Đế Bá

Chương 416: Chương 416: Tư Mã Long Vân. (2)




- Bọn hắn tấn công trọn vẹn chín tháng cũng không đánh hạ được, nghe nói bị chết không ít cường giả, có vào mà không có ra, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là đem mộ phần trả lại cho nhân gia, lần đó, Thừa Cổ các là tiền mất tật mang.

Cũng có một ít lão tu sĩ cảm khái nói.

- Dược mộ phần này giá trị bình thường, không có địa nhân vật nào đến đây đi!

Trong cốc, rất nhiều tu sĩ là tụm năm tụm ba lại thành một đoàn, còn chưa đến thời điểm khai mạc, tất cả mọi người đang thảo luận.

- Tư Mã Long Vân của Nộ Tiên thánh quốc đến rồi!

Có tu sĩ ngẩng đầu lên, đối với người bên cạnh chỉ tới một cường giả còn trẻ tuổi ở nơi xa.

Đó là một thiếu niên thần tuấn, hắn mặc một thân hoàng kim khôi giáp, cả người chiến ý áp xuống, khí thế kia tựa như là một đầu man ngưu có thể đạp phá sơn hà, cả người hắn khí phách đằng đằng, hơn nữa một thân hoàng kim khôi giáp thoạt nhìn thật giống như là thần tử!

Tư Mã hiền đồ của Nộ Tiên thánh quốc!

Thấy thanh niên này, coi như là tu sĩ thế hệ trước ở trong lòng cũng run lên một chút. LÚc này không ít tu sĩ ở trong cốc cho tới vương hầu của đại giáo cương quốc đều liên tục chào hỏi với thanh niên này.

Thanh niên này xuân phong đắc ý, cả người tựa như đang tắm ở dưới ánh mặt trời, bộ dáng phong độ ngời ngời, vừa nhìn liền là nhân trung chi long ở trong miệng người khác!

Nhắc tới Nộ Tiên thánh quốc, trong lòng rất nhiều người đều rùng mình, Nộ Tiên thánh quốc ở Đông Bách thành tuyệt đối là thuộc về đại quốc, truyền thừa rất xa xưa. Mặc dù nói Nộ Tiên thánh quốc không có xuất ra Tiên Đế, nhưng mà thủy tổ của Nộ Tiên thánh quốc là một vị tiên thể đại thành, từng vô địch cửu thiên thập địa, có thể nói là sánh bằng Tiên Đế.

Nộ Tiên thánh quốc ở Đông Bách thành cho tới cả Nhân Hoàng giới là một trong số ít cương quốc truyền thừa có tiên thể thuật. Năm đó thủy tổ của Nộ Tiên thánh quốc chính là Nộ Tiên phách thể đại thành trong thập nhị tiên thể! Sáng tạo ra vô thượng tiên thể thuật Nộ Tiên phách thể, môn vô thượng tiên thể thuật này được gọi là Phách Hạ tiên thể thuật!

Chính là một môn Phách Hạ tiên thể thuật này vì Nộ Tiên thánh quốc sáng tạo ra cơ sở đứng vững không ngã đến nay.

- Không nghĩ tới tràng mộ phách tầm thường này cũng đưa tới Tư Mã hiền chất!

Nhìn thấy Tư Mã Long Vân, cũng có rất nhiều tu sĩ chào hỏi với hắn, coi như là lão tu sĩ cũng là như thế, cho dù là vương hầu đại giáo cũng đồng dạng vui lòng kết giao với hắn.

Ở chỗ này, Tư Mã Long Vân có thể nói là như cá gặp nước, vô cùng được hoan nghênh, hắn cũng là xuân phong đắc ý, người khác vừa hỏi như vậy, hắn liền cười nói:

- Nghe nói chủ nhân của tòa mộ phần này là một vị dược sư khó lường, ta là hi vọng trong mộ phần của hắn có chôn cất cổ dược. Hoàng Kim Man Ngưu thể của ta đã thành, sư trưởng bọn họ tìm được cho ta cổ phương, lấy chế thể cao, chính là đang cần mấy vị cổ dược, cho nên nhìn xem nơi này có tìm được cổ dược mà ta cần hay không. Nếu là có thể thành, trong tương lai không lâu, trùng kích vào Phách thánh thể không phải là vấn đề.

Lời này của Tư Mã Long Vân bất luận kẻ nào vừa nghe cũng biết là khoe khoang! Nhưng mà không có biện pháp, nhân gia đích xác là có tư bản để khoe khoang, cho nên nghe được lời này của Tư Mã Long Vân, coi như là vương hầu của thế hệ trước cũng theo đó rùng mình trong lòng, vội vàng chúc mừng, mà Tư Mã Long Vân cũng là hết sức hưởng thụ loại hư vinh chúng tinh phủng nguyệt này.

