Đế Quân

Chương 772: Chương 772: Hỗn Thiên Trận. (1)




Thần bí nhân sở dĩ hưng phấn như vậy có lẽ chính hắn cũng biết với thiên phú của mình đời này đừng mong đạt tới tôn huyền ngũ trọng, hiện giờ có kỳ ngộ như vậy tự nhiên là đắc ý vạn phần.

- Tà Phong lão quỷ!

Thần bí nhân giờ phút này hiện rõ vẻ vui sướng tột đỉnh, nhưng đồng thời sát ý cũng lạnh thấu xương.

- Giao ra Tà Thần Tiên, để cho ta mang đi Thần Dạ, ta có thể tha ngươi một mạng, nếu không…kiệt kiệt!

Tà Phong cười lắc đầu, thản nhiên nói:

- Tà Thứu, không phải lực lượng của mình, có lẽ có một ngày ngươi còn có thể thuận buồm xuôi gió, nhưng không phải hôm nay, ngươi cũng đừng quá cuồng vọng.

Nghe vậy thần bí nhân cười to:

- Tà Phong lão quỷ, xem ra ngươi còn chưa hiểu rõ về Tà Diệt Sinh, ngươi đã ngoan cố như thế cũng đừng trách ta không khách khí.

- Tà Thần Chi Nộ!

Thần bí nhân đột nhiên gầm lên, từng đạo chân khí cường đại bỗng nhiên khởi động, tà khí ngập trời chớp mắt bao phủ khắp núi non.

- Nữ oa tử, xem ra ngươi phải trợ giúp lão phu một tay.

Lúc này nhóm người Thần Dạ có cảm giác ngưng trọng thật sâu, nghe Tà Phong nói như vậy hiển nhiên hắn đã cảm nhận được nguy hiểm thật lớn.

- Tiền bối!

Thần Dạ giữ chặt Tử Huyên, thần bí nhân đạt tới tôn huyền ngũ trọng, làm ra trận trận chính Tà Phong còn cảm thấy nguy hiểm, Thần Dạ sao có thể để Tử Huyên mạo hiểm, nếu muốn cứng rắn liều mạng phải giao cho hắn, dù sao Thiên Đao chưa chắc không thể ứng phó!

Tà Phong quay đầu lại cười nói:

- Đừng lo lắng, hiện tại chân khí của Tà Thứu còn chưa ổn, lão phu chỉ nhờ nàng hỗ trợ kiềm chế một lát, nàng có thể tự bảo vệ mình. Tiểu nha đầu, đưa Tà Thần Tiên cho vi sư dùng một chút.

- Huynh yên tâm, muội có Thiên Ma Liên Hoa hộ thân, không có việc gì.

Tử Huyên nhẹ nhàng rút tay ra, sau đó Thiên Ma Liên Hoa xuất hiện dưới chân của nàng, Thiên Ma Chân Hỏa trôi nổi bên cạnh Thiên Ma Cầm, hỏa diễm rất nhanh tiến nhập vào bên trong cổ cầm.

- Tranh!

Tiếng đàn du dương quanh quẩn, ma khí bay thẳng chân trời, hắc ám bao trùm phủ kín không gian, tà khí khổng lồ của thần bí nhân giờ phú này như bị áp chế xuống.

- Ma khí tinh thuần như thế, hiện tại trên thế gian này cũng không thấy nhiều!

Tà Phong kinh ngạc nhìn Thần Dạ cười nói:

- Hiện tại ngươi càng nên yên tâm, nữ oa tử tuyệt đối sẽ không có việc.

Lời tuy như thế nhưng Thần Dạ vẫn không có chút thả lỏng, Thiên Đao đã từ từ tản ra khí thế sắc bén…

Trên không trung, ma khí cùng tà khí thao thiên đang không ngừng điên cuồng va chạm, xa xa nhìn lại những khe hở không gian đang không ngừng hiện ra.

- Thiên Ma Bát Pháp, khốn!

Trong Thiên Ma Liên Hoa, tiếng đàn du dương, âm thanh của tự nhiên từ từ phiêu đãng ra ngoài…mọi người rõ ràng cảm ứng được những nơi tiếng đàn đi qua không gian cô đọng lại, trong cảm ứng thiên địa như xuất hiện tường thành, trực tiếp đem thần bí nhân vây kín bên trong, kiên cố không phá vỡ nổi, làm cho người ta khó thể lay động!

- Kiệt kiệt, càng ngày càng tốt chơi!

Tuy rằng không thể tùy tiện cùng người giao chiến, nhưng giờ phút này thần bí nhân tràn đầy tin tưởng, trong tiếng cười quái dị, tà khí đột nhiên ngưng tụ, một thân ảnh hư ảo chậm rãi hiện ra.

Thân ảnh kia bắt đầu khởi lên tà khí cực hạn, còn có một cỗ quân lâm thiên hạ, ánh mắt hư ảo quét xuống bên dưới, tận sâu trong nội tâm mọi người như khởi lên nỗi sợ hãi không thể áp chế.

