Quyển 1: Tiểu tặc nước Yên.
Tác giả: Hắc Thư Sinh
Biên: Bạch Tú Tài
Diễn biến sau đó thì chúng ta cũng đã rõ. Ba người Văn Vô Úy, Mộc Bình và Tàng Bào thành công hạ sát Hà Liệt. Đến khi phân chiến lợi phẩm thì lại không tìm thấy Dạ Lan Thảo, Mộc Bình và Văn Vô Úy đã sớm biết việc này nên lập tức cáo từ rời đi.
Dĩ nhiên hai người họ cũng đã dự phòng tình huống Tàng Bào nổi sát tâm đuổi theo giết người diệt khẩu. Với Tiểu Hắc và ám thủ của Mộc gia, bọn họ thừa sức khiến cho tên kia có đi mà không có về.
Còn về hai tên đệ tử của Hà Liệt có mặt mục kích toàn bộ cảnh tượng sư phụ mình bị người khác giết hại cũng là một phần trong mưu lược cao siêu của Tiểu Hắc. Vốn Xà Ngũ và Phương Chúng sau khi chia nhau chạy chối chết, không phân biệt được phương hướng thì bất ngờ có một cao thủ với bản lĩnh ẩn thân xuất quỷ nhập thần xuất hiện. Người này cho bọn chúng biết vị trí của Hà Liệt và hướng dẫn cho chúng con đường an toàn để né tránh tai mắt của địch nhân.
Tuy có chút ngờ vực, song do hoàn cảnh nguy hiểm nên hai kẻ chết nhát này đành lựa chọn tin tưởng. Một cao thủ có thể dễ dàng ẩn thân siêu phàm đến mắt thường cũng không nhận ra thì việc hạ gục hai tên hoàng cấp sơ kỳ như chúng dễ như trở bàn tay thôi. Người ta cần gì phải tốn công sức để lừa gạt bọn chúng cơ chứ?
Suy nghĩ như thế, Xà Ngũ và Phương Chúng càng thấy yên tâm. Ngay khi đến nơi, hai tên này liền phát hiện sư phụ của chúng đang đang đánh nhau với người khác. Đầu tiên, Xà Ngũ định xông ra hỗ trợ một tay nhưng lại bị Phương Chúng kéo lại. Tên sư huynh họ Phương tâm cơ âm trầm hơn đã nhận ra tình huống của Hà Liệt không ổn. Thực lực của hai hắc y nhân quá lợi hại, nếu bọn chúng mạo muội xuất đầu lộ diện có khi phải táng thân theo sư phụ mình cũng nên.
Thế là dưới sự tính toán cộng với tâm lí ham sống sợ chết, hai tên đệ tử chỉ lẳng lặng làm người quan khán. May mắn thay, ít nhất chúng cũng đã nghe rõ sư phụ mình nhắc đến cái tên Tàng Bào trước khi chết. Kẻ thù đã rõ, vậy bọn chúng cũng dễ ăn nói hơn với môn phái. Còn việc trả thủ hay đòi lại công đạo thì sẽ có cao tầng Thanh Hà Môn xử lý.
Thế là “thượng kế” của Tiểu Hắc đã thành công mỹ mãn. Hà Liệt uy hiếp Mộc gia lại muốn giết người diệt khẩu phải lãnh quả báo bằng chính tính mạng của mình. Trong khi Hổ Lưu Phái tàn ác lại mang thù hận với Mộc Bình liền trở thành kẻ thù của Thanh Hà Môn. Với việc bị chính đệ tử của Hà Liệt làm nhân chứng thì Tàng Bào có thanh minh điều gì cũng là vô ích.
Với tính cách của hai môn phái bá đạo này thì việc trở mặt gây chiến là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Khi đó, Tiểu Hắc và Mộc gia liền có được một khoảng thời gian yên bình để nâng cao thực lực của mình. Còn về ba môn phái còn lại thì bọn họ cũng đã có kế sách đối ngoại khác nhau. Thông qua Dực Vũ, đám người Tiểu Hắc liền hiểu rõ hơn về Loạn Thập Đao Phái và Hàng Quan Am.
