- Trước khi hài nhi rời đi chỉ có một cái tâm nguyện này, chỉ có một cái tâm nguyện này!
Lời nói có khí phách nặng nề vang lên ở xung quanh thổ phòng, trong mơ
hồ phòng ốc tựa như nhẹ nhàng run rẩy một chút, Thần Dạ liền cứ đứng
lẳng lặng như vậy, ánh mắt không hề chớp lấy một cái, nhìn chỗ cửa nhỏ
nơi thổ phòng!
- Dát chi!
Không biết qua bao lâu, cửa nhỏ của thổ phòng rốt cuộc bị chậm rãi đẩy
ra, trong lòng Thần Dạ vui mừng, nhưng sau khi hắn nhìn thấy thân ảnh
kia từ từ hiện ra trong tầm mắt, ánh mắt trong nháy mắt ngưng đọng lại!
Đó là một trung niên nhân có khuôn mặt đầy râu ria, cả người tản ra khí
tức sa sút tinh thần, toàn thân tìm không ra nửa điểm dấu vết của loại
tồn tại thân là võ giả, ở bên trong hai mắt của hắn hiển nhiên là có lưu lại nhàn nhạt giãy dụa vì những lời mới vừa rồi của Thần Dạ, nhưng cũng rõ ràng mà ở một khác này có một mảnh mờ mịt thật sâu...
Trong lòng Thần Dạ đau xót, đây là phụ thân Thần Sư của mình a!
Phụ thân năm đó là hăng hái bậc nào... Thân gia tam tử Thần Sư, có một
thân thiên phú mang binh không thua kém Thần Thuận, có trí mưu tài năng
không thua kém Thần Lệ, có một thân thiên phú tu luyện trác tuyệt!
Phàm là người gặp qua Thần Sư đều biết hắn mới là tồn tại đáng sợ nhất
bên trong đời thứ hai của Thần gia, bởi vì có hắn tồn tại, Thần gia
tuyệt đối có thể tiếp tục huy hoàng, mà nhi tử Thần Dạ của hắn lại càng
kế thừa thiên phú tu luyện của hắn, lại là trò giỏi hơn thầy!
Phụ tử hai người tiếp sức, song song nhận lấy Thần gia đại nghiệp, chỉ
chờ cho bọn hắn chân chính trưởng thành, như vậy cho dù là Thần lão gia
tử cưỡi hạc tây thiên, không những không thể ảnh hưởng đến địa vị của
Thần gia, ngược lại sẽ càng mạnh hơn vô số!
Bởi vì ưu tú của Thần Sư cùng với yêu nghiệt của Thần Dạ đã là sự thật không cần phải bàn cãi!
Nhưng Thần Sư hiện tại đã chán chường rồi không nói, cả người bởi vì tâm chết đi, ngay cả sinh cơ toàn thân ở trên người hắn đều đã yếu kém hết
sức, nếu như đổi thành những người khác tất sẽ không hoài nghi đây là
biểu hiện đi tới chỗ cuối cùng của sinh mệnh.
Thần Sư năm đó, tồn tại giống như là thiên chi kiêu tử, mà nay nếu như
thân ở bên ngoài cùng với một tên khất cái có gì khác nhau sao?
Từng trận đau nhói giống như vạn kiếm xuyên tâm trải rộng ra toàn thân,
thân thể của Thần Dạ tựa như bị co quắp sau khi thanh tỉnh cơn ác mộng,
mắt nhìn phụ thân giờ khắc này...
- Phụ thân, thật xin lỗi!
Thần Dạ nặng nề mà quỳ xuống!
- Phụ thân, thật xin lỗi!
Thần Dạ nặng nề quỳ rạp xuống đất!
Câu chuyện ở Bắc Vọng Sơn đã trở thành nỗi đau lớn nhất trong lòng Thần
Dạ. Năm đó hắn,còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, càng là ỷ vào chính mình
ưu tú nên hành động tùy tiện xằng bậy, muốn mẫu thân mang mình đi dạo
chơi ở Bắc Vọng Sơn .
Ai biết, chỉ vì một chuyện này mà thân nhân chia lìa, long trời lở đất!
Nhiều năm qua, mặc dù trong nhà cũng không hề trách cứ chính mình lấy
một tiếng, mà nếu quả không phải chính mình tùy hứng thi làm thế nào mà
lại xảy ra rất nhiều điều tàn nhẫn và không đáng có?
Những ngày tháng tốt đẹp của phụ thân lại đã trôi qua, người đã sớm hơn phong bế tâm hồn, tiến tới chết ở trong tim!
Mỗi lần nghĩ tới đây, Thần Dạ cũng có suy nghĩ muốn một chưởng chụp chết chính mình tâm. Mà hôm nay thấy dáng vẻ của phụ thân , Thần Dạ có thể
nào không giận mình, có thể nào không hận, có thể nào không oán, có thể
nào không trách!
