Đế Bá

Chương 635: Chương 635: Ước định của Thiên Lý Hà. (2)




- Nếu như ta không kiên trì thì sao?

Lý Thất Dạ cười nói.

Lam Vận Trúc nói:

- Đối với Thiên Lý Hà chúng ta mà nói, nếu như ngươi có thể buông tha cho một cái hôn ước này, đó là không có gì tốt hơn, tông môn sẽ bồi thường lại cho ngươi, chỉ cần điều kiện của ngươi thích hợp, tông môn đều sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của ngươi.

- Nói như vậy, ta còn là lựa chọn buông tha cho.

Lý Thất Dạ sờ sờ cằm, cười nói:

- Cưới một cái thiếu phụ luống tuổi có chồng, còn không bằng lấy ra để đổi bảo vật!

- Ngươi!

Lam Vận Trúc bị tức đến hộc máu, căm tức nhìn Lý Thất Dạ, tức giận nói:

- Tiểu qury đầu, chẳng lẽ ta liền chỉ trị giá một hai kiện bảo vật sao?

Lý Thất Dạ từ trên xuống dưới đánh giá Lam Vận Trúc một phen, cười nói:

- Nói như vậy, ngươi là rất muốn gả cho ta? Cái này sao, bản thân ta là phải suy nghĩ một chút, đây cũng là quan hệ đến chung thân đại sự của ta, ta cũng không phải là một người tùy tiện.

- Ngươi có tin ta đánh ngươi nhừ tử hay không?

Lam Vận Trúc là nghiến răng nghiến lợi, nắm quyền đầu lại thật chặt, một đôi tú mục nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ oán hận nói.

- Nha đầu, phải ôn nhu một chút, ngươi muốn gả cho ta, như vậy nhất định phải ôn nhu một chút, ta thích nữ nhân ôn nhu!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nếu như ngươi ôn nhu một chút, ta sẽ suy nghĩ cưới ngươi trở về, ai, đây là ta thua thiệt lớn, đại sự như vậy vẫn là phải suy nghĩ một chút.

Lam Vận Trúc bị tức đến run run, thật vất vả nàng mới bình tức lại tức giận trong lòng, nàng hít vào một hơi thật sâu, liếc Lý Thất Dạ một cái, nói:

- Ngươi sẽ không phải là tự biết không qua khảo hạch, cho nên muốn buông tha đi? Dĩ nhiên, ngươi vui lòng làm ô quy rụt đầu thì ta cũng không trách ngươi, chỉ có thể nói là tiếc nuối, người mà Mộng Nguyện thụ lựa chọn, chọn đến không phải là một tên hèn nhát.

- Nha đầu, phép khích tướng của ngươi cũng quá non rồi!

Lý Thất Dạ lắc đầu, sau đó sờ sờ cằm, nói:

- Bất quá nha, một đám lão đầu tử của Thiên Lý Hà các ngươi cao cao tại thượng, thật cho rằng là ta muốn trèo cao đến Thiên Lý Hà các ngươi, bản thân đại gia ta có hứng thú giáo huấn Thiên Lý Hà các ngươi một chút!

- Nói như vậy, ngươi là nghênh chiến rồi!

Lam Vận Trúc nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, không khỏi vui mừng nói.

- Như thế nào, thật muốn gả cho ta như vậy?

Lý Thất Dạ nhìn nàng, cười nói.

Lam Vận Trúc nhất thời sắc mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ một cái, tức giận nói:

- Ít ở chỗ này mộng tưởng hão huyền đi, chờ ngươi thông qua được khảo hạch lại đến làm mộng tưởng hão huyền cũng không muộn!

- Nha đầu, ngươi nhưng là đem ta thành trường thương để sử dụng.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà nâng lên cái cằm của nàng, đùa giỡn nói:

- Lấy ta làm thương để sử dụng, nhưng là phải trả giá rất nhiều. Đêm hôm nay tới làm ấm giường cho đại gia thì như thế nào? Nhìn một chút thiếu phụ luống tuổi có chồng như ngươi có thể làm ấm giường hay không.

- Đi chết đi!

Lam Vận Trúc bị tức đến một cước hung hăng đạp tới, cũng chẳng quan tâm đến hình tượng thục nữ gì, nàng hận không thể đem tiểu quỷ đầu này quần ẩu một trận!

Lam Vận Trúc mang Lý Thất Dạ đi gặp Bảo Quy đạo nhân, Bảo Quy đạo nhân ở bên trong bảo điện tiếp kiến Lý Thất Dạ.

- Ngươi đích thị là Lý Thất Dạ rồi đi!

Bảo Quy đạo nhân với tư cách là chưởng môn nhân của Thiên Lý Hà ngược lại là người hòa ái dễ gần, đem so sánh với Lâm trưởng lão bọn họ lấy khí tế lăng nhân lại là có chỗ bất đồng.