- Loạn Thập Đao Phái sức mạnh tổng thể hoàn toàn xứng đáng với vị trí dẫn đầu Ngũ Hợp Phái. Lý do là ngoài việc tuyệt kỹ Loạn Đao Pháp này cực kỳ bá đạo ra thì chưởng môn Dương Cuồng của môn phái này cũng chính là đệ nhất cao thủ của Yên Quốc Chân Võ Môn. Nghe nói lão ta chính là huyền cấp trung kỳ duy nhất trong năm phái.
- Nói về thần bí, Hàng Quan Am chính là ẩn số khó rõ nông sâu nhất. Phật giáo trải dài trên khắp thế giới và đặc biệt hưng thịnh ở Triệu Quốc. Từ lâu, võ công phật gia được xem là một trong những chí tôn võ học, bát đại tinh thâm. Mỗi một ngôi chùa dù nhỏ bé ở bất kỳ quốc gia nào đều được sự bảo hộ của cả phật môn. Nếu kẻ nào dám mạo phạm liền sẽ trở thành công địch của tăng ni khắp thiên hạ.
Vì lý do riêng của Mộc gia nên Loạn Thập Đao Phái không thể tiếp xúc quá thân mật, còn Hàng Quan Am thì thế lực phía sau quá mạnh mẽ nên cũng không thể đắc tội. Thế là Tiểu Hắc quyết định chỉ tập trung lôi kéo hai vị trưởng lão Cốc Ni và Đằng Thái. Nó muốn mua chuộc họ để thám thính tin tức của hai môn phái kia để tăng cường thêm tình báo của gia tộc.
Về phía Dực Vũ qua sự việc vừa rồi lại chiếm được tín nhiệm của Tiểu Hắc. Theo quan sát của nó, ông ta là người chính trực, xứng đáng để kết giao và đầu tư. Mộc gia còn muốn dựa vào vị trưởng lão này để tạo thành liên minh tương hỗ với Mạc Kiếm Môn, giúp đỡ lẫn nhau.
Tất nhiên, Tiểu Hắc không hề tin tưởng mọi người trong Mạc Kiếm Môn đều là quân tử như Dực Vũ. Biết mặt biết người chưa chắc hiểu được lòng dạ họ nông sâu ra sao thì nói gì đến việc đặt niềm tin vào những người mình chưa tiếp xúc. Cẩn thận không bao giờ là thừa thải, nó quyết định khi thực lực đầy đủ sẽ đi đến môn phái này một chuyến để xem thái độ của tên chưởng môn và các trưởng lão khác.
“Những kẻ mang tâm địa đen tối không thành thực thì ta sẽ thẳng tay loại trừ. Bất quá thì đưa Dực Vũ lên làm chưởng môn cũng là một ý kiến không tồi”
Đã xử lý xong mọi việc, Tiểu Hắc liền lập tức chui vào phòng tuyên bố bế quan. Đầu tiên, tiểu tử này bỏ thời gian vài ngày để dùng hết nguyên liệu kim loại để luyện chế ra một đống binh khí các loại. Chủ yếu là nó muốn rèn luyện tay nghề luyện khí của mình, thuận tiện chế tạo luôn thanh kiếm cho Dực Vũ như hứa hẹn. Còn đám binh khí còn lại thì có thể dùng để mua chuộc kẻ khác hoặc đem đến hội đấu giá để thu về số lượng lớn kim tệ.
Một tuần tiếp theo là thời gian rất quan trọng với Tiểu Hắc vì nó sẽ bắt tay vào rèn luyện đan lô cho mình. Với số lượng lón nguyên liệu luyện khí từ hội đấu giá và thu mua từ khắp nơi của Mộc gia, đây thật sự là một thử thách không nhỏ cho tên nhóc này. Chính Diệp Thanh Hàn cũng phải nghiêm khắc nhắc nhở và tự thân xuất mã để hướng dẫn cho đứa đệ tử của mình.
- Lô đỉnh phẩm cấp thấp nhất cũng là pháp khí, với khả năng của ngươi hiện tại là không thể nào. Vì vậy, chúng ta sẽ luyện chế theo mô hình mà ta sáng tạo ra. Tuy nó thiếu đi linh vận nhưng lại đủ sức chịu đựng đan phương Thập Nhất Tăng Đan bản đơn giản nhất.
