Sáu giờ, các truyền thông lớn nhận được tin tức Giang Thị muốn mở họp báo. Trước sáu giờ rưỡi, thiệp mời bữa tiệc đã được đưa ra ngoài. Bảy giờ, khi Cố Cơ Uyển và Giang Nam xuất hiện ở hiện trường buổi họp báo, các phóng viên đều trợn tròn mắt. Không phải nói đối tượng hợp tác là phòng làm việc Cửu Nguyệt dưới trướng Cố Cơ Uyển sao? Vậy người xuất hiện bây giờ nên là Cố Cơ Uyển mới phải. Nhưng vì sao cô gái ngồi phía sau bảng tên Cố Cơ Uyển không phải Cố Cơ Uyển xấu xí, mà là cô gái như tiên nữ thế này? Cô rất xinh đẹp, trên khuôn mặt thanh tú chỉ trang điểm nhẹ, thật sự xinh đẹp tuyệt trân danh xứng với thực.
Ngồi cùng với cậu hai Giang, trên khí chất hoàn toàn có thể xứng đôi. Trai xinh gái đẹp, đẹp đến tuyệt vời! Khi cô giới thiệu mình, truyền thông đều bị chấn động. Cô lại có thể thật sự là Cố Cơ Uyển! Hạ Lăng Chi làm trưởng bộ phận thị trường của bộ phận mới, nói đơn giản mục tiêu phát triển trong năm nay của bọn họ trong buổi họp báo.
Lớp trưởng đúng là lớp trưởng, trước khi lên bục còn căng thẳng đến muốn chết muốn sống. Nhưng bây giờ đứng trên bục chủ trì lại có thể miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt.
Biểu hiện như vậy hoàn toàn không thua gì người làm việc nhiêu năm. Đúng là một nhân tài! Phần sau của buổi họp báo là trả lời câu hỏi của phóng viên.
Vì tin tức bên lề trên mạng hôm nay, các phóng viên đã nghĩ ra rất nhiều vấn đề từ lâu. Đợi lúc hỏi vấn đề tự do, lập tức có phóng viên hỏi:
“Cô Cố, xin hỏi cô thật sự là vợ chưa cưới của cậu cả Mộ sao?” Dưới bục cực kỳ ồn ào, vấn đề này thật sự sâu xa và sắc bén. Vì ai cũng biết tiếp theo là tin đồn có liên quan đến cậu hai Giang. Cố Cơ Uyển cười nhạt nói: “Không phải.”
Mọi người lập tức bàn tán xôn xao, cô thừa nhận mình là Cố Cơ Uyển, nhưng lại không thừa nhận quan hệ của mình và cậu cả Mộ.
Nhưng chỉ chốc lát đã có phóng viên phản ứng kịp, lập tức sửa miệng: “Cô Cố nói không phải, là vì sáng nay cậu cả Mộ đang báo huỷ bỏ hôn ước với cô sao?”
Giang Nam chỉ ngôi một bên nhìn cô gái bị tấn công ào ạt này. Rất rõ ràng, so với tin tức thành lập bộ phận hoạt hình gì đó, mọi người vẫn hứng thú với scandal hơn.
“Cô Cố, nghe nói chị của cô Cố Vị Y chen chân vào quan hệ của cô và cậu cả Mộ, bây giờ, cậu cả Mộ vì chị cô mà vứt bỏ cô sao?”
“Cô Cố, nghe nói hai chị em các cô đều ở cùng cậu cả Mộ, là nhà họ Cố kêu các cô cùng hầu hạ cậu cả Mộ à?”
“Cô Cố...”
Cố Cơ Uyển bình tĩnh nghe các vấn đề ngày càng sỉ nhục người khác của các phóng viên.
Cô lạnh nhạt nói: “Hôm nay là họp báo việc Giang Thị và câu lạc bộ Cửu Nguyệt hợp tác thành lập truyền thông Cửu Nguyệt, về chuyện riêng, tôi từ chối trả lời
Biểu hiện bình tĩnh của cô thật sự không hợp với độ tuổi này lắm.
Nhìn qua, giống như một người phụ nữ thành công bình tĩnh chín chắn đã làm việc nhiều năm hơn.
Các phóng viên bị câu nói của cô làm im lặng.
Nhưng một lát sau, vấn đề sắc bén hơn lại bị đưa ra.
“Cô Cố, phòng vẽ tranh Cửu Nguyệt của các cô được giải quán quân trong cuộc thi truyện tranh giữa các trường, mới có cơ hội hợp tác lần này.”
“Nhưng nghe nói phòng vẽ tranh Cửu Nguyệt giành giải quán quân, nội tình tầng tầng lớp lớp, là vì quan hệ cá nhân của cô và cậu hai Giang, cậu hai Giang mới có thể trao giải quán quân cho các cô?”
Giang Nam sa sầm mặt, nhìn chằm chằm phóng viên đặt câu hỏi.
Rõ ràng phóng viên này rất lạ mặt, vấn đề liên quan đến anh ta lại dám hỏi ngông cuồng ngay trước mặt như thế, không dễ dàng. Giang Nam vẫn không nói lời nào, chỉ nhìn Cố Cơ Uyển. Cô nhóc này sẽ gạt bỏ vấn đề này thế nào đây? Vẻ mặt Cố Cơ Uyển vẫn không hề thay đổi, nhìn thẳng vào phóng viên vừa hỏi. Cô đột nhiên cong môi, cười nói: “Nếu tôi là chủ của anh, tôi nhất định sẽ đuổi người không chuyên nghiệp như anh!”
