Lúc này viên ngọc “dái” mới bắt đầu phát huy hết tiềm năng lai láng của mình. Hồn Long đan Long Ke nằm cạnh viên ngọc “dái” hứng xái chân nguyên Vô Lượng pháp của Nhai Lư Phổ Tật, nên phục hồi đầy đủ nguyên thần và được ngài hóa độ tri giả thức
Vô Lượng pháp cũng đang che chở, và tài bồi nguyên linh, tinh lực cho Cuội Đế Mộng, nhưng anh này không hề hay biết.
Có thể nói Cuội Đế Mộng là một trường hợp vô cùng đặc biệt, anh thọ sinh do Đại Mãn Tùy Kỳ Duyên hợp thành là cực kỳ hiếm hoi. Lại có tư phúc tề thiên nhận Vô Lượng pháp hộ thể là duy nhất trong vòm trời Vũ Trụ giới.
Vầng hào quang linh khí tỏa ra xung quanh người anh là Vô giác Minh tuệ nhất thể duy sắc, nó hoàn toàn không có màu mè hoa hòe hoa sói gì cả
Với tuyệt học Xàm Đạo Ru Tâm anh có thể làm cà lăm tất cả những cái đầu được cho là ưu tú nhất Vũ Trụ giới hiện thời, có thể nói xạo đụng tận nóc trời, có thể mời cả mấy vị thiên lôi mua luôn thuốc lắc.
Giữa lúc cơn cuồng nộ của lão đại lên cao đỉnh điểm, tổng đàn Long phủ phế tích lạnh tanh như chùa Bà Đanh. Cuội Đế Mộng bất ngờ ra quyết định sẽ đi vào hang cọp
“Có vào hang cọp mới bắt được cọp, chứ ngồi mãi ở đây thò tay vào đủng quần e chỉ “bắt cọp” giả mà thôi!”
Nghe lời tuyên bố của Cuội, Két gay sợ đến nỗi ngã nhào từ cành cây rơi xuống đất. Giọng anh tỉnh ruồi:
“Cái gì của lão đại hãy trả về cho lão đại, chỉ là ta đã cầm nhầm chút xíu có sao đâu!?”
Lão đại vẫn ngồi yên giữa căn phòng trống lặng mênh mông, không có lấy một dòng tin tức nào được đưa về, từ khi y phát đi cái mệnh lệnh tối thượng nhưng hề rộng lượng chút nào
Toàn bộ đám nô thần, dịch thánh đang hồi hộp chờ đợi một cái kết bi thảm và khiếp đảm đến với mình, khi những manh mối về viên hồn Long đan càng lúc càng mất hút dần
Lục Nhãn Điêu Thượng Thần thường ngày dáng vẻ oai phong đỉnh đỉnh thì giờ này thì “hài dón” vón lại bằng hạt tiêu đen, 6 con mắt tựa 6 viên bi ve lèm nhèm lem luốc. Có thể gọi y là thê thảm thần mới phù hợp với hoàn cảnh hiện tại
Y lờn vờn đi lại trước Long phủ phế tích, trong đầu y đang cầu xin van váy, sẽ có một đứa đệ tử nào đó mang về cái viên hồn đan của nợ, bé xíu kia trao tận tay hắn
Sao mà vô vọng quá chừng, sao mà cái đủng quần mình nó sắp ướt mèm khi nghĩ tới ánh linh quang chết chóc kia quét trúng
Hắc Đế Mộng đập chai khoan thai đi vào vùng tử địa Long phủ, một ác thần uể oải hất hàm hỏi:
“Nhóc kia, tới đây làm gì?”
Cuội cười khẩy:
“Chả lẽ gặp ngươi à, mau dẫn ta vào gặp lão đại”
Hai tiếng “lão đại” đầy ám ảnh làm tên ác thần rùng mình. Y nhìn Cuội từ đầu đến chân rồi cáu gắt:
“Láo toét, xương cốt của cụ tổ nhà mi ta có thể gom về chơi banh đũa, con nít ranh mà dám xàm lộng trước nơi này à”
Tên ác thần đưa móng vuốt định tán cho Cuội Đế Mộng một cái để đón xe tốc hành về cõi âm ty. Cuội nham nhở trả treo:
“Chim Cú vọ não ngắn vuốt dài, sờ nhẹ đến ta một phát thì cả họ nhà ngươi sẽ không còn một mống để cười vào lúc sáng sớm”
Cú vọ ác thần trừng mắt, y vận linh lực vào bàn tay toan giã nát Cuội bé bỏng nhà ta ra làm tương đậu
- Nhưng đậu tương, đậu xanh rau má cái thằng cờ hó nào dám hỗn láo cầm tay ông mày ngăn lại vậy!?
Tên cờ hó đó chính là Lục Nhãn, y phang một cước lôi sơn vào tên ác thần Cú vọ
Oọc…Oọc Cú vọ văng ra xa ba bốn trượng, mồm hộc bún máu tươi, lủi thủi như con dế dũi trốn mất
Cuội Đế Mộng gật gù:
“Đá hay lắm, đáng đời đồ não ngắn vuốt dài đáng kinh”
Lục Nhãn nhìn Đế Mộng dò xét:
“Có tin tốt lành không?”
Cuội:
“Không rảnh rỗi mang tin xấu vào cái nơi sắp thành đại pháp trường”
Khẩu khí của Cuội quả thật là rất đáng nể, thông thường một phó thường dân Nam Bộ nào tiếp kiến Lục Nhãn Thượng Thần thì chym cò rụng hết, lời thoại chạy tứ tung. Còn Cuội Đế Mộng thì ung dung vừa bún dây thun vừa nói chuyện
Lời nói của Đế Mộng như một trận cuồng phong thổi tung gánh nặng Thái Sơn mà suốt cả ngày qua Lục Nhãn phải ách lấy
“Hồn Long đan Long Ke hiện nay đang ở đâu?”
Lục Nhãn không kềm nổi sự phấn khích hỏi
Cuội vẫn dung dăng:
“Sao mà vội vàng thế, nếu ta nói nó đang ở nhà của ông liệu ông có tin không? Đưa ta vào trong gặp lão đại rồi hãy tính”
Bà mẹ cái thằng trẻ trâu láo toét, tao mà không vướng cái vụ này, thì tuốt xác mày dễ như ăn cháo- Lục Nhãn nghĩ thầm
Nhưng Xàm Đạo Ru Tâm đã bắt được ngay suy nghĩ của hắn
Cuội Đế Mộng nhíu mày nói:
“Tôi trẻ trâu thì có, nhưng người ăn cháo tôi e là ông không có cửa”
Lục Nhãn mồ hôi vã ra đổ lợp đợm, thần sắc thay đổi bất thường. Một Thượng Thần mà bị một tên tiểu tiên đọc được linh ý, quả là phi lý. Y không lường trước được kẻ đang đứng đối diện mình nguy hiểm đến cỡ nào, nhưng có lẽ nó là một thằng rất nguy hiểm trong đám thần tiên điên khùng nguy hiểm nhất Vũ Trụ giới. Không còn lựa chọn y xuống giọng mời:
“Theo ta”
Chân thành đa tạ các bạn đọc đã like và góp ý cho Đế Mộng trong sự nghiệp chống “ế” của tác
Rất mong các bạn tiếp tục ủng hộ cho truyện- Cùi bắp tiên sinh