Nếu như chỉ một người trong
số đó, thậm chí là hơn phân nửa, chỉ cần Thần gia có điều che giấu, như
vậy thì thực lực chỉnh thể của Thần gia cũng đủ để cho rất nhiều người
phải hết hôn.
Mỗi một gia tộc giàu có đều có lực lượng không muốn người khác biết
được, mà khi so sánh lực lượng mà bọn họ có với Thần gia mới phát hiện
bọn họ yếu hơn rất nhiều.
Tỏng lúc nhất thời, mỗi người đều tự hỏi, tự hỏi khi đối mặt với lực
lượng cường địa như thế này, mình có nên thay đổi hay không? có lẽ hoàng thất vẫn chưa biểu hiện ra tất cả lực lượng của mình, nhưng khi đối mặt với việc Thần gia trắng trợn gây hỗn loạn, hoàng thất lại ngay cả một
câu cũng không nói.
Điều này đại biểu cho cái gì?
Ý nghĩa của việc này chính là, trong lòng mọi người, khi hoàng thất đối
đầu với Thần gia cũng đều có kiêng kị rất lớn, không dám lên nói, vậy có thể nói rõ lực lượng hiện giờ của hoàng thất vẫn còn chưa đủ nắm chắc
để thật sự khai chiến với Thần gia.
Như thế, khiến cho rất nhiều người điều hiểu rõ thế cục tiếp theo, nếu
như tình thế vẫn như vậy, thì kết quả cuối cùng sẽ giống y như Tiêu gia.
Dần dần có quá nhiều người chậm rãi thay đổi kiên trì trong lòng bọn
hắn, có lẽ sẽ không quay lại đi theo Thần gia, nhưng đối với Thần gia đã yên lặng kiên định, trước khi nhìn thấy hoàng thất có được lực lượng để áp đảo, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ cử động nào chống đối với Thần
gia.
Đến tối, ở bên ngoài gian phòng Thần gia, một thanh âm cung kinh, u linh vang vọng lên.
- Tiểu thiếu gia, đã điều tra được, ở bên trong Hình bộ đại án không hề
có tư liệu về Kiền Vô Tâm, mà sau khi bọ họ rời đi, thuộc hạ dùng mọi
cách vẫn không thể theo dõi được bọn họ.
Trong phòng, lông mày của Thần Dạ khẽ nhăn một cái, sau đó nói:
- Ngươi khổ cực rồi, mau đi lĩnh thưởng đi.
- Tạ ơn tiểu thiếu gia.
- Lại tra không được sao?
Thần Dạ nở nụ cười, tra không được tuy rằng có chút tiếc nuối, nhưng
cũng có được một ít thông tin, có thể biết rõ ở đế đô, thế lực sau lưng
hai người này có lực lượng rất cường đại, nếu không cũng không đủ để
khiến Hình bộ đại án không hề ghi chép về bọn họ.
Ở cả đế đô, ngươi có lực lượng như vậy rải rác không có mấy người, dùng một tay cũng có thể tính ra.
Mà không cách nào theo dõi được bọn họ, càng làm cho Thần Dạ có một loại cảm giác buông lỏng rất nhiều.
Bởi vì Thần Dạ cảm giác được, tu vi của Kiền Vô Tâm chỉ là cảnh giới Sơ
Huyền, mặc dù hắn là Sơ Huyền cửu đoạn đỉnh phong, như vậy cũng không
thể vô ảnh vô tung biến mất dưới sự theo dõi của thám tử Thần gia được.
Cái này nói rõ cho Thần Dạ biết, tu vi của Kiền Vô Tâm không chỉ là cảnh giới Sơ Huyền, Thường Vị Nhiên có lẽ còn có một chút thủ đoạn làm cho
không ai có thể tiêu tan.
Những thứ này đều là hôm nay đạt được, kế tiếp phải xem Thường Vị Nhiên sẽ có biểu hiện như thế nào!
- Vị đại ca kia, ta là tới tìm thiếu gia của các ngươi, làm phiên giúp ta đi thông báo một tiếng!
Trước cửa trấn quốc vương phủ, con mắt của vài tên hộ vệ lập tức trở nên trừng lớn, thật sự là một nữ tử quá đẹp.
Các vị tiểu thư Thần gia đều là các đại mỹ nhân khó gặp, nhưng nếu đứng
trước mặt nữ tử trẻ tuổi này, không thể nghi ngờ chính là hoa hồng cùng
là xanh.
Bất quá có thể được Thần gia chọn trúng, cho làm thủ vệ đứng trước của
đãi khách thì những hán tử này không sẽ không quá nông cạn, nữ tử cho dù có mỹ thì cũng không thể không đúng mực được.
