Một trong thập đại Thuỷ tổ, cuối cùng cũng rơi vào hắc ám, đây chính là nguyên nhân đám người Dược Tiên cảm thấy khổ sở và chán nản.
Cho nên đến ngày hôm nay, bọn họkhông muốn nói nhiều, bọn họ cũng không muốn chửi bới Thuỷ tổ kia, cho nên khi có người ngoài nhắc tới chuyện này, đám người Dược Tiên sẽ nói năng thận trọng.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ hỏi đến, bọn họ nguyện ý bẩm báo tất cả.
- Mỗi một người đều có lựa chọn khác nhau mà thôi, mỗi một người có cái nhìn khác biệt, cũng có thể nói đạo tâm của bọn họ không kiên định.
Lý Thất Dạ nói, đối với cách làm của Thủy tổ sa đọa trong thập đại Thuỷ tổ kia, hắn không có hứng thú quan tâm tới.
- Năm đó cũng không chỉ có một người.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Tồn tại kinh khủng kia không phải duy nhất.
Đây mới là thứ Lý Thất Dạ muốn hỏi, đám người Dược Tiên nhìn nhau.
Cuối cùng Vương Dương Minh gật đầu, nói ra:
- Vâng, chúng ta chỉ biết một người duy nhất, năm đó cụ thể có bao nhiêu tồn tại khủng bố sa đọa, chúng ta không rõ.
Nói đến đây, Vương Dương Minh dừng một lúc, hắn trầm ngâm nói:
- Chúng ta xem như Thuỷ tổ tham chiến tương đối trễ, không tham dự quá nhiều việc, có thể biết rõ tất cả chân tướng, trừ đám người Cầm Nữ Đế, Hỏa tổ ra, đám người Cửu Bí, Bão Phác chỉ biết kỹ càng.
- Đúng thế, trên thực tế, trước khi chúng ta tới Bất Độ Hải, trận chiến tranh này đã tiếp tục thật lâu, nói cách khác, trận chiến tranh này là đại chiến chính tà, nó đã sớm có từ rất lâu.
Dược Tiên gật đầu nói ra.
Vương Dương Minh trầm ngâm một lúc, nói:
- Chúng ta biết rõ tin tức mà nói, cách đây thật lâu đã có tồn tại hắc ám, ít nhất là trước khi chúng ta xuất thế. Nghe đồn, ngay từ đầu do Tam Tiên chủ đạo trận chiến tranh này, về sau Bão Phác, Cửu Bí, Hỏa tổ, Long tổ, Cầm Nữ Đế... Đều gia nhập vào chiến tranh.
- Về sau không biết nguyên nhân gì…
Nói đến đây, Vương Dương Minh trầm ngâm một lúc, nói:
- Tam Tiên không có tin tức, ít nhất chúng ta biết là như vậy, sau đó, đại cục đều do đám người Cầm Nữ Đế chủ trì, chúng ta gia nhập sau, cũng là binh lính được Cầm Nữ Đế chiêu mộ.
- Kỳ thật, trận chiến chính tà này không phải liên tục nằm trong trạng thái chiến tranh, có khi đánh khi ngừng, mỗi thời điểm đều không cố định.
Tịnh Dương Thuỷ tổ bổ sung một câu:
- Có lẽ giai đoạn trước xảy ra chiến tranh tương đối dài, chúng ta tham gia sau, nói theo một ý khác, đó là cuộc chiến cuối cùng, chỉ có điều, chúng ta rời đi tương đối sớm.
- Thú vị.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn đã hiểu thêm một ít tình huống của Bất Độ Hải, chỉ có điều hắn cảm thấy hứng thú mà thôi.
- Theo chúng ta thấy tình huống lúc ấy, chúng ta biết rõ, có lẽ có hai tồn tại khủng bố, lúc ấy Cầm Nữ Đế, Bão Phác chủ trì đại cục, xem như đại chiến trường, cũng có lúc dừng lại. Không biết tồn tại khủng bố kia dừng lại tính toán âm mưu gì. Trận chiến tranh đó kéo rất lâu, hắn triệu tập không ít hung vật trong Bất Độ Hải, thậm chí cũng có một ít người cũng gia nhập đội ngũ của hắn, người đến từ chính Tam Tiên giới.
Nói đến đây, Tịnh Dương Thuỷ tổ và Dược Tiên nhìn nhau.
Đương nhiên, chuyện liên quan đến tên của người khác, Tịnh Dương Thuỷ tổ không dám nói ra, càng là Thuỷ tổ, bọn họ càng không dám chửi bới người khác, dù sao, bọn họ cũng là người từng trải.
