Rèm cửa màu cà phê lay động trong gió, ánh sáng màu đỏ của đèn ngủ chưa được tắt nhạt dần bởi bình minh từ bên ngoài chiếu qua cửa sổ. Đồng hồ trên tường tích tắc, tích tắc nhịp từng giây. Trên ga trải giường màu đen hôm nay không chỉ có một người nằm nữa, mà hiện lên cảnh hai người đang say ngủ thật yên tĩnh.
Lục Minh Minh nằm quay lại áp tấm lưng trần vào vòm ngực ấm áp của Đồng Tiểu Nghị. Anh vòng tay qua ôm lấy vòng eo thon gọn của Lục Minh Minh, như đang ôm cả thế giới trong lòng. Có đôi khi, bình yên chính là một loại cảm giác như vậy. Cùng với người mình yêu an an tĩnh tĩnh ngủ một giấc thật say, không quan tâm đến khi thức dậy cuộc sống sẽ như thế nào. Em yêu anh, anh cũng yêu em, hai người cùng nắm tay vượt qua hết tất cả. Tình yêu mơ ước của mỗi một cô gái trên thế gian này, đều tươi đẹp như vậy...
Chợt hàng mi đen dày run lên nhè nhẹ, Lục Minh Minh mơ màng mở mắt. Ánh sáng từ cửa sổ kính làm cô không khỏi hơi nhíu mày, muốn giơ tay lên che mặt. Nhưng vừa khẽ động, Lục Minh Minh ngay lập tức cảm thấy xương cốt đau mỏi như muốn rời ra từng khúc vậy. Eo lưng bị một sức nặng đè lên, Lục Minh Minh theo bản năng liếc mắt cúi xuống nhìn. Tấm chăn mỏng manh màu đen hờ hững phủ lên da thịt màu trắng, lộ ra khe nhỏ giữa hai đồi tuyết trắng. Tất cả hình ảnh in trong đáy mắt Lục Minh Minh khiến cô không khỏi khẽ rùng mình, nhịp tim đập mất khiểm soát. Toàn bộ kí ức xấu hổ đêm qua ùa về khiến gò má Lục Minh Minh đỏ bừng. Cô khẽ cựa mình lật người nằm ngửa lên, bặm môi luồn tay vào dưới chăn nhấc cánh tay của Đồng Tiểu Nghị đang đặt trên eo mình ra.
“ Ừm... “
Ai đó thở ra một hơi vẻ thỏa mãn, sau đó nhanh chóng lại chìm vào giấc ngủ. Lục Minh Minh nghe tiếng của Đồng Tiểu Nghị thì bối rối liếc nhìn anh. Khuôn mặt ấy, khi ngủ mang một loại hơi thở an lành, mái tóc đen mượt không còn lớp keo vuốt nữa nhẹ nhàng rủ một vài sợi xuống trán.
“ Đáng ghét ! “
Lục Minh Minh không nhịn được mắng yêu một tiếng, vừa cười trộm vừa nhẹ nhàng chui ra khỏi chăn muốn đi tắm rửa. Nhưng vừa chạm chân xuống mặt đất, cô lập tức phát hiện ra một vấn đề. Đây là nhà của Đồng Tiểu Nghị, không phải kí túc xá. Vì vậy chắc chắn không thể có quần áo của cô. Váy dạ hội tối hôm qua bị ném dưới sàn nhà không thể mặc lại nữa.
Lục Minh Minh cào cào mái tóc, quay lại nhìn Đồng Tiểu Nghị vẫn đang ngủ say. Trước đây cô không thích xem phim, nhưng vẫn có đọc qua vài bộ ngôn tình. Không phải mấy soái ca trong tiểu thuyết lãng mạn đó sau khi làm thịt nữ chính thì thường thức dậy sớm hơn vào buổi sáng, hoặc là nhìn nữ chính chăm chú cho đến khi cô tỉnh rồi tặng một nụ hôn lên trán hỏi “ Tỉnh rồi ? “ ;hoặc là xuống bếp làm thức ăn đưa đến tận giường cô gái dỗ dành “ Cả đêm qua em mệt rồi, ăn chút gì bổ dưỡng đi “ ; hoặc là ra ngoài sớm mua quần áo từ trong ra ngoài, kể cả nội y mang về cho nữ chính bá đạo ra lệnh “ Mặc nó đi, đêm qua anh đã dùng cơ thể để đo kích cỡ đồ lót của em rồi, đảm bảo vừa “ hay sao ?
