Liễu thánh chủ dùng ảo thuật tái hiện lại cảnh Đế Long nói chuyện với bọn họ, đồng thời khi nhìn thấy chúng thánh chủ Tu Tiên Giới từ trong đại doanh bay ra đến, hét lên: “Ta đã ra lệnh cho đệ tử giả vờ đồng ý lừa Đế Long vào thành, tranh thủ chút thời gian trước khi đại quân đến chiếm được cửa thành. Trong thành Yêu Tộc có đại yêu, đệ tử ở trong thành Thánh không có cao thủ, vì phòng bọn chúng đoạt lại cửa thành khốn đốn thủ trong thành, mong rằng tốc chiến tốc thắng, đừng để bọn chúng chạy thoát, đặc biệt là Thanh Lam, nếu không về sau sẽ thành mối họa khôn lường.”
Đế Long giờ phút này cực kỳ phẫn nộ! Nàng đã từng nói, nếu bọn họ muốn đi, nàng sẽ không ngăn cản. Nhưng không nghĩ tới, người của Nguyên Thiên Thánh Địa thế nhưng giả nhân giả nghĩa lừa dối vào thành trực tiếp đoạt cửa thành giết hại Yêu Tộc. Lúc trước Thanh Lam đã đề phòng Tu Tiên Giới, không nghĩ tới, điều Thanh Lam lo lắng đã trở thành sự thật, mà còn vào lúc đã “theo phe” nàng, dưới tình huống bằng lòng đi theo nàng và Khương Hoài Ưu, bởi vì tin nàng và Khương Hoài Ưu mà sẵn lòng dẫn người tu tiên vào thành đưa tới tai họa này. Mà Đế Long tính toán chính là cái gì? Chỉ là muốn tìm một con đường sống cho những người bị dồn vào chỗ chết này, lại bị Nguyên Thiên Thánh Địa đối xử như vậy.
Thành Thánh trở thành một khung cảnh hỗn loạn, Yêu Tộc chết hàng hàng lớp lớp, bị giết đến trở tay không kịp. Thanh Lam trực tiếp lấy ra Cung Thần giết đám người Nguyên Thiên Thánh Địa. Chiến lực của Thanh Lam gần như đứng đầu một giới này, cho dù tính luôn Tu Tiên Giới và Tu Ma Giới chỉ có vài người có thể làm đối thủ của nàng, hiện giờ nhìn thấy hang ổ nhà mình bị người ta vấy máu, vô cùng phẫn nộ mà bắt đầu điên cuồng chém giết. Tuy đám đệ tử Nguyên Thiên Thánh Địa số lượng nhiều, nhưng chủ lực cũng chỉ ở cảnh giới Nguyên Anh, đối mặt với Thanh Lam - chiến lực trên cả Đại Thừa Hậu kỳ, chính là như con kiến với người khổng lồ, Thanh Lam một cái tát là có thể chụp chết một mảnh, một mũi tên rơi xuống ngay cả Nguyên Anh đều không thể trốn thoát, ngay tại chỗ nổ tung, bụi bay mù mịt.
Thanh Lam đi đến đâu, người Nguyên Thiên Thánh Địa ngay cả một sợi hồn phách cũng không còn, chứ đừng nói gì người sống.
Sở Tịch Nhan kinh ngạc nhìn Thanh Lam, sau đó lập tức dẫn theo một vị đại yêu của Giao Long Tộc lao tới đài trống, đánh lên khúc trống trận. Cùng lúc với tiếng trống trận vang lên, Thanh Lam rống ra hiệu lệnh vang vọng khắp thành Thánh: “Chuẩn bị chiến tranh, Nguyên Thiên Thánh Địa phản!”
