Đế Mộng

Chương 63: Chương 63: Tiên thuyền




<code> Tiên thuyền </code>Đôi phu thê giáo chủ Huyền Hư trung đạo đã bí mật rời Thanh Bảo Trâm Dược và đang “bị cho là” đã ngao du phiêu bạt giang hồ để hâm nóng lại tình cảm ngày xưa. Nên bộ đôi Song Sứ Huyền Minh nhận lệnh Thống soái Long Ke xuống phương nam khuấy đảo các phân đà của Huyền Hư đạo tiên, nhằm mục đích buộc nhị vị phu thê giáo chủ Huyền Hư ham vui này phải xuất đầu lộ diện cứu hộ môn gia.

Những người theo trung đạo Huyền Hư thường rút sâu vào các vùng thâm sơn cùng cốc đế ẩn tu. Họ chỉ thỉnh thoảng tập trung về núi Thất Sơn chánh cốc diện kiến giáo chủ khi có sứ giả chim Lạc Hồng Bàng bay đến báo tin. Trên suốt chặng đường từ châu Xích Quả về Nam Phong chỉ có phân đà ở đất Long Thành châu Nam Phong là có nhiều môn nhân ẩn thế của Huyền Hư đang tụ tập.

Đất Long Thành, châu Nam Phong tọa lạc cạnh con sông Đồng Lai ẩn mình sau hai ngọn núi nhỏ Châu Lang và Châu Thới (núi này hiện tại còn chưa đến 10% diện tích ngày xưa do bị con người khai thác đá quá nhiều)

Nằm sâu giữa hai khe núi, là những âm động ăn sâu vào tận lòng núi của nhóm trưởng lão ẩn thế Huyền Hư đạo tiên. Muốn xuống được bên dưới, chỉ có hai khả năng:

Một là phải bay lượn như chim

Hai là phải có kỹ năng như thằn lằn bám vào các vách núi dựng đứng mà trèo xuống.

Đây là “địa chỉ đỏ” mà bộ đôi Song Sứ Huyền Minh đang nhắm đến

Thống soái Long Ke sẽ bắt đầu bế quan hấp thụ linh khí vũ trụ từ giờ Dần, chắc chắn đầu giờ Tý anh sẽ giáng hạ xuống Địa cầu. Thanh Xà trong ruột nóng như lửa đốt nhưng vẫn giả đò ngây thơ, cô hỏi thăm dò trước khi Long Ke nhập cốc hấp thụ linh khí:

“Trông Long nhi có điều chi đó bất ổn, liệu ta có giúp được gì cho ngài Thống soái đẹp trai của ta không?”

Long Ke cười:

“Đa tạ mẫu thân quan tâm, người nên thu xếp theo hài nhi tử quay xuống Địa cầu một chuyến. Có lẽ đầu giờ Tý ta sẽ khởi hành”

Thanh Xà:

“Chắc đây là chuyện không hề “nhỏ”, nên mẫu thân xin phép đi cùng Két gay Thượng tiên xuống trước, Long nhi nên bảo trọng trong lúc bế luyện. Hẹn gặp nhau đầu giờ Tý ở châu Xích Quả Địa cầu nhé”

Long Ke gật đầu:

“Mẫu thân cứ tự nhiên, có cần hài nhi tiễn chân không vậy”

Thanh Xà:

“Không cần! Không cần”

Bốn người Thanh Xà, Đế Mộng, Chế Lão, và Hằng Nga ngay lập tức lợi dụng lúc Long Ke vừa bế quan đã chuồn ngay ra cánh cửa thông giới và du hành gấp về Thanh Bảo Trâm Dược. Tên bóng già biến thái Long Liệt vốn nghi ngờ chuyến thăm của Cô cô, y đã đánh hơi thấy sự bất thường của nhóm người Thanh Xà nhưng không tài nào phát hiện ra dấu vết họ đã bôn tẩu. Y rất hậm hực, gom hết đám em út lại ra lệnh: hành quân xuống Địa cầu săn lùng ráo riết kẻ thù không đội trời chung, tên tiểu tử thối Hắc Đế Mộng.

Cả bọn bốn người xuất hiện ở Thanh Bảo Trâm Dược chưa đầy mười giây thì trên đỉnh Thiên Nha bỗng nhiên xuất hiện áng mây bạc cùng một chiếc tiên thuyền vô cùng đẹp đẽ và được trang hoàn một cách lộng lẫy.

Thạch Tôn ngồi trên mạn thuyền nói rất khẻ nhưng âm vực lại khá rỏ ràng:

“Đợi các vị khá lâu, cuối cùng ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ a”

Liền sau đó cả bốn được một luồng kình lực bí ẩn hút nhanh lên trên thuyền, chiếc tiên thuyền vụt lao đi biến mất một cách nhanh chóng như cách nó vừa xuất hiện

Toàn bộ sự việc diễn ra quá nhanh nên không ai ở Thanh Bảo Trâm Dược biết được chuyện gì vừa xảy ra. Nếu có chăng chỉ là một áng mây màu bạc bất ngờ sa xuống rồi nhanh chóng bay đi trong vô thường giữa vũ trụ vạn vật bao la.

Thuyền tiên lướt nhẹ trên mây đi về hướng nam chẳng mấy chốc đã tới Long Thành.

Cai quản vùng phân đà Long Thành là nghĩa tử của giáo chủ Huyền Hư trung đạo Thạch Tôn, một vị Thượng tiên có tên là:

Thạch Sơn ( ông tổ 17 đời của Thạch Sanh)

Xuất thân từ một phàm nhân bản địa. Thạch Sơn bỏ đời vào núi Châu Lang ẩn tu 40 năm. Khi đang chuẩn bị thành tiên thì gặp được Thạch Tôn hành giả và phu nhân đang di hành xuống phương nam ẩn thế. Sư phụ Thạch Tôn thuyết phục được Thạch Sơn theo mình và thu nhận làm nghĩa tử.

Khi trung đạo Huyền Hư truyền bá rộng ra khắp cõi Nam Phong, Thạch Tôn phong cho Sơn làm đại trưởng lão Huyền Hư và lãnh mệnh cai quản phân đà Long Thành

Từ trên mây nhìn xuống, Thạch Tôn lầm rầm niệm chú rồi xòe tay phóng một luồng đạo quang bày ra pháp đồ Hồng Bàng Tiên trận phủ kín cả hẻm núi Châu Lang phân đà Long Thành. Hằng Nga trông thấy cha mình đạo thuật quá cao siêu nên khoe:

“Mộng ca ca có thấy cha muội lợi hại không, ca ca chớ có lăn tăn như con cung quăng nữa nhé”

Cả hai vợ chồng giáo chủ trừng mắt, Tố Nga nghiêm mặt:

“Hài nhi vô lễ, phải gọi là Hắc Đế Mộng thúc thúc, ta sẽ dạy dỗ lại phép tắc ứng xử cho con khi về Thất Sơn Cốc“.

Hằng Nga bị mắng, mặt ỉu xìu giọng điệu hạ xuống:

“Dạ hài nhi biết rồi a”

(Hằng Nga nghĩ thầm: gớm thật vắng mặt mới mấy tháng mà cha mình đã ngầu lòi ra a)

Đế Mộng giục Thạch Tôn:

“Mau đến Thạch Bàn, ta còn chưa đến hai canh giờ để hành động”

Thạch Tôn cười giòn:

“Đến ngay trong vòng một nốt nhạc thưa ngài Đế Mộng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.