Năng lượng huyền khí ba động cực kỳ cường đại nhất thời từ trung tâm
chỗ đụng vào nhau này tịch quyển mà ra giống như phong bạo, trong chấn
động kịch liệt, kỳ thú do Vân Đông Lưu biến thành bị ngạnh sinh sinh bức lui mấy chục bước, không gian ở phía trước nó cũng là trở nên bị bóp
méo.
Cỗ ba động này lan tràn ra khiến cho trong không gian tạo thành từng đạo dấu vết đen nhanh, khiến cho người ta xúc mục kinh tâm.
Một kích không lấy được hiểu quả giống như dự đoán, con kỳ thú kia hiển
nhiên là càng thêm nổi giận, ám thanh sắc quang mang bắt đầu dũng động,
kỳ thú bỗng nhiên giống như nhân loại mà đứng thẳng lên, rồi sau đó hai
chân, hai tay cho đến đầu của Vân Đông Lưu cũng là từ từ hóa hình mà ra, chỉ có thân thể của hắn vẫn còn là trạng thái kỳ thú trước đó.
- Tiểu tử, đây nguyên vốn là bổn công tử chuẩn bị cho ba người Liễu Hàn Nguyệt, ngươi thật có phúc!
Đôi môi mấp máy, thanh âm của Vân Đông Lưu khàn giọng truyền ra.
Liền ở lúc hắn dứt lời, bàn tay của Vân Đông Lưu nắm chặt lại, quang mang
đen nhánh vẩy về phía chân trời, ở trong thời điểm năng lượng huyền khí
rót vào, thiết chùy lớn nhỏ trăm trượng lại một lần nữa xuất hiện.
Thiết chùy vừa mới hiện chính là lướt vào trong tay Vân Đông Lưu, hắn tùy ý
huy vũ một chút, lực lượng trong thiết chùy bộc phát ra dĩ nhiên là
ngạnh sinh sinh đem không gian phía trước chấn thành một phương hư vô.
Nhìn thấy một màn này, không đề cập đến những người khác, ba người Liễu Hàn
Nguyệt nổi danh với Vân Đông Lưu giờ khắc này đều là ánh mắt vô cùng
ngưng trọng, cỗ lực lượng kia còn chưa chân chính thi triển ra đã là có
thể oanh đến sơn phong rạn nứt.
Một khi Vân Đông Lưu chân chính buông thả lực lượng hiện tại, chỉ sợ cả Tinh Vân thành đều sẽ không trụ được một chùy của hắn.
Bình tĩnh mà xem xét, lực lượng cường đại như thế, bọn họ quả quyết không
thi triển ra được, nếu như mà bọn họ đối mặt với Vân Đông Lưu hiện tại,
phần trăm thắng bại....
Mặc dù bọn họ cũng đủ tự tin, đối với lá
bài tẩy cùng cuối của mình đủ tự tin nhưng bọn hắn biết, Vân Đông Lưu
hiện tại càng thêm tự tin.
- Chết ở dưới một chiêu này của ta, ngươi cũng coi như là có thể kiêu ngạo rồi, đem mạng đến đây.
Con ngươi đỏ tươi kia của Vân Đông Lưu nhìn về phía Thần Dạ, hắn đã là muốn khẩn cấp đem người sau dẫm ở dưới chân cùng đánh chết, không như thế
thật sự không cách nào giải được mối hận ở trong lòng hắn, ở trong lòng
hắn, đủ để làm đối thủ ngoài ba người Liễu Hàn Nguyệt ra, trong phiến
khu vực này sẽ không có người thứ tư.
- Bá!
Trên thân thể
cao lớn, ám thanh sắc quang mang tràn ngập mà ra, cuồng phong trong
thiên địa đột nhiên khởi động, thiết chùy trong tay Vân Đông Lưu vung
lên, bầu trời trận trận lôi minh, chỉ thấy được Vân Đông Lưu bước ra một bước liền là mang theo thanh hắc hai đạo quang mang xuất hiện ở trên
đỉnh đầu của Thần Dạ, bóng ma khổng lồ bao phủ xuống phảng phất đã đem
không gian chỗ Thần Dạ ngưng cố lại.
- Đi tìm chết!
Vân
Đông Lưu huy động thiết chùy lớn nhỏ trăm trượng trực tiếp đập phá
xuống, nhất thời năng lượng vô cùng cường đại điên cuồng tàn sát bừa bãi mà ra, nhìn từ chỗ xa, hắn giống như là một vị ma thần đáng sợ, thiết
chùy xé rách trường không hàm chứa lực lượng đáng sợ hướng tới đầu của
Thần Dạ đập xuống.
Thế công nhanh như bôn lôi kia, quang mang đen như mực lướt qua ngay cả không khí đều là tản mát ra, tạo tahnfh một
mảnh hư vô chân chính.
