Nên biết lão tổ có thân phận thế nào, Chân Thần mạnh đến đâu, Trường Tồn Bất HỦ đều không dám nói kiểu đó với Thái Doãn Hỉ.
Thái Doãn Hỉ nhìn lại, bước nhanh lên trước cúi gập người hướng Đại Hắc Ngưu, cung kính nói:
- Tiền bối giá lâm, Doãn Hỉ không tiếp đón từ xa, rất có lỗi.
Đại Hắc Ngưu phẩy móng:
- Rồi rồi, bớt nịnh ta đi.
Đương nhiên Đại Hắc Ngưu rất hưởng thụ nghe câu này.
Thái Doãn Hỉ một lần nữa cúi đầu nói:
- Doãn Hỉ không dám quên ơn tiền bối năm xưa chỉ điểm, Doãn Hỉ không biết tiền bối đã rời khỏi Thánh sơn, nếu không thì chắc chắn đón chào từ trăm vạn dặm.
Đại Hắc Ngưu cười xấu xa:
- Hưm, vốn định dỡ căn nhà sập xệ của ngươi, mà thấy ngươi cung kính như vậy thì thôi tha cho một lần.
Đại Hắc Ngưu vốn rất khó chịu, Thái Doãn Hỉ bày tỏ thái độ như vậy làm nó thoải mái hơn nhiều.
Thái Doãn Hỉ lúng túng, cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Vì trong lòng Thái Doãn Hỉ biết rõ Đại Hắc Ngưu nói được làm được, nếu nó muốn dỡ bỏ phủ đệ của lão thì lão chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Thấy Thái Doãn Hỉ cung kính với Đại Hắc Ngưu, tập thể hút ngụm khí lạnh quay sang ngó nhau.
Bao người làm lễ hậu bối trước mặt Thái Doãn Hỉ, hoặc chào hỏi lão. Ngược lại Thái Doãn Hỉ cung kính với Đại Hắc Ngưu, xem ra con trâu đen này có lai lịch động trời.
Thị vệ theo bên cạnh đổ mồ hôi như tắm, trước đó có thị vệ rất bất kính với Đại Hắc Ngưu, giờ quan thủ của họ chấp lễ vãn bối với nó.
Thái Doãn Hỉ chắp lễ vãn bối tỏ vẻ biết ơn Đại Hắc Ngưu là có lý do.
Thái Doãn Hỉ từng bái vào Quang Minh Thánh Viện, lão là một người thông minh, lanh trí. Thời lão còn trẻ ở trong Thánh sơn từng được Đại Hắc Ngưu chỉ điểm, khiến Thái Doãn Hỉ kính nó, xem như trưởng bối.
Thái Doãn Hỉ hành lễ lớn với Ngũ Hành Thiên Nữ:
- Thiên Nữ!
Mọi người không thấy lạ, vì Thái Doãn Hỉ xuất thân từ Ngũ Hành Sơn, dù lão là đệ tử ngoài sơn nhưng thân phận Ngũ Hành Sơn của lão là hàng thật. Nay Ngũ Hành Thiên Nữ chấp chưởng Ngũ Hành Sơn, Thái Doãn Hỉ làm đệ tử ngoài sơn đương nhiên phải hành lễ lớn với nàng.
Ngũ Hành Thiên Nữ đứng dậy, gật đầu nói với Thái Doãn Hỉ:
- Doãn lão, vị này là Lý công tử, sau này Doãn lão còn cần phải nhờ vào Lý công tử.
Lòng Thái Doãn Hỉ rung động, lão biết chút ít thực lực, địa vị của nàng. Với thực lực, địa vị của Ngũ Hành Thiên Nữ, trên đời ít ai được nàng xem trọng như vậy, rất hiếm có người đáng để nàng giới thiệu long trọng như thế.
Nay Ngũ Hành Thiên Nữ trịnh trọng giới thiệu tức là Lý Thất Dạ rất ghê gớm.
Thái Doãn Hỉ nghe lời hành lễ lớn với Lý Thất Dạ:
- Doãn Hỉ kính chào Lý công tử. Nghe nói công tử đến từ Tẩy Tội viện, lúc Doãn Hỉ còn trẻ cũng đi học ở Quang Minh Thánh Viện, nhận được ích lợi không nhỏ. Tính ra Doãn Hỉ và công tử là cùng trường.
Thái Doãn Hỉ rất khôn lanh, bắt lấy cơ hội lôi kéo làm quen ngay, có tình cảm chung trường là thấy thân thiết được.
Khi biết có người tên Lý Thất Dạ đến, Thái Doãn Hỉ có tìm hiểu chút chuyện, ví dụ hắn đến từ Tẩy Tội viện, chém ba đế. Thực lực như vậy đã rất mạnh, nhưng bàn về thực lực, địa vị cỡ đó chưa đến mức khiến Thái Doãn Hỉ chú trọng. Vì trong Chân Đế thời đại có nhiều người thực lực cỡ nhóm Kim Bồ Chân Đế, ví dụ Thánh Sương Chân Đế, Hoàng Tôn Chân Đế, Kim Biến Chiến Thần, Tử Long Nữ Đế.
