Đế Bá

Chương 4120: Chương 4120: Tiên giáp




Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão xảy ra biến đổi lớn, hai người như trẻ lại mấy ngàn tuổi. Trung Vực Tiên Lão hấp hôi lúc này cũng tinh thần phơi phứoi như nam nhân trung niên.

Hai người tụ tập lực lượng đại đạo như biển, khiến bọn họ phục hồi đến trạng thái đỉnh cao nhất, uyết khí vượng thịnh, đại đạo bàng bạc.

Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đứng đó, từng hành động có tiếng sấm nổ mạnh, dường như bọn họ tùy tay vỗ một chưởng có thể hủy diệt cả thế giới, khiến người nhìn sinh lòng kính sợ.

Nhìn Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ngưng tụ lực lượng đại đạo nhiều như biển, đám cường giả sợ hãi:

- Mạnh thật!

Mặc dù mỗi đệ tử Tiên Ma đạo thống đều có thể mượn lực lượng Tiên Ma đạo thống, nhưng làm được đến trình độ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão thì rất hiếm, rõ là rút lực lượng nguyên Tiên Ma đạo thống cho mình dùng.

Sau khi tụ tập đủ nhiều lực lượng đạo thống, Bát Quái Chưởng Thương Sinh và Trung Vực Tiên Lão ngừng lại, hét to một tiếng:

- Vậy thì chiến đi!

Hai người ngưng tụ rất nhiều lực lượng đạo thống rồi, làm hơn nữa cũng không thể rút thêm lực lượng. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão quay về trạng thái đỉnh cao nhất của mình, người đầy sức mạnh, huyết khí vượng thịnh như thời trung niên, không thấy già nua.

Lý Thất Dạ chắp tay sau lưng đứng, cười nói:

- Chờ các ngươi thật lâu, một bàn tay đồ diệt các ngươi.

Lý Thất Dạ chậm rãi vươn tay ra, một tay chắp sau lưng, một tay nghênh địch, còn là nghênh chiến hai vị Trường Tồn Bất Hủ. Nếu ở trước kia thì chuyện như vậy điên cuồng biết bao, khiến người không tin được. Sẽ có người nghĩ Lý Thất Dạ điên rồi.

Nhưng bây giờ mọi người không cho rằng Lý Thất Dạ bị điên, bọn họ biểu tình trầm trọng, nghĩ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão không đỡ nổi bàn tay kia.

Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão cũng lộ biểu tình hết sức trầm trọng.

Trung Vực Tiên Lão thét dài:

- Lên!

Sau lưng Trung Vực Tiên Lão vang tiếng nổ nhức óc, hiện ra đất đai mênh mông. Núi sông tráng lệ, mây mù vườn quanh như thánh cảnh tiên thổ.

Nhìn đát đai mênh mông hiện ra sau lưng Trung Vực Tiên Lão, nhiều người nhận ra ngay, hét to:

- Trung Vực Thánh Địa!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Trung Vực Thánh Địa hiện ra một ao cổ, nước đen thui. Lại nổ ầm vang, ao nước tuôn ra.

Mọi người thấy rõ màu đen không phải ao nước mà là phù văn, tất cả phù văn tuôn ra chớp mắt rít gào lao đến, như dời núi lấp biển, sóng dữ xô đẩy san bằng mọi thứ trên cõi đời.

Nhiều phù văn chớp mắt rít gào ập đến như chân long vượt qua đất đai, nhưng nó thật ra không phải long tức mà là hơi thở Thủy Tổ, dường như hơi thở biến thành chân long, hơi thở rồng phun ra cũng là hơi thở của Thủy Tổ.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tất cả phù văn xé gió bay đến, bám vào người Trung Vực Tiên Lão ngưng tụ thành bộ áo giáp. Khi áo giáp khoác lên người Trung Vực Tiên Lão liền tuôn ra ánh sáng vô tận, mỗi tia sáng như cắt mặt đất ra.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, người Trung Vực Tiên Lão tuôn ra ánh sáng Thủy Tổ, thân thể lão trở nên siêu khổng lồ. Khiến người kinh dị là sau lưng Trung Vực Tiên Lão hiện ra bóng dáng cao lớn vô thượng, nhìn kỹ thì rất giống pho tượng đằng trước Tổ điện.

- Thủy Tổ?

