Đế Quân

Chương 931: Chương 931: Giết hắn. (2)




Trường Tôn Nhiên nghiêng đầu nhìn qua Thần Dạ, nói:

- Chuyện hắn quyết định thì ta không phản đối, hơn nữa ta cũng không định ngăn cản.

Trong Nhất Tuyến Thiên, vì tranh đoạt năng lượng khổng lồ của Huyền Dương Ngọc nàng đã dùng toàn lực, kể cả mạng của mình, dù sao Trường Tôn Nhiên có thể tiến vào Nhất Tuyến Thiên, không có Băng Tâm Tố Nữ Công trên người cũng chỉ có đường chết, cho nên nàng cũng không có hối hận gì.

Nhưng trước khi chết thì Thần Dạ chính là tiếc nuối duy nhất, không thể ở cùng Thần Dạ tới già.

Nhưng Phương Đông Lưu suýt chút nữa hại chết Thần Dạ, đây là chuyện nàng không dễ dàng tha thứ.

Trường Tôn Nhiên không phải là người nhân từ nương tay, tại Đại Hoa hoàng triều âm mưu quỷ kế quá nhiều, nếu không có bản lĩnh thì nàng sớm chết từ lâu rồi.

Trong Tàn Dương Môn, nàng được người ta chú mục, cho nên thân phận của nàng cũng cao, không có gặp quá nhiều lục đục, khiến nàng có thể sinh hoạt yên lặng và tu luyện...

Sinh hoạt bình tĩnh khiến tâm tính của nàng nhu hòa đi, rất nhiều chuyện cũng bị ảnh hưởng bởi không gian sinh hoạt, sinh hoạt biến đổi cuộc sống của nàng, trong lòng Trường Tôn Nhiêncàng nhớ Thần Dạ hơn, lúc mấu chốt còn giúp nàng đứng dậy thì nàng cũng hiểu rõ ràng.

Nếu như không phải có đệ tử Tàn Dương Môn ở đây, đối tượng tính sổ cũng chỉ có mình Phương Đông Lưu, Trường Tôn Nhiên cũng không bình tĩnh như thế.

Nghe vậy Nguyễn Tiêm Hủy không nói gì, nhìn qua đó người trẻ tuổi cách đó không xa, trong nội tâm nàng thở dài, thân là sư phó của Trường Tôn Nhiên, nàng làm sao không biết tâm tư của đồ đệ, làm sao không biết suy nghĩ lúc bình thường của Trường Tôn Nhiên.

May mà lúc này người trẻ tuổi Thần Dạ kia bình yên vô sự, nếu không dù nàng là sư phó cũng không thể ngăn cản Trường Tôn Nhiên báo thù.

- Sư phó, ngươi yên tâm đi, sau khi Phương Đông Lưu chết thì Tàn Dương Môn sẽ là Tàn Dương Môn của sư phó, ngươi có thể đưa Tàn Dương Môn tới bầu trời mới.

Trường Tôn Nhiên an ủi nói ra.

- Chẳng lẽ không thể tha cho môn chủ một lần sao?

Trường Tôn Nhiên nói kết quả này hiển nhiên là muốn Nguyễn Tiêm Hủy truyền tin đi, cũng muốn sư phó mượn chuyện lần này leo lên đại vị của Tàn Dương Môn.

Trường Tôn Nhiên cười nhạt một tiếng, không có nói cái gì, nhưng mà nụ cười này ẩn chứa sát ý rõ ràng.

- Phương Đông Lưu ngươi định làm con rùa rút cổ sao?

- Tiểu tử ngươi lớn mật, môn chủ đại nhân của chúng ta không phải ngươi có thể tùy tiện bất kính.

Tuy Thần Dạ khiến người ta sợ hãi, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.

Thần Dạ cười nhạt một tiếng, thân ảnh khẽ động, mọi người nhìn thấy thân ảnh của hắn giống như quỷ mị, biến mất không thấy gì nữa, thời điểm xuất hiện không ngờ đứng cách đó thật xa.

Nơi đó đúng là nơi Phương Đông Lưu thanh tu.

- Phương Đông Lưu cút ra đây!

Năng lượng bàng bạc hóa thành một con nộ lớn giáng thẳng xuống.

- Địa Huyền tứ trọng, tu vị của hắn lại tinh tiến rồi!

Tiếng nói truyền ra khắp Tàn Dương Môn, mọi người nghe xong lại khiếp sợ, thời gian ba tháng thời gian không ngờ lại khiến tu vị của hắn tăng vọt khủng bố, mặc dù có gặp gỡ thì cũng quá đáng sợ rồi.

Bồng!

Nộ long còn chưa đánh trúng mục tiêu, trong đỉnh núi có thân ảnh Phương Đông Lưu bắn nhanh ra ngoài, hắn vung tay bóp nát nộ long, nhìn qua Thần Dạ quát:

- Người trẻ tuổi, ngươi ở trong Nhất Tuyến Thiên nhất định đạt được nhiều chỗ tốt, ngươi không cảm tạ còn lấy oán trả ơn, trưởng bối của ngươi dạy ngươi như vậy sao?

