<!-- Post Content -->
Nếu đã muốn bù đắp, vậy không bằng bù đắp cho thật tốt đi.
Tiên tài là thứ mà sống không ăn được đến chết cũng không mang theo được, thật ra ông cụ không hề để ý chút nào.
Ông cụ chỉ để ý tới chuyện liệu tương lai Cố thị còn có thể phát triển tốt hay không, hàng ngàn hàng vạn nhân viên của Cố thị có được sống cuộc sống tốt đẹp hay không.
“Cổ phần chuyển hết cho cháu, Cố thị vẫn phải theo mô hình như hiện tại, cháu phải nghe theo anh Tĩnh Viễn của cháu, nó rất có kinh nghiệm quản lý Cố thị”
Ông cụ nhìn Cố Vị Y, đây là yêu cầu duy nhất của ông cụ ở hiện tại.
Cố Vị Y vội vàng gật đầu: “Được, mọi chuyện cháu đều nghe theo anh Tĩnh Viễn hết, dù sao cái mà cháu muốn nhất cũng chỉ là cổ phần mà thôi”
“Trước kia Cố thị thế nào thì sau này cũng sẽ như thế, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì
Bây giờ cô ta chỉ mong ông cụ nhanh chóng ký vào hợp đồng chuyển nhượng cổ phần mà thôi.
Trên thuyền của bọn họ có luật sư, cả hai bên đều có mặt cộng thêm luật sư nữa thì hợp đồng chuyển nhượng cổ phần này chắc chắn là hợp lệ!
“Ông nội, ông mau ký đi” Cố Vị Y lại tiếp tục thúc giục.
Ông cụ thở dài một hơi, cuối cùng cầm bút lên chuẩn bị ký tên lên hợp đồng!
Không ngờ bỗng nhiên cửa phòng lại phịch một tiếng, bị người đẩy ra, Cố Thư Lan bước nhanh đến.
“Ba, nó muốn ba cho nó bao nhiêu cổ phần?”
Sắc mặt Cố Thư Lan vô cùng u ám, nếu như vừa rồi không nghe được luật sư nói chuyện điện thoại thì bà ta cũng không biết chuyện đã phát triển đến mức này đâu!
“Cố Thư Lan, bà muốn làm gì?” Cố Vị Y bỗng nhiên đứng lên, muốn đuổi bà ta ra ngoài.
Ông cụ nhíu lông mày lại: “Vị Y, đó là cô của cháu đấy, cháu không thể không lễ phép với cô mình như vậy được”
Mặc dù sau khi Cố Vị Y trở về vẫn hay gây ra những chuyện vụn vặt nhưng ít ra ở trước mặt người khác, cô ta vẫn rất lễ phép với người nhà.
Vừa rồi ngay cả tên họ Thư Lan cô ta cũng gọi hết ra, xưng hô kiểu này cộng với thái độ như vậy thật sự là quá đáng.
Ông cụ thương cô ta nhưng cũng không muốn chiều cô ta thành kiểu cô chủ điêu ngoa không có lễ phép như vậy.
Cố Thư Lan vẫn rất lo lắng, bà ta lao đến, một tay đoạt lấy bản hợp đồng chuyển nhượng.
Vừa nhìn thấy Cố Vị Y muốn ba mươi phần trăm cổ phần, bà ta liên giận điên lên.
“Cố Vị Y, lá gan của cháu lớn quá nhỉ! Vậy mà lại muốn nuốt hết tất cả cổ phần của Cố thị!”
Hai người đã bàn bạc trước là Cố Vị Y chỉ được lấy mười phần trăm sau đó âm thầm chuyển cho bà ta năm phần trăm, đây là ranh giới cuối cùng mà Cố Thư Lan có thể chấp nhận được.
Bà ta thực sự rất muốn có được những cổ phần này của Cố thị, sau đó sẽ để hết lại cho con trai của bà ta.