Nhìn bóng dáng sau lưng Trung Vực Tiên Lão, mọi người sợ hãi, nhiều người quỳ xuống đất lạy.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Trung Vực Tiên Lão giơ cao tay lên, Trung Vực Thánh Địa bắn ra vô số kiếm quang mênh mông vô tận hóa thàn biển kiếm không giới hạn. Trong biển kiếm có ức vạn thần kiếm, mỗi thanh thần kiếm đầu đuôi nối nhau chậm rãi chuyển động hóa thành Thái Cực, vô cùng vô tận.

Đinh!

Một tiếng kiếm ngân cuối cùng vọng khắp cửu thiên thập địa. Trong biển kiếm vô cùng tận dâng lên một thanh thần kiếm, thần kiếm vừa xuất hiện độc tôn vạn đạo, đứng đầu vạn kiếm. Một kiếm xuất thế có thể đâm thủng trời.

Thần kiếm tỏa ra hơi thở chí cao vô thượng, kiếm khí tung hoành, có hơi hướm vô địch vạn cổ.

Đinh!

Thần kiếm rơi vào tay Trung Vực Tiên Lão, khi lão cầm thần kiếm như Thủy Tổ giáng thế, có khí thế của Thủy Tổ.

Nhìn cảnh đó, lão tổ đại giáo rung động nói:

- Ghê gớm, tin đồn quả nhiên có thật. Đồn rằng năm xưa Thủy Tổ từng ban một bộ giáp vô thượng, một thanh Tổ kiếm vô thượng cho Trung Vực Thánh Địa. Kiếm giáp hợp nhất đủ vô địch.

Nhìn Trung Vực Tiên Lão mặc áo giáp, nắm Tổ kiếm, có khí thế Thủy Tổ giáng trần, nhiều đại nhân vật ghen ghét nói:

- Đâu chỉ là vô địch, đây là vinh diệu vô thượng.

Chỉ riêng từ điều này là biết năm xưa Trường Sinh Lão Nhân yêu thương Trung Vực Thánh Địa cỡ nào, không chỉ ban tên cho truyền thừa này, còn ban cho tổ khí tuyệt thế vô song. Năm xưa trừ Trường Sinh Điện, Hộ Sơn tông ra không có mắt lóe tia sáng nào được đãi ngộ như vậy.

Lý Thất Dạ nhìn Trung Vực Tiên Lão lúc này, cười nói:

- Kiếm là kiếm tốt, giáp là bảo giáp. Xem ra Trường Sinh Lão Nhân rất coi trọng Trung Vực Thánh Địa các ngươi, đáng tiếc các ngươi không thành tài.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trung Vực Tiên Lão khoác áo giáp, tay cầm thần kiếm. Trước đó Bát Quái Chưởng Thương Sinh cũng người vang tiếng nổ đì đùng, quanh người gã rũ xuống pháp tắc vô thượng, hơi thở Thủy Tổ đè sập chư thiên.

Ong ong ong ong ong!

Ánh sáng chiếu sáng thiên địa, dòng sông xuyên thấu thời gian, không gian luân hồi. Ánh sáng chiếu rọi khiến mọi thứ trên cõi đời bị lu mờ.

Khi ánh sáng như vậy chiếu đến như chiếu sáng xưa và nay, đảo ngược tuyên cổ, dường như không có cái gì là ánh sáng không thể ngược dòng.

Khi ánh sáng đó phản chiếu từ tấm gương cổ, tấm gương lơ lửng trên đỉnh đầu Bát Quái Chưởng Thương Sinh, gương cổ mài bằng đồng đá cổ, dường như trải qua vô số năm tháng.

Mặt gương đồng cổ có chút đục, không giống tấm gương có thể phản chiếu ra cái gì. Hình tượng gương đồng là hình bát quái, góc cạnh không rõ ràng, trông như thợ làm trình độ bình thường mài ra.

Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy gương đồng cổ góc cạnh không rõ không phải vì thợ làm thô sơ mà tự nhiên nó vậy. Đường nén trơn nhãn hồn nhiên bẩm sinh, nên trông không đẹp chút nào. Gương đồng cổ không xinh đẹp nhưng hồn nhiên vô song, không bị khiếm khuyết chút gì.

Nhìn gương đồng cổ lơ lửng trên đỉnh đầu Bát Quái Chưởng Thương Sinh, nhiều người giật mình kêu lên:

- Đó là báu vật gì?

Kẻ không biết hàng thế nào khi thấy gương đồng cổ như vậy có thể chiếu sáng thiên cổ, chiếu rọi vạn vực đều hiểu rằng đây là báu vật nghịch thiên vô song.

Bất Hủ Chân Thần nhìn tấm gương đó, biến sắc mặt nói:

- Bát Quái Cổ Kính!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.