Nghe vậy Thần Dạ bật cười không thôi:

- Phương Đông Lưu, ngươi cho rằng ta là ngu ngốc hay là bản thân của ngươi ngu ngốc, ta biết rõ ngươi xem người ở đây là ngu ngốc.

- Tiểu bối làm càn!

Phương Đông Lưu quát chói tai

- Quá khen, hôm nay đúng là phải cho quỷ thi làm càn một phen mới được.

Thần Dạ cong ngón tay búng ra, một đạo thân ảnh trắng bạc lao qua phía Phương Đông Lưu.

Oanh!

Tốc độ quỷ thi giống như lưu tinh, trong nháy mắt xuất hiện trước người Phương Đông Lưu, nắm đấm mang theo hào quang màu bạc, lực lượng như lôi đình đánh thẳng xuống đối thủ.

Một đấm này mang theo âm thanh bén nhọn, lập tức khiến không gian vang lên kình phong đáng sợ, không gian rung động mạnh giống như nước thủy triều.

- Khôi lôi cấp Hoàng Huyền!

Sắc mặt Phương Đông Lưu đại biến, huyền khí bàng bạc không chút nghĩ ngợi tạo thành bình chướng trước người của hắn.

Đông!

Trong nháy mắt sau đó nắm đấm mạnh mẽ này đánh vào bình chướng vô hình, trong sát na này lấy Phương Đông Lưu cùng quỷ thi làm trung tâm, thời gian giống như đông cứng trong mấy giây, sau đó một tiếng nổ mạnh vang vọng truyền ra các nơi.

Ánh mắt mọi người đột nhiên trở nên ngốc trệ, thời điểm Phương Đông Lưu vô cùng nguy cơ, bình chướng huyền khí cho dù không phải toàn lực nhưng cũng chắc chắn, dưới một quyền vết nứt không gian chậm rãi sụp đổ, vết nứt không gian hiển hiện lên.

Mi tâm của Phương Đông Lưu bước chân nặng nề đạp lên mặt đất, thân ảnh trên mặt đất di động lướt ngang thật nhanh, trong nháy mắt sau đó bình chướng vỡ vụn.

Nhìn thấy khôi lỗi kia dễ dàng đánh nát phòng ngự của Phương Đông Lưu, mọi người không nhịn được hít một hơi khí lạnh.

Trong mắt của nhiều người thì người trẻ tuổi kia rất ưu tú, không ai nghĩ tới môn chủ lại bị uy hiếp, cho dù không phải là thực lực của hắn, nhưng do hắn nắm giữ cũng đúng là như vậy.

Nhìn thấy Phương Đông Lưu hơi có vẻ chật vật, Thần Dạ cười hắc hắc, nói:

- Quỷ thi giết hắn!

XÍU...UU!

Quỷ thi giữa không trung giống như u linh, trong nháy mắt đã cách xa thường nhân, quỷ thi lúc này vượt qua không gian xuất hiện trên đỉnh đầu Phương Đông Lưu, nắm đấm màu bạc mang theo lực lượng xé rách không gian, kình đạo đáng sợ đánh vào đỉnh đầu của hắn.

- Làm càn!

Phương Đông Lưu giận dữ, sau khi hắn thành môn chủ Tàn Dương Môn thì tu vị đạt tới Hoàng Huyền, tuy ở bắc vực người mạnh hơn hắn không ít, người có thể làm hắn khó chịu cũng nhiều, nhưng chưa bao giờ không chụi nổi như lần này.

Phương Đông Lưu tức giận đánh ra một chưởng, không gian chấn động trùng điệp, thời điểm này lấy hắn làm trung tâm, không gian đông cứng lại.

Không gian chi lực tinh thuần bao phủ mỗi tấc không gian này, dưới lực lượng không gian áp bách cường hoành từ bốn phương tám hướng áp thẳng tới chỗ quỷ thi.

- Bồng!

Tiếng vang rất nhỏ vang lên bên tai mọi người, nhìn thấy không gian bị giam cầm và ẩn chứa lực lượng không gian tinh thuần, năng lượng huyền khí lại không cách nào cản trở quỷ thi, một quyền màu bạc mang theo lực lượng khôn cùng đánh thẳng vào người Phương Đông Lưu

Quỷ thi chính là khôi lỗi, cho dù Quỷ chân nhân luyện chế ra nên linh tính mười phần, nhưng dù sao cũng không phải trạng thái sinh mạng, đồ vật cho dù có tu vị cao tới đâu cũng khó có thể như nhân loại, không có được đủ loại thần thông.

Nhưng mà Quỷ chân nhân dùng lực lượng quỷ đạo giấu trong người quỷ thi, sau đó quỷ thi kích hoạt lực lượng quỷ đạo mới có thể sử dụng thần thông.

Lực lượng quỷ đạo này, có lẽ Thần Dạ không rõ ràng quỷ thi có thể làm tới trình độ nào, Phương Đông Lưu là Hoàng Huyền ngũ trọng lại không cách nào thoát khỏi lực lượng quỷ đạo này giam cầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.