Phóng viên kia đen mặt, không vui nói: “Cô Cổ, xin cô trả lời vấn đề này của tôi.”
“Đương nhiên không có nội tình.” Lời này của Cố Cơ Uyển không có gì bất ngờ, dẫn đến tiếng giễu cợt khe khẽ bên dưới.
Nhưng cô vẫn tươi cười như trước, nhìn phóng viên khi nãy: “Tôi muốn hỏi bạn phóng viên này, anh từng xem cuộc thi kia của chúng tôi chưa? Cho dù là phát lại?” “Cái này...” Người kia hơi chần chừ, nhưng vẫn nhanh chóng cứng rắn nói: “Đương nhiên xem rồi.” Nếu chưa từng xem, không chuẩn bị tốt đã tham gia buổi họp báo của bọn họ, đó đương nhiên là không đủ chuyên nghiệp.
Cố Cơ Uyển vẫn cười nhạt như trước: “Nếu anh đã xem rồi, vậy anh nên biết tay vẽ thần của chúng tôi dễ dàng lấy được điểm cao như thế nào.” “Nếu anh đã xem rồi thì nên biết nội dung thi đấu của chúng tôi lúc đó có bao nhiêu khó khăn!”
“Vậy có lẽ... có lẽ là vì cô làm chuyện mờ ám gì đó ở sau lưng, cho nên đã lấy được đề bài cuộc thi từ trên người một vài nhân vật quan trọng nào đó từ trước?” Nhân vật quan trọng này, đương nhiên là nói cậu hai Giang.
Ai chẳng biết lần này Giang Thị là một trong những bên tổ chức trận đấu, nếu ngay cả cậu hai Giang cũng thu phục thì cần chút đề bài có gì khó? “Vậy tôi chỉ có thể nói, anh hoàn toàn chưa từng xem cuộc thi của chúng tôi!” Cố Cơ Uyển đột nhiên đứng lên, cô vừa đứng dậy, vóc dáng không cao lắm, nhưng lại có thể trở nên cực kỳ đáng sợ dưới ánh mắt sắc bén của cô.
Ý cười trên mặt cô dập tắt, ánh mắt u ám. “Nội dung cuộc thi của chúng tôi, cho dù có biết đề bài hay không cũng đều là sự thật.
“Người khác hoàn thành ba mươi ô vẽ trong ba tiếng, còn chúng tôi hoàn thành sáu mươi ô vẽ ở ngay hiện trường, ô nào cũng là ô lớn, gần như không có ô nào để trống!”
“Người của chúng tôi, kể cả biên kịch là tôi cũng đi con đường khó khăn nhất.”
“Trận đấu trực tiếp, không có cách nào giở trò bịp bợm, không có cách nào tìm ai giúp đỡ, càng không có cách nào hoàn thành dựa vào lôi kéo quan hệ”
“Còn anh! Thân là một phóng viên chuyên nghiệp lại có thể không nhìn ra điều này, sự chuyên nghiệp của anh ở đâu? Anh nói đi!” Cô đột nhiên lớn tiếng, khiến phóng viên kia cực kỳ sợ hãi, suýt chút đứng không vững.
“Tôi... "
"Nếu anh đã không chuyên nghiệp như vậy, chủ của anh mời anh về, chẳng phải là lãng phí tiền lương sao?”
Cố Cơ Uyển nghiêng đầu nhìn thoáng qua Đàm Kiệt cách đó không xa: “Xem thử là phóng viên của nhà nào, trên buổi họp báo của chúng ta mời đến phóng viên không chuyên nghiệp như vậy, chúng ta cũng cảm thấy hổ thẹn.”
“Được!” Đàm Kiệt lập tức dẫn người đi qua. Tuy bây giờ bộ phận của bọn họ vẫn không có bao nhiêu người, nhưng bọn họ có thể tuỳ ý sai phái vệ sĩ của Giang Thị.
Đàm Kiệt uy phong lẫm liệt dẫn hai vệ sĩ đi qua.
Phóng viên kia lập tức luống cuống: “Các người muốn làm gì? Các người muốn đánh người hả?”
“Nghĩ nhiều rồi, chỉ muốn xem thử cuối cùng là công ty truyền thông nào mời người không chuyên nghiệp như anh mà thôi.”
Đàm Kiệt cười, bảo hai vệ sĩ bắt lấy anh ta trước khi phóng viên muốn chạy trốn.
Không bao lâu, Đàm Kiệt quay đầu nhìn lên bục, lớn tiếng nói: “Anh ta không có chứng nhận phóng viên, là giả” Mọi người xôn xao!
Cố Cơ Uyển không thấy bất ngờ chút nào, đợi phóng viên kia bị Đàm Kiệt đưa ra ngoài, mọi người cũng yên tính lại, cô mới cười nói: Bây giờ, mọi người còn vấn đề gì không? Nhớ là phải chuyên nghiệp nhé!”
<!-- //.share-buttons -->