- Chỉ có thể nói là bộ phận rất nhỏ.
Vương Dương Minh nói ra:
- Sa đọa như thế, giai đoạn trước không nhiều. Nghe nói về sau có Tam Tiên can thiệp, cuối cùng tồn tại khủng bố kia chiến bại và bỏ trốn mất dạng, đám người Cầm Nữ Đế, Bão Phác, Long tổ đuổi giết không tha, tìm khắp toàn bộ Bất Độ Hải.
- Nhưng, còn có một vị tồn tại khủng bố.
Lý Thất Dạ cười cười, đối với tồn tại chiến bại kia, Lý Thất Dạ biết rõ trong lòng.
- Tồn tại khủng bố kia là kẻ ẩn giấu sâu nhất.
Vương Dương Minh nghiêm túc nói:
- Cho dù chúng ta tham gia trận chiến từ đầu đến cuối cùng, trên thực tế chúng ta chưa từng gặp qua hắn, năm đó chúng ta lên chiến trường chỉ chém giết nanh vuốt của hắn mà thôi.
- Không nói chúng ta, chỉ sợ có rất ít người gặp được hắn.
Dược Tiên lắc đầu, nói ra:
- Năm đó ta thấy Cầm Nữ Đế, nhưng ta cho rằng, Cầm Nữ Đế chưa chắc nhìn thấy người kia, bởi vì người kia ẩn nấp quá sâu.
- Ít nhất Hỏa tổ đã nhìn thấy.
Phục Ngưu Thuỷ tổ tiếp một câu, nói ra:
- Hỏa tổ tuyệt đối đã nhìn thấy hắn, bằng không, vì cái gì năm đó thần uy đè sập cả Bất Độ Hải? Có lão tổ trong Tam Tiên tức giận ngập trời! Chỉ sợ không phải bởi vì Hỏa tổ rơi vào hắc ám đơn giản như thế.
- Hỏa tổ đã gặp được.
Lý Thất Dạ có thể khẳng định, hắn gật đầu xác nhận.
Tịnh Dương Thuỷ tổ thở dài, nói ra:
- Tóm lại, tồn tại khủng bố kia ẩn nấp quá sâu, chúng ta nghe nói, không chỉ Thuỷ tổ đang tìm kiếm hắn, chỉ sợ ngay cả Tam Tiên cũng tìm kiếm hắn, nhưng không ai tìm ra tung tích của hắn. Thậm chí có đạo hữu nói, từ khi tồn tại khủng bố kia xuất hiện trong Bất Độ Hải, hắn chưa từng lộ mặt chân chính. Có lẽ, thạch tinh trong Vạn Cổ Uyên năm xưa đã nhìn thấy hắn, còn có ai khác nhìn thấy hay không, ta không rõ.
-Tịnh Dương Thuỷ tổ nói thạch tinh chính là viên đá đen bị trấn áp trong Viễn Chinh thuyền, nó xuất thân từ Vạn Cổ Uyên.
Lúc này, đám người Dược Tiên nhìn sang Lý Thất Dạ, bởi vì Vạn Cổ Uyên bị hủy trong tay Lý Thất Dạ, hắc ám bao phủ Vạn Cổ Uyên cũng bị Lý Thất Dạ dẹp yên.
- Thời điểm hắc ám chưa bao phủ, ta đã đi qua Vạn Cổ Uyên, về sau không tiến vào, không biết tồn tại khủng bố kia định làm gì.
Dược Tiên nói ra.
- Một đạo đài.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Hắn đang mưu đồ nhưng không thành công, nó đã bị hủy, có lẽ là Tam Tiên ra tay, đáng tiếc, hắn đã rời đi từ trước.
- Đúng thế, chỉ sợ Tam Tiên vẫn tìm kiếm hắn, hắn cũng không dám lộ mặt chính thức, hắn vẫn trốn sâu trong Bất Độ Hải, không ai biết hắn ẩn thân ở nơi nào, chỉ sợ đám người Hỏa tổ cũng không biết.
Phục Ngưu Thuỷ tổ nói ra.
- So tồn tại khủng bố bị đánh bại, người ẩn nấp sâu nhất mới đáng sợ chân chính.
Vương Dương Minh nói:
- Năm đó, tuy có một tồn tại khủng bố không lộ mặt, hắn ẩn nấp sâu không xuất thế, hắn lại có thể âm thầm đầu độc nhiều người, không chỉ rất nhiều hung vật trong Bất Độ Hải rơi vào hắc ám, rất nhiều Thuỷ tổ, cường giả vô địch đều bị hắn đầu độc rơi vào hắc ám...
