Đế Cuồng

Chương 195: Chương 195: Đột phá




Khinh hành phân thân mặc dù chưa hoàn thiện nhưng Độc Cô Minh vẫn dứt khoát đứng dậy xuất quan. Sinh tử của Lưu Tích Quân đang giống như ngọn đèn leo lét trước gió có thể tắt bất cứ lúc nào, đi sớm một khắc thì cơ hội sống sót của nàng sẽ tăng lên một phần.

Sau khi đứng dậy, đạo thể và hai phân thân ngay lập tức dung hợp với nhau làm một, đây là thời khắc quan trọng nhằm ấn chứng suy đoán của hắn về cách đột phá Hỗn Nguyên cảnh rốt cuộc có đúng hay không.

- Cửu vi cực! Chín vĩnh viễn là cực hạn trong trời đất, tiến thêm một bước sẽ là hoàn mỹ, đi ngược với đạo trời, khai sáng ra một con đường mới. Nếu Thẩm Yến bước ra một bước cuối cùng ở cột mốc chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng thì Độc Cô Minh ta đây lại dùng chín loại đạo vận chạm đến cực hạn, sau đó lại dùng loại đạo vận thứ mười tiến nhập hoàn mỹ! Con đường của ta tiền vô cổ nhân, tuy về sau không biết có ai sẽ lặp lại con đường này hay không, tuy nhiên thời điểm hiện tại ta chính là độc nhất vô nhị ở trên thế gian này!

Hai mắt Độc Cô Minh bừng sáng, cái đầu trọc lốc cũng như ánh lên hào quang vô tận, chân hắn bước tới phía trước một bước, khí thế bắt đầu điên cuồng tăng lên.

Âm thanh răng rắc như xương cốt vỡ nát phát ra từ cơ thể hắn. Cảnh giới Hỗn Nguyên chính là trạm dừng chân tiếp theo trên con đường thành đạo của tu sĩ.

Nếu gọi Khổ Hải là căn cơ, biển tích chứa linh lực thì Hỗn Nguyên cảnh chính là cửa ải giúp tu sĩ thoát thai hoán cốt, bắt đầu chạm vào ngưỡng sức mạnh của chúng sinh ngũ đạo tự phong.

Tiên, yêu, quỷ, thần, ma sở dĩ hùng mạnh như vậy là vì cơ sở tiên thiên của bọn họ quá tốt, từ lúc xuất sinh thì cơ thể đã tồn tại nguyên lực, thậm chí còn thể dùng “khí cơ” riêng của chủng loại mình để ngưng tụ ra nguyên lực liên tục.

Nguyên lực là gì? Từ đâu mà sinh? Vì sao có tồn tại sẵn trong thiên địa mà nhân tộc lại không cách nào hấp thu được?

Đây vẫn luôn là những câu hỏi chưa bao giờ có lời giải đáp chính xác. Nhưng đáp án được phần lớn số đông tán thành đều hướng tới ý cho rằng nguyên lực là loại sức mạnh do nguyên khí thăng hoa tạo thành. Mà nguyên khí lại chính là loại khí cơ đầu tiên và duy nhất tồn tại lúc vũ trụ mới khai sinh. Nó lan tràn khắp vũ trụ, vô thanh vô sắc vô trần, không chỗ nào không chạm tới. Tuế nguyệt tang thương, trong tĩnh lặng vô biên, nguyên khí sau khi lắng đọng đến cực hạn ở một số vị trí thì dần xuất hiện ý thức, những sinh mệnh sống đầu tiên của vũ trụ cũng vì thế mà được sinh ra.

Thời đại này ngẩng đầu lên chưa thấy trời mà chỉ toàn là hỗn mang, đạp chân phía dưới lại là tinh không vô tận, hắc ám ngập tràn. Cũng vì bởi được nguyên khí bao bọc nên những sinh mệnh sống này cũng dần học được cách sử dụng nguyên lực bên trong cơ thể.

Đã có linh trí ắt phải có tình cảm, dưới sự tranh giành chém giết của chúng mà hỗn mang cũng bắt đầu bị tàn phá kịch liệt. Cho đến một ngày thế hệ của những Thần Hầu, Thần Điểu, Chân Long, Tổ Trùng kỷ thần thoại xuất hiện. Bọn họ đã giết sạch tất cả những sinh linh kỷ hồng hoang, mà sự kiện tiêu biểu đặt dấu chấm hết cho niên kỷ này chính là việc Thần Hầu dùng một búa rạch đôi hỗn mang, khai phá một vùng thiên địa mới, giúp nguyên khí tràn ngập thế gian.