Chỉ cần năm phần trăm thôi thì tương lai của con trai bà ta ở Cố thị sẽ được bảo đảm.
Nhưng làm thế nào bà ta cũng không ngờ được, Cố Vị Y lại lòng lang dạ thú muốn lấy hết luôn ba mươi phần trăm của ông cụ, cô ta điên rồi!
“Ba, ba không thể ký vào hợp đồng này được!”
“Bà muốn làm gì? Cố Thư Lan, bây giờ bà lại nghĩ tới làm cản à?”
Cố Vị Y nhìn chăm chăm vào bà ta, trong đáy mắt cất giấu sự uy hiếp.
Chuyện này chính bà ta cũng có phân bày kế.
Hai người đã âm thầm ký kết hiệp nghị, bây giờ nó vẫn còn trong phòng cô ta ở nhà họ Cố.
Nếu như phơi bày chuyện này ra ngoài chắc chắn đối với Cố Thư Lan cũng không phải chuyện tốt gì, bà ta thật sự không sợ chút nào ư?
Bà ta làm như vậy chính là phản bội lại ba mình! Phản bội lại toàn bộ nhà họ Cốt
Bà ta dám nói ư?
Quả thực là Cố Thư Lan rất xoắn xuýt, nhất là khi nhìn thấy sự cảnh cáo ở trong mắt Cố Vị Y khiến cho bà ta có mấy phần do dự.
Nhưng khi nhìn thấy người cha đã già yếu của mình, trái tim lại không thể độc ác nổi.
Bà ta hít sâu một hơi, trâm giọng nói: “Ba, Cố Vị Y hoàn toàn không phải là cháu gái của ba đâu, ba đừng để cô ta lừa nữa”
“Con nói cái gì?” Ông cụ bị dọa đến mức trái tim đập lỡ một nhịp, bệnh tim suýt chút nữa thì phát tác.
“Cố Thư Lan, bà có biết bà đang làm gì không?”
Cố Vị Y vô cùng tức giận, lớn tiếng nói: “Người đâu! Mau đuối bà ta ra ngoài!”
“Ba, Cố Vị Y thật sự không phải là cháu gái của ba đâu, lúc trước ba làm giám định ADN với cô ta ở Bắc Lăng, mẫu máu đó không phải của cô ta đâu, chuyện này chắc Tĩnh Viễn cũng biết rõ!”
“Cố Thư Lan!”
“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Ông cụ vén chăn lên, trừng mắt với hai người đàn ông đang xông tới kia.
“Không nói rõ ràng chuyện này thì cho dù có đuổi Thư Lan ra, tôi cũng không ký vào bản hợp đồng này đâu:
Cố Thư Lan nhìn ba của mình, đột nhiên lại đau lòng.
Mặc dù bà ta tức giận vì ông cụ đối xử không tốt với con trai mình, nhưng mọi người ở cùng nhau nhiều năm như vậy thật ra cả nhà vẫn luôn rất hoà thuận.
Tình cảm của bà ta và chị cả Cố Thư Hồng cũng rất tốt.
Không biết có phải bởi vì hai người đều là con gái hay không mà ngược lại, không hề có nhiều âm mưu quỷ kế giống như những gia đình có nhiều con trai kia.
Có thể nói là trước khi Cố Vị Y trở về, người một nhà bọn họ thật sự rất hòa hợp.
Sau khi Cố Vị Y trở về, mọi thứ lần lượt trở nên đảo lộn, trái tim của mọi người cũng cảm thấy mệt mỏi.
Cố Vị Y lạnh lùng nhìn ông cụ, nói mà không có biểu cảm gì: “Ông nội, ông đối xử với cháu tốt thật đó! Đây mà là bù đắp ư?”
“Cố Vị Y, cô đừng có mà giả vờ giả vịt nữa, cô không phải là cháu gái của nhà họ Cố chúng tôi, cháu gái của nhà họ Cố chúng tôi, là Uyển Uyển!”
