Vòi rồng không ngừng càn quét khắp nơi, chúng xé rách không gian, tia chớp điên cuồng đánh xuống như muốn hủy diệ tất cả mọi thứ trở về nguyên điểm, có thể nói đây là vùng biển hung hiểm.
Trong vùng biển này, Thuỷ tổ cũng khó vượt qua, một khi không cẩn thận, chính mình cũng vẫn lạc tại nơi này.
Nhưng Lý Thất Dạ bước đi như không có việc gì, hắn tùy ý cho tia chớp đánh vào người, hắn bị tia chớp trúng nhưng không có việc gì, hắn không hề tổn thương, cũng bình yên vô sự vượt qua khu vực vòi rồng càn quét.
Sau khi Lý Thất Dạ vượt qua khu vực vòi rồng, vùng biển phía trong rất bình tĩnh, không gian nơi này dao động giống như sắp mở ra một cánh cửa.
Nhưng chấn động không gian lại bị khóa lại, làm cho người ta khó có thể phỏng đoán, không ai có thể suy diễn ra, không hề nghi ngờ, có người cố ý che đậy không gian nơi đây.
Lý Thất Dạ đứng trong không gian này, hắn mở bàn tay ra, hắn có thể khống chế không gian, cho dù thủ đoạn ảo diệu hơn nữa, chỉ cần là không gian thì không thể thoát khỏi suy diễn của Lý Thất Dạ.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ tập trung vào một tọa độ không gian, hắn cũng bắt nó và kéo ra ngoài.
Ngay sau đó một cánh cửa xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, cánh cửa này tỏa ra ánh sao lóng lánh giống như cánh cửa này khảm vào tinh không.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào cánh cửa này, hắn biết rõ nó là thứ gì, hắn thì thào tự nói:
- Tiểu thiên thế giới, nghe nói đã lâu, hôm nay cuối cùng đã gặp được một, cũng không biết là ai ẩn giấu cánh cửa của nó.
Tiểu thiên thế giới, sau khi Lý Thất Dạ tiến vào Bất Độ Hải, hắn có nghe nói qua nơi này. Những năm qua hắn hành tẩu trong Bất Độ Hải và gặp không ít Thuỷ tổ, một ít Thuỷ tổ cũng nói tới tiểu thiên thế giới.
Trong Bất Độ Hải mênh mông này, nó không chỉ có thế giới rộng lớn vô tận, trong Bất Độ Hải còn có tiểu thiên thế giới, hơn nữa cửa vào những tiểu thiên thế giới này đều giấu tại những nơi người Bất Độ Hải không biết tới.
Có thể nói, muốn tìm được những tiểu thiên thế giới này cũng không dễ dàng, một ít Thuỷ tổ tìm được tiểu thiên thế giới sẽ cắm rễ trong tiểu thiên thế giới, cũng cảm ngộ sâu về tiểu thiên thế giới.
Cũng chính bởi vì Bất Độ Hải có tiểu thiên thế giới, có Thuỷ tổ biến tiểu thiên thế giới trở thành đạo thống của mình, trở thành nhà của mình trong Bất Độ Hải.
Đây là nguyên nhân không ít Thuỷ tổ không bao giờ quay trở lại Tam Tiên giới, thử nghĩ xem, bọn họ đã cắm rễ trong Bất Độ Hải, Tam Tiên giới đối với bọn hắn mà nói, đã không có gì đáng giá đi chiếu cố.
Lý Thất Dạ dự định quét ngang hải vực này, tiêu diệt tất cả hải quái trong hải vực, hắn chỉ muốn ma luyện chính mình một phen, hắn không ngờ mình lại phát hiện tiểu thiên thế giới, điều này cũng làm cho Lý Thất Dạ cảm thấy ngoài ý muốn.
Bốp!
Một tiếng vang sinh ra, Lý Thất Dạ không do dự bước vào trong tiểu thiên thế giới.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, cho dù tiểu thiên thế giới là nơi hung vật chiếm giữ hay là khu vực một Thuỷ tổ nào đó chiếm giữ, tất cả đều không có nguy hiểm gì đáng nói, hắn có thể qua lại tự nhiên.
Sau khi hắn bước vào trong tiểu thiên thế giới này, rất nhiều linh khí đập vào mặt, đứng trong tiểu thiên thế giới này, thời điểm hắn quan sát tiểu thiên thế giới lại phát hiện nơi đây rất bình tĩnh.
