Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 96: Chương 96: Nhận lấy hậu quả




Những lời nói và thái độ hung hãn của đám côn đồ làm bác khuôn mặt bác gái tái mặt và tỏ ra sợ hãi, còn bác trai đi cùng kéo bác gái ra phía sau lưng của mình như để che chở bảo vệ.

rồi cất giọng chất vấn.

- Các cậu cũng vừa phải thôi, đã trêu chọc con gái nhà lành còn dám đe dọa người khác, các cậu đúng là không coi luật pháp ra gì nữa.

Những người tập trung vậy quanh xem kịch cũng nhao nhao nhao đồng ý với bác trai, nhưng đám côn đồ kia thì tỏ ra chẳng sợ hãi chút nào, chúng cười ồ lên rồi tiếp tục cất giọng chế diễu đám người.

- Ồ vậy sao, nếu chúng tôi sợ thì đã không làm thế, mà các ông bà biết chúng tôi là ai không, gia tộc chúng tôi là gia tộc nào chăng, chỉ cần một ngón tay thôi là chúng tôi có thế giết chết các người như giết những con kiến, vậy nên các người mau cút đi, đừng làm ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi.

- Còn các ông bà không sợ chúng tôi trả thù thì cứ đừng đó, chúng tôi nhất định sẽ nhớ kỹ khuôn mặt của từng người trong số các người có mặt ở đây.

Nghe như vậy, một số người bất giác tự lấy tay lên che lấy khuôn mặt của mình dường như sợ mấy tên côn đồ này nhìn thấy khuôn mặt của mình vậy, và lúc này cũng có một số lục tục rủ nhau kéo ra xa hơn.

còn lại một số người trong đám đông vẫn còn nán lại xem, đặc biệt là hai vợ chồng bác trai kia. Dường như bác trai đó không sợ đám người, bác vẫn tiếp tục cất giọng khuyên bảo đám côn đồ.

- Nếu các cậu còn làm bậy, thì không ai cứu nổi các cậu đâu, đừng tưởng ỉ thế có gia tộc chống lưng mà các cậu muốn làm xằng làm bậy gì cũng được, ở đây còn có luật pháp, và tốt hơn hết các cậu cũng nên tuân thủ theo pháp luật, miễn cho gia tộc các cậu khỏi bị liên đới.

Bác trai lúc này cũng tỏ ra hết sức cứng rắn và cương quyết, còn bác gái đứng bên cạnh cũng tỏ ra đồng ý với chồng, bà nhìn cô gái với ánh mắt càng lúc càng thuận mắt, trên môi còn hé một nụ cười rất hài lòng.

- Ông thật ngoan cố, nhanh chân cút đi, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đúng không, ông có tin tôi đánh gãy chân ông không.

Một tên trong bọn cảm thấy hết kiên nhẫn với cặp vợ chồng này, hắn cất giọng đe dọa. Theo như hắn thấy bác trai này quá là ngoan cố, nhưng dường như hắn không nhận ra rằng cặp vợ chồng này đang vô cùng bảo vệ cho cô gái.

- Chúng tôi là những gia tộc lớn bậc nhất trong thành phố này, chúng tôi thì sợ gì chứ, ông biến nhanh.

Nói rồi hắn hết kiên nhẫn tiến sát tới vợ chồng bác trai xô đẩy hai người rồi hắn gằn giọng quát lên trước mặt bác trai, nước bọt từ miệng hắn bắn ra xối xả.

- Biến nhanh....

- Nếu ông còn không biến thì đừng trách tôi ác.

Nói rồi hắn giờ nắm tay lực lưỡng của mình lên, trên cánh tay hắn đầy những hình xăm trổ đủ loại hình thù kỳ dị, dường như hắn muốn dùng những hình xăm này để chấn nhiếp đám người.

Khi đám đông thấy cánh tay ấy, dường như cũng có chút e ngại, bất giác lùi lại một cái. Nhưng người bác trai thì chẳng tỏ ra sợ hãi chút nào. Thái độ của bác trai như vậy khiến cho tên côn đồ lại vô cùng tức tối. hắn vung cánh tay đầy những hình xăm ấy nắm lầy cổ tay của bác trai rồi lôi kéo, bên này bác trai cũng dùng sức chống cự, thành ra hai bên ở tư thế giằng co nhau. Tên côn đồ mãi mà cũng không kéo được bác trai hắn bực tức rồi hét lên.

- Lão già cũng khỏe lắm, lão không sợ nắm xương giòn của lão bị bẻ gãy hay sao,

- Cậu đừng ăn nói vô lễ, vô giáo dục, con của gia tộc quyền quý mà như những kẻ vô học, đầu đường xó chợ cũng không bằng. thế thì còn làm người để làm gì nữa, chết đi cho nó xong cuộc đời.

- Lão già mất nết, già rồi còn xen vào chuyện của người khác, đúng là lão chán không khí muốn gặm ba nắm đất khô rồi.

- Á à, chúng mày là đám hỗn lão, cha mẹ chúng mày chết hết rồi hay sao mà không dạy bảo chúng mày như thế chứ.

Bác gái thấy hắn hỗn hào với chồng mình như thế thì cũng không chịu được mà đứng ra chửi bới vài cậu, không ngờ vậy mà lại kích thích thú tính trong con người của tên ày, hắn giờ đã tức giận hết chịu nổi.

- Đúng là một cặp già mất nết, chuyện của bọn ông không mượn chúng mày xen vào, vậy mà hết lần này đến lượt khác chúng mày cứ chĩa mũi vào chuyện của bọn ông, đã thế ông sẽ cho chúng mày biết thế nào là lễ độ.

Vừa dứt lời, thêm hai tên nữa tiến tới trước đôi vợ chồng già tội nghiệp, rồi chúng từ từ rút trong ống tay áo một đoạn đonả côn dài khoảng sau hay bảy tấc gì đó gõ gõ vào tay mình, thấy đám côn đồ manh động như vậy mọi người bắt đầu tỏ ra sợ hãi và lùi ra xa, trong lúc nhất thời không ai dám lên tiếng, chỉ có một bóng dáng nhỏ bé lướt tới đứng chắn trước mặt của hai vợ chồng rồi hét lên với ba tên.

- Các người định làm gì, các người đúng là không coi pháp luật ra gì nữa, các người sẽ bị quả báo.

- Thôi thôi cô em, đừng mang luật pháp ra dọa bọn này nữa, ở trên cái mảnh đất này chúng tao chính là luật pháp. như vậy đã đủ chưa?? còn ông bà già này hết lần này đến lượt khác phá hư chuyện tốt của chúng tao, vậy thì phải trả một cái giá đắt, chúng tao đã cảnh báo rồi, giờ thì phai chịu đựng thôi, tao nghĩ hai bộ xương già này giờ mà gãy chắc là cũng sẽ rất lâu nữa mới lành lặn lại được, để cho hai lão sau này bớt đi lo làm chuyện bao đồng đi. đã dám làm thì phải biết và phải nhận lấy hậu quả.

Nói xong hắn tiến đến hất lấy cô gái qua một bên rồi dơ cao thanh đoản côn nhắm vào vai bên trái của bác trai bổ xuống, cô gái hốt hoảng vội vàng chạy đến đầy bác trai qua một bên để đỡ lấy một đòn này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.