Nhưng nguyên nhân làm bọn họ đều thu ánh mắt trở lại thật sự là, nàng
kia tuy hai chân đi bất tiện, ngồi ở trên xe lăng, nhìn qua có vẻ cực kỳ nhu nhược nhưng không biết tại sao, bọn họ lại cảm thấy được một cổ khí tức nguy hiểm từ trên người của nàng.
Hơn nữa hai tròng mắt của nàng lại sáng ngời như sao, rõ ràng khi bắt đầu lại mang theo một ít khiêu khích.
Người như thế họ đâu dám đi vào thông báo, chứ đừng nói chi là cho đì vào.
Mắt thấy mấy người này đều đề phòng, nữ tử nhẹ giọng cười, nói:
- Các vị đại ca, làm phiên xin các ngươi nói cho tiểu thiếu gia mọt tiếng, nói Thường Vị Nhiên tới đây bái phỏng hắn.
- Thường Vị Nhiên sao?
Đồng tử của bốn gã hộ vệ đều co lại, một người tỏng đó vội nói:
- Cô nương chờ chút, ta đây sẽ đi thông báo.
Nói xong người này nhanh chóng xoay người bước vào trấn quốc vương phủ!
Mà khi ánh mắt của bọn hộ vệ biến hóa, thần sắc của Thường Vị Nhiên cũng giãn ra, cười vô cùng ngọt ngào, lại không có người có thể nhìn thấy,
sau lưng tươi cười ngọt ngào chính là nhàn nhạt ngưng trọng.
Sau khi biết được tên nàng, bọn hộ vệ liền nguyện ý đi thống báo, vậy có nghĩa là Thường Vị Nhiên mình đã nổi danh ở trong Thần gia.
Thật không hiểu hành động này của Thần Dạ, sao lại đi nói cho người
trong Thần gia, Thường Vị Nhiên đâu phải là người hắn quen biết, cần gì
phải nói cho người khác chú ý tới nữ tử này chứ.
Với thông tuệ của Thường Vị Nhiên, không khó để phán đoán ra, đồng thời
cũng có vài phần kiêu ngạo, Thần Dạ cẩn thận như vậy cũng biểu hiện
chính mình trong lòng hắn đã có vị trí, mặc kệ vị trí này như thế nào
thì thủy chung vẫn là tồn tại.
Sau khi nghe được Thường Vị Nhiên tới chơi, Thần Dạ không khỏi ngẩn người.
Hắn biết rõ nữ tử này có lẽ sẽ tiếp tuc tới tìm mình, thật không nghĩ tới ngày hôm qua mới gặp, hôm nay đã tới rồi…
Mà thời điểm đi ra ngoài cửa lớn nghênh đón Thường Vị Nhiên, Thần Dạ
tiếp tục ngây thêm một lần nữa, hôm nay nàng không hề giống với hôm qua.
- Sao thế, không quen với bộ dáng bây giờ của ta sao?
Thường Vị Nhiên cười khẽ.
Hai người hôm nay mới là lần thứ hai gặp mặt, có gì mà quen với không quen cơ chứ?
Ngày hôm qua Thường Vị Nhiên đã quá trực tiếp rồi, không nghĩ tới hôm
nay nàng lại càng thêm trực tiếp như thế, thưc tế trong ánh mắt nàng có
một chút khiêu khích khiến người khác khó có thể suy đoán ra nàng cuối
cùng là muốn làm gì.
- Để ta tới đẩy người đi!
Thần Dạ cười cười, sau khi đi tới xe lăn, nữ tử thường hay đi sau Thường Vị Nhiên thức thời lui qua một bên, sau đó ở phía sau cùng bọn họ tiến
vào trấn quốc vương phủ.
Hôm nay Kiền Vô Tâm không tới, chắc là tiến vào trấn quốc vương phủ mang cho hắn áp lực rất lớn.
- Được ngươi tự mình tới phụ giúp thật sự là vinh hạnh cho ta.
Thường Vị Nhiên hé miệng cười khẽ.
- Với dung mạo của cô nương, năm tử khắp thiên hạ đều nguyện ý đến giúp cô nương…
- Thật sao? Nhưng cho dù là như vậy thì bọn họ cũng chỉ quan tâm tới dung mạo của ta mà thôi.
Ở bên trong khẩu khỉ của Thường Vị Nhiên nổi lên một vòng ảm đạm, nhưng chợt quay đầu lại, nhìn qua Thần Dạ nói:
- Không biết trong lòng tiểu thiếu gia là nhìn trúng dung mạo của ta hay là cái gì khác?
Thần Dạ cũng vội vàng không kịp chuẩn bị, căn bản không nghĩ tới Thường
Vị Nhiên sẽ có hành động như vậy, hai ánh mắt liền ở một khoảng cách gần như thế chăm chú nhìn vào nhau.