Đế Bá

Chương 4330: Chương 4330: Thiếu nữ Tạc Thạch tộc (2)




Một số cường giả tu sĩ đã nghe nói nhiều chủng tộc nhưng chưa từng nghe về Tạc Thạch tộc, lao nhao hỏi:

- Tạc Thạch tộc là chủng tộc gì?

Có vị trưởng bối chậm rãi nói:

- Một chủng tộc đã bị lạc mất, nghe nói thời đại viễn cổ từng càn quét nguyên Tam Tiên giới, nhân vật đại biểu nhất là Bão Phác.

Nhiều người trẻ tuổi không nghe cái tên Tạc Thạch tộc nhưng có ấn tượng về Bão Phác:

- Thủy Tổ thứ nhất của Tam Tiên giới!

Bão Phác là Thủy Tổ thứ nhất của Tam Tiên giới, xa xưa đến khó thể ngược dòng. Vì Bão Phác nên nhiều người ghi nhớ chủng tộc Tạc Thạch tộc.

Trưởng bối nhẹ gật đầu nói:

- Theo ghi chép thì Bão Phác đúng là vị Thủy Tổ thứ nhất của Tạc Thạch tộc.

Mọi người nhìn thiếu nữ chăm chú, Tạc Thạch tộc thuần huyết làm người ta động lòng.

Có người đưa ra thắc mắc:

- Làm sao nhìn ra được nàng ấy là Tạc Thạch tộc?

Nữ đấu giá sư cười quyến rũ:

- Cái này không khó, các vị khách nhân nhìn hai tay của cô nương này là biết.

Thiếu nữ giơ hai tay lên làm người hoa mắt, dường như loáng thoáng thấy cái gì. Người đạo hạnh cạn không xem hiểu, cường giả tu sĩ cường đại thì đã nhìn ra.

Nhìn hai tay của thiếu nữ này, có Chân Đế gật gù khen:

- Đúng là Tạc Thạch tộc.

- Nàng này đáng giá vô song, rất có thể là Tạc Thạch tộc thuần huyết duy nhất đương thời. Khách nhân biết hàng thì không cần chúng ta nói nhiều. Vị khách nhờ đấu giá giùm yêu cầu hơi đặc biệt, chỉ cần long huyết chân thạch, giá khởi điểm một trăm vạn, mỗi lần tăng một vạn.

Nghe yêu cầu đó các đại nhân vật cau mày:

- Long huyết chân thạch!

Long huyết chân thạch là một loại chân thạch, nhưng nó rất đặc biệt và quý giá, long huyết chân thạch hiếm thấy hơn chân thạch bình thường.

Nghe người bán đòi long huyết chân thạch, đừng nói giá khởi điểm một trăm vạn, chỉ riêng long huyết chân thạch là nhiều người đã không có, nên một số đại nhân vật rút khỏi cuộc trời.

Có Bất Hủ Chân Thần nôn nóng báo giá:

- Một trăm lẻ một vạn!

Con ông cháu cha Đường Bôn lại hóng hớt:

- Một trăm năm mươi vạn!

Dường như Đường Bôn không thiếu tiền, ai kêu giá là có mặt gã, bộ dạng lão tử có tiền các ngươi làm gì được ta?

Có người theo sát kêu giá:

- Một trăm sáu mươi vạn!

Cậu ấm Đường Bôn kêu giá:

- Hai trăm vạn!

Đường Bôn kêu giá rất kinh người, không giống người khác tăng từ từ, gã một lần tăng mấy chục vạn, trăm vạn.

Đường Bôn hào khí khiến nhiều đại nhân vật khó chịu, gã một hơi tăng mấy chục vạn, trăm vạn là nâng giá cho vật đấu giá, làm người ta muốn tát gã. Nhưng chỗ này là phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành, không ai làm gì Đường Bôn được, mọi người thầm rủa gã.

- Một ngàn vạn!

Trong thời gian ngắn thiếu nữ Tạc Thạch tộc đã được kêu giá một ngàn vạn. Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ cũng ra giá, không như vật đấu giá trước đó bị họ khinh thường. Bọn họ rất có hứng thú với thiếu nữ Tạc Thạch tộc.

Bạch Kim Ninh khó hiểu với cảnh này:

- Tại sao nàng ta được giành giật như thế?

Bạch Kim Ninh xuất thân từ đất biên hoang, đã nhìn quen loại đấu giá này. Hàng năm đất biên hoang đều có nữ nô hoặc thiếu nữ bị đấu giá. Nhưng nàng không tin nổi thiếu nữ Tạc Thạch tộc được ra giá cao như thế.

