- Hy vọng hắn đừng thua, nếu không, thể diện kia liền bị ném không còn gì.
Sau khi Thần Dạ đi khỏi, trong phòng im lặng rất lâu!
- Công tử Gia, trong lòng Thần tiểu thiếu gia phảng phất vẫn còn có rất nhiều lời cũng không hề nói ra?
Trên gương mặt Liễu Như Thị hiện ra vài phần bất an.
Người trẻ tuổi gật đầu, gương mặt như lạnh lùng bỗng đột nhiên trở nên cực kì hung ác cùng khủng bố:
- Những năm gần đây, Thiết Dịch Thiên tại Nguyên Vũ Sơn, ta đóng hang ổ
tại Hoa Thanh Trì. Nhìn thì như hai chúng ta đang phải gánh chịu áp lực
của người khác, mang trên người quá nhiều thứ không giải thích được. Thế nhưng khổ nhất vẫn là Thần Dạ!
- Không phải hắn còn có rất nhiều lời chưa nói, mà là, hắn không biết
cần phải nói như thế nào, mới có thể hóa giải đi hết nỗi đau đớn trong
lòng hắn . . . . Cho nên, hắn chôn sâu xuống.
- Công tử Gia!
Liễu Như Thị đau lòng nắm hai tay người trẻ tuổi, dịu dàng nói:
- Thần tiểu thiếu gia hiện tại tới tìm chàng. Sau này, chàng liền có khả năng không còn cô độc như thế , tinh thần không bị tổn thương như thế.
Mà huynh đệ các ngươi rốt cục cũng có thể gặp nhau chung một chỗ.
Nghe vậy, người trẻ tuổi lạnh lùng cười một tiếng, rồi nói:
- Như Thị, nàng không biết, hiện nay Thần Dạ mặc dù là sự tự tin đã quay về. Nhưng đó là sau khi có năng lực, cảm giác được sẽ không liên lụy
đến ta nên mới tìm đến ta. Chuyện làm sao có thể lại đơn giản như vậy?
- Tự lúc hắn vào Hoa Thanh Trì, liền yên lặng ngồi ở trong góc có vẻ có
hơi ngăn cách. Như thế, đã là tỏ vẻ, ở trong lòng hắn còn có quá nhiều
kiêng nể.
- Thân là đệ tử nhà quyền thế, trước đây hắn chưa bao giờ uống rượu. Mà
hôm nay, cũng là uống không ít. Điều này còn nói rõ, trong lòng hắn
trước sau liền chưa có bình tĩnh .
- Như thế a!
Người trẻ tuổi nặng nề thở dài nói:
- Nếu như có khả năng một mình giải quyết mọi chuyện, Thần Dạ quả quyết
không sẽ tìm đến ta. Bởi vì hắn chưa bao giờ nghĩ đến làm liên lụy huynh đệ. Hôm nay hắn đến đây , đó cũng là cho thấy, áp lực mà hắn đang phải
chịu đựng đã khiến cho hắn có hơi không chịu nổi gánh nặng.
- Nhưng mà vẻn vẹn là như vậy, từ việc hắn chỉ nói tình thế đế đô là ta
đã biết rõ, hắn chỉ là nghĩ đến nhờ ta trợ giúp giải quyết phiền toái
trong đế đô Hoàng Thành . Bởi vì chút phiền toái này, dù sao đến cuối
cùng thì ta và Diệp gia đều là không tránh né được, cho nên hắn mới đến
đây. Nói cách khác, đến cuối cùng sẽ có một lúc, ta không thể nhịn được
nữa ra tay thì hắn sẽ vô phương đối mặt với lửa giận của ta.
- Nói cho cùng, nếu như ta không ở tại đế đô, hắn tuyệt đối sẽ không lôi ta đây như huynh đệ liên quan cùng xuống nước.
- Thần tiểu thiếu gia trọng tình trọng nghĩa, công tử Gia có huynh đệ như vậy, hẳn là rất vui mừng.
Liễu Như Thị nhẹ nhàng nói nhỏ.
Người trẻ tuổi lập tức cười khổ không thôi:
- Hắn trọng tình trọng nghĩa! Đôi khi, ta tình nguyện trong lòng hắn
lạnh lùng một chút. Nói như vậy, thời gian mấy năm nay hắn cũng sẽ không cô độc khổ sở như thế , mà hiện nay. . . .
Người trẻ tuổi sắc mặt lạnh lẽo, lạnh giọng nói:
- Tam ca Thần Nguyên của hắn, tất nhiên không phải cùng một mẹ, nhưng
cũng là sinh ra từ cùng gốc rễ. Thần gia khác với Diệp gia ta. Ta ở
trong nhà, nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ là tranh một địa vị quyền thế
giữa các huynh đệ. Nhưng lão Vương Gia đang bị đương kim hoàng đế có chỗ kiêng kỵ, chỗ tranh. . . .