Sau khi nguyên khí xuất hiện liền tự động phân hóa ra nhiều loại “khí cơ” khác nhau, điển hình nhất chính là tiên ma quỷ thần yêu, ngoài ra còn vô số các loại khí cơ mặc dù thua kém một chút nhưng vẫn rất cường đại.

Đây là khoảng thời gian vạn tộc tranh phong, rốt cuộc cuối kỷ thần thoại không hiểu đã xảy ra đại sự kiện gì đó khiến toàn bộ sinh linh tối thượng đều bị diệt vong toàn bộ, không ít tộc đàn cũng vĩnh viến biến mất không còn thấy bóng dáng, chỉ để lại mỗi ngũ tộc tiên ma quỷ thần yêu còn sót lại trong vũ trụ.

Nhân tộc xuất hiện vào đầu thời kỳ thái cổ, theo phỏng đoán chính là đạo khí cơ cuối cùng được phân tách ra từ nguyên khí (từ bạch hóa phàm). Chính vì lúc này tinh hoa trong nguyên khí đã cạn kiệt nên nhân tộc cũng sở hữu thể chất thua xa ngũ đạo tự phong, thậm chí còn mất đi khả năng tự động hấp nguyên khí.

Có điều tuy thể chất không tốt, nhưng bù lại khả năng cảm ngộ thiên địa đại đạo của nhân tộc lại thuộc vào hàng đệ nhất.

Trải qua năm tháng dài lâu, nguyên khí trong thiên địa ngày một giảm đi khiến số lượng cường giả ít đến thê thảm. Đây là lúc những kẻ tầm đạo trong lịch sử lần lượt xuất hiện. Bọn họ sáng tạo hệ thống tu luyện, đề ra cách từ bỏ việc hấp thu nguyên khí, thay vào đó dựa vào những loại khí cơ tồn tại sẵn trong thiên địa để chuyển hóa chúng thành nguyên khí giữ lại trong khổ hải.

Đây được xem như một bước tiến vĩ đại trong lịch sử nhân tộc, không sử dụng mà tự sáng tạo ra. Điều này khiến nhân tộc một đường phát triển đi tới đỉnh phong, thậm chí hùng bá lục giới suốt mấy chục vạn năm. Dần đà, sinh linh ngũ đạo tự phong cũng bắt đầu học tập theo con đường của nhân tộc, phá bỏ việc quá lạm dụng nguyên khí thiên địa mà tập trung vào việc tự sáng tạo ra nguyên khí riêng của chính bản thân mình.

Mà yếu lĩnh của phương pháp sáng tạo này chính là nằm ở cảnh giới tu đạo thứ hai - Hỗn Nguyên.

Khổ hải chính là nơi để tích tụ linh lực của tu sĩ. Linh lực ở đây sẽ tồn tại dưới dạng lỏng, cũng tức là linh dịch. Trải qua quá trình thăng hoa đến cực hạn, tùy theo độ rộng và nồng đậm của linh lực mà những sợi tơ nguyên khí mỏng manh cũng sẽ dần được ngưng kết thành hình.

Gốc rễ của sợi tơi nguyên khí nằm ở dưới đáy khổ hải, sau đó không ngừng vươn lên trên, đến khi chạm tới huyệt Đản Trung cũng là nơi được võ giả phàm nhân gọi là “trung đan điền, hoặc đan điền thứ hai”. Tại đây ngọn của sợi tơi nguyên khí bằng đầu đâm chồi sau đó ngưng kết ra “tiên thai”. Tiên thai này khá giống với thứ gọi là nguyên anh mà Độc Cô Minh thường đọc trong truyện tiên hiệp, ẩn chứa đầy tinh hoa và nguyên lực nồng đập. Nhờ có tiên thai này mà sức mạnh tu sĩ được đề thăng tới mức không cách nào tưởng tượng nổi, chênh lệch như trời với đất khi đứng trước tu sĩ Hỗn Nguyên.

Ví dụ dễ hiểu là Độc Cô Minh có thể lấy tu vi Khổ Hải đại viên mãn giết chóc gần như không có đối thủ trong Hỗn Nguyên cảnh, trừ phi gặp phải đám chí tôn thiên kiêu thuộc đẳng cấp Tử Dực, Thạch Đầu, Quan Thất mới vấp phải khó khăn… Nhưng giả sử bọn họ đột phá tới Tiên Thai, mà hắn lại chỉ là Hỗn Nguyên đại viên mãn thì hắn chắc chắn không có lấy nửa phần thắng. Tuy rằng vẫn chạy trốn được nhưng tuyệt đối không có cơ hội lật thuyền trong mương. Đây là lý do hắn luôn cố kỵ Kiếp chủ, chưa muốn trực diện đối mặt với y.

