kim, hơn nữa còn là tự nhiên tượng hình, không hề có dấu vết điêu khắc. Tấm hoàng tọa này nhìn trông mười phần bá khí, có thần vận chí cao vô thượng, tựa như chỉ có nhân hoàng chí cao vô thượng mới có tư cách ngồi lên.

Tấm hoàng tọa này lơ lửng giữa không trung, khiến cho mọi người nuốt nước miếng. Để ngồi lên tấm hoàng tọa này thì phải cần có dũng khí rất lớn.

Thế nhưng Lý Thất Dạ lại tùy ý đặt mông ngồi lên, rất là tự tại.

Trong tiếng “soạt”, một cái án hoàng kim ngưng tụ trước hoàng tọa, y như là cái án mà hoàng đế dùng để phê duyệt tấu chương trong thiên hạ vậy.

Cái án hoàng kim lơ lửng ở không trung, lơ lửng trước hoàng tọa. Lý Thất Dạ gác hai chân lên nó, tùy tiện nhìn mọi người đang có mặt ở chỗ này.

- Sao hả, đến để tìm hiểu ảo diệu của Cửu Liên Sơn hả?

Lý Thất Dạ cười nói.

- Chín hồ đổi màu là thời cơ hiếm thấy, chúng ta cũng tới nhìn xem, không muốn bỏ qua thời cơ tốt như thế.

Tần Kiếm Dao nói chậm:

- Bệ hạ cũng tới đây vì bí ẩn của chín hồ?

Lần này thái độ của Tần Kiếm Dao rất vi diệu. Lần đầu khi nàng tới Cửu Liên Sơn thì nàng vẫn còn gọi “bệ hạ”, sau này gọi là “Lý công tử”, sau nữa thì gọi là “tôn giá”, còn bây giờ thì lại gọi là “bệ hạ“.

Không cần phải hỏi, từ cách gọi của Tần Kiếm Dao thì có thể nhìn ra thái độ của Tần Kiếm Dao với Lý Thất Dạ lại có biến hóa.

- Cơ duyên chín hồ trong miệng các ngươi chẳng là gì với ta cả.

Lý Thất Dạ nhìn Tần Kiếm Dao, cười nói.

Lời này vừa thốt, không ít người biến sắc. Bởi vì mọi người đến Cửu Liên Sơn là vì chờ đợi chín hồ đổi màu, là vì muốn tìm kiếm cơ duyên.

Bây giờ Lý Thất Dạ nói chẳng là gì cả, như vậy chẳng phải xem thường tất cả bọn họ hay sao? Căn bản không coi tất cả mọi người ra gì hay sao.

Nếu như bị tuyệt thế thiên tài xem thường thì còn nghe được. Thế nhưng bị một tên phế vật bất tài xem thường nên mọi người tất nhiên là cảm thấy khó chịu rồi.

- Nói giống như ngươi thật sự có thể hiểu được ảo diệu vậy.

Binh Trì Hàm Ngọc lườm Lý Thất Dạ, châm chọc Lý Thất Dạ một câu

Lý Thất Dạ nhìn Binh Trì Hàm Ngọc, cười nói:

- Xem ra ngươi thật sự đúng là ngực to mà không có não. So với Tần nha đầu thì ngươi không chỉ thua kém một, hai thôi đâu. Tần nha đầu mặc dù tục không ngửi nổi, thế nhưng ít ra nàng không có ngu. Nhưng mà, xét ngươi ngực lớn nên coi như ngu cũng hợp tình hợp lý.

- Ngươi ---

Bị Lý Thất Dạ nói thế, Binh Trì Hàm Ngọc lập tức giận dữ, khuôn mặt đỏ bừng, giận dữ nhìn Lý Thất Dạ.

Trên thực tế bộ ngực của Binh Trì Hàm Ngọc rất lớn, không có mấy ai có thể lớn hơn nàng cả. Cho nên khi Lý Thất Dạ nói như vậy thì có không ít người lén lút liếc nhìn bộ ngực sữa của Binh Trì Hàm Ngọc.