Thanh Lam hô lên hiệu lệnh, Cung Thần phát sáng lấp lánh, tiếng trống trận của Sở Tịch Nhan chấn động Yêu Tộc trong thành Thánh vang xa đến mấy ngàn dặm, tất cả yêu lớn yêu nhỏ đều phản ứng lại đây —— có người tạo phản. Tuy không biết ai làm phản, nhưng có một câu cổ ngũ rất đúng: Không phải tộc ta, tức là phản đồ! Nhìn thấy người Tu Tiên Giới đang giết người của tộc mình, trực tiếp lao tới.
Người Nguyên Thiên Thánh Địa hiển nhiên biết rõ tầm quan trọng và địa vị của Sở Tịch Nhan ở Yêu Tộc, cố ý phái ra mấy nghìn người giết về phía Sở Tịch Nhan đang đánh trống, trong đó còn có người ở cảnh giới Độ Kiếp.
Mấy nghìn người bất chấp đi thẳng đến Sở Tịch Nhan, còn chưa bước tới bậc thang đã gặp vài vị đại yêu của Giao Long Tộc.
Đại yêu giao long tộc là chiến lực chủ yếu của Yêu Tộc, chủng tộc có số lượng ít nhất nhưng thực lực cao nhất, được mệnh danh là mười hai trụ cột của Yêu Tộc. Trong trận chiến ở thành Thiên Nguyên, một vị đã qua đời, còn lại mười một vị sau khi lấy được tiên quả ở Tiên Phủ thực lực đã tăng lên nhiều, cho dù là người ở Đại Thừa hậu kỳ cũng chưa chắc có thể thắng bọn họ.
Tên Độ Kiếp Cảnh mang mấy nghìn tên đệ tử tu vi Nguyên Anh lao tới hướng Sở Tịch Nhan đụng mặt với Hắc giao, bị một vuốt Hắc giao đánh vào mặt lập tức nổ tung, cả nguyên thần cũng tan biến. Đám đệ tử còn lại hoảng hốt, nhưng cũng biết đã không còn đường lui, không dám cứng rắn lao lên, mà lần lượt tránh đại yêu Giao Long tộc nhào về hướng Sở Tịch Nhan. Tu vi Sở Tịch Nhan chỉ ở Nguyên Anh, chỉ cần tới gần Sở Tịch Nhan, bắt nàng ta không tốn bao nhiêu sức. Mấy nghìn người còn sợ bắt không được một Sở Tịch Nhan sao?
Mấy ngàn tên đệ tử tránh đi đại yêu Giao Long Tộc lại cảm thấy có hơi thở của đại yêu khác, gần như chưa thấy rõ đã trực tiếp bị đánh chết.
Có một vài tên đệ tử may mắn tới gần đài, nhưng đã bị tiêu diệt trước khi kịp tiến lên.
Tiếng trống trận vang lên một hồi, toàn bộ đại yêu của Yêu Tộc đều bay về phía đài trống. Chỉ trong chớp mắt, hơn một trăm đại yêu đã tập hợp đủ, đừng nói mấy nghìn người tu tiên tu vi Nguyên anh, dù có đến thêm mấy trăm nghìn người, cũng sẽ bị mấy bàn tay bọn họ đánh chết hết.
Sở Tịch Nhan thấy đại yêu đã tập hợp đủ, nhanh chóng ra lệnh: Đại yêu nào dẫn người của mình đi đoạt lại cửa thành, đại yêu nào phụ trách khu vực náo động, đại yêu nào phụ trách khống chế người tu tiên ngoài thành, đại yêu nào phụ trách cứu viện khu vực Yêu Tộc, những khu vực quan trọng nào cần người đặc biệt canh gác, sắp xếp từng người một.
Thành Thánh hỗn loạn, nhưng Sở Tịch Nhan vẫn bất động như núi, ngồi trên cao điều quân.
*********************************
Thành Thánh Yêu Tộc, đại bản doanh của Yêu Tộc, Yêu Tộc dựa vào những tiên vật bảo vật trong Tiên Phủ đã chế tạo ra rất nhiều đại yêu cấp Đại Thừa. Về số lượng, có hơn một trăm yêu tộc đã thăng lên cấp đại yêu, đã có thể so sánh với bất cứ một môn phái lớn nào ở Tu Tiên Giới, cho dù toàn bộ người Tu Tiên Giới ra hết cũng chưa chắc chiếm được chỗ tốt, kỳ thật thực lực, đã có thể đối đầu với bất cứ một thế lực lớn nào ở Tu Tiên Giới.