Nói đến đây, Vương Dương Minh dừng một lúc, vẻ mặt hắn ảm đạm, nói:
- Trong trận chiến cuối cùng, nói trắng ra chính là chúng ta người một nhà đánh người một nhà, hắn lại không lộ mặt, hắn không tổn thất bao nhiêu, thậm chí hắn còn không lộ tung tích.
Ba người Dược Tiên thở dài một hơi, bọn họ đều là người tham gia trận chiến cuối cùng, biết rõ tình huống trong trận chiến cuối cùng.
Đối với bọn họ mà nói, trận chiến cuối cùng là huynh đệ tương tàn, bọn họ cảm thấy khó chịu không nói thành lời.
- Tồn tại khủng bố này quá mơ hồ, nhất định sẽ có mưu đồ đáng sợ hơn.
Vương Dương Minh nghiêm túc nói ra:
- Chỉ có điều, chúng ta không biết mà thôi.
- Nói đúng.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Hắn sợ bạo lộ chính mình, một khi bạo lộ, Tam Tiên sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Cho nên, cho dù tiên sinh khiêu chiến hắn trước mặt chúng sinh, hắn cũng không hiện thân.
Tịnh Dương Thuỷ tổ nói ra:
- Chúng ta không có biện pháp dùng Tam Tiên giới đối phó hắn, hắn không quan tâm việc này, vì đạt được mục đích, chỉ sợ hắn có thể làm ra bất cứ thủ đoạn gì.
Việc Lý Thất Dạ khiêu chiến tồn tại khủng bố kia, tất cả sinh linh trong Bất Độ Hải đều biết, nhưng tồn tại khủng bố kia không lộ diện, cũng không ứng chiến, hắn không phát ra chút âm thanh nào.
Tất cả mọi người tin tưởng, tồn tại khủng bố biết rõ việc này chỉ có điều, hắn trốn tránh không đi ra mà thôi.
- Cũng không thể trách hắn.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Nếu như hắn xuất hiện, Tam Tiên sẽ không giảng nghĩa khí mà xông lên đánh hắn một trận, các ngươi cũng không một đấu một với hắn.
Lý Thất Dạ nói như đùa, Dược Tiên cười khổ, nếu tồn tại khủng bố kia xuất hiện, Thủy tổ trong Bất Độ Hải sẽ không một đấu một với hắn, tất cả Thủy tổ tỏng Bất Độ Hải nhất định sẽ xông lên.
Về phần Tam Tiên, bọn họ cũng không một đấu một, bọn họ sẽ dùng tất cả biện pháp trảm tồn tại khủng bố kia.
- Hắn đang mưu đồ đại sự.
Vương Dương Minh nói:
- Chưa diệt trừ hắn, Bất Độ Hải vĩnh viễn không được bình yên, Tam Tiên giới vĩnh viễn không được bình yên, chỉ cần hắn vẫn còn, sớm muộn gì cũng có một ngày tai nạn sẽ tới, có lẽ đây là việc Tam Tiên lo lắng nhất.
- Hắn rất bình thản, cũng là kẻ đang mưu đồ đại sự.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nếu hắn thật thành công, Tam Tiên giới cũng tốt, Bất Độ Hải cũng được, tất cả đều xong rồi, cho dù là Tam Tiên cũng không thể hàng lâm thế gian.
Lý Thất Dạ nói ra lời này, sắc mặt đám người Vương Dương Minh thay đổi.
Mặc dù bọn họ sẽ không quay lại Tam Tiên giới, bọn họ cũng không hi vọng thế giới đó tan thành mây khói, huống chi, nếu thật đến bước này, Bất Độ Hải cũng khó tránh khỏi một kiếp.
- Tiên sinh khiêu chiến, hắn không tới ứng chiến, chỉ cần hắn tiếp tục ẩn nấp sâu không ra, hắn chính là tâm phúc đại họa của mọi người, mọi người cũng không làm gì được hắn.
Phục Ngưu Thuỷ tổ nói ra.
- Không vội.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Ít nhất cho hắn biết chuyện này, huống chi, hắn tất nhiên sẽ đi ra, nhất định sẽ, sớm muộn mà thôi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lộ cười rất tươi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có lòng tin như vậy, đám người Dược Tiên cảm thấy ngoài ý muốn, bọn họ nhìn nhau.
Trăm ngàn vạn năm qua đi, không biết có bao nhiêu người sử dụng các phương pháp khác nhau, tồn tại khủng bố kia vẫn ẩn nấp không xuất hiện, hiện tại Lý Thất Dạ có tin tưởng như thế, đám người Dược Tiên không biết hắn có thủ đoạn gì.