Tiểu thiên thế giới này không có đạo thống như Tam Tiên giới, mặt trời mọc mặt trăng lặng, ngôi sao phập phồng, đây là thế giới rất yên tĩnh.
Thế giới này tràn ngập linh khí, linh khí nơi này không giống thiên địa tinh khí trong Tam Tiên giới, nhưng đắm chìm trong linh khí như vậy lại làm người ta có cảm giác thoải mái, linh khí có hiệu quả trị liệu, nếu có tổn thương da thịt sẽ khỏi hẳn rất nhanh.
Đối với sinh linh trong tiểu thiên thế giới này mà nói, linh khí nơi này rất nồng đậm, nhưng Lý Thất Dạ xem ra, đó là chuyện hết sức bình thường, nói không dễ nghe, Lý Thất Dạ há miệng hút thì linh khí trong tiểu thiên thế giới sẽ bị hắn cắn nuốt sạch sẽ.
Đương nhiên, Lý Thất Dạ cũng không có làm như vậy, dù sao, hắn không phải người tham lam, huống chi, cho dù hắn thôn phệ linh khí thế giới này, đối với hắn mà nói, linh khí như vậy có cũng được, không có cũng không sao.
Lý Thất Dạ đi vào tiểu thiên thế giới này, hắn phát hiện tiểu thiên thế giới đã có cư dân, hơn nữa, cư dân đã sinh sôi nảy nở nhiều thế hệ, bọn họ xem như cư dân cổ xưa.
Lý Thất Dạ cũng không quấy rầy cư dân trong tiểu thiên thế giới, hắn hóa thành người bình thường trong tiểu thiên thế giới, hắn cứ thế đi dạo trong tiểu thiên thế giới.
Hành tẩu trong tiểu thiên thế giới này, Lý Thất Dạ nhanh chóng phát hiện, cư dân bình thường trong tiểu thiên thế giới không khác gì cư dân trong Tam Tiên giới, bọn họ sống chung và đều làm việc của mình.
So với cư dân của Tam Tiên giới, Lý Thất Dạ phát hiện, cư dân nơi này càng chất phát, bọn họ giống như nông dân trung thực, ít đi phồn hoa và gian xảo.
-Trong tiểu thiên thế giới này, đa số cư dân đều làm từ lúc mặt trời mọc, mặt trời lặn sẽ nghỉ ngơi, tuy cư dân cả tiểu thiên thế giới không nói tới đại phú đại quý, nhưng bọn họ cũng cơm no áo ấm, an cư lạc nghiệp.
Bởi vì tiểu thiên thế giới này chất phác, cho nên tiểu thiên thế giới giảm rất nhiều phân tranh, rất ít nhìn thấy chiến tranh, cho nên cả tiểu thiên thế giới rất bình tĩnh.
Cư dân trong tiểu thiên thế giới đều có thể tu luyện, có thể nói trên căn bản mỗi một cư dân đều có thể tu luyện, nhưng bọn họ tu luyện không phải công pháp tuyệt thế gì, chỉ là tâm pháp trụ cột mà thôi.
Có thể nói, tâm pháp trụ cột cũng không thể tu luyện ra tài năng kinh thiên động địa nhưng có thể lại làm người ta cường thân kiện thể, có lẽ bởi vì nguyên nhân này, lúc này mới làm cho tiểu thiên thế giới an cư lạc nghiệp.
Đây là một tiểu thiên thế giới chất phác mà an bình, Lý Thất Dạ hành tẩu trong tiểu thế giới lại phát hiện ẩn giấu phía sau an bình không có đơn giản như vậy.
Mặc dù đa số cư dân tiểu thiên thế giới đều chất phác đơn giản, cho nên trong tiểu thiên thế giới ít có chiến tranh, nhưng Lý Thất Dạ miệt mài theo đuổi và suy nghĩ, hắn phát hiện trong tiểu thiên thế giới yên lặng này, sau lưng có một bàn tay vô hình đang thao túng hướng đi của tiểu thiên thế giới, chính bàn tay vô hình này can thiệp mới làm cho tiểu thiên thế giới chất phác đơn giản, cư dân cũng được cơm no áo ấm.
- Thú vị.
Lý Thất Dạ phát hiện tình huống như vậy, hắn tươi cười.