Đại Hắc Ngưu cười xấu xa nói:

- Tạc Thạch tộc mà, lại còn thuần huyết đương nhiên hiếm có trên đời, cũng có thể một số đại nhân vật có sở thích đặc biệt.

Bạch Kim Ninh nghi hoặc hỏi:

- Thật sự là vậy sao?

Trường Tồn, Chân Đế đã gặp qua trường hợp lớn, bọn họ muốn nữ nhân nào chẳng được? Vì mạnh đến trình độ như họ, vạn tộc thiên hạ bao nhiêu mỹ nữ sẵn sàng nhào vào vòng tay họ.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt giải thích rằng:

- Là huyết thống, độc nhất vô nhị.

Lý Thất Dạ đã lên tiếng, Đại Hắc Ngưu cất đi dáng vẻ xấu xa, hiếm khi nó nghiêm túc nói:

- Đại thánh nhân nói đúng, huyết thống Tạc Thạch tộc có thể ngược dòng về huyết thống viễn cổ, nếu có Chân Đế kết hợp sinh ra hậu đại sẽ rất nghịch thiên, để lại truyền thừa ghê gớm cho mình.

Nghe Đại Hắc Ngưu giải thích Bạch Kim Ninh đã hiểu. Chân Đế thì đều rất mạnh, huyết thống của họ vô cùng cao quý. Cỡ như bọn họ đương nhiên hy vọng hậu đại của mình siêu mạnh, nên một nửa huyết thống khác rất quý giá.

Tạc Thạch tộc thuần huyết lọt vào tầm ngắm của Chân Đế, Trường Tồn.&Trong khi nhóm Lý Thất Dạ trò chuyện thì thiếu nữ Tạc Thạch tộc đã bị kêu giá lên một ngàn năm trăm vạn.

Thiếu nữ này rất được ưa thích, Chân Đế, Trường Tồn cũng không ngồi yên, thi nhau ra giá. Với họ thì Tạc Thạch tộc thuần huyết là thứ không tệ.

Khi giá đến một ngàn năm trăm vạn, Lý Thất Dạ mở miệng nói:

- Ta muốn nàng.

Dứt lời mọi người đều nhìn hướng Lý Thất Dạ, vì quá lớn lối, hắn kiêu ngạo còn hơn con ông cháu cha Đường Bôn.

Giàu như Đường Bôn chỉ luôn kêu giá, Lý Thất Dạ thì vừa mở miệng đã đòi thiếu nữ Tạc Thạch tộc.

Nhiều Trường Tồn Bất Hủ, Chân Đế vô địch có mặt, vài Chân Đế cũng báo giá.

Con ông cháu cha như Đường Bôn gặp Chân Đế vô địch kêu giá cũng trở nên cẩn trọng hơn.

Vô số cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ, thấy hắn rất bình thường. Như Đường Bôn ăn mặc kiểu nhà giàu, Lý Thất Dạ thì bình thường như người qua đường. Nhiều người nghi ngờ hắn có trả nổi cái giá đã kêu không.

Có người hừ lạnh một tiếng khinh thường nói:

- Láo quá, giá đã một ngàn năm trăm vạn rồi.

Người nói chuyện là Quản Vân Bằng, gã cũng ngồi bên trên ngang hàng với Bất Hủ Chân Thần. Bằng vào thực lực của Quản Vân Bằng muốn ngồi ở ghế này hơi khó, nhưng phụ thân của gã mạnh, lại là sư huynh của Lan Thư Tài Thánh nên gã có tư cách ngồi.

Đại Hắc Ngưu cười quái dị:

- Ô, là ngựa dầu người đây mà.

Quản Vân Bằng đỏ mặt sắc mặt khó xem nói:

- Ngươi . . .!

Bị Đại Hắc Ngưu cưỡi trên đường cái là nhục nhã lớn với Quản Vân Bằng, nhưng lúc này gã không làm được.

Lý Thất Dạ lười quan tâm Quản Vân Bằng, hắn nhìn thiếu nữ trong lồng sắt, lạnh nhạt nói:

- Ta muốn, tất cả im hết.

Nhiều người cau mày, thái độ láo lếu còn hơn con ông cháu cha Đường Bôn nhiều. Đường Bôn ra vẻ lão tử có tiền, còn Lý Thất Dạ là nói thẳng những kẻ có mặt chỉ là rác rưởi, ta ra giá rồi, im mồm hết đi. Nhiều người rất khó chịu, thái độ của hắn kiêu ngạo không thèm để Chân Đế vào mắt, lão tử số một thiên hạ.

Đường Bôn cười to bảo:

- Ha ha ha! Vị huynh đệ này lớn lối quá, nhưng chuyện này không phải trò đùa, phải có vàng ròng bạc trắng thật.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Chút tiền của ngươi chỉ là đồng nát trong mắt ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.