Lúc này Binh Trì Hàm Ngọc nộ khí trùng thiên, dưới cơn nóng giận, hô hấp của nàng trở nên dồn dập hơn, bộ ngực sữa cũng chập trùng lên xuống. Thử nghĩ mà xem, ngực lớn như Binh Trì Hàm Ngọc một khi chập trùng lên xuống thì chẳng khác gì sóng lớn dữ dội, cảnh tượng đó quá hùng vĩ, quá dụ hoặc.

Nhất là khi Binh Trì Hàm Ngọc còn là vưu vật trời sinh, quyến rũ tận xương. Phong thái mê đảo chúng sinh của nàng khiến mọi người thần hồn điên đảo. Lúc này nàng dưới cơn nóng giận, xuân sắc trở nên mê người hơn, vô cùng quyến rũ, khiến không ít người sôi trào, người có định lức kém thì nóng hết cả máu, lỗ mũi chảy máu tươi, dáng vẻ hết sức chật vật, hết sức mất mặt.

- Chẳng lẽ ta nói sai hay sao?

Lý Thất Dạ rất tự tại, nhìn kỹ bộ ngực nở nang của Binh Trì Hàm Ngọc, hết sức càn quấy.

- Ngươi đừng quên rằng nàng là vị hôn thê của Bát Trận Chân Đế. Nếu như ngươi có suy nghĩ bậy thì nên từ bỏ đi thôi.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhìn bộ ngực nhấp nhô của Binh Trì Hàm Ngọc, Quan Hải Đao Thánh nhắc nhở một câu.

Quan Hải Đao Thánh không cầm đao tới chém Lý Thất Dạ coi như đã tốt lắm rồi. Sư muội của hắn còn ngồi bên cạnh Lý Thất Dạ, thế mà Lý Thất Dạ vẫn dám nhìn bộ ngực sữa của Binh Trì Hàm Ngọc, đúng là quá xằng bậy.

- Thì đã sao.

Lý Thất Dạ không quan tâm, tùy ý cười nói:

- Đừng nói là vị hôn thê, coi như đã kết hôn rồi thì như thế nào chứ? Nếu như ta muốn thì còn chẳng phải trực tiếp cướp tới tay, trực tiếp cướp nàng làm ấm giường cho ta hay sao. Đừng quên rằng ta chính là bạo quân hoang dâm vô đạo! Đoạt phụ nữ của người khác, đoạt vợ của người khác, như vậy chơi mới vui, chơi mới sướng!

Câu nói này vừa thốt, tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối. Nhất thời tất cả mọi người nghe mà choáng váng.

Mặc dù có không ít người có suy nghĩ xấu xa như vậy, thế nhưng cũng không dám nói ra khỏi miệng. Huống chi lại còn nói ra trước mặt mọi người trong thiên hạ nữa.

- Lời này của ngươi cũng có đạo lý.

Quan Hải Đao Thánh ngạc nhiên một hồi, không khỏi nói rằng:

- Dù sao ngươi cũng là hôn quân, có chuyện kỳ quái gì mà ngươi chưa từng làm chứ?

Quan Hải Đao Thánh nói vậy khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây hoàn hồn. Nghĩ kỹ thì đúng là cảm thấy có đạo lý.

Cả thiên hạ đều biết rằng tân hoàng hoang dâm vô đạo, háo sắc vô năng. Cho dù lúc này hắn muốn cướp Binh Trì Hàm Ngọc thì cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ, dù sao thì trước đó hắn cũng từng làm như thế rồi.

Ngày đó khi hắn còn là hoàng đế thì đã phái năm quân đoàn lớn đi Binh Trì thế gia cướp đàn bà.

- Hoang đường ---

Lúc này Thang Hạc Tường hừ lạnh, lạnh lùng nói rằng:

- Giang sơn tươi đẹp của Đấu Thánh vương triều chính là bại trong tay ngươi, khiến cho chiến hỏa lan khắp thiên hạ, sinh linh đồ thán. Ngươi chính là tội nhân của Cửu Bí đạo thống...

- Được rồi, đừng có bày vẻ đạo mạo với ta nữa.

Lý Thất Dạ khoát tay áo, cắt ngang Thang Hạc Tường, lạnh nhạt nói rằng:

- Cho dù ngươi nói tới mức trời đổ mưa hoa, cho dù ngươi có tìm ra hàng trăm cái cớ đường hoàng, cho dù ngươi có liều mạng tẩy trắng, thì cũng không thể rửa rạch được nhà ngươi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.