Trên thực tế, sau lưng tiểu thiên thế giới có một bàn tay vô hình đang thao túng đại thế của thế giới, chuyện này cũng không xấu, đối với tiểu thiên thế giới mà nói, ngược lại có bàn tay như thế mới có thể giúp cư dân an cư lạc nghiệp.
Lý Thất Dạ cảm thấy hứng thú, rốt cuộc bàn tay vô hình đó là thần thánh phương nào? Hắn làm vậy trong tiểu thiên thế giới là có mục đích gì?
Chính vì như thế, cảnh này làm cho Lý Thất Dạ dùng lại trong tiểu thiên thế giới thời gian càng lâu, hắn càng muốn xem hướng phát triển của tiểu thiên thế giới.
Trên thực tế, loại chuyện này, Lý Thất Dạ đã từng làm qua, đối với việc can thiệp một thế giới, thế giới này sẽ phát triển thế nào? Lý Thất Dạ đã từng cân nhắc vấn đề này, cho nên hướng phát triển của tiểu thiên thế giới hiện tại càng làm Lý Thất Dạ cảm thấy hứng thú.
Trên thực tế, một ít Thuỷ tổ phát hiện tiểu thiên thế giới trong Bất Độ Hải, thời điểm bọn họ định cư bên trong, sau khi bọn họ kinh doanh ngàn trăm vạn năm thì tiểu thiên thế giới cũng chậm rãi có hướng phát triển theo ý của bọn họ, trong đó, những Thuỷ tổ phát triển tiểu thiên thế giới chẳng khác gì sáng thế thần.
Lý Thất Dạ quan sát khắp nơi, hắn còn phát hiện, cư dân trong thế giới này đều có một hiện tượng độc nhất vô nhị, cư dân trong tiểu thiên thế giới đều đeo áo choàng, cho dù già trẻ hay giàu nghèo, có thể nói, chỉ cần là cư dân trong tiểu thiên thế giới, sau khi bọn họ ra đời sẽ có một cái áo choàng đầu tiên.
Cho nên, trên thế giới này, nếu như ngươi không có áo choàng sẽ biến thành khác loại, biến thành quái thai trong mắt người khác, cho nên Lý Thất Dạ càng cảm thấy thú vị.
Lý Thất Dạ đi lại trong tiểu thiên thế giới thời gian rất dài, hắn đào móc lịch sử nơi đây, đây là việc Lý Thất Dạ sở trường nhất, có thể nói, hắn đào móc ra các loại quá khứ của tiểu thiên thế giới, hắn nắm giữ tất cả đại sự kiện phát sinh trong thế giới này.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ không cần suy diễn, không cần thi triển thần thông vô thượng, hắn đã biết bàn tay vô hình kia đang trốn ở nơi nào.
- Là nơi không tệ, đáng tiếc, không thể đối kháng với tai nạn chân chính.
Sau khi nắm giữ tình huống trong tiểu thiên thế giới, Lý Thất Dạ lắc đầu.
Mặc dù nói kẻ đó quản lý tiểu thiên thế giới không tệ, nhưng không trở thành thế giới hắn muốn thấy.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ bước vào cổ địa, đây chính là nơi người ẩn sau tiểu thiên thế giới ẩn cư.
Có thể nói cổ địa bị cơ quan trùng trùng điệp điệp bao phủ, nơi đây rất hung hiểm, trong tiểu thiên thế giới này, không có bất cứ kẻ nào xâm nhập.
Nhưng cái gọi là cơ quan, cái gọi là hung hiểm, đối với Lý Thất Dạ mà nói đều không đáng giá nhắc tới, có thể nói, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn gì cũng không thể ngăn được hắn, trong nháy mắt Lý Thất Dạ đã phá giải các loại cơ quan và hung hiển, cũng tiến vào trong.
- Ai?
Trong nơi sâu nhất của cổ địa, người giật dây kinh hãi.
Nhưng thời điểm hắn muốn hành động, Lý Thất Dạ đã đứng trước mặt hắn, hắn càng sợ tới mức hồn bất phụ thể.
Bởi vì hắn phong bế tiểu thiên thế giới vô số năm, hắn là tồn tại cường đại nhất thế giới này, hiện tại có người xuất hiện trước mặt hắn thì hắn mới phát hiện, đây là tồn tại kinh khủng cỡ nào.