Trong cuộc đời ai cũng có nỗi khổ thầm kín riêng tư! Những nỗi khổ mang nhãn hiệu “nếu không nói ra thì không ai biết“. Sở dĩ Lộc Đà dồn hết tình thương vào cô cháu gái xinh đẹp Hằng Nga hẳn cũng có một lý do riêng đặc biệt nào đó.
Giới thần tiên cũng như người phàm, cũng có những khuyến khuyết “nội thất” rất ư lạ đời và kinh dị. Nhưng phải công nhận một điều, những khuyến khuyết cá nhân trong vấn đề “ấy ấy” là cực kỳ khó nói ra, hay thố lộ cho bên thứ ba biết được.
Nếu như “súng đạn” có vấn đề thì những tu mi nam thần vẫn còn chút xíu “cửa nẻo” để gian dối và hoán đổi tùy theo nhu cầu và sở thích của mỗi cá nhân. Việc một tiên cô hay thánh nữ mà vướng vào trường hợp trên thì cả cuộc đời sẽ là một chuỗi ngày lênh đênh trong cô quạnh và bất…hạnh.(không được hưởng thụ phê pha lên bờ xuống ruộng giống như người ta)
Nỗi bất hạnh kia lại hơi bị khéo trong chuyện tìm nơi trú ngụ, những tuyệt sắc giai nhân, hiện thân cho đỉnh cao mỹ nhãn thường bị ghé thăm không ít thì nhiều.
Ông trời cố gắng bù đắp lại cho họ nét yêu kiều xuân diễm để người đời thèm nhỏ vãi chơi, ông ngụ ý:
“Đây là hàng mẫu, chỉ để ngắm nghía và bình phẩm. Còn chuyện anh “bảo hành” sử dụng là xin được miễn bàn nha mấy đứa”
Sau khi chiêm ngưỡng những “ảnh nóng” từ viên Hoàn châu độc tôn. Tiên nữ Hằng Nga bị phơi nhiễm và vô ý vào vai “gái hư” khi tự ý sờ mó “phụ tùng” của người khác giới, nhưng thật sự thì cô ấy có nỗi khổ riêng “nếu không nói ra thì không ai biết”
Cô ấy mắc một căn bệnh lạ lùng mà trong giới y đạo Vũ Trụ giới cũng phải điên khùng mà thốt lên:
“Đây không phải là bệnh, không phải là tật, đây không phải là sự thật. Nó là một lời nguyền bí mật”
Cắn bệnh được mô tả như sau:
- Khi bạn muốn “ấy ấy” tức là trong đầu bạn phải nghĩ về chuyện ấy, và ngay lập tức cái vùng sắp sửa nhận sự no đủ phủ phê của bạn sẽ biến mất. Khi không nghĩ đến việc “ấy” nó lại có mặt một cách bình thường như bao nhiêu người khác.
Và khi có một người mang suy nghĩ “ấy ấy” muốn cùng bạn thực hiện việc ấy, bộ phận kia cũng sẽ auto biến mất
Nói túm lại là: bạn sẽ không có chym nếu như trong đầu muốn làm chuyện “ấy ấy”
Khi Cuội vô tình sàm sỡ Hằng Nga trong suy nghĩ của anh không hề có nhu cầu “ấy“. Và cái bộ phận lạ lùng kia vẫn tồn tại y nguyên, mặc dù sự sợ hãi của Hằng Nga là gần như tuyệt đối nhưng vẫn len lỏi đâu đó một phần rất rất nhỏ sự “phê pha”
Anh chàng cờ hó Cuội đã đánh thức cái gì đó không thể định nghĩa được trong Hằng Nga. Cô rất rối, nên chỉ tò mò muốn khám phá cái tổ “chim cút” trên thân thể chàng Cuội mà không hề có ý dâm dê gì cả đâu nha (chắc chắn là 99% đọc giả sẽ không tin, nhưng tác tôi thật sự tin vào điều này)
¥€€
Tại Phú Sa điện, Tam Diêu Kiêu Thánh cùng ngồi lại bàn bạc về những tình hình huống vừa trông thấy qua lăng ảnh trên viên Hoàn châu độc tôn. Thần Quân Hàn Phi Tuyết với thần sắc uy vũ, vẫn nhẫn nại ngồi suy nghĩ rất lâu. Cuối cùng anh bước thật chậm vào gian chánh điện rồi gióng một hồi chuông dài, báo hiệu triệu tập toàn bộ thành viên thần đạo Tiêu Dao.
