Ngày đính hôn của cậu cả nhà họ Mộ và cô ba nhà họ Cố.
Buổi đính hôn này đã oanh động toàn bộ giới kinh doanh của Bắc Lăng, cách thời gian còn ba ngày, hơn nữa còn được tổ chức trong cùng một khách sạn.
Vì để biểu thị sự tôn trọng đối với cậu chủ Mộ, các khách mời đã đến sớm từ trước, trời vừa mới bắt đầu tối mà trong sảnh lớn đã đầy khách mời.
Cố Cơ Uyển cũng đi cùng người giúp việc, đi vào phòng trang điểm.
Bên ngoài, tiếng người ồn ào.
Người của nhà họ Mộ đã đến rồi, từ ông cụ Mộ đến những cậu bé, cô bé của dòng họ, đều là đối tượng để mọi người lôi kéo quan hệ.
Mấy người đàn ông đều nắm chặt cơ hội, kết giao với những nhân vật lớn trong giới kinh doanh.
Mà phía phụ nữ, mỗi một người đều trang điểm vô cùng xinh đẹp, đặc biệt là mấy cô gái, ai ai cũng đẹp như hoa, muốn mọi người biết đến tên tuổi của mình trong một bữa tiệc như thế này.
“Nghe nói cô hai của nhà họ Cố không lâu trước kia bị cô ba đánh”
“Cái gì? Cô ba đánh cô hai? Vì sao?” “Không phải là vì cô hai quá đẹp hay sao, giành mất hào quang của cô ba?”
“Nghe nói cô ba này rất khó coi, mà cô hai ấy à, đẹp như một nàng tiên.”
“Đáng tiếc, người gả cho cậu chủ Mộ lại là cô ba, vừa xấu vừa đố kị lại còn có thế lực chống đỡ như vậy, cô hai làm sao có thể sống tốt được?”
“Cô hai thật làm cho người ta thương tiếc, làm sao có thể để cho một người như vậy chịu ủy khuất chứ?”
Mấy người đàn ông nổi lên lòng thương tiếc đối với Cố Vị Y, bởi vì tin tức “cô ba nhà họ Cố đánh chị gái của mình” được truyền ra làm cho bầu không khí càng thêm sôi trào.
Lúc Cố Cơ Uyển đi ra, một loạt tiếng nghị luận không ngừng vang lên ở bên tai cô.
“Người này chính là cô ba của nhà họ Cố, nhìn xem, cho dù có trang điểm, thì cũng vẫn không che được vết tàn nhang của mình”
“Đúng thật, cậu chủ Mộ sao có thể đính hôn với người phụ nữ xấu xí như vậy chứ? Đúng là đóa hoa đẹp bị cắm trên bãi phân trâu.”
“Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.”
Một loạt tiếng bất bình, không phục!
Cố Cơ Uyển ngồi xuống một góc, lướt điện thoại.
Những tiếng nghị luận kia cứ văng vẳng bên tai cô, cô rõ ràng nghe được, nhưng cũng không chút bận tâm.
Thái độ không quan tâm này, làm cho mọi người càng ghét bỏ hơn. “..Một chút xấu hổ cũng không có ”
“Đúng vậy! Loại phụ nữ vừa xấu vừa đáng ghét như vậy, sớm muộn cậu chủ Mộ cũng vứt bỏ cô ta thôi!”
Cố Cơ Uyển mở facebook ra xem, một đám người nguyền rủa cô chết sớm, thậm chí còn có người đem tấm ảnh “lẳng lơ” của cô trước đây đăng lên, nói cô chơi đàn ông đến nỗi không thể đếm được.
Bởi vì một cậu chủ Mộ, mà cô sắp trở thành người nổi tiếng.
Lướt facebook một lúc cảm thấy vô vị, cô dứt khoát mở trò chơi ra, ngồi chơi một mình.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là Lâm Duệ.
