Cái gì là gặp đúng lúc yêu đúng người ? Chính là một thoáng lướt qua nhau mà đã như thiên mệnh.
Vũ Bằng nhớ tới khuôn mặt nhẹ nhàng đáng yêu của Ngải Nhu, khóe miệng bất giác cong lên. Anh thừa nhận, trước đây lúc mới gặp Lục Minh Minh liền bị vẻ mạnh mẽ của cô thu hút. Vốn tưởng rằng đó chính là cảm giác thích một người, còn muốn lấy lòng bố mẹ cô để có thêm lợi thế, nhưng khi nhận ra trong Lục Minh Minh đã sớm chỉ có Đồng Tiểu Nghị, anh lại rất nhẹ nhàng, rất vui vẻ. Thì ra, cảm giác của anh đối với Lục Minh Minh, ngay từ đầu chỉ dừng ở ấn tượng mà thôi.
Nhưng hôm nay, Vũ Bằng gặp một Ngải Nhu mít ướt yếu đuối, trái tim lại thổn thức thế này, lại có một loại cảm giác thành tựu khi che chở một cô gái.
Đôi mắt cô to tròn, long lanh nhìn anh như một chú mèo muốn dụi vào lòng anh làm nũng.
Nụ cười của cô, giống như cánh hoa mỏng manh, nhẹ nhàng điểm xuyết một giọt sương sớm.
Thời gian hai người gặp nhau ngày hôm nay...
“ Anh còn đến giúp em nữa, thật áy náy quá ! “
“ Anh không tốt như vậy đâu, là người nào đó nhờ thôi !”
Vũ Bằng đến trước mặt Lục Minh Minh, cô cười khì khì gãi gãi đầu. Tất nhiên ' người nào đó “ ở đây là Đồng Tiểu Nghị rồi. Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, Lục Minh Minh quay về phía sau vui vẻ giới thiệu.
“ Anh Bằng, đây là Ngải Nhu bạn cùng kí túc xá với em. Ngải Nhu, đây là...”
“ Ngải Nhu, cậu sao thế? Không khỏe à ? “ Khi Lục Minh Minh nhìn đến Ngải Nhu thì thấy biểu cảm kinh ngạc của cô. Đứng bất động, hai mắt mở lớn nhìn Vũ Bằng, có thể thấy rõ đôi môi xinh xắn đang khẽ run...
Vũ Bằng thấy một cô gái bé nhỏ đang dùng biểu tình ấy nhìn mình thì hơi khó hiểu, khẽ nhíu mày. Chẳng lẽ anh làm người khác sợ đến thế sao ? “ Chào em, anh là Vũ Bằng, là bạn của tiểu Minh...” Vũ Bằng tiến lên phía trước một bước, vươn tay muốn bắt tay với Ngải Nhu.
Nhưng Ngải Nhu vô cùng ăn ý với anh, anh tiến lên một bước thì cô phối hợp lùi về sau một bước.
Cuối cùng, Vũ Bằng cũng không biết phải làm sao, nhìn Lục Minh Minh cầu cứu.
“ Ngải Nhu, anh ấy là bạn mình, cậu không chào đón như vậy ,có phải không muốn làm bạn với mình nữa không? “ Lục Minh Minh quyết định sử dụng đến biện pháp mạnh. Nhìn Vũ Bằng ấm áp, an toàn như thế, đây là lần đầu tiên cô gặp một người muốn tránh anh.
Ngải Nhu nghe Lục Minh Minh nói vậy rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần, lắc đầu lúng túng.
“ Không... Không phải vậy đâu Lục Minh Minh...”
“ Vậy tại sao? Anh Bằng là người tốt mà ?” Lục Minh Minh nắm bả vai Ngải Nhu đẩy lại gần Vũ Bằng. Ngải Nhu mở đôi mắt sáng trong như có nước ngẩng lên nhìn Vũ Bằng. Bốn mắt chạm nhau, Vũ Bằng lịch thiệp mỉm cười gật đầu với cô.
“ Sao...anh lại ở đây ?” Ngải Nhu lí nhí hỏi.
“ Hả?” Cả Lục Minh Minh và Vũ Bằng đều buột miệng thốt lên.
Lục Minh Minh nghĩ, chẳng lẽ hai người này đã từng quen biết sao ?
Vũ Bằng còn bất ngờ hơn, anh đã từng quen cô bé này sao ? Lập tức Lục Minh Minh bắn ánh mắt hình viên đạn về phía Vũ Bằng, trên mặt in rõ mấy chữ ' Anh đã từng lừa con gái nhà lành rồi phải không? '
Vũ Bằng mặc kệ Lục Minh Minh, quay lại hỏi Ngải Nhu.
“ Em biết anh ?”
Cô khẽ gật đầu, mọi người càng thêm rối rắm.
