- Hừ, dám nhục mạ lão gia tử, Tiết Lâm, vốn chỉ muốn bắt ngươi về. Hiện tại, ngươi cũng là không thể không chết. Giết hắn!
Nghe được mệnh lệnh, mấy người khác quơ lưỡi dao sắc bén trong tay, xông vào định chém người trung niên kia.
- Trấn Quốc Vương Gia nhìn xa trông rộng như thế nào, lại là khôn khéo như thế nào. Coi như dùng người, thì làm thế nào mà dùng những hạng người ngu xuẩn các ngươi ? Muốn dùng loại phương pháp này để bôi đen Trấn Quốc Vương Gia, cũng không tránh khỏi quá coi thường trí tuệ của những người như chúng ta.
Thần Dạ còn chưa ra tay, thì có một đạo âm thanh trong trẻo vang vọng ra. Tức thì, một bóng người lướt gió mà đến. Kình khí hung hãn như cơn cuồng phong oanh kích vào ngực mấy người kia.
- Phù phù...!
Đột nhiên xuất hiện đòn nghiêm trọng, trực tiếp làm cho mấy người Nhữ Nam Môn, thân hình như chó chết sau khi lăn lông lốc trên đường hơn mười thước, rồi mới chậm rãi ngừng lại.
Thần Dạ xoay phắt người nhìn lại. Cách đó không xa, có một người nữ nhân trẻ tuổi mặc trường sam đen đang lạnh lùng đứng yên.
Nữ nhân rất trẻ tuổi, áng chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, trông vóc người cũng rất xinh xắn. Mặt trái xoan, lông mày lá liễu, làn da trắng ngần, không có bất cứ trang điểm phán son gì mà vẫn hồng hào....
Chỉ là, nữ nhân áo đen này phảng phất vừa mới đi ra từ Hàn Băng. Toàn thân đều là tản ra một cỗ khí tức lạnh như băng làm cho người khác khó có thể tới gần. Gương mặt xinh xắn kia có lẽ là bởi vì cơn phẫn nộ này mà trông ớn lạnh cơ hồ có khả năng ngưng kết thành sương.
- Ngươi là ai?
Mấy người Nhữ Nam Môn kia cố gắng đứng lên, kẻ cầm đầu kia liền hung tợn hỏi.
Đột nhiên xuất hiện biến cố, cũng là làm cho đông đảo người ở trên đường liền dừng chân vây xem. Thần Dạ cũng hiếu kỳ nhìn nữ nhân áo đen, nàng nói ra mấy câu kia làm cho người ta như có điều đáng phải suy nghĩ!
- Ta là ai, cũng không quan trọng. Các ngươi muốn dùng loại phương pháp này để bôi đen Trấn Quốc Vương Gia, hành động như thế, hôm nay liền cũng dừng ở đây !
Lời của nữ nhân áo đen đã nói, làm cho Thần Dạ nhướn mày một cái. Như thế nghe ra, người này là đang bảo vệ lão gia tử của bản thân mình. Nói không chừng, là người mà lão gia tử phái tới sao ?
Thần gia mặc dù chiếm cứ đế đô, chưa từng gây dựng gì tại các nơi trong Đại Hoa hoàng triều. Nhưng Thần Dạ cũng mơ hồ biết, lão gia tử, cùng với đại bá Nhị bá phòng ngừa chu đáo, ngấm ngầm cho nên thực sự không phải là cũng không hề chuẩn bị một chút nào.
Cho nên, nếu như nữ nhân áo đen này thật sự là người của Thần gia, Thần Dạ cũng không nhận ra!
- Phì... hừ!
Người cầm đầu Nhữ Nam Môn nhìn nữ nhân áo đen với ánh mắt ác độc, rồi tức giận rống to:
- Tất cả mọi thứ, chúng ta đều là tuân theo mệnh lệnh của lão Vương Gia. Cái gì là bôi đen, tiểu nha đầu, dám đối chọi cùng Thần gia là ngươi chán sống.
Lời này vừa nói ra làm mọi người lập tức hơi buồn cười, thế này thì cũng có phần hơi quá vụng về.
Nữ nhân áo đen cười cười lành lạnh. Vẻ lạnh lẽo trên gương mặt tuôn trào ra ngoài càng thêm nồng đậm. Điều đó làm cho người biết, nàng đã nổi ý định giết chóc.
Quả nhiên, đúng vào lúc tiếng cười vừa dứt, bóng dáng của nàng đã lao đi như quỷ mị.
- Ngăn nó lại !
