Đế Bá

Chương 4354: Chương 4354: Thì Thư (1)




Đại Hắc Ngưu nhún vai, nhìn tiên quan lần cuối. Nếu người khác sở hữu tiên quan này thì chắc chắn Đại Hắc Ngưu sẽ có mưu đồ xấu xa, đánh cướp tiên quan. Khi tiên quan nằm trong tay Lý Thất Dạ thì Đại Hắc Ngưu đành từ bỏ ý đồ, muốn cướp vật từ tay hắn là muốn tự sát.

Nhóm Đại Hắc Ngưu đi ra ngoài, Lý Thất Dạ tùy tay phong không gian, phong mình trong không gian tầng sâu.

Lý Thất Dạ nhìn tiên quan, vươn tay vuốt nhẹ như vuốt ve da thịt tình nhân.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Thật kỳ lạ, rốt cuộc là ai mang tới? Quan tài này từng lưu lạc ở Cửu Giới, xuất hiện ở Thập Tam Châu, tại sao bây giờ nó lại có đây?

Lý Thất Dạ tham gia hội đấu giá vì tiên quan, hắn lười nhìn báu vật khác. Nếu không có tiên quan thì Lý Thất Dạ đã chẳng thèm tham gia hội đấu giá.

Bộ áo, kiếm Thủy Tổ thì Lý Thất Dạ chỉ tùy tay mua về.

Lý Thất Dạ thầm thắc mắc tại sao tiên quan xuất hiện ở đây, người ta không biết ảo diệu của quan tài nhưng hắn nắm rõ về nó, bởi vì hắn đã biết một vài thứ.

Lý Thất Dạ nhắm mắt lại.

Ong ong ong ong ong!

Dường như con mắt thứ ba của Lý Thất Dạ mở ra, không phải thiên nhãn theo ý nghĩa truyền thống, không giống tu sĩ có con mắt dựng đứng giữa trán mở ra.

Lý Thất Dạ mở con mắt thứ ba nhưng là đạo tâm của hắn.

Lý Thất Dạ dùng đạo tâm quan sát tiên quan, đạo tâm là một con mắt nhìn ngó ảo diệu của quan tài.

Tiên quan như đã biến mất, không có nó tồn tại.

Đạo tâm là mắt, Lý Thất Dạ như ngược dòng tuyên cổ, ngược thời gian đi lên, hắn trải qua năm rộng tháng dài. Lý Thất Dạ như đi qua ngàn vạn năm, một cái búng tay đã dài ức vạn năm.

Trong dòng sông thời gian dài dòng dù ngươi mạnh cỡ nào cũng sẽ thành tro bụi, ngươi không chịu nổi thời gian mài mòn. Ức vạn năm có thể mài một cục đá tan biến, càng đừng nói tới chúng sinh linh.

Nhưng trong dòng thời gian ức vạn đó đạo tâm của Lý Thất Dạ không thể phá vỡ, ức vạn năm trôi qua thì đạo tâm vẫn không dao động, ngược dòng ức vạn năm.

Đây là lý do tại sao người khác không thể tham ngộ ảo diệu của tiên quan, vì ảo diệu ẩn trong thời gian, ngươi phải ngược dòng thời gian đi lên ức vạn năm mới tìm đến căn nguyên, tham ngộ ảo diệu thật sự của nó, mới chính thức hiểu ra.

Đổi lại người khác ngược dòng thời gian kiểu đó hoặc điên hoặc thân chết đạo tiêu, vì bọn họ mạnh đến đâu cũng khó tham ngộ tiên quan.

Ngược dòng thời gian, những bóng dáng sẽ xuất hiện, ví dụ Kiêu Hoành tiêu sái tuyệt thế, tự do phóng đãng. Hay Chân Đế bói toán thiên địa, tuyệt diệu cõi đời. Cửu Giới, Thập Tam Châu, càng ngược dòng bóng dáng Tam Tiên lúc ẩn lúc hiện.

Khi những bóng người này hiện ra tức là từng có người nắm giữ, sở hữu, tham ngộ tiên quan rồi.

Dưới trời sao thời gian vô tận có ngân hà khổng lồ, ánh sao lấp lóe, vì sao vô tận tựa như kim cương. Trong ngân hà kim cương vô tận có một nữ nhân ngủ say, dường như nàng đã ngủ vạn cổ.

Bầu trời bên trên nữ nhân này lấp lóe tia chớp, sấm sét đáng sợ tùy thời giáng xuống.

Một nữ nhân ngủ trong vì sao ngân hà, thân hình lúc ẩn lúc hiện, dường như nàng biến mất trong khoảnh khắc nào đó, rồi lại như cố định tại chỗ. Vì sấm sét treo cao bên trên nàng, đó không phải sét bình thường, nó là trời phạt, uy của trời, một khi giáng xuống chư thiên thần linh sẽ thành tro bụi.