Mặc dù nói Tư Mã Long Vân là đang khoe khoang, nhưng mà hắn cũng đích xác là người có thực lực. Hắn xuất thân từ Nộ Tiên thánh quốc, trời sinh Hoàng Kim Man Ngưu thể.

Phải biết rằng Hoàng Kim Man Ngưu thể chính là tiên thiên chi thể trong một loạt thể chất của Nộ Tiên phách thể! Cũng là một trong bốn mươi tám tiên thiên thể!

Càng trọng yếu hơn là Nộ Tiên thánh quốc có vô thượng tiên thể thuật của Nộ Tiên phách thể, mà dạng điều kiện như Tư Mã Long Vân nói không chừng trong tương lai có thể được chư lão của Nộ Tiên thánh quốc coi trọng, tu luyện vô thượng tiên thể, cho nên nói Tư Mã Long Vân được xưng tụng là có tiền đồ vô lượng!

- Lần này nếu như có cổ dược thích hợp với cổ đan phương, bất luận là giá bao nhiêu, đó là không thuộc về ta thì không thể!

Tư Mã Long Vân ở trước mặt rất nhiều người liền phóng ra phong thanh như vậy, đây không chỉ là cảnh cáo một số người khác cùng hắn tranh giành cổ dược trong đó, cũng là có ý tứ khoe khoang, nói trắng ra một chút, đại gia ta xuất thân Nộ Tiên thánh quốc, chính là thiên tài vương hầu của Nộ Tiên thánh quốc, cho tới bây giờ đều không thiếu tiền, người thức thời cũng đừng tranh giành với ta!

- Tư Mã huynh chính là lương đống chi tài của Nộ Tiên thánh quốc, nếu như bên trong cổ mộ phần này thật sự có cổ dược mà Tư Mã huynh cần, ta tin tưởng tất cả mọi người đều muốn để lại cho Tư Mã huynh. Lại có người nào sẽ không thức thời mà tranh giành với Tư Mã huynh chứ? Đây không phải là nói rõ không coi Nộ Tiên thánh quốc vào đâu sao?

Một ít đệ tử môn phái khác ở bên cạnh Tư Mã Long Vân là đang vuốt mông ngựa với Tư Mã Long Vân.

Đối với thái độ kiêu ngạo như vậy của Tư Mã Long Vân, trên thực tế trong lòng không ít người khó chịu, nhưng mà khó chịu cũng không có biện pháp, nhân giá đích xác là có tiền vốn lớn lối, mà Nộ Tiên thánh quốc càng là không người nào có thể dây vào được!

Thời điểm khi đám người Lý Thất Dạ chạy tới tiểu cốc, mộ phách còn chưa bắt đầu, bất quá Thừa Cổ các đào mộ phần đã tiến vào giai đoạn cuối, vào lúc này đã lộ ra một góc lăng mộ chôn sâu ở dưới đất rồi.

Đám người Lý Thất Dạ chạy tới hiện trường mộ phách, thấy một góc trong cốc bọ đào ra rồi, Tư Không Thâu Thiên liền nói với Lý Thất Dạ:

- Mộ phần này xem ra không lớn nha, hẳn không phải là cổ mộ phần cấp bậc dược đế rồi, tối đa cũng chỉ là cổ mộ phần cấp bậc truyền kỳ dược sư.

Lúc này Tư Không Thâu Thiên đã biến thành một thanh niên có bộ dáng bình thường, bất luận kẻ nào nhìn đến hắn, đảo mắt là có thể quên hắn đi.

Bất quá tiểu tử này ở địa phương có nhiều người như vậy cũng không dám lộ ra chân thân, giống như Trì Tiểu Điệp nói, chuyện tình hạ lưu gia hỏa này làm được nhiều lắm, cừu gia trải rộng khắp Đông Bách thành!

Lý Thất Dạ không có lên tiếng, híp mắt đánh giá cái chỗ này, cũng không người nào biết hắn đang suy nghĩ gì. Lý Thất Dạ không nói câu nào, Tư Không Thâu Thiên càng là không dám nói loạn cái gì rồi.

Mặc dù bản thân Tư Không Thâu Thiên hắn có lai lịch kinh người, nhưng mà hắn luôn luôn to gan lớn mật, nhưng ở trong lòng lại vô cùng kiêng kỵ thiếu niên còn nhỏ tuổi hơn mình ở trước mắt này.

Tư Không Thâu Thiên xuất đạo đến heienj tại, cái tai họa gì mà hắn còn chưa có xông qua? Ngay cả tổ địa của đại giáo cương quốc hắn cũng dám tiến vào, thậm chí còn dám đi đào mộ phần của tổ sư bọn họ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.