- Tà Thần Chi Nộ! Cho tới bây giờ chỉ mới nghe qua mà chưa tự mình cảm thụ qua, hôm nay nhất định thể hội một phen, Tà Thứu, ngươi đừng làm lão phu thất vọng!

Ngửa mặt lên trời, Tà Phong nhẹ giọng nỉ non.

Nghe vào trong tai, thần bí nhân bừa bãi cười to:

- Tà Phong, ngươi xem cho rõ!

Theo tiếng nói vang vọng, thân ảnh hư ảo chợt động, xuyên phá trường không, trực tiếp xuất hiện bên cạnh tường thành không gian, thân thể thoạt nhìn không quá hùng tráng bỗng nhiên bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ.

Bàn tay nắm chặt, lực lượng kinh người như ngọn núi cao thành hình, đột nhiên đánh ra.

- Oanh!

Một quyền oanh ra, không khí như có tiếng gió rít truyền đến, dao động kinh người, sau đó vang lên tiếng va chạm điên cuồng, chỉ chốc lát mọi người cảm giác không gian cô đọng lại giống như thủy tinh phá nát, nhất thời vỡ tan.

Thân ảnh ngồi trong liên hoa run rẩy kịch liệt, máu tươi phun trào, cấp tốc rơi xuống đất.

Cao thủ tôn huyền ngũ trọng cường hãn như thế, thủ đoạn không sao địch nổi!

- Phong cô nương, Tiểu Nha, đi bảo vệ Tử Huyên!

Trên trời cao, thân ảnh hư ảo vừa xuất hiện, thân ảnh Thần Dạ bắn vọt ra, hít sâu một hơi, ánh mắt biến thành vô cùng sắc bén, Thiên Đao hóa thành bạch sắc quang thúc giận dữ chém xuống!

- Ông!

Thiên Đao vừa bay ra, không gian lập tức vặn vẹo, hóa thành trăm trượng, đao mang bá đạo cực hạn dùng xu thế không gì không phá được hung hãn chém lấy thân ảnh hư ảo.

Toàn bộ mọi người kể cả thần bí nhân giờ này khắc này đều khiếp sợ không tưởng tượng nổi!

Lực phá diệt ở trong mắt thần bí nhân giống như lực lượng của ma thần, hai mắt vô thần của thân ảnh hư ảo giờ phút này lại như người còn sống, toát ra ánh mắt khác thường.

- Bồng!

Đao mang chém lên thân ảnh hư ảo, phát ra năng lượng ba động, làm cho cả không gian đều triệt để hỗn loạn.

Mọi người bên dưới lúc này chỉ có thể nhìn thấy trên thân ảnh màu xám kia lại bị nặng nề trấn áp xuống!

Vừa giao phong, chỉ trong nháy mắt thân hình Thần Dạ chớp lên giữa không trung, bạch quang biến mất trong vô hình, mà thân ảnh màu xám giống như không bị bao nhiêu ảnh hưởng tiếp tục xông đến như chẻ tre.

Thiên Đao quay về thân thể, Thần Dạ cũng không kịp quan sát người kia đã bị thương hay chưa, ánh mắt ngưng tụ, trong lòng bàn tay hiện ra một tháp sắt xa hoa.

- Kế tiếp giao cho lão phu đi!

Vừa định tế ra Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, thân ảnh Tà Phong đã xuất hiện trước mặt Thần Dạ, quay đầu nhìn hắn, trong mắt Tà Phong tràn ngập vẻ khiếp sợ không cách nào che giấu.

Thần Dạ than nhẹ một hơi, thân ảnh bay xuống đất, thần bí nhân công kích hai lần đều bị ngăn cản, dù có thủ đoạn cường đại nhưng hiện tại uy lực còn chưa đạt tới trạng thái đỉnh phong, với tu vi của Tà Phong hẳn là còn có thể ứng phó được.

Mặc dù là như vậy nhưng rung động trong lòng Thần Dạ thật không đơn giản như thế.

Đao Linh nói, Thiên Đao, Cổ Đế Điện, thậm chí Thiên Địa Hồng Hoang Tháp đều là Hỗn Độn chí bảo, vượt xa hồn nguyên chi bảo, uy lực tự nhiên càng cường đại.

Mà nay dù cho Thiên Đao còn chưa quay lại trạng thái đỉnh phong, nhưng theo Thần Dạ nghĩ đến một kích toàn lực dù sao cũng phải phá vỡ được Tà Thần Chi Nộ của thần bí nhân đi, nhưng lại không phá được?

Nghe được suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Đao Linh nói:

- Chủ nhân, uy lực Hỗn Độn chí bảo viễn siêu hồn nguyên chi bảo, nhưng tu vi hiện tại của chủ nhân còn không đủ cho ta thi triển ra uy lực cường thịnh nhất.

- Là nguyên nhân tu vi?

Thần Dạ nhíu mày, có chút không quá tin tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.