Người cầm đầu Nhữ Nam Môn toàn thân lui về phía sau cực kì nhanh chóng. Vào lúc người đang di động thì bàn tay đã nhanh chóng móc ra một quả hỏa đồng từ trong lòng ngực. Sau đó hắn dùng lực vung lên. Quả đạn tín hiệu này bắn thẳng lên trong không trung, rồi lập tức nổ tung bùng phát mạnh mẽ.
Thấy thế, ánh sáng lành lạnh trong con ngươi của nữ nhân áo đen càng tăng lên. Bóng dáng nàng vừa mới lướt đến, khí lạnh hỗn loạn lạnh như băng này có Huyền Khí bao bọc liền đã ầm ầm thổi quét ra ngoài.
- Bồng bồng!
Trong tiếng nện liên tiếp vang lên rõ mồn một, tất cả mấy người Nhữ Nam Môn bao gồm tên cầm đầu kia đều là bị Hàn Băng Huyền Khí xuyên thủng ngực, thân thể mềm nhũn ngã lăn trên mặt đất.
Ánh mắt Thần Dạ có hơi khựng lại. Ở chỗ vết thương trí mệnh của những người đó lại không có máu chảy ra. Bởi vì vết thương kia đã trực tiếp bị nữ nhân áo đen dùng khí tức Hàn Băng làm cho đông lại....
Thủ đoạn của nữ nhân này không chỉ có cường đại mà cũng quỷ dị. Nếu như tu vi của nàng tiếp tục thăng tiến, nói không chừng đến một trình độ nào đó thì Huyền Khí của nàng cũng có thể trực tiếp đóng băng cả một tòa thành trì.
Sau khi giết chết mấy người này, nữ nhân áo đen cũng không vội vã rời đi. Nàng nhìn đông đảo người vây xem mà thản nhiên nói:
- Các vị, những việc đã phát sanh gần đây ở phủ Đại Danh, xin mọi người tin tưởng cũng không phải giống như bọn họ nói, là do lão Vương Gia ở sau lưng sai khiến. Nhất định là có người cố ý dùng thủ đoạn như vậy, để nói xấu và bôi đen lão Vương Gia, chúng định làm cho lão Vương Gia mất hết danh dự.
- Tất cả mọi người đã biết rõ ràng, nếu như lão Vương Gia thật sự là tàn bạo bất nhân, hung tàn thành tánh như thế, ngài ngồi trên vị trí cao đã nhiều năm, vì sao lúc tuổi già mới làm như vậy? Mọi người ngẫm lại thật tốt đi!
Quả nhiên là người của Thần gia. Xem ra, lão gia tử cũng biết nơi này đã phát sanh sự việc. Nhưng Thần Dạ cảm thấy kỳ quái, nếu lão gia tử cũng biết thì vì sao không tự mình lại đây, hoặc là phái đại bá bọn họ lại đây?
Nói vậy, sức mạnh sẽ càng lớn hơn một chút!
Không thể phủ nhận, những lời của nữ nhân áo đen đã nói rất có đạo lý, nhưng những người này đều đã là chim sợ cành cong. Hơn nữa trên cơ bản tất cả mọi người đều đã cảm giác của ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo, nay nói một vài câu mà đã muốn xóa bỏ ý nghĩ trong lòng mọi người thì hiển nhiên là không có khả năng!
Thần Dạ không biết rõ ràng lắm mấy người ở chỗ lão gia tử trong đế đô Hoàng Thành, rốt cuộc là suy nghĩ như thế nào. Có lẽ bọn họ có kế hoạch khác cũng nói không chừng. Nhưng mà chính mình đã may mắn gặp dịp, nay trơ mắt nhìn Thần gia bị bôi nhọ thì không làm được!
Lão gia tử thì bọn họ làm theo cách của bọn họ, còn Thần Dạ liền dùng phương pháp của chính mình để giải quyết!
Sau khi ghi nhận nữ nhân áo đen trong đầu, Thần Dạ định tiếp tục đi về hướng phủ Đại Danh.
- Phong tỏa con đường, một người cũng không cho phép rời khỏi!
Không đi được bao lâu, lối vào và lối ra của con đường đã thấy binh lính mặc giáp trụ đầy đủ, cầm trong tay trường thương sang ngời đang bước nhanh ùa đến gần lại đây. Sau khi hai đầu đường đã bị khóa chặt, số binh lính còn lại liền phân tán tỏa ra cực kì nhanh chóng. Trong thời gian ngắn ngủi không quá mười giây, khắp bốn phương tám hướng cả con đường phố dài đã bị tất cả những binh lính này vây kín.
Phản ứng rất nhanh chóng, hành động cũng rất nhịp nhàng chỉnh tề. Trong lúc thực thi cũng không có chút xíu âm thanh ầm ỹ, những đội quân này chính là quân tinh nhuệ !