Khắp 36 đảo 71 động nghe tiếng chuông triệu tập, tức thì lên đường hội quân trên Phú Sa đỉnh. Bầu không khí ở Phú Sa điện vô cùng khẩu trương. Mây giăng là đà, tuyết pha dương quang, xung quanh các bậc tiên thánh y phục đủ màu lên xuống tựa con thoi
Chỉ sau hai canh giờ toàn bộ thành viên và thuộc hạ Tiêu Dao thần đạo đã tề tựu đông đủ ngoài sân điện, họ nóng lòng chờ nghe thần chủ ra một khẩu dụ quan trọng.
Man Dung Linh Ngư và Ô Long thánh nữ Mạc Thu Kỳ yêu kiều xuất hiện trong y phục màu lam nhạt, hai vạt xiên bay lòa xòa hòa cùng sương khói, trông vô cùng huyền ảo, nhưng thần thái cũng rất style thánh thần
Thần Quân Hàn Phi Tuyết mặc đạo bào trắng, mái tóc tuyết phủ còn lại hai line đen tuyền, cốt cách uyên chi uy tiệp, lịch thiệp đỉnh đỉnh. Mấy tiên nữ bên dưới không kềm được cảm xúc đánh “ôồ” lên một tiếng thản thốt:
“Thần chủ nhà mình quá chuấn men number one a”
Hai nữ tả hữu Thần đạo sứ Man Dung và Mạc Thu Kỳ phóng một luồng nhãn quan sắc lẻm “mang hình viên đạn” xuống phía dưới. Bầu không khí “trong lành” lập tức khôi phục trở lại
Giọng tựa chuông ngân, mười phương tám hướng lặng im như muốn phục tùng. Hàn Phi Tuyết khai khẩu dụ:
“Bổn đạo thọ trì Vô Lượng pháp từ ân điển tề thiên của Vũ Trụ giới, lấy cốt lõi tinh anh vạn vật mà tự khai mở đạo tâm. Sớm tối dục lòng thụ đại pháp huyền năng ngỏ ý mau mau quy lai Thượng Thượng Ưu cảnh giới. Lại có Đông Thắng thần châu bốn bề thanh tịnh, cảnh vật chim muông vạn vật hiền hòa, há Nhai Lư Phổ Tật đã duy ý huyền cơ sắp đặt.
Ngặt nỗi thánh đạo trăm hướng thì ma đạo ngàn phương. Bè lũ Đại Năng Đế Thiên với Bàng Cổ Lệnh sư quy tụ tại Nguyệt tinh hơn vạn lâu la ma thần ác thánh. Họ muốn dẫm nát xuyên khung, phá tan hoang nền đạo học. Lại muốn gieo rắc ô trọc và dâm loàn ra khắp cõi Vũ Trụ giới. Bách tính vừa mới thấy được ánh dương đại đạo lại bị che mờ bởi tâm chướng u mê, lấy “phê pha ba la” làm kim chỉ nam cho lối sống. Đông Thắng kia liệu có còn là thiên đường đạo tu khi tám hướng vây quanh đã vấy bẩn hôi tanh ma pháp
Dứt khoát ta không thể yên ổn tu hành khi xung quanh mở nhạc disco, tay không thể nhập ấn Như Lai khi hai bên là mỹ nhân chân dài với trang phục “vải vóc được hạn chế tối đa“. Bla bla và vân vân mây mây các cái. Bà mẹ nó, bổn thần chủ vốn dĩ vô học. May nhờ có ông anh nói hộ mấy ý vừa rồi. Tới đây ta nói thẳng vấn đề, cấp tốc học phép Quá Hải Phi Môn vượt biển đập cho bọn nó một trận te tua xơ mướp nha mấy đồng đạo”
Tiếng mọi người đồng thanh:
“Thần chủ anh minh, pro đỉnh danh Vũ Trụ giới, quyết “khô máu” với lũ ác thần rạng danh Tiêu Dao thần đạo a”
Tất cả rủ nhau ùa xuống chân núi, tận dụng tối đa từng hốc kẹt để luyện Quá Hải Phi Môn. Đang luyện tập hăng say, trời bỗng nhiên nổi một cơn bão vô cùng khủng khiếp. Mây đen từ muôn nẻo kéo về, cả vòm trời Đông Thắng thần châu chỉ còn mỗi một màu mực tàu không hơn không kém
Hàn Phi Tuyết bất lực nhìn trời ngó đất rồi cất tiếng than:
“Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên. Móe biết đâu mà lần”