Cố Cơ Uyển bắt máy, Lâm Duệ nói: “Cô chủ, cậu chủ bảo cô đến phòng nghỉ ngơi trên tầng 2”
“Được, tôi đến ngay đây.” Cúp máy, bỏ qua những ánh mắt dè bỉu và ghê tởm xung quanh, Cố Cơ Uyển đi qua chỗ thang máy.
Đã hai ngày chưa gặp Mộ Tu Kiệt, từ sau lần ở biệt thự của anh hôm đó, cho đến giờ hai người cùng chưa từng gặp mặt.
Bữa tiệc sẽ bắt đầu lúc tám giờ, không biết cậu chủ Mộ tìm cô vào lúc này để làm gì?
Cố Cơ Uyển đương nhiên không cho rằng cậu chủ Mộ tìm cô để ôn lại chuyện cũ, hai lần ở trên xe đó chẳng qua chỉ là việc ngoài ý muốn.
Lần thứ nhất là do cô bị hạ thuốc, lần thứ hai là do anh uống say, sau khi tỉnh rượu, đối với sự xấu xí của cô né mặt không kịp, sao có thể chủ động lại gần?
Như vậy cũng tốt, ít ra thì cô sẽ không tái diễn lại bi kịch của kiếp trước.
Vừa đi ra từ trong thang máy, thì đã thấy Lâm Duệ ở bên ngoài phòng nghỉ mở cửa ở đó, nói với cô: “Cô chủ, mời, cậu chủ đang chờ cô trong đó.”
Cố Cơ Uyển gật đầu, sải bước đi vào bên trong.
Sau khi đóng cửa lại, bên trong phòng, Mộ Tu Kiệt đang ngồi trước bàn, trên bàn có một quyển vở. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Hay Online
Ngày đính hôn, anh thế mà vẫn làm việc, cậu chủ Mộ, thật sự bận rộn lắm sao.
Mấy ngày trước bởi vì sự dây dưa ngoài ý muốn kia mà trái tim hơi bối rối, bây giờ cuối cùng cũng hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Tất cả đều không thay đổi, anh vẫn là cậu chủ Mộ lạnh lùng hờ hững đó, cô cũng nên chết tâm rồi.
Mộ Tu Kiệt hôm nay cũng không có gì khác biệt so với ngày thường, vẫn là bộ dạng đầy nghiêm túc đó.
Nhưng người đàn ông này làm cho người ta khó mà kháng cự được, bất cứ lúc nào nhìn thấy, cũng sẽ cảm thấy anh là một người đàn ông vừa đẹp trai vừa xuất sắc.
Qủa thực chính là yêu nghiệt trí mạng!
“Cậu chủ Mộ, tìm tôi có việc gì không?” Thái độ của Cố Cơ Uyển cũng lãnh đạm.
“Ở biệt thự của tôi hai ngày, kiểm tra hết camera trong biệt thự, buổi tối thì ra đằng sau biệt thự ba lần, lần thứ ba còn mang theo ví tiền và điện thoại, muốn trốn sao?”
Tầm mắt của Mộ Tu Kiệt chưa từng rời khỏi máy tính xách tay, giọng nói của anh cũng bình tĩnh không có gì khác thường, nghe không ra là đang vui vẻ hay tức giận.
Trái tim của Cố Cơ Uyển nhất thời đập lệch hai nhịp!
Anh ở biệt thự tuy không hỏi han gì cô nhiều, nhưng những việc cô làm, anh đều biết rõ từng thứ.
Lúc đầu thật sự muốn chạy, cô không muốn đính hôn với anh chút nào.
Nhưng vừa nghĩ đến bạn bè và người thân của mình đều ở Bắc Lăng, cô chạy rồi, sẽ liên lụy đến bọn họ, cô vẫn luôn do dự không quyết định được.
Lần cuối cùng đi đến góc khuất của camera, trốn thoát sự tuần tra của bảo vệ, nhưng cuối cùng cô ỉu xìu trở lại biệt thự.