“Con nói cái gì?”
Ông cụ chỉ cảm thấy trái tim mình bỗng chốc như bị ghim lại, càng ngày càng đau đớn!
Uyển Uyển mới là cháu gái của ông ta, đây là sự thật sao?
Rõ ràng đây là một chuyện khiến cho người ta vạn phân chấn động, thế nhưng lúc nghe xong vậy mà lại… Cảm thấy có chút chờ mong.
Nếu như Uyển Uyển thật sự là cháu gái ngoan của ông ta… Đây quả thực là chuyện hoàn hảo nhất.
Nhưng Uyển Uyển và Tĩnh Viễn lại xảy ra chuyện gì kia?
Vừa nghĩ tới một màn bọn họ lăn lộn trên giường đêm qua, sắc mặt ông cụ lập tức trở nên tái nhợt.
Vừa đứng lên, thân thể nhoáng một cái lại bịch một tiếng ngồi bệt xuống giường.
“Uyển Uyển, và Tĩnh Viễn…”
“Ba! Không phải như thế đâu! Bọn họ hoàn toàn không có loại tình cảm kia!”
Cố Thư Lan muốn đi qua nhưng lại bị hai người đàn ông cao lớn kia chặn lại.
Bà ta vội vã nói: “Bọn họ bị hạ thuốc cho nên mới… Nhưng mà ba yên tâm đi, bọn họ tuyệt đối không làm ra chuyện kia đâu, con cam đoan với ba đó!”
Chuyện hạ thuốc kia bà ta cũng tham dự vào, bà ta kiểm soát lượng thuốc rất chuẩn xác.
Cho dù có cảm thấy ông cụ thiên vị Cố Tĩnh Viễn nhưng trên là một người dì và một người cô, bà ta tuyệt đối cũng sẽ không lấy cuộc sống của cháu mình và danh dự của toàn bộ nhà họ Cố ra làm trò đùa.
Nếu như thật sự để bọn họ làm ra chuyện kia, thì hai đứa trẻ đó của nhà họ Cố sẽ thật sự bị hủy hoại.
“Bọn họ không làm gì hết, ba, ba đừng sợ, bọn họ thật sự không làm gì”
Mắt thấy sắc mặt ông cụ càng ngày càng trắng bệch, Cố Thư Lan càng cảm thấy lo lắng.
Muốn đi qua, nhưng vẫn bị những người kia ngăn lại.
“Cố Vị Y, cô dám làm như vậy với chúng tôi, sau khi trở về tôi sẽ không bỏ qua cô đâu!”
Cổ Thư Lan dùng sức muốn đẩy hai người kia ra nhưng không ngờ lại bị bọn họ đẩy ngã trên mặt đất.
“Cố Vị Y, cô dám!”
“Tôi có cái gì mà không dám?”
Việc đã đến nước này cũng không còn biện pháp vãn hồi nữa.
Không ngờ cuối cùng Cố Thư Lan ngu ngốc này lại chơi cô ta một vố đau như thế
“Lương tâm trỗi dậy à?” Cô ta nhìn Cố Thư Lan, cười lạnh: “Chỉ bằng một mình Cố Thư Lan bà ư, bà có xứng không?”
Cố Thư Lan cắn răng, từ dưới đất bò dậy nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Bà ta chột dạ, dù sao người đưa ba bà ta tới nơi này cũng chính là bà ta!
Cố Vị Y nhìn ông cụ Cố đang thở dốc ngồi ở trên giường, môi mỏng nhếch lên, cười khinh thường.
“Ông cho rằng con gái ông thật sự đối tốt với ông như vậy à? Trên thực tế, bà ta dẫn ông tới đây chính là vì muốn chiếm gia sản của ông đấy!”
“Năm phần trăm cổ phần của Cố thị đã đủ để khiến bà ta hoàn toàn phản bội ông, loại con gái như vậy có xứng không?”
<!-- //.share-buttons -->