“ Ngải Nhu, có mình ở đây, nếu anh ấy từng ăn hiếp cậu, cứ nói với mình, mình thay cậu đòi lẽ phải! “ Lục Minh Minh vỗ ngực kiên định. Hẳn là vì lí do này mà Ngải Nhu e ngại Vũ Bằng đây mà.
“ Không... Anh ấy là quản lý của Mike mà...” Ngải Nhu vốn tưởng là bản thân nhìn nhầm người nên mới bất ngờ như thế, nhưng giờ cô đã xác định người trước mặt chính là Vũ Bằng - quản lý của Mike.
“ Em biết Mike? “
“ Em hâm mộ anh ấy lắm... Nên quản lý của anh ấy em cũng biết rõ nữa.” Ngải Nhu xấu hổ trả lời, cô là một người nữ tính điển hình : đáng yêu, và thích xem phim thần tượng.
“ Tiểu Minh, người hâm mộ của Mike kìa...” Vũ Bằng nháy mắt trêu chọc Lục Minh Minh, khiến cô ho khan vài tiếng.
“ Khụ khụ ! Cậu đã biết rồi thì không giới thiệu nhiều nữa ha ! Hai người từ từ nói chuyện! “
“ Ngải Nhu, đừng nhìn anh như thế, anh đâu có ăn thịt em. “ Vũ Bằng cảm nhận được ánh mắt e dè của Ngải Nhu, rất ôn nhu nói. “ Em không dám... Anh bên cạnh người nổi tiếng như thế... “ Hệt như một chú thỏ nhút nhát thu mình lại, khiến Vũ Bằng kìm lòng không được vươn tay xoa đầu cô .
“ Ngốc ạ, trước khi ở bên cạnh người nổi tiếng, anh cũng là một người đàn ông bình thường. “
“ Vì sao Minh Minh lại quen anh ?”
“ Tiểu Minh là bạn gái của.... “ Vũ Bằng thu tay về, đút vào túi quần, đang muốn nói thật.
“ Họ hàng, có họ hàng! “ , Lục Minh Minh vội lên tiếng ngắt lời, nháy mắt ra hiệu với Vũ Bằng. Để người hâm mộ biết thần tượng đã có bạn gái, cô sẽ không bị Ngải Nhu đánh ghen chứ ?
“ Thôi nào, hai người đừng đứng ở đó nữa, về phòng kí túc xá nào !” Lục Minh Minh chữa ngượng vội vàng đẩy Ngải Nhu đi xuống bậc thang lát đá cẩm vân, nhưng không ngờ sức lực Ngải Nhu lại yếu như thế.
“ A! “ Ngải Nhu bị trượt chân, kinh hãi hét lên.
“ Cẩn thận! “ Không chần chừ một giây, Vũ Bằng vội vã lao xuống đỡ lấy eo Ngải Nhu, ôm cô vào trong lòng. Ngải Nhu cũng theo quán tính ôm chặt lấy cổ anh. Cảnh tượng giống như trong một bộ phim điện ảnh khiến Lục Minh Minh không khỏi xuýt xoa. Đến bao giờ cô và Tiểu Nghị mới lãng mạn như thế này đây ? Hơn nữa, căn bản là Lục Minh Minh vốn mạnh mẽ, không cần Đồng Tiểu Nghị phải che chở như vậy.
Những bậc cầu thang bằng đá, rất nhanh chỉ còn lại một mảnh im lặng. Vũ Bằng và Ngải Nhu cùng nhìn vào mắt đối phương, trái tim đập lạc mất một nhịp.
Cuối cùng, Ngải Nhu lại là người sực tỉnh trước, vội vàng đứng thẳng dậy, mặt đỏ tới tận mang tai.
“ Em xin lỗi... “ Ngải Nhu cắn môi nói.
“ Em không sao là tốt rồi. “ Vũ Bằng nhìn đi một hướng khác, lần đầu tiên nghi ngờ sự kiềm chế của bản thân.
Ngải Nhu vội vã quay đầu đi trước như muốn bỏ chạy, nhưng Vũ Bằng vẫn kịp nhìn thấy một nụ cười mỉm trên bờ môi Ngải Nhu.
Anh còn chưa kịp định thần lại thì Ngải Nhu đã quay đầu lại, nở một nụ cười thật rạng rỡ, hai chiếc răng khểnh xinh đẹp đến động lòng người.
“ Đi nhanh nào mọi người! “
Vũ Bằng ngồi bật dậy, đặt tay lên tim mình. Nhớ tới hình ảnh Ngải Nhu, anh không cách nào chợp mắt được.
Đó ...liệu có phải là đã động tâm rồi không?
Vũ Bằng bật đèn ngủ màu vàng trên đầu giường, một lần nữa nằm xuống.
Vũ Bằng anh, có một ngày sẽ đưa được chú thỏ Ngải Nhu ngốc nghếch kia về hang ổ của mình!
____________________