Mà giờ phút này, hầu hết những tên đệ tử Nguyên Thiên Thánh Địa ở đây đều là Nguyên Anh, không có một trưởng lão cấp Đại Thừa nào.
So sánh hai bên, thực lực cách xa có thể nói một trời một vực.
Tuy Nguyên Thiên Thánh Địa đánh Yêu Tộc trở tay không kịp, nhưng Yêu Tộc có hơn một trăm đại yêu canh giữ, trung gian lại có Sở Tịch Nhan tọa trấn chỉ huy, phản công cực kỳ nhanh chống, gần như là Nguyên Thiên Thánh Địa vừa náo loạn đã bị Yêu Tộc phản công.
Một người Đại Thừa có thể đồ sát mười nghìn người Nguyên Anh không phải lời nói viển vong, vấn đề chỉ là thời gian, trong đó, còn có bởi vì sợ đánh nhầm người một nhà là một phần. Nếu không phải bởi vì hai bên giao chiến túi bụi, nếu không phải sợ hủy diệt địa bàn của mình, một mũi tên của Thanh Lam là có thể san bằng những tên tu tiên cảnh giới Nguyên Anh này.
Người Nguyên Thiên Thánh Địa sở dĩ dám, một là không dự đoán được Yêu Tộc sẽ có nhiều đại yêu có chiến lực mạnh như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có hai ba chục tên —— phân tích từ cuộc chiến ở thành Thiên Nguyên. Vả lại, Nguyên Thiên Thánh Địa áp dụng hỗn chiến, đại yêu cho dù bản lĩnh cao đến đâu cũng không thể chẳng phân biệt địch ta mà một chưởng giết hết toàn bộ, phải không? Yêu Tộc không muốn giết chính người của mình, cho dù ngươi là Yêu Thần, ngươi cũng chỉ có thể từng bước từng bước mà giết từng người. Một trăm nghìn người, cho dù mỗi người đứng yên duỗi cổ cho ngươi chém, cũng đủ để ngươi chém một lúc.
Thánh chủ Nguyên Thiên đã đi ra ngoài cầu cứu, đối với người tu tiên mà nói, cước trình không đến mười nghìn dặm bất quá chỉ trong thời gian một nén hương mà thôi, chỉ cần cho bọn họ đủ thời gian một nén hương, tiếp viện vừa đến, 5 triệu người tu tiên còn sợ không san bằng được một tòa thành nhỏ không đến một trăm nghìn người?
Bắt lấy thành Thánh, không có Yêu Tộc quấy rối, Tu Tiên Giới có thể trực tiếp đem quân đến vực sâu Ma Giới, phong kín Tu Ma Giới vĩnh viễn chặt đứt tai họa.
Mộng tưởng của Liễu thánh chủ nghe có vẻ đẹp, nhưng lại tính sót — hơn một trăm đại yêu của Yêu Tộc.
Đại Yêu ra tay, thương vong của Nguyên Thiên Thánh Địa đã không thể dùng từ nghiêm trọng hình dung, mà là cực kỳ bi thảm.
******************************************
Ngoài thành, biến cố đột nhiên ập đến khiến Kiếm Tiên Môn và Hãn Hải trở tay không kịp. Bọn họ không vào thành được, nhưng có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong thành, có thể nghe được mọi động tĩnh trong thành.
Thạch Tùng Tử thấy thế lập tức vỗ đùi, tức giận nói: “Đã là khi nào, thế nhưng còn nội loạn!”
Phương Đông Tấn chứng kiến, sắc mặt sa sầm, hắn cưỡi trên lưng yêu thú chạy đến trước mặt 50.000 quân lính, đồng thời cất cao giọng hô: “Đừng hoảng sợ, tin tưởng Chân Long và Nữ Đế, mọi người nhanh chóng theo trẫm lùi về vực sâu.”
