Đế Quân

Chương 360: Chương 360: Cứng rắn chống đỡ.




Lý Thiên Hòe tung người nhảy lên, lướt lên giữa không trung, một tay đem trường cung khổng lồ kia cầm lấy, chợt một ngón tay nhẹ nhàng khoác lên trên dây cung, mãnh lực vừa động, một mũi lợi tiễn dũng động ra thanh sắc quang mang liền là trống rỗng hóa hình mà ra.

- Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn!

Lắp tên giương cung, sát na tiếp theo lợi tiễn phá không mà ra!

Một đạo khí tức lạnh như băng chí cực nhất thời ở thời điểm lợi tiễn bạo xạ mà ra tràn ngập phương không gian này, trong mơ hồ bởi vì hàn khí quá nặng đưa đến chỗ mà mũi lợi tiễn kia đi qua, hư không đều là vì vậy mà có điều băng phong.

Hơn nữa khí tức hủy diệt từ trong mũi lợi tiễn kia bắt đầu khởi động, giờ phút này càng thêm mãnh liệt, Thần Dạ cách rất xa cũng có thể cảm giác được mùi vị nguy hiểm cực đoan.

Lúc này ở trong lòng Thần Dạ rốt cuộc đã có một chút lo lắng. Quỷ thi cố nhiên có lực phòng ngự kinh người, có thể thừa nhận được cường lực đả kích của cao thủ Thông Huyền, nhưng một thức vũ kỹ này của Lý Thiên Hòe lại cường hãn như thế, Thần Dạ đã không dám cam đoan Quỷ thi có thể ở dưới trùng kích lớn như thế mà không tiêu tan hay không?

Đối mặt với cao thủ cảnh giới Thông Huyền, ngoại trừ Quỷ thi ra, lá bài tẩy kia của Thần Dạ hắn đều không đủ để bảo vệ hắn bình an rời đi chỗ này, cho nên ở tình huống lúc này chỉ có thể cầm Quỷ thi đi đối mặt với Lý Thiên Hòe.

Bất quá... trong lòng Thần Dạ đã hơi lạnh lẽo, trước mắt Lý Thiên Hòe thật đang toàn lực ứng phó, tâm thần của hắn phần lớn cũng đã đặt ở trên người Quỷ thi, như thế liền để cho Thần Dạ có cơ hội tốt nhất.

Nếu như lần này Quỷ thi bị oanh kích tan ra, từ đó triệt để hỏng mất mà nói, vậy Lý Thiên Hòe hắn cũng đừng mong sống khá giả.

Lấy Quỷ thi làm đại giá để đổi một gã cao thủ cảnh giới Thông Huyền tứ trọng không dễ chịu, mặc dù Thần Dạ là ăn một cái thiệt thòi lớn, trong lúc này đổi lại một góc độ khác đến xem cũng chưa chắc liền nhất định là cái được không bù đủ cái mất.

Trong thời gian cực ngắn, trong tay phải của Thần Dạ đã hội tụ năng lượng huyền khí kịch liệt, từng vòng rung động vô hình đang lặng lẽ bắt đầu phát tán ra.

Quỷ thi như cũ không sợ hãi, bất kể Lý Thiên Hòe đánh ra vũ kỹ kinh người như thế nào, ở trong lòng của nó khi chưa có tiếp nhận lệnh bỏ chạy của chủ nhân liền là chỉ có một chữ, xông!

Thân ảnh giống như điện trong nháy mắt liền đến trước mũi lợi tiễn kia, chợt lực lượng cường đại thẳng tắp oanh kích ra ngoài.

- Oanh!

Tiếng nổ vang giống như là sét đánh vang lên trong không trung, không có bất kỳ thanh âm thê lương nào, thân thể đen nhánh kia của Quỷ thi liền tựa như chim non gãy cánh, lấy tốc độ càng nhanh hơn nặng nề đập về phía sau.

Mắt thường có thể thấy được mũi tên kia hẳn là ngạnh sinh sinh đem lồng ngực của Quỷ thi phá vỡ, một đạo khe hở liền từ chỗ bị bắn xuyên mà qua kia thật nhanh lan tràn ra, sau một thoáng thời gian này liền lan tràn ra mỗi một nơi trên toàn thân nó.

Giờ khắc này, Thần Dạ không còn kịp lại có thời gian dư thừa đi ngó nhìn Quỷ thi rốt cuộc có bị đánh tan hay không, Lý Thiên Hòe tuy nói là chân chính đánh lui Quỷ thi, nhưng muốn một chút tiêu hao cũng không có, đó là tuyệt đối không thể nào.

Mắt nhìn Lý Thiên Hòe từ trên không trung nhanh chóng lướt xuống, trong đồng tử của Thần Dạ, lạnh lẽo, hung hãn cực hãn dũng động.

Sớm chuẩn bị đã lâu, thừa dịp Lý Thiên Hòe hạ xuống, Thần Dạ chợt lại động.