Vô số người dưới đài cao cũng là vào lúc
này bình tức tĩnh khí, cho dù là cách một khoảng xa như thế bọn họ như
cũ có thể nhận thấy được một kích kia của Vân Đông Lưu là kinh khủng cỡ
nào.
Một chùy này chỉ sợ là cao thủ mới vào Địa Huyền đều chưa chắc có thể ứng phó được.
Bắc vực nam bộ tứ đại công tử cũng không phải là hư danh.
Lúc trước rất nhiều người cho là thắng bại của trận đại chiến này đã khó có thể phasnd doán rồi, nhưng bây giờ nhìn đến trừ rất ít người ra, không
có người tiếp tục hoài nghi dưới một chùy này, thanh bào thanh niên kia
vẫn có thể giống như lúc trước mà thành công tiếp lấy.
Thần Dạ
vào lúc này chậm rãi ngẩng đầu lên, nếu có người có thể thấy khuôn mặt
của hắn, như vậy tất nhiên là sẽ phát hiện chỗ mi tâm của hắn có một đạo ấn ký đen nhanh rõ ràng hiện ra, u mang thâm thúy ở trong ấn ký hiện
lên lộ ra vẻ cực kỳ quỷ dị.
Sau một sát na, một đạo thanh mang
sáng chói từ trong cơ thể Thần Dạ nhanh chóng bạo dũng mà ra, chợt háo
thành một thanh thanh sắc trường cung khổng lồ.
Trên chín tầng trời, ở lúc trường cung xuất hiện, phong vân quay cuồng, lôi minh không ngừng.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn, Nhị tiễn động càn khôn!
Một thanh lợi tiễn đồng dạng cũng là thanh sắc quang mang trống rỗng hóa
hình mà ra, vô số thiên địa linh khí tật tốc hội tụ mà đến, tất cả đều
tan vào bên trong thanh sắc lợi tiễn.
Lợi tiễn phá không mà ra,
một đạo khí tức lạnh như băng vô cùng bạo xạ hiện lên, tràn ngập phương
không gian này, trong lợi tiễn xen lẫn khí tức hủy diệt lại càng khiến
cho hư không run rẩy như gặp phải trọng kích.
So sánh với uy thế
do thiết chùy kia tạo thành, một thanh lợi tiễn này hiển nhiên là kém
rất nhiều, bất quá người có nhãn giới cao minh đều có thể cảm ứng được ở trong lợi tiễn này có năng lượng ẩn hàm chỉ sợ là có thể xuyên thủng
thiên địa.
Đạt đến cảnh giới Lực Huyền, uy lực của Hàn Nhật Xạ
Nguyệt tiễn đệ nhị tiễn, Thần Dạ đã là có thể chân chính thi triển ra,
trên cái thế giới này, trừ Lý Thiên Hòe đã chết ra, không người nào có
thể rõ ràng hơn sự cường hãn của thức vũ kỹ này.
Vân Đông Lưu
hiện tại tuy rất mạnh nhưng còn xa xa không cách nào để cho Thần Dạ thi
triển ra đệ tam tiễn của Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn.
Vân Đông Lưu rất kiêu ngạo, rất tự tin, nhưng Thần Dạ nếu so với Vân Đông Lưu càng kiêu ngạo, càng tự tin hơn.
Dưới vô số đạo ánh mắt nhìn chằm chằm, một chùy một tiễn phá vỡ trường không, sau một thoáng ầm ầm chạm vào nhau.
- Thình thịch!
Bầu trời cũng là vào lúc này chấn động kịch liệt, năng lượng ba động cuồng
bạo giống như là sóng lớn tịch quyển mà ra, tràn ngập cả bầu trời.
Ở bên trong vạn chúng chú ý, trên bầu trời, một thanh một hắc hai đạo
quang trụ giống như là thiên ngoại vẫn thạch ầm ầm chạm vào nhau!
- Oanh long long!
Tiếng nổ vang kinh thiên chấn động toàn thiên địa, riêng là âm ba phát ra
cũng đã để cho vô số người không kìm lòng được mà phát ra một tiếng khóc thét, mà ở lúc thanh âm khuếch tán ra, từng đợt nổ tung vô hình từ
trong không gian hư vô không ngừng chấn động ra ngoài.
Dõi mắt
nhìn từ xa, phiến không gian kia trực tiếp bị bóp méo xuống, ở bên trong loại ba động hỗn loạn này đừng nói là tu vi của hai người Thần Dạ tương đương, cho dù là cao thủ cảnh giới Địa Huyền, giờ phút này cũng là
không cách nào cảm ứng được tình huống ở bên trong.
Mọi người cũng chỉ có thể thấy, ở trên bầu trời, thanh hắc hai đạo quang trụ hung ác đập vào lẫn nhau.