- Như Thị, ngày đó ta rời nhà, về một phương diện là Thần Dạ đã phát
sinh biến cố rất lớn. Ta muốn an tâm tìm hoàn cảnh tu luyện tốt để làm
những thứ khác. Đúng là vì tranh quyền đoạt thế ở trong nhà khiến cho
ta cảm thấy vô cùng không thú vị. . . . Mà hôm nay những gì Thần Dạ gánh chịu , càng hơn ta năm đó đến vô số lần!
- Trong lòng hắn đau đớn!
Trong hai mắt người trẻ tuổi, đột nhiên có vô tận ánh sáng lành lạnh phụt ra:
- Nhị hoàng tử, Trường Tôn gia, Đồng gia, Ngô gia. . . . Bởi vì nhiều
năm ẩn cư, nói vậy những người này trong Hoàng Thành , đều sắp phải quên Diệp Thước ta chứ?
- Thần Dạ, ý của chàng thì thần thiếp hiểu rõ ràng. Nhưng thân làm huynh đệ, nếu muốn, liền muốn thứ tốt nhất. . . . Chỉ là!
Nói đến bước này, người trẻ tuổi chậm rãi xoay người, nhìn về phía Liễu Như Thị, nhẹ nhàng nói:
- Như Thị, thời gian bình tĩnh mấy năm sẽ không còn nữa trong một đoạn
thời gian rất dài . Có lẽ, một đời này, lẳng lặng gần nhau suốt năm
tháng, đều sắp không có .
- Thật xin lỗi, ta đã cho nàng lời hứa hẹn, nhưng tạm thời không thể thực hiện, lại phải để nàng chịu thiệt thòi.
Liễu Như Thị nhẹ nhàng lắc đầu, đáp:
- Kiếp nầy có thể được công tử Gia ưu ái, đã là có phúc như thế. Công tử Gia cứ việc đi ung dung tự tại ở đế đô Hoàng Thành. Còn nhà này, Như
Thị sẽ trông nom thật tốt cho chàng, chờ đợi một ngày nào đó, công tử
Gia có thể cùng các huynh đệ ở chỗ này, rồi lại lần nữa nâng cốc chúc
mừng!
- Nhà này, đương nhiên là phải ở lại chỗ này. Nhưng mà Như Thị, nàng không nên sống ở đế đô .
- Công tử Gia?
Liễu Như Thị lập tức kinh ngạc:
- Công tử Gia, vô luận như thế nào, thần thiếp cũng không muốn rời khỏi chàng.
Người trẻ tuổi lập tức cười nói:
- Ai nói muốn cho nàng rời khỏi ta , chỉ là để nàng rời khỏi đế đô, nói như vậy, ta sẽ bớt đi rất nhiều ràng buộc . . . .
- Công tử Gia, thiếp có năng lực tự bảo vệ mình.
- Ta biết, nhưng nàng là nữ nhân của ta. Ta không muốn những trận sóng
to gió lớn này lại ảnh hưởng đến nàng. Như Thị, đế đô sẽ có biến động ,
hơn nữa là đại biến động. Tiếp theo trận này, không phải tranh đấu bình
thường giữa các nhà quyền thế. Chỉ hơi có vô ý, bị chết sẽ không chỉ có
riêng là một hai người đơn giản như vậy .
Trận tranh đấu này, nguyên nhân ở bên trong sẽ làm liên quan quá nhiều
người vào. Mà tất nhiên là Nhị hoàng tử cùng Trường Tôn gia liên thủ
chĩa mũi nhọn nhằm vào Thần Dạ. Nhưng còn ai có thể không biết, giờ này
ngày này, bất cứ một hành động trước đây nào nhằm vào Thần gia , thì ở
chỗ hoàng đế bệ hạ , cũng có thể lại được ủng hộ khá lớn.
Thần Dạ cũng đã làm chuẩn bị khá đủ, để cho Thần Nguyên tiện thể nhắn
tin tới Nhị hoàng tử, đây chỉ là lớp người trẻ tuổi tranh đấu với nhau
mà thôi. Có điều là, Nhị hoàng tử thân phận dù sao không giống tầm
thường. Nếu như hắn thua, sẽ kéo theo thể diện hoàng thất. Cho đến lúc
này, nói rằng hoàng thất sẽ không có một chút phản ứng nào, căn bản là
không có khả năng!
Về bề ngoài, cho dù lớp trưởng bốiThần gia có thể phản kháng hay không
thì Thần gia đều là thần tử của Đại Hoa. Trừ phi Thần lão gia tử công
khai tạo phản, nếu không phải như thế thì mỗi một chút hành động nào đó
của hoàng thất, Thần gia không thể tránh được!