Trong thiên hạ kỳ nhân vô số, Diệp Thanh Hàn hoàn toàn xứng đáng với danh xưng thiên tài. Nếu đổi lại là một vị sư tôn khác e rằng đã phải bó tay thúc thủ, còn lão ta lại tự tin nghĩ ra một cách thức khác phù hợp hơn với tu vi thấp lè tè của Tiểu Hắc. Phải có kiến thức sâc sắc về luyện khí thì mới dám làm ra hành động này, bởi vì một khi thất bại dẫn đến thành phẩm bị bạo tạc thì hậu quả thật không thể tưởng tượng. Trong tu chân giới, chỉ có cấp bậc tông sư mới dám tự tiện cải biên đan phương hay mô hình luyện khí dù là cấp bậc thấp nhất.
Những ngày đầu tiên, Tiểu Hắc đã suýt tí phải bỏ buộc vì tiêu hao tinh thần lực kinh khủng do tập trung quá độ. Rất may là có Thanh Tâm Đan phụ trợ, cộng với nghị lực vượt xa thường nhân của mình nên nó mới chèo chống qua được giai đoạn tinh lọc nguyên liệu. Đây cũng chính là giai đoạn tốn hao nhiều tinh thần lực nhất, bước tiếp theo thì lại cần nhiều về thủ pháp và kỹ thuật hơn.
Cứ tưởng ác mộng đã qua thì địa ngục chân chính lại đến, thủ pháp luyện khí của tu chân giới để luyện chế pháp khí so với những thứ phàm cấp chính là khoảng cách giữa ngọn cỏ ven đường và núi cao vạn trượng. Thủ pháp và kỹ thuật không chỉ đòi hỏi trí nhớ siêu phàm, động tác trôi chảy mà còn phải chính xác đến từng chi tiết nhỏ nhất.
“Ngươi đầu óc con bò hay sao mà cứ nhầm mãi thế hả?”
“Tốc độ rùa bò này thì luyện chế một trăm năm nữa vẫn không xong đâu.”
“Thứ tự cũng sai, ngươi định làm sư phụ như ta tức chết à?”
Liên tục gào thét trong đầu Tiểu Hắc, Diệp Thanh Hàn cũng thấy linh hồn lực của mình mệt mõi rã rời. Nếu là còn ở linh giới, lão chỉ đơn giản ném thật nhiều tài nguyên cho đệ tử mình thực hành là xong. Nguyên liệu dồi dào thì con heo cũng có thể thành thành tài đấy. Nhưng khổ nỗi nơi này là địa cầu, tài nguyên đã vừa khan hiếm lại đắt như cắt cổ. Nên buộc lòng hai thầy trò phải thắt lưng buộc bụng, càng không thể để chuyện thất bại xảy ra.
Thiên đạo đôi lúc cũng nhân từ, không tiệt đường tu tiên của Tiểu Hắc. Dù mắc phải một số sai lầm không thể tránh khỏi do kinh nghiệm còn non kém song đan lô sau cùng cũng thành công. Nói là đan lô nghe có vẻ rất ngầu chứ thực ra nhìn cái hình dạng méo mó của nó người ta chỉ sợ không biết đây là thứ phế thải gì cả.
“Khụ khụ, chỉ cần hiệu dụng là tốt rồi, đừng quan tâm đến tạo hình. Sau này tay nghề người đột phá sẽ cải thiện được ngay thôi.”
Khẽ an ủi tên đồ đệ một câu, Diệp Thanh Hàn vừa nhìn lại thì Tiểu Hắc đã gục ra ngáy như sấm rồi. Bảy ngày không ngừng nghỉ sử dụng tinh thần lực và linh lực đến cực hạn, vừa hồi sức tí lại điên cuồng luyện chế. Nếu là người khác e là đã bị bào thành cái xác rồi chứ đừng nói đến thành công.
Về mặt tu luyện, Tiểu Hắc danh xứng với thực còn thua cả rùa bò nhưng nói đến nghị lực thì khả năng chịu đựng của tên nhóc này vượt nha người thường vô số lần. Kỳ tích không đến bằng thực lực mà đến từ những nổ lực không tưởng để vượt qua mọi giới hạn xiềng xích của bản thân.