Thật đúng là đời, không thể tin tưởng mấy cái chi tiết trong ngôn tình đó mà ! Nhìn “ lão công “ của cô đi, ngủ đến không biết trời đất là gì, một hành động của soái ca cũng không làm được. Lục Minh Minh bất đắc dĩ mở tủ quần áo lấy tạm một chiếc áo sơ mi của Đồng Tiểu Nghị, chậm rì rì đi vào nhà tắm tắm rửa.
-----------
Cốc...cốc...cốc
“ Vào đi ! “ Kiêu Mạn Vân ngồi trên giường đọc tin tức buổi sáng mà lại giận đến tím mặt, nghe tiếng gõ cửa phòng thì gắt gỏng ra lệnh.
“ Anh Bá Danh.... “
Kiêu Mạn Vân bất ngờ nhìn cánh cửa được mở ra, Quách Bá Danh mỉm cười bước vào bên trong.
“ Nghe giọng em thì có vẻ không hoan nghênh anh lắm nhỉ ? “
“ Sao anh lại tới đây ? “ Kiêu Mạn Vân bỏ máy tính xuống, mỉm cười hỏi Quách Bá Danh. Đối với hắn thì việc vào phòng cô đã quá quen thuộc, tùy tiện đi quanh phòng đụng mỗi thứ một chút.
“ Anh nghe nói có người đêm qua ấm ức không ngủ được, sợ lại ngốc nghếch hành hạ bản thân nên đến xem thử thế nào . “ Nói xong hắn quay lại nhìn Kiêu Mạn Vân, tiếp, “ Mà có lẽ đúng là vậy rồi, sáng sớm đã tức giận là ảnh hưởng đến sức khỏe đấy nhé ! “
“ Không tức sao được, anh xem, toàn bộ tin tức nóng buổi sáng đều là tin Mike công khai bạn gái và từ chối đính hôn với nữ diễn viên Jenny ! “ Vừa giận dỗi Kiêu Mạn Vân vừa ném máy tính bảng ra xa. Quách Bá Danh nhìn hành động của cô, nụ cười trêu đùa bên môi thoáng tắt trong vài giây, ngay sau đó lại khôi phục vui vẻ như ban đầu, bước lại chỗ giường ngủ của Kiêu Mạn Vân. Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt có hơn một tia độc ác.
“ Anh Bá Danh, anh nhất định phải giúp em. Dù có phải lật tung mọi nơi lên anh cũng phải giúp em tìm ra danh tính của con hồ ly tinh kia, em muốn chôn vùi ả ! “
“ Em yên tâm, hình như anh biết đó là ai rồi...” Quách Bá Danh đặt tay lên vai Kiêu Mạn Vân, thần bí nói. Kiêu Mạn Vân nghe vậy không khỏi kích động vùng ra khỏi chăn, nắm lấy tay hắn gấp rút nói.
“ Là ai, là ai hả anh Bá Danh ? Mau cho em danh tính của cô ta ! “
“ Yên tâm, đợi anh chắc chắn thêm một chút nữa, anh nhất định giúp em báo thù cô ta ! “
Quách Bá Danh mỉm cười trấn an Kiêu Mạn Vân, cô ta nghe vậy thì bình tĩnh lại, nhếch nụ cười nửa miệng rồi đứng dậy khoác lấy cổ Quách Bá Danh, cùng hắn đi xuống dưới lầu.
-------
Bên này, Lục Minh Minh tắm rửa xong, ngay cả nội y cũng không có để mặc, chỉ khoác độc một cái áo sơ mi của Đồng Tiểu Nghị ra ngoài. Cô mở cửa nhà tắm ra ngó một chút, Đồng Tiểu Nghị vẫn chưa dậy, bèn ngồi lên giường mở điện thoại ra xem tin tức. Tốc độ nổi tiếng của cô gái thần bí qua một đêm đã đạt ngưỡng báo động, Lục Minh Minh tò mò lướt xuống đọc phần bình luận của mọi người xem sao. Chưa đầy năm phút sau, khuôn mặt Lục Minh Minh tràn ngập nỗi ấm ức, quay sang nhéo người đang ngon giấc kia một cái thật đau.
“ Đồng Tiểu Nghị anh thật quá đáng ! “
“ A...a... “ Có người chịu đau bị kéo ra khỏi giấc mơ mà kêu lên, nhưng Lục Minh Minh vẫn chưa buông tay. Người hâm mộ của Mike đang vô cùng kích động, phản ứng dữ dội với cô, thậm chí còn dùng những lời nói khinh miệt. Chính là tại anh không bàn bạc trước với cô mà tự ý công khai nên mọi chuyện mới đến nước này đó !
**** Kỉ niệm tròn 01 năm gia nhập Wattpad 05/12/2016 - 05/12/2017 ***
Mít : Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của mình . Love u