Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt
Thể loại: Cửu biệt trùng phùng, thị giác nữ chính, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn thành
Translation: Độc Mộc Lam- Duật Vân Ngữ Yên
Bìa: Pếc lập ra để nhắc chủ pếc và mụi người chạy đét lai
Văn án
1.
Ông nội của Bạch Tranh buông tay rời xa nhân thế, cô cũng đi đến Phó gia, Đàm Khải Thâm chăm sóc, lo liệu hết thảy sinh hoạt của cô.
Người kia là một nam nhân có khuôn mặt cương nghị, nhìn rất thanh lãnh, lại cấm dục, nhìn vào vừa khiến người cảm thấy e dè, sợ sệt, nhưng lại vô cùng thu hút.
Càng ngày càng tiếp xúc nhiều,tình cảm của Bạch Tranh không thể chôn giấu được nữa.Đại học năm ba, trong buổi tiệc sinh nhật của Đàm Minh Tu, cô chặn trước của phòng anh.
"Có thể ôm em không?"
Ánh mắt âm trầm, cô đưa tay đến trước mặt anh.
Người đàn ông không hề động đậy, cởi áo khoác ra đắp lên người cô, vẫn là giọng điệu giáo dục nghiêm khắc đó: "Em có thể thích ai cũng được, nhưng tuyệt đối không thể là tôi."
Đàm Khải Thâm rời đi giữa buổi tiệc.
Bạch Tranh đã hoàn toàn tuyệt vọng, biến mất khỏi thế giới của anh.
2.
Chuyện mà Bạch Tranh không biết chính là, trong ba tháng cô rời đi, vụ án mà cảnh sát đang theo dõi có tiến triển, Đàm Khải Thâm là tay bắn tỉa dẫn đầu cả đội để chiến đấu.
Lần hành động đó, anh đã bị thương rất nặng.
Khi đồng đội đang dọn đồ cho anh, nhìn thấy những bức thư chưa được nhận, người gửi là cùng một người.
Bạn bè liền đùa giỡn: "Anh Thâm bình thường không nói năng gì, không người đã có người trong lòng."
Đàn Khải Thâm khó khăn lắm mới nở một nụ cười, vết máu trước ngực liền trào ra, trái ngược với đôi môi trắng bệch của anh.
Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, chiếu vào nét chữ đầy nội lực trên phong thư.
- -Bạch Tranh.
Anh đếm thư trong tay.
Mỗi một bức thư, cũng chỉ có như thế.
Một câu giới thiệu: Trai già theo đuổi vợ.
Lập ý: ngày một đi lên, tạo ra một cuộc sống tốt!
Bình luận truyện