Đế Quân

Chương 185: Chương 185: Hoạt Tử Nhân. (2)




Nếu bãi tha ma đã không có chủ nhân, ngay cả kết giới cường đại cũng sẽ không chống đỡ nổi thời gian năm tháng ăn mòn. Huống chi, chỉ cần kiên trì bền bỉ, kiên trì không ngừng tiến hành công kích, thì trấn Thanh Dương có nhiều người như vậy cũng có thể đủ sức phá những kết giới này!

Trừ phi, người thi triển những kết giới này có tu vi đã đạt tới cảnh giới chúng sinh phải nhìn lên thì mới không bị những người tu luyện Huyền Khí ở trong trấn Thanh Dương phá vỡ.

Mà nếu như người thi triển kết giới thật sự là cao thủ đã đạt đến loại tình trạng này. Vậy những cao thủ tu luyện Huyền Khí của Thu gia, Cuồng Đao Quán, thậm chí cả trấn Thanh Dương liên thủ mà cũng không làm gì được. Thế thì người của Thu gia kia tại sao còn có thể có hành động như vậy?

Người thiếu niên càng ngày càng hiếu kì !

Nếu người Thu gia làm như vậy. Thế thì, bọn họ nhất định là đã phát hiện ra cái gì đó, vậy thì tốt nhất là cứ chờ đợi đi, chính mình cũng một lần làm hoàng tước ( ngư ông đắc lợi )!

Người thiếu niên lặng lẽ thu hồi lực nhận biết của hồn phách, vẫn không nhúc nhích, bình tĩnh chờ đợi ở chỗ này.

Thời gian từ từ trôi qua. Đảo mắt, màn đêm đã phủ xuống mặt đất. Nhưng khôngđược bao lâu, mặt trăng từ từ nhô lên cao. Ánh trăng êm dịu lập tức phủ xuống mặt đất, làm cho người ta có loại cảm giác hơi hơi lạnh lẽo.

Hôm nay là đêm trăng tròn, vầng trăng xem ra cực kì tròn.

Người thiếu niên không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời cao. Đêm trăng tròn, không biết Tiểu Nha hiện tại thế nào. Với thế lực của gia tộc, nên chuyện tìm được một thiên công pháp tu luyện thích hợp với Tiểu Nha nàng, hẳn là không phải chuyện khó.

Mà nay, hắn rời khỏi nhà, thời gian cũng được vài tháng. Không biết tình thế đế đô liệu có phát sinh thay đổi nào đó hay không.... Vẻ mặt người thiếu niên không khỏi lâm vào đến trong mong nhớ sâu sắc.

Ở bên ngoài, cho dù chính mình giao tranh như thế nào, trưởng thành như thế nào. Nói cho cùng, đều là vì muốn bảo vệ thật tốt cho gia tộc. Nếu như gia tộc đã xảy ra chuyện?

- Gia gia, trước khi rời đi, chính là người đã đồng ý với cháu, nhất định sẽ không để cho phát sanh biến cố ở trong nhà.

Trọng sanh mà đến, người thiếu niên trái lại không hề hoài nghi lão gia tử không có hành động gì. Dù sao, tất cả mọi chuyện đều đã thay đổi, mà chính mình cũng đã lần thứ hai thể hiện ra thiên phú tu luyện bẩm sinh cực kỳ kinh người.

Những điều này có lẽ cũng có thể tiêu trừ sự bất đắc dĩ cùng kiêng kỵ không muốn người biết kia ở trong lòng lão gia tử.

Chỉ cần lão gia tử không bó tay chịu trói, thì có thể tin tưởng, đương kim hoàng đế, cũng không có khả năng dễ dàng động thủ đối với người trong gia tộc. Mà ở trong một đời kiếp trước, hoàng đế cũng là chờ tới sau năm năm nữa !

- Năm năm!

Mi tâm của người thiếu niên lập tức phát lạnh, thời gian còn lại cho mình đã không nhiều lắm. Nếu như trong thời gian năm năm đó mà tu vi của chính mình, vô phương đạt tới tình trạng để cho đương kim hoàng thất nhìn lên. Như vậy, có lẽ bi kịch không nhất thiết phát sinh như ở trong kiếp trước. Nhưng sẽ có vài điểm chung thì nhất định là sẽ xuất hiện.

- Chủ nhân, ngươi mau nhìn!

Đang lúc người thiếu niên trong nỗi nhớ nhà thì âm thanh của Đao Linh đột nhiên vang lên.

Người thiếu niên vội vàng đưa mắt nhìn khắp. Một màn đã phát sinh lập tức làm cho hắn sợ ngây người.