Thực lực như thế so với Thái Doãn Hỉ còn cách một khoảng xa, nhưng khi Ngũ Hành Thiên Nữ xem trọng Lý Thất Dạ thì mọi thứ thay đổi.
Nhìn Lý Thất Dạ được Ngũ Hành Thiên Nữ ưu ái làm nhiều người hâm mộ ghen tỵ. Đặc biệt thiếu niên thiên tài mến mộ Ngũ Hành Thiên Nữ càng ghen ghét hơn.
Đại Hắc Ngưu cười nói:
- Nên vái đi, được gặp đại thánh nhân là vinh hạnh của ngươi, không chừng sau này ngươi còn cần được đại thánh nhân che chở.
Tim Thái Doãn Hỉ rớt cái bịch, lão từng được Đại Hắc Ngưu chỉ điểm, nó không phải hạng tầm thường. Đại Hắc Ngưu đã nói vậy thì Lý Thất Dạ ghê gớm dữ dội tới mức nào.
Thái Doãn Hỉ lại vái, lão là một người khá hiện thực.
Lý Thất Dạ phất tay, thản nhiên nói:
- Đứng dậy đi, miễn tục lễ.
Thái Doãn Hỉ cung kính lạy dài mà Lý Thất Dạ ngồi yên tại chỗ thản nhiên nhận lễ.
Thấy vậy nhiều người thầm thắc mắc, thấy kỳ kỳ. Lý Thất Dạ rốt cuộc có lai lịch gì, bản lĩnh động trời đến mức nào?
Có tồn tại cường đại nhìn Lý Thất Dạ thật lâu nhưng bọn họ không nhìn ra manh mối, không quá tin tưởng, cho rằng hắn không thể nào sánh vai với Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh.
Thái Doãn Hỉ bái kiến Lý Thất Dạ xong chắp tay hướng tất cả khách khứa:
- Hôm nay mời mọi người đến đây, Doãn Hỉ nói ngắn gọn thôi.
Thái Doãn Hỉ tạm dừng, nhìn chăm chú mọi người, chậm rãi nói:
- Mấy hôm trước tai nạn lớn đến, Thiên Hùng quan đứng mũi chịu sào . . .
Thái Doãn Hỉ mào đầu đã nói về tai nạn xảy ra vài ngày trước, mọi người lòng rung động. Tồn tại mạnh đến đâu lúc này cũng hoảng hốt.
Mấy ngày trước xảy ra tai nạn lớn siêu kinh khủng. Thiên thạch siêu lớn từ Bất Độ Hải bay tới, lúc thiên thạch bay gần sát thì như trời sập. Thiên thạch siêu to đó mà đập trúng là các đạo thống sẽ vỡ nát hết.
Nguyên Tiên Thống Giới ít có đạo thống nào chịu nổi thiên thạch đó đụng vào.
Khi thiên thạch bay tới, ức ức ức vạn sinh linh, vô số cường giả sợ đến hồn phi phách tán. Tồn tại mạnh đến đâu đối diện thiên thạch bay sát đều cảm thấy mình yếu ớt bất lực.
Chân Đế, Trường Tồn siêu mạnh có thể một mình chạy trốn, nhưng họ bất lực không thể bảo vệ tông môn, đạo thống của mình. Mạnh như họ cũng không ngăn được thiên thạch đụng vào.
Thái Doãn Hỉ nhắc lại chuyện hôm đó khiến tất cả cường giả trải qua cảnh hãi hùng kia bỗng thấy lòng chìm xuống.
Biểu tình của Thái Doãn Hỉ cực kỳ nghiêm túc nói:
- May mắn có kinh không hiểm, thiên thạch chỉ vụt qua Thiên Hùng quan rồi biến mất trong Thiên Khư.
Mọi người không ngạc nhiên khi thấy Thái Doãn Hỉ trịnh trọng như thế. Nếu Bất Độ Hải hoặc bên ngoài Tiên Thống Giới có tai nạn gì giáng xuống thì chắc chắn Thiên Tiệm sẽ chịu trận, Thiên Hùng quan là nơi đầu tiên bị trùng kích.
Thái Doãn Hỉ làm quân đoàn trưởng của quân đoàn Thiên Tiệm, quan thủ của Thiên Hùng quan, trải qua mạo hiểm đợt trước lão không dám lơ là, từng giây từng phút lo chuẩn bị đại chiến kinh thiên động địa.
Mọi người đều hiểu tai nạn lớn mà đến thì Thiên Tiệm hay Thiên Hùng quan đều khó tránh một kiếp, Thái Doãn Hỉ tọa trấn nơi này có trách nhiệm quan trọng.