Nếu Thiên Đao có khả năng mang chính hắn trở lại thời niên thiếu thì
Thần Dạ đều suy nghĩ , tại sao Thiên Đao không mang theo chính mình trở
lại trước khi xảy ra chuyện ở Bắc Vọng Sơn ?
Nhìn phụ thân, Thần Dạ thấy trong lòng đau đớn. Nhưng từ đây về sau, tức tối, hận, oán, trách móc, tất cả hóa thành một loại cố chấp. Kiếp nầy,
hắn thề phải mang lại một nhà đoàn viên!
- Dạ nhi, mau đứng lên đi!
Thần Sư liền bước lên phía trước, đỡ hai tay Thần Dạ , nhưng khi muốn
nâng hắn lên thì lại phát hiện, dẫu mình kéo thế nào cũng không làm Thần Dạ nhúc nhích được.
- Phụ thân, hài nhi ngày mai liền phải rời đi . Hãy cho phép hài nhi thể hiện lòng hiếu thảo thật tốt, càng lâu càng tốt, có được không ?
Thần Dạ ngẩng đầu, run sợ nói.
Thần Sư tức thì nhắm mắt, ở trong khoảnh khắc này, có một màn sương mù
xuất hiện cực kì nhanh chóng , nhưng lại nhanh chóng bị ánh mắt kia gắt
gao che kín ở bên trong con ngươi kia.
- Dạ nhi, đứng lên, vào nhà đi!
Đi theo phía sau phụ thân, bước vào căn phòng chưa bao giờ tiến vào, hai mắt Thần Dạ cũng không cần lướt qua tất cả mọi thứ trong phòng. Bởi vì
không cần nhìn, hắn liền có khả năng biết khung cảnh này sẽ có tình
trạng như thế nào .
Sau khi đỡ phụ thân ngồi ở trên ghế, Thần Dạ vội vàng bê tới chậu nước
nóng rồi rửa gương mặt mỏi mệt của phụ thân , lau sạch sẽ chòm râu trên
mặt. Hắn lại rửa sạch hai chân cho phụ thân , sau đó lẳng lặng nhìn phụ
thân . . . . Lúc này phụ thân mới lại có bóng dáng quen thuộc ngày nào .
Thế nhưng, trong lòng Thần Dạ không khỏi thở dài, hình bóng ngày đó phải đến lúc nào mới có thể trở lại trọn vẹn trên người phụ thân?
Tựa hồ nhìn thấu tâm tư của Thần Dạ, Thần Sư không có ý tra kĩ chỉ cười một tiếng mà hỏi
- Dạ nhi, sau khi rời khỏi đế đô thì con chuẩn bị đi đâu ?
Thần Dạ đáp:
- Không có mục đích, tất cả chỉ vì thực lực!
Vừa mới trả lời xong, Thần Dạ bỗng nhiên vui vẻ. Hắn đột nhiên cảm ứng
được, phụ thân giờ phút này so sánh với phụ thân lúc nãy đã có một chút
chút thay đổi.
- Thực lực?
Trong đôi mắt vẫn còn đang mờ mịt kia của Thần Sư, bỗng nhiên bắn ra một tia sáng sắc bén . Một hồi lâu sau khi, ông kinh ngạc nói:
- Giao Long Thể, đã là Nhất Giai đỉnh cao. . . . Dạ nhi, những năm gần đây, khổ cho con rồi .
Niềm vui trong lòng Thần Dạ càng ngày càng lớn !
Ánh sáng trong mắt kia thể hiện những năm gần đây, tu vi của phụ thân
một mực chưa từng bị bỏ bê.Ông ta có thể liếc mắt liền nhìn ra tiến độ
Giao Long Thể của bản thân Thần Dạ. Mặc dù phụ thân không rõ ràng lắm
Giao Long Thể của hắn đã xảy ra biến hóa, nhưng mà cũng đủ để nói rõ,
đối với võ đạo, phụ thân chưa bao giờ từ bỏ cả .
Giờ khắc này, Thần Dạ thập phần bức thiết muốn hiểu cho rõ, tu vi phụ thân của hắn rốt cuộc đã đạt đến loại trình tự nào.
Phụ tử đồng lòng , chung sức đồng tâm!
- Tu luyện thân thể quá mức gian khổ, càng quan trọng hơn chính là cần
phải kiên trì bền bỉ! Dạ nhi, tất nhiên Giao Long Thể của con đã nhập
môn, nhưng trình độ quá thấp. Đối với người tu luyện Huyền Khí mà nói
thì có quá nhiều thiếu sót. Ta không trao được cho con tu luyện tâm pháp Giao Long Thể tầng thứ hai , nhưng lại có khả năng cho con một chút
kinh nghiệm tu luyện thân thể.
Như thấy nói thế càng làm cho Thần Dạ thêm mừng rỡ, vì đã được phụ thân
đích thân dạy dỗ. Mà đó là phụ thân của hắn, quả thật đúng là không hề
từ bỏ. Tốt, rất tốt a!