Giữa không trung, đột nhiên lôi vân quay cuồng phảng phất như che khuất bầu trời nặng nề áp xuống, mà ở trong lôi vân phong bạo, một cái tay của nữ tử trong suốt tinh oánh lớn nhỏ mấy trượng nhanh như tia chớp hiện lên!

- Lão cẩu, tới thử cái này một chút!

Khóe miệng Thần Dạ vểnh lên, tay phải liền đánh ra nhanh như tia chớp.

- Huyền Đế Huyền Minh thủ!

Liền ở lúc này, thủ chưởng khổng lồ kia từ giữa không trung hiện lên, đột nhiên bộc phát ra quang mang cực nóng, nhìn qua giống như là mặt trời từ trên đám mây rơi xuống mặt đất, tất cả không khí cũng là trong nháy mắt bị bốc hơi lên, đưa đến phương giải đất này tạo thành một phương chân không chân chính.

Ngay cả không gian này cũng lộ ra vẻ cực kỳ hư ảo, phảng phất căn bản không tồn tại, thiên địa yên tĩnh chỉ có thủ chưởng trong sáng kia mang theo uy lực vô kiên bất tồi mạnh mẽ áp xuống.

Khí tức nguy hiểm từ trong lòng Lý Thiên Hòe nhanh chóng dâng lên, hắn chẳng thể nghĩ tới võ giả nho nhỏ vẻn vẹn ở cảnh giới Trung Huyền nhị trọng thế nhưng có vũ kỹ cường thịnh như thế.

Thân thể của Lý Thiên Hòe còn chưa ổn định, mà Thần Dạ lại là từ sau lưng của hắn đánh ra, hắn căn bản là không kịp lại có bất kỳ phản kích gì, chỉ có phản ứng bản năng, năng lượng huyền khí trong cơ thể dữ dội tuôn ra tạo thành một đạo bình chướng vô hình đem cả thân thể của hắn đều bao phủ vào.

- Bồng!

Chỉ chốc lát sau, thủ chưởng khổng lồ nặng nề phách xuống, lấy thế không giữ lại chút nào hung hăng vỗ lên trên đỉnh đầu của Lý Thiên Hòe.

Chưởng lực mạnh mẽ, cộng thêm phòng ngự của Lý Thiên Hòe là vội vã mà làm, cho nên mặc dù không có xuất hiện loại phá hủy bẻ gãy nghiền nát mà ra, nhưng cũng không qua bao lâu, một tiếng răng rắc, khe hở xuất hiện, sau đó liền lan tràn tới toàn thân hắn.

Một lúc sau, bình chướng do năng lượng huyền khí tạo thành ầm ầm vỡ vụn ra, ngay sau đó chưởng lực còn lại kia lienf là như thủy triều đổ ập mà xuống, hung hăng phách lên trên đầu của Lý Thiên Hòe.

- A!

Đau đớn kịch liệt, mặc dù Lý Thiên Hòe thân là cao thủ Thông Huyền, ở trong miệng kia vẫn phát ra một thanh âm thảm thiết thê lương, liền là hai chân của hắn vào lúc này cũng bị lực ép xuống thành nửa quỳ.

Tiên huyết không ngừng chảy ra, Lý Thiên Hòe muốn có bao nhiêu thảm liền có bấy nhiêu thảm!

Dưới ánh trăng, thành nam Đại Thiên phủ, vùng này thuộc về xóm nghèo, vì vậy cuộc sống của người ở chỗ này cũng không có tâm tốt đẹp đi ngắm ánh trăng giống như những người khác.

Bọn họ phần lớn là lúc mặt trời mọc đi làm, mặt trời lặn đi về, trải qua cuộc sống cực kỳ mộc mạc cho tới kham khổ.

Hưởng thụ đối với cuộc sống của người ở chỗ này mà nói liền là một chuyện cực kỳ xa hoa, mong muốn mà không thể thành, có lẽ chỉ có thể xuất hiện ở trong mộng.

Vì vậy phiến khu vực này, lúc trời vừa tối sẽ trở nên rất an tĩnh, có rất ít người đi ra ngoài, càng thêm ít có người nguyện ý đi tới đây, đối với những người hơi chút có thân phận kia mà nói, phiến khu vực này là cấm địa của bọn hắn, đi vào chính là ý nghĩa rơi xuống thân phận.

Nhưng khuya hôm nay không chỉ có nhiều người đi tới xóm nghèo, hơn nữa ở một thời khắc này vị đạo huyết tinh không biết từ trong góc nào bắt đầu lan tràn ra ngoài, cuối cùng mọi người trong phương viên ngàn thước đều có thể rõ ràng ngửi được mùi máu tươi này.

Nơi này ở dưới bao phủ của huyết vụ, thiên địa phảng phất giống như là ngày tận thế!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.