Thạch Tùng Tử phản ứng lại đây, cũng lập tức hạ lệnh đệ tử lui về vực sâu.
Một người đệ tử hỏi: “Sư phụ, người không giúp đỡ Nguyên Thiên Thánh Địa sao?”
Thạch Tùng Tử tức giận mắng: “Giúp cái rắm gì quân lật lọng, đạo lý và lẽ phải của con ở đâu? Chín thế lực lớn ép chúng ta vào ngõ cụt, Chân Lân trượng nghĩa ra tay cứu chúng ta thoát vây, con rút kiếm chém về phía Chân Long và Nữ Đế? Không phân biệt địch ta, ân oán không rõ, con.... Con làm ta tức chết!” Ông mắng đệ tử, cũng là đang mắng Nguyên Thiên Thánh Địa. Cô ta bị Tu Tiên Giới vứt bỏ, rút lui trở lại là được, nhưng lại phải phản bội Yêu Tộc, Chân Long, và Nữ Đế để được trở về. Tơ Liễu trở về Tu Tiên Giới làm thánh chủ Nguyên Thiên Thánh Địa của cô ta, nhưng lại làm Tu Tiên Giới và Chân Lông kết thành mối thù càng ngày càng sâu, không nói chiến lực của nàng, chỉ cần bản lĩnh quật long mạch là có thể biến Tu Tiên Giới trở thành đồ bỏ. Một người có chiến lực mạnh như vậy, cô không cầu nàng giúp Tu Tiên Giới, còn vội vàng đẩy ra bên ngoài, đây không phải tìm đường chết là cái gì? Cái này không cần Tu Ma Giới đánh, Tu Tiên Giới đã có ngập đầu tai họa.
Một người đệ tử lại nhảy ra, ôm quyền nói: “Chưởng môn, chúng ta vào thành giúp Chân Long....” Còn chưa dứt lời, đã bị Thạch Tùng Tử hung hăng trừng mắt một cái nghẹn họng. Thạch Tùng Tử khiển trách nói: “Lui về bên ngoài vực sâu, đừng gây thêm hỗn loạn là sự trợ giúp tốt nhất, tùy tiện xông vào, ai biết được mình đang giúp ai đánh ai? Nếu có thêm hiểu lầm, tình hình sẽ càng hỗn loạn hơn.”
Tiếng mắng của Thạch Tùng Tử lớn đến nỗi người Hãn Hải và người Kiếm Tiên Môn ngoài thành đều nghe được, mọi người không đánh nữa mà lui về phía vực sâu, hồi hộp chờ đợi kết quả trong thành.
Thạch Tùng Tử và Phương Đông Tấn tiến đến cùng nhau.
Phương Đông Tấn nói: “Thạch chưởng môn, chỉ sợ không bao lâu nữa, đại quân của Tu Tiên Giới sẽ lao đến đây, chúng ta nên bố trí đội hình chặn bọn họ trước không?”
Thạch Tùng Tử lắc đầu, nói: “Chúng ta đã đến nhờ cậy Chân Long, Chân Long sẽ không ngồi yêu mặc kệ, nếu muốn đánh, Chân Long và Nữ Đế sẽ lên tiếng để chúng ta xuất binh, xuất phát từ tư tâm, ta cũng không muốn phải rút đao hướng về phía Tu Tiên Giới.”
Phương Đông Tấn mặt đầy tiếc hận nói: “Thánh chủ Nguyên Thiên hồ đồ.”
Thạch Tùng Tử vừa tức vừa bực, sau đó thở dài một hơi!
******************************************
Đế Long chưa từng nghĩ đến Tu Tiên Giới mất thời gian nửa ngày mới bằng lòng phái ra hơn 300 nghìn người đối phó với Tu Ma Giới, mà lúc này muốn đánh Yêu Tộc, đánh nàng, nhìn đến thành Thánh rối loạn, thánh chủ Nguyên Thiên chỉ hô một câu, các thế lực lớn đều lần lượt xuất binh, chỉ trong chớp mắt đã mang hơn 2 triệu người lao đến đây.