“Thật sự không muốn đính hôn với tôi?” Quan sát hai ngày, cuối cùng cũng tin, người phụ nữ này thật sự không phải chơi trò lạt mềm buộc chặt trước mặt anh.
Bắt đầu từ buổi đính hôn đầu tiên đó, cô hình như thay đổi rồi, thay đổi đến mức không còn giống như trước đây nữa.
“Nếu như có thể, tôi thật sự không muốn đính hôn với anh.” Cố Cơ Uyển nói thật.
“Cô không còn lựa chọn khác.” Lời nói của người đàn ông không khác gì ba ngày trước.
Cố Cơ Uyển mím môi, nếu đã như vậy, còn hỏi làm gì?
Mộ Tu Kiệt cuối cùng cũng liếc nhìn cô, sau đó, tiện tay ném một bảng thỏa thuận lên trên bàn.
“Bây giờ tôi đã tin là cô không muốn kết hôn, vậy bảng thỏa thuận này, cô có thể suy nghĩ rồi kí vào.”
“Thỏa thuận?” Cố Cơ Uyển sửng sốt, mới đi qua cầm bảng thỏa thuận lên, nhanh chóng đọc lướt qua một lần.
“Chỉ cần tôi đồng ý đính hôn, cho dù hai năm sau có kết hôn hay không, thì cũng sẽ cho tôi 10 % cổ phần của chuỗi thương mại Hongyan?”
Cố Cơ Uyển không dám tin vào mắt mình, 10% cổ phần chuỗi Hongyan! Đó không phải là nửa đời sau của cô sẽ được sống một cuộc sống xa hoa hay sao?
Không, mười đời cũng tiêu không hết!
“Sau khi đính hôn thì sống riêng, không can thiệp vào cuộc sống của đối phương, nhưng trước mặt người nhà họ Mộ thì không được để lộ sơ hở..."
Cô hiểu rồi, đây là Mộ Tu Kiệt không muốn để bà nội anh buồn, quả nhiên anh vẫn là vì bà nội.
Chẳng qua, thù lao thế này cũng thật sự quá nhiều, cô hơi không dám tinl
“Nếu cô đã không muốn kết hôn với tôi, vậy bảng thỏa thuận này đối với cô mà nói cũng không hẳn là chuyện xấu."
Mộ Tu Kiệt gấp bản thỏa thuận lại, nhìn thấy khuôn mặt cô sau khi trang điểm, gương mặt dường như càng khó coi hơn.
“Đính hôn, chỉ cần cô đừng nghĩ đến việc trốn thoát đó, giúp tôi làm yên lòng bà nội, tôi đảm bảo sau khi đính hôn, cuộc sống của cô sẽ không chịu ảnh hưởng gì.”
Cố Cơ Uyển hơi do dự, cô không phải sợ cuộc sống của mình sẽ có ảnh hưởng thế nào, dù sao, cậu chủ Mộ bận như vậy, sẽ không có thời gian quan tâm cuộc sống của cô.
Điều cô sợ là, sớm chiều gặp mặt nhau, bi kịch của kiếp trước sẽ tái diễn, người đàn ông này, dễ làm cho người ta phạm tội!
Không! Cố Cơ Uyển cô là người không thể không chịu được cám dỗ mà phải không?
Không phải chỉ là một người đàn ông thôi sao?
Cuối cùng, cô mím môi: “Được, tôi đồng ý với anh!”
Đây có lẽ là kết quả tốt nhất! Không cần chạy trốn, cũng không phải đính hôn thật, một công đôi việc!
Ngược lại là Mộ Tu Kiệt nhìn thấy bộ dạng thở phào nhẹ nhõm này của người phụ nữ, cảm thấy khó chịu không giải thích được.
Thỏa thuận là do anh đề ra, nhưng sau khi cô biết là đính hôn giả, không chỉ không buồn mà dường như rất vui vẻ?
Bộ dạng này, quả thật là làm cho người ta không biết là tư vị gì.