Chỉ thấy, những ngôi phần mộ được kết giới bảo vệ kia đang xuất ra từng đạo hào quang yếu ớt. Nương theo những hào quang đang phát ra này, sức sống mà người thiếu niên từng cảm ứng được đã không còn là như có như không, mà là hoàn toàn thật sự.

Chỉ có điều là hoàn toàn thật sự, có lẽ so cùng sức sống của người bình thường thì có một chút gì đó không giống nữa. Những sức sống này hình như xen lẫn quá nhiều hỗn loạn, còn có hơi không thuần khiết, phảng phất như loại dã thú Nguyên Thủy, hỗn loạn, mà lại cường đại.

Sau khi ánh hào quang trôi nổi yếu ớt xuất hiện, ánh sáng từ vầng trăng tròn trên trời cao lại bị bọn chúng dẫn dắt, trực tiếp chiếu vào kết giới, sau đó hắt vào trong phần mộ.

Tựa hồ cùng với càng ngày càng nhiều ánh sáng từ vầng trăng tròn bị phần mộ hút lấy mà sức sống cảm ứng được xen lẫn trong đó, càng phát ra nồng đậm, càng phát ra cường đại!

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Vào một thời khắc nào đó, những đạo âm thanh răng rắc véo von vang vọng. Tức thì, kết giới ở trong cảm ứng bỗng nhiên như là một cái cửa lớn đang từ từ mở ra.

- Kẹt kẹt!

Liền vào khoảnh khắc kết giới mở ra, những phần mộ này đều nhất tề chấn động một lượt. Tiếp theo, các tấm mộ bia ở trước các phần mộ lại bắt đầu chậm rãi di động mở ra, làm xuất hiện lối ra vào có kích cỡ áng chừng một cái cửa sổ.

Sau đó, từ lối ra vào này có từng đạo bóng dáng đang thong thả bò sát mặt đất ra ngoài.

Mỗi một phần mộ, xuất hiện một đạo thân ảnh. Tổng cộng có hơn ba mươi đạo thân ảnh, tựa như u linh Quỷ Hồn xuất hiện từ trong đó !

Những bóng dáng này sau khi ra khỏi phần mộ thì lập tức đứng lên. Chúng không hề phát ra bất cứ âm thanh nào, bọn chúng nhìn lên bầu trời rồi tham lam hấp thu những tia sáng từ vầng trăng tròn trên trời cao.

Những tia sáng yếu ớt tỏa ra xung quanh mỗi một bóng dáng này, sau khi bọn chúng hấp thu được ánh sáng từ vầng trăng tròn thì càng ngày càng lóng lánh. Tới cuối cùng, chúng trông như thể đều có khả năng tự phát sáng.

Những bóng dáng này có sức sống, nhưng sau khi bọn chúng hoàn toàn xuất hiện, người thiếu niên này có khả năng cảm ứng được rõ ràng. Bọn họ chúng cũng không phải người sống đích thực, mà hình như là.... Hoạt Tử Nhân!

Nói cách khác, là một loại tồn tại như Khôi Lỗi !

Mỗi một Khôi Lỗi, đều có được sức sống đặc trưng cho người sống. Nhưng những sức sống này rõ ràng hỗn loạn, cũng không phải là của bản thân, mà càng giống như là bị người ta cưỡng bức rót vào trong đó.

Bởi vậy, bọn họ tuy có được khuôn mặt cùng thân thể bình thường, thế nhưng xem ra lại thập phần cứng ngắc. Ai nấy đều có sắc mặt xanh mét như thể bị trúng loại kịch độc, thực sự so với Cương Thi ở trong miệng Thuyết Thư tiên sinh thì có được vài phần như vậy.

Chỉ có điều là, trong miệng bọn họ cũng không có răng nanh nhọn hoắt mà thôi!

Người thiếu niên thật sự thật không ngờ, ở trong những phần mộ này lại giấu một loại gia hỏa như vậy. Mà người Thu gia mai phục tại nơi này, rốt cuộc muốn làm gì. Chẳng lẽ muốn nhằm vào những Khôi Lỗi này ?

Những con Khôi Lỗi này tuy có sức sống, lại không có được khí tức của người sống. Bởi vậy, người thiếu niên cũng vô phương từ trên người bọn họ để cảm ứng xem những Khôi Lỗi này, đến tột cùng có thể có được cùng tu vi như người tu luyện Huyền Khí hay không.

Nhưng nếu người Thu gia mai phục tại nơi này, vậy thì nhất định là có đạo lý của bọn họ.

Cho nên, người thiếu niên cũng không vội vàng, vẫn cứ lẳng lặng chờ đợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.