- Phân thân dung, nguyên khí hiện!

Hai mắt Độc Cô Minh chợt lóe, linh dịch trong khổ hải bắt đầu sôi sùng sục. Dưới sự thúc đẩy đến cực hạn của hắn, dưới đáy khổ hải bắt đầu xuất hiện một vòng xoáy đang điên cuồng vận chuyển. Từ giữa trung tâm vòng xoáy bắt đầu xuất hiện một rễ cây màu đỏ bắt đầu bám sâu vào đáy khổ hải, sau đó từ từ vươn lên khỏi mặt biển linh dịch đang sôi trào kia.

- Hả? Hình dáng sợi nguyên khí của ta không giống như trong sách mô tả? Không ngờ lại là hình rễ cây, vậy thì nên tính là đã mở được bao nhiêu sợi nguyên khí đây?

Rễ cây này nếu so với loại sợi tơ nguyên khí ghi lại trong sách thì lớn hơn gấp bảy tám lần, tính riêng chân rết của nó đã bám sâu vào đáy khổ hải, cực kỳ khó suy chuyển. Mà ngọn của nó cũng không khác gì một cái cây thông thường, chỉ là không có cành lá, chỉ đơn độc một ngọn cây xuyên thủng mặt biển linh dịch, sừng sững đứng giữa không gian khổ hải của hắn.

Một sự cường đại không thể tưởng tượng nổi nảy sinh khắp cơ thể Độc Cô Minh, hắn siết chặt nắm đấm, có cảm tưởng rằng bây giờ chỉ cần mình tung ra một quyền cũng đủ bức lui Thạch Đầu.

Đây chính là quy tắc xếp chồng của Cực Dương Chí Cương công, lực chồng lực. Bây giờ đòn đánh của hắn là ẩn chứa lực đạo của ba thân thể chồng lên nhau.

- Khinh hành đạo vận! Giúp ta ngưng tụ ra cây nguyên khí thứ hai!

Độc Cô Minh gọi “sợi tơ” nguyên khí của mình là cây, không phải hắn cuồng ngạo nhưng thật sự bây giờ hắn đã hoàn toàn thoát ly khỏi đường lối tu luyện phổ thông.

Mười hai sợi nguyên khí là con số giới hạn mà tu sĩ phổ thông có thể mở ra từ Hỗn Nguyên sơ kỳ đến hậu kỳ đỉnh phong. Muốn vượt qua con số mười hai này thì phải cần vượt qua giới hạn một vạn trượng đầu tiên khi ở Khổ Hải, ngoài ra không còn cách nào khác. Cứ mỗi lần gia tăng khổ hải thêm một vạn trượng sẽ ngưng tụ được thêm hai sợi nguyên khí. giả sử đạt đến đại viên mãn thì sẽ là ba mươi sợi. Còn như đạt đến hoàn mỹ giống Thẩm Yến thì sẽ là bốn mươi sợi.

Độc Cô Minh không rõ bốn mươi sợi tơ nguyên khí của Thẩm Yến có to bằng cây nguyên khí màu đỏ mình mới ngưng tụ ra hay không, nhưng hắn chắc chắn một điều mình có thể áp đảo gã về lực đạo. Còn thần thông, đạo vận, hoặc những thứ phụ trợ như trận pháp, đan dược, phù lục tạm thời chưa bàn tới.

- Nguyên lực mạnh mẽ đến vậy, gần như chính là gốc rễ của sức mạnh nguyên thủy. Thời đại thần thoại chúng thần hít thở bằng nguyên khí, nói không ngoa khi phất tay một cái cũng đủ khiến thiên địa biến sắc. Có lẽ ta đã nhầm khi cho rằng tu sĩ thời thái cổ và thượng cổ sẽ không mạnh bằng tu sĩ hiện tại. Đường lối khác nhau, một bên truy cầu lực đạo, một bên truy cầu chân đạo, trong cùng cảnh giới thật khó phân ra ai mạnh ai yếu, chỉ là thiên địa đã thay đổi, không còn thích hợp để đường lối cũ đi tiếp nữa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.