Hai triệu quân mênh mông cuồn cuộn mà xông tới, bao trùm cả bầu trời.
Khương Hoài Ưu nhìn thấy đại quân bên ngoài thành đang xông tới, mà bên trong thành Nguyên Thiên Thánh Địa thương vong nghiêm trọng, tình hình lần nữa đã nằm trong tay Yêu Tộc, chỉ còn một số ít đang bị truy lùng, nàng truyền âm cho Thanh Lam: “Thanh Lam, tiếp khách, nhìn bên ngoài thành.”
Thanh Lam giết địch, cũng chú ý động tĩnh phương hướng Tu Tiên Giới, trước khi Khương Hoài Ưu cất tiếng cô đã nhìn thấy Tu Tiên Giới. Cô quay đầu nói với Sở Tịch Nhan: “Nhan nhi, con canh giữ trong thành, bảo vệ thành cho tốt.” Xoay người lao ra thành Thánh, đứng giữa trời cao.
Khi Thanh Lam vọt lên trời, Đế Long đã từ thành Thánh lao ra, trực tiếp đứng trước mặt đại quân Tu Tiên Giới.
Hai triệu người Tu Tiên Giới, tám vị thánh chủ Tu Tiên Giới, chín thế lực lớn đều tập hợp đủ, bọn hắn nhìn thấy Đế Long, không nói hai lời, liền lấy vũ khí cấp bán tiên Khương Hoài Ưu đúc ra che ở trước xông lên.
Thánh chủ Thiên Nguyên kêu to: “Chân Long, nếu ngươi không hộ Tu Tiên Giới, không cần nhúng tay vào ân oán giữa Tu Tiên Giới và Tu Ma Giới, nhanh chóng tránh ra.”
Ánh mắt Đế Long lạnh lùng lướt qua vũ khí trên tay chín vị thánh chủ, lạnh lùng nói: “Cầm vũ khí Khương Hoài Ưu cho là muốn chém ai đâu?” Nàng cảm ứng được Khương Hoài Ưu đã ra khỏi thành, đang bay về phía nàng, lập tức truyền âm cho Khương Hoài Ưu: “Ngươi trở về đi, có ngươi ta trói tay trói chân không tự do.”
Thánh chủ Thiên Nguyên cất cao giọng đáp: “Tất nhiên là trừ ma vệ đạo!”
Thiên nguyên thánh chủ cao giọng đáp: “Tự nhiên là trừ ma vệ đạo!”
*Trừ ma vệ đạo: trừ ma, vệ ở đây là bảo vệ đạo nghĩa.
Đế Long trực tiếp mắng: “Vệ mẫu thân mày!” Triệu hồi “Ma Quan”, sau khi cởi bỏ phong ấn liền ném về phía hai triệu người tu tiên. Ma Quan bằng lòng bàn tay lập tức phình to, sức mạnh pháp thuật bộc phát, sức mạnh khổng lồ giống như cả bầu trời đè xuống.
“Ma Quan”, thứ khiến cho Ma Tôn còn phải tránh xa. Khi Đế Long còn chưa hoàn toàn khống chế năng lượng của mình, đã có thể dùng chiêu thức đơn giản nhẹ nhàng nhất đè sụp toàn bộ phòng ngự của hoàng cung Ma Giới, gần như đã hạ gục toàn bộ Tu Ma Giới súy làm Tu Ma Giới diệt vong. Bây giờ Ma Quan bị Đế Long cởi bỏ toàn bộ phong ấn trực tiếp ném về phía đại quân Tu Tiên Giới.
Tám vị thánh chủ đánh tiên phong đứng chịu mũi sào, bọn họ thấy tình huống không đúng lập tức lui lại, nhưng Ma Quan của Đế Long đã đập tới trước mặt.