Nữ nhân ngủ say trong ngân hà sao đã bị thiên phạt tỏa định, mặc kệ nàng bỏ chạy đến đâu cũng sẽ bị thiên phạt đánh trúng.

Nhưng trong dòng sông thời gian thiên phạt không thể giáng xuống, vô số ngân hà sao bao bọc không cho sét giáng xuống.

Nhìn kỹ thì vô số ngân hà sao không phải đồ thật, nó là ngàn vạn thời gian tụ tập lại, từng thời gian ngưng tụ ra các vì sao, ngân hà, ngăn cách thời không trăm ngàn vạn năm. Bởi vậy thiên phạt cứ treo cao bên trên nữ nhân mãi không giáng xuống được.

Có ngày thiên phạt sẽ giáng xuống, nhưng thiên phạt vượt qua từng thời đại, uy lực bị suy yếu rất nhiều.

Lý Thất Dạ nhìn nữ nhân đó thật lâu, nàng đã ngủ say không biết tình huống bên ngoài.

Lý Thất Dạ dời ánh mắt, vẫn ngược dòng thời gian đi lên. Trong dòng sông thời gian ức vạn năm đi tìm nguồn gốc, bay nhanh về phía tận cùng.

Tưởng tượng vượt qua ức vạn năm, từng kỷ nguyên trôi qua, đi hướng niên đại xa xưa vô cùng, chỗ đó là khởi đầu của vạn vật, pháp tắc thiên địa.

Một chuyến đi dài dòng xa xôi biết bao, vượt qua một kỷ nguyên đã đủ làm bất cứ sinh linh nào thành tro. Vượt qua ức vạn năm, mặc kệ ngươi là tồn tại mạnh cỡ nào cũng khó thể chịu nổi thời gian trôi. Mặc kệ có đạo pháp vô địch ra sao, thân thể mạnh biết bao thì đều bị thời gian trôi nhanh mài mòn.

Ngược dòng thời gian kiểu này chỉ có đạo tâm vô cùng kiên định mới không bị mài mòn, có đạo tâm tuyệt thế vô song mới giữ được tấm lòng son trong dòng chảy thời gian đi tìm hướng khởi đầu.

Ngược dòng thời gian, Lý Thất Dạ thấy từng bóng người, từng tồn tại chưa ai biết. Phía sau các bóng người là những bóng ma không ai biết, đều từng xảy ra chuyện kinh thiên động địa. Những chuyện đó có thể biên soạn ra các bộ thần thoại truyền kỳ.

Cuối cùng đạo tâm của Lý Thất Dạ bất diệt, hắn tìm đến nguồn góc vô thượng, khởi đầu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang bên tai không ngớt, đại đạo như thác đổ trút xuống, phù văn vô tận tuôn chảy không ngừng tại đây, hơi thở tuyên cổ đậm đặc không thể hòa tan.

Nơi này ánh sáng lấp lóe, nó là khởi nguồn của thời gian, là điểm bắt đầu của năm tháng. Từ nơi này thời gian mới bắt đầu chảy, tất cả thời gian ở vạn giới cõi đời đều từ chỗ này chảy ra.

Đến nơi đây thì Lý Thất Dạ ngồi trước tiên quan cả người đã ướt mồ hôi, hắn mệt mỏi còn hơn trải qua trăm ngàn vạn trận chiến tranh.

Đây là hành trình vượt ức vạn năm, người có đạo tâm vô thượng mới làm được, đổi lại người khác chưa ngược dòng đến ngọn nguồn đã thành tro rồi.

Trong nguồn thời gian, đại đạo ầm vang mãi, các phù văn vô cùng cổ xưa vui vẻ chảy xiết. Từng phù văn lấp lánh trong suốt, mỗi phù văn tỏa ra ánh sáng vô cùng bí ẩn. Từng phù văn là căn nguyên thời gian, ánh sáng vạn giới cõi trần phát ra từ chúng nó.

Các phù văn lấp lánh chảy xiết, mọi thứ thật an bình. Nơi đây không có thời gian trôi, mọi thứ chững lại, trăm ngàn vạn năm chỉ trong chớp mắt, chớp mắt là trăm ngàn vạn năm.

Mọi thứ trong thế giới này chậm lại, không vội vã, ung dung nhàn nhã.

Lý Thất Dạ ngồi cạnh ngọn nguồn nhìn các phù văn cổ xưa nhảy nhót. Chúng nó bay lượn như tinh linh, năm tháng yên ả, ung dung, ưu nhã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.