Bảo Quy đạo nhân sau khi để cho Lý Thất Dạ ngồi xuống, liền nói:

- Việc hôn ước của ngươi cùng Vận Trúc vốn là thiên duyên mà định ra. Nhưng Vận Trúc chính là truyền nhân của Thiên Lý Hà chúng ta, mặc dù nhân duyên thiên định nhưng cũng không thể qua loa.

- Ta hiểu được, ý tứ của chưởng môn có lẽ là để cho ta buông tha, hoặc là để cho ta thông qua khảo hạch đúng không?

Lý Thất Dạ cũng lười quanh co, đi thẳng vào vấn đề mà nói.

- Dĩ nhiên, là buông tha hay là kiên trì, cái này nhìn chính ngươi lựa chọn, không có ai sẽ bắt buộc ngươi.

Bảo Quy đạo nhân nói:

- Thiên Lý Hà chúng ta sẽ không bắt buộc ngươi buông tha cho cái hôn ước này!

- Là vậy sao?

Lý Thất Dạ cười một chút, nói:

- Nếu như ta buông tha cho cái hôn ước này, không biết Thiên Lý Hà các ngươi có thể cho ta chỗ tốt như thế nào?

Lý Thất Dạ nói như vậy nhất thời đưa tới Lam Vận Trúc ở bên cạnh trừng mắt liếc hắn một cái, bọn họ ở lúc trước liền đã nói tốt rồi.

Lúc này Bảo Quy đạo nhân vạch ra nắp của một cái bảo khay ở trên bàn, sau kih bảo khay mở ra, tản mát ra một trận quang mang, trên bảo khay đặt ba kiện đồ vật.

- Nếu như ngươi nguyện ý buông tha, Thiên Lý Hà chúng ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, đưa cho ngươi một kện Kinh Đào BÍch Thiên Chu dùng để bảo mệnh, đưa ngươi một cuốn Quy Độn chi thuật để tự cứu lúc nguy nan, cho ngươi thêm một bình Thiên Lý bảo đan để giúp ngươi tẩy tủy tôi thể.

Bảo Quy đạo nhân chậm rãi nói:

- Dĩ nhiên, đây chỉ là thành ý của Thiên Lý Hà chúng ta, trừ ba kiện đồ vật này ra, nếu như ngươi nguyện ý buông tha ch, còn có thể lấy ba kiện đồ vật, chỉ cần là đồ vật không phải là cấp bậc Tiên Đế, Thiên Lý Hà chúng ta đều có thể suy nghĩ đáp ứng ngươi.

Thiên Lý Hà vừa ra tay liền là thủ bút lớn như thế, ngay cả Lý Thất Dạ cũng không khỏi vì đó mà kinh ngạc, xem ra Thiên Lý Hà cũng đúng là không muốn gả Lam Vận Trúc cho hắn. Dĩ nhiên cách làm như thế của Thiên Lý Hà thì Lý Thất Dạ cũng có thể hiểu được, dù sao nước phù sa không chảy ruộng ngoài nha, Thiên Lý Hà bồi dưỡng một cái truyền nhân nói dễ vậy sao.

- Thành ý là bản thân ta đích xác cảm nhận được!

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Lam Vận Trúc ở bên cạnh, mà Lam Vận Trúc cũng là nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, mặc dù không nói chuyện nhưng mà ý tứ kia đã là rất rõ ràng rồi.

- Nếu như ta lựa chọn khảo hạch thì sao?

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua đồ vật trên bảo khay, cười nói.

Bảo Quy đạo nhân nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng gật đầu nói:

- Nếu như ngươi lựa chọn kiên trì, như vậy nhất định phải trải qua ba tràng khảo hạch, phải thông qua hai tràng, nếu không thể thông qua hai tràng, vậy thì thất bại.

- Thất bại thì như thế nào?

Lý Thất Dạ ngược lại có hứng thú, cười nói.

Bảo Quy đạo nhân nói:

- Mặc dù Thiên Lý Hà chúng ta không can thiệp tới hôn ước của các ngươi, nhưng mà Lam Vận Trúc là truyền nhân của Thiên Lý Hà chúng ta, cũng phải vì nàng mà kiểm định một chút. Nếu như ngươi thất bại, nếu là buông tha mà nói, có thể tự hành rời đi, nếu như không nguyện ý buông tha cho, nhất định muốn lưu lại, ngươi chỉ có cố gắng tu hành cho đến một ngày thành công.

- Điều kiện còn rất không tệ đi!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Như vậy ít nhất còn có phong phạm của hậu nhân Tiên đế, đạo thống của Thiên Lý tiên đế truyền tới thế hệ này của các ngươi coi như là không tệ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.