Đan lô đã có, việc luyện đan đã có thể tiến hành. Ngay khi ngủ suốt hai ngày và ăn uống một trận như hổ đói, Tiểu Hắc lại lao đầu vào luyện chế Thập Nhất Tăng Đan. Với tiểu tử này, mỗi giây phút trôi qua đều quý giá, nó phải tận dụng triệt để nhằm tìm kiếm cơ hội đột phá cho mình. Càng kéo dài thời gian thì càng có nhiều rủi ro không biết được có thể xảy ra.
Độ khó của việc luyện đan chỉ có hơn chứ không kém luyện khí. Thế là Tiểu Hắc lại một phen cắn răng gồng mình để theo kịp chỉ dẫn của Diệp Thanh Hàn. Nó không ngờ rằng những nỗ lực phi thường của ngày hôm nay lại đem lại căn cơ vững chắc cho tương lai của mình.
Có lẽ do đã quen với cường độ cao do luyện khí trước đó nên khi chuyển qua luyện đan, sức chịu đựng Tiểu Hắc đã tăng lên ít nhiều. Nhờ điều này mà những điểm mấu chốt cần thể hiện gấp bộ năng lực, nó đều kiên trì bộc phát suất sắc để thực hiện một cách trọn vẹn. Phải biết rằng cho dù đan phương đã được tinh chỉnh đơn giản nhất thì đây cũng là một phương thuốc cho người tu tiên phục dụng. Độ khó trong đó không phải vấn đề về kỹ thuật nữa mà đòi hỏi hoàn toàn về linh hồn lực và linh lực. Còn về các bước phối hợp thảo dược đều có Diệp Thanh Hàn nhắc nhở nên không hề xảy ra sai lầm nào cả.
Vắt kiệt, hồi phục lại bị vắt kiệt. Đan điền của Tiểu Hắc luôn trong trạng thái báo động nhưng nó vẫn không để mình ngất xỉu. Mỗi lần đến cực hạn, một dao động nhỏ vô hình từ điểm sáng siêu nhỏ bé trong cơ thể của nó lại phát ra. Và kết quả là tinh thần lực giới hạn của nó tăng trưởng một khoảng rất nhỏ.
Vốn tu luyện tinh thần lực đã khó, gia tăng giới hạn tinh thần lực là chuyện chỉ có thần tiên mới đủ sức làm được. Nếu nói ra ở tu chân giới sẽ bị người khác cười vào mặt, cho rằng ngươi đang bốc phét chuyện con nít cũng chả tin được.
Việc tăng trưởng tuy Tiểu Hắc không phát giác được song Diệp Thanh Hàn lại không khó cảm nhận được. Điều này khiến cho lão có điều suy nghĩ rồi cũng đánh lắc đầu bỏ qua, tinh thần lực càng lớn mạnh là điều ai cũng cầu mong còn không được. Chỉ là với tình huống của Tiểu Hắc thì lại không ổn cho lắm. Lão định tạm thời gác chuyện này sang một bên, đợi đồ nhi của lão đột phá rồi hẵng giải quyết.
Vì để phòng ngừa việc tài liệu bị hủy hoại lẫn đảm bảo sức chịu đựng của đan lô mà Diệp Thanh Hàn đã yêu cầu chia Thập Nhất Tăng Đan thành hai mươi hai phần tài liệu luyện chế. Sự cẩn trọng là cần thiết khi trong lần ngưng đan đầu tiên đã thất bại thảm hại, Lần thứ hai và thứ ba thì có khá hơn nhưng thành phẩm lại chỉ là một viên phế đan, nếu uống vào thì chỉ có cưỡi hạc qui tiên chứ chẳng có tác dụng gì khác. Mãi đến lần thứ sáu thì đan dược mới thành công dù tạp chất vẫn còn không ít.
Nguyên do thì Tiểu Hắc đã sớm biết là do nó chưa ngưng tụ ra hỏa diễm được nên phải dùng lửa bình thường để tinh luyện dược thảo. Sự chênh lệch về chất lượng hỏa diễm lẫn khả năng khống hỏa vẫn còn hạn chế bởi tinh thần lực và linh lực khiến cho đan dược không có được chất lượng khả quan.