Tám vị thánh chủ vội vàng rút lui, lại vẫn cảm thấy áp lực dường như muốn nghiền nát bọn họ thành thịt vụn, quần áo bảo hộ và áo giáp của bọn hắn lần lượt vỡ vụn, dưới tình hình cấp bách, bọn hắn lấy ra pháp khí bán tiên Khương Hoài Ưu ban tặng chống đỡ. Bị Ma Quan đè ép quá mạnh, hoàn toàn không có sức chống trả, chỉ cầu có thể dùng pháp khí bán tiên bảo vệ được một mạng, lại không ngờ, pháp khí bán tiên cũng chỉ chống đỡ được vài giây liền rạn nứt, không bao lâu liền nát.
Ma Quan xông thẳng vào đại quân Tu Tiên Giới, nơi Ma Quan đi qua, không còn một người sống, ngay cả một giọt máu hay hồn phách cũng không còn.
Đế Long chân đạp Ma Quan, điều khiển Ma Quan đi ngang đi dọc, người chỗ nào nhiều thì nàng đạp đến đó, nàng lạnh lùng nói: “Ở Tu Ma Giới vẫn luôn lưu truyền một câu: Ma Quan hiện, thiên địa tang! Các ngươi muốn trừ ma vệ đạo, các ngươi trừ được sao? Các ngươi bảo vệ được sao?” Giọng nói lạnh như băng, vang vọng khắp trời đất như bùa đòi mạng.
Hai triệu quân lính tan tành, như chim thú chạy trốn bốn hướng.
Đế Long chân đạp Ma Quan đuổi theo một đường, vô số người chết dưới Ma Quan.
“Giết kẻ địch không thấy các ngươi tích cực, giết người bảo vệ các ngươi thì cực kỳ hăng hái, không phải muốn giết rồng sao? Tới đây, ta ở ngay chỗ này, tới giết ta đi!” Đế Long khóa chặt Liễu thánh chủ, lại không đuổi theo, nàng lạnh lùng nói: “Liễu thánh chủ, ngươi đi làm thánh chủ Nguyên Thiên của ngươi cho tốt đi. Quay đầu lại mà đếm xem hôm nay đã có bao nhiêu người chết, đừng quên tính một trăm nghìn đệ tử ngươi đưa vào thành Thánh, dù sao nền tảng Nguyên Thiên Thánh Địa và Tu Tiên Giới cũng vững chắc, có thể để cho ngươi phung phí tùy thích.” Quay đầu lại, bay thẳng về thành Thánh. Thời điểm nàng tới gần thành Thánh, thu Ma Quan, biến Ma Quan bằng bàn tay, sau đó phong ấn nắm trong tay.
Có hơn trăm ngàn yêu tộc trong và ngoài thành, giờ phút này bốn bề im phăng phắc.
Hai triệu người tu tiên mênh mông cuộn cuộn xông đến, chưa nói mấy câu, đã thương vong vô số, không một người thoát được.
Chỉ là pháp khí Ma Quan cấp Tiên Đế mà thôi, đã có sức mạnh như vậy. Hai triệu quân Tu Tiên Giới, chính là làm trò hề trước mặt Ma Quan. Số lượng cao thủ có tu vi Đại Thừa ở các môn phái lớn có mấy chục người, liền trở thành đậu hủ dưới Ma Quan, một chạm đã nát. Tu vi Đại Thừa chính là chiến lực cao nhất ở Tu Tiên Giới, nếu ngay cả người tu vi Đại Thừa đều thành như vậy, Tu Tiên Giới không cách nào chống đỡ.
Tu Tiên Giới có năm người cấp Tiên Đế, Tu Tiên Giới muốn chiến với Tu Ma Giới, không phải là chuyện cười sao?
Phương Đông Tấn vẻ mặt tái mét, nói với Thạch Tùng Tử: “Thạch chưởng môn không tốt rồi, Tu Tiên Giới chắc là cũng chỉ còn lại 50.000 người của ta và Kiếm Tiên Môn của ngài.” Tiên Đế, là chí tôn Tiên Giới, người tu tiên như bọn họ ngay cả cửa cũng chưa thấy.
Chưa ai từng thấy tiên, không biết sự lợi hại của tiên, Đế Long đến từ Tiên Giới, cao thủ tu vi Đại Thừa hậu kỳ cũng có thể nổ nát nàng, cho rằng Tiên Giới cùng lắm chỉ như vậy, hiện giờ, mới biết được ngày xưa bọn họ chỉ là ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất dày.
Thạch Tùng Tử nặng nề thở dài. “Một bước sai, nếu chôn vùi toàn bộ Tu Tiên Giới thật không đáng giá.” Đau lòng, chỉ có đau lòng.
Đế Long không có tâm tình cũng không rỗi mà giết hết toàn bộ, 2 triệu người chạy tán loạn bốn phương tám hướng, cho dù nàng nghịch thiên, cũng không thể trực tiếp bắt về đùa bỡn đến chết đi? Phải điều khiển Ma Quan đuổi giết bọn hắn đến khi nào mới hết? Dập tan là được. Sắc mặt nàng căng cứng, không thoải mái mà trở về trong thành Thánh.
Thanh Lam thở mạnh cũng không dám. Tiểu tổ tông Đế Long, là sát tinh a! Vừa rồi quá nhiều người chết, chết cũng quá nhanh, chết thành từng chùm, cô đếm không hết, nhưng xem sức nghiền áp của Ma quan, cô đoán thương vong có thể tính “trăm ngàn” đơn vị. Nếu Đế Long dùng Ma Quan canh giữ ở biên giới Tu Tiên Giới, cô dám cá Tu Tiên Giới căn bản không dám xâm phạm. Không nói cái khác, nếu không ngăn cản được Đế Long, Đế Long cưỡi lên Ma Quan vọt vào đại quân Tu Ma Giới lăn qua lăn lại vài vòng, Ma Tôn trực tiếp có thể về nhà tắm rửa đi ngủ.
Nơi này có một con rồng lợi hại như vậy, nghe nói Tu Ma Giới còn có hẳn năm vị lợi hại hơn Đế Long.
Còn đánh cái gì nha, còn chống cự Tu Ma Giới cái gì, rút lui đi! Thanh Lam vội vàng gọi Sở Tịch Nhan tới, để Sở Tịch Nhan nhanh chóng chuẩn bị chuyển nhà, cô muốn dọn toàn bộ Yêu Tộc đến Tề Quốc, thây kệ các ngươi muốn đánh ai thì đánh, lão nương không lội vũng bùn này, việc của Tu Tiên Giới và Tu Ma Giới liên quan sợi lông gì đến ta, lão nương là Yêu Tộc, Yêu Tộc, yêu, tương lai đi Yêu Giới!
Thanh Lam bị dọa, hoàn toàn bị dọa.
Sở Tịch Nhan nhưng thật ra bình tĩnh, thấy Thanh Lam sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, kêu lên: “Lam Nhi đừng sợ, nếu thật sự là cấp Tiên Đế, chỉ cần không đi trêu chọc, bọn họ sẽ không so đo với đám tiểu bối chúng ta.” Cô hỏi một câu: “Dì sẽ không vô duyên vô cớ chạy tới đánh đứa nhỏ ba tuổi không quen đúng không nè?”
Thanh Lam nghe vậy lập tức trợn trắng mắt, lòng nói: “Ta cũng đâu có bệnh.....” Mấp máy môi, tức giận mà nhìn Sở Tịch Nhan, “Vừa rồi con kêu ta là cái gì?”
Sở Tịch Nhan ngẩng đầu nhìn trời, nhìn trái nhìn phải, “Chao ôi, hôm nay thời tiết đẹp thật, thích hợp chuyển nhà.” Quay đầu lại, chạy mất dạng, đi chuyển nhà.