Đế Quân

Chương 451: Chương 451: Long tranh hổ đấu. (1)




Dù vậy hài cốt khổng lồ cũng khiến năng lượng trong cơ thể Thần Dạ khẽ khởi động, liền khí cho Thần Dạ giờ phút này giống như một Long tộc chân chính, tràn ngập lòng bất khuất!

Ở chỗ này Thần Dạ mới có thể nhìn thấy rõ ràng hài cốt khổng lồ ở phía đối diện.

Bộ hài cốt kia mặc dù mất đi thân thể nhưng cũng có thể làm cho Thần Dạ phân biệt được nó cuối cùng là loại yêu thú nào!

Có răng bén nhọn như đao phong, tứ chi cường tráng như trụ đồng, cái đuôi to và dài, bền bỉ có lực, ở chỗ con ngươi kia mặc dù không còn tròng mắt nhưng vẫn có thể làm cho người khác cảm ứng được có một mũi nhọn hung ác đang bắt đầu khởi động.

Đây là một Cự hổ có hung uy tuyệt thế!

Điều làm Thần Dạ bị giật mình chính là, ở trên người Cự Hổ có hai cánh chim dán chặt, làm cho người khác biết đây cũng không phải là tộc hổ bình thường, mà trên thực tế thì tộc hổ bình thường cũng không có tư cách khiến Hắc Long bị bỏ mạng ở nơi này.

Tộc hổ của một đôi cánh sao! Cho tới bây giờ Thần Dạ cũng chưa từng nghe nói qua đây là tộc đàn gì.

- Thì ra là Long Hổ tranh đấu mới khiến Hắc Long có chút tiếc nuối, chính là không biết đây rốt cục là chủng tộc gì mà lại có thực lực cường đại như vậy.

Nhìn hài cốt Cự Hổ kia, Thần Dạ chợt buông tiếng thở dài. Nhắm mắt lại hắn có thể tưởng tượng được trận đại chiến năm đó kịch liệt như thế nào.

Sau khi quan sát hài cốt của Cự Hổ một lát, trừ việc từ hài cốt này không ngừng có thể cảm nhận được một loại uy áp cường đại khác Long tộc, còn lại Thần Dạ cũng không phát hiện ra cái gì nữa.

Bởi vậy nên Thần Dạ cũng mất đi hứng thú đối với hài cốt này, ngược lại nhìn đến hài cốt Hắc Long dưới lòng bàn chân, trầm ngâm một lát, tinh thần khẽ động, điện Cổ Đế lướt đi quanh quẩn ở trước thân thể của hắn.

Hài cốt khổng lồ như thế, dài mấy trăm trượng, trừ điện Cổ Đế ra thì Thần Dạ không có biện pháp nào khác để mang nó đi.

- Điện Cổ Đế, mau đến giúp đỡ ta!

Thần Dạ cười nói, tinh thần lập tức thúc dục điện Cổ Đế, chỉ chốc lát sau trong điện Cổ Đế có một quang hoa tử sắc nhanh chóng phóng ra, chợt phô thiên cái địa bao vây lấy hài cốt của Hắc Long rồi tiến vào.

Đúng lúc này, khi điện Cổ Đế muốn thu lấy hài cốt của Hắc Long, đột nhiên một đạo hung uy ngập trở từ trong hài cốt của Cự Hổ điên cuồng cuốn qua.

Cùng lúc đó Long Uy thuần túy đã bắt đầu khỏi động ở trong hài cốt của Hắc Long… sau đó quanh quẩn ở bên ngoài thân thể của Thần Dạ!

Cảm ứng được một màn này, Thần Dạ không khỏi ngây ra một lúc, sau khi hắn hiểu được liền cười khổ liên tục, trừ việc muốn để mình mang hài cốt ra ngoài, dụng ý thật sự của Hắc Long thì ra là như vậy.

- Hống!

Hung uy ngập trời tàn sát bừa bãi khắp nơi, một tiếng hổ gầm cũng vang dội, khiến trong không gian yên lặng này nhất thời có sóng gợi kinh đào hãi lãng, đang điên cuồng lan tràn ra ngoài.

Mà sau khi cảm nhận được chiến ý mãnh liệt truyền tới từ trong hài cốt Hắc Long kia, Thần Dạ liền liên tục cười khổ…

Thì ra Hắc Long để cho hắn tới đây là muốn hắn hỗ trợ giải quyết chiến đấu mà nó chưa từng hoàn thành!

Đến lúc này thì Thần Dạ cũng đã đại khái biết được kết quả của trận đại chiến ngày đó!

Trận long hổ tranh đấu kia, tuy Hắc Long giành chiến thắng nhưng cũng cực kỳ thảm thiết, đến cuối cùng tuy thành công giết chết Cự Hổ nhưng cũng không thể hoàn toàn tiêu tán Cự Hổ này ở trong thế gian.

Hoặc là nên nói như thế này, Cự Hổ, vô luận là thân thể hay yêu linh đều đã không còn, nhưng vẫn còn lưu lại một chút chiến ý cường đại bẩm sinh.

Hài cốt Hắc Long tồn tại ở nơi này chính là để trấn áp chiến ý của Cự Hổ!

Nếu như hài cốt của nó bị mang đi, như vậy chiến ý của Cự Hổ sẽ lại lần nữa trọng sinh ở giữa thiên địa.

Cái này vốn cũng không phải là đại sự gì cả, chẳng qua là đối với Hắc Long mà nói, nó vẫn chưa thật sự đánh chết Cự Hổ, trước khi hài cốt của nó về đến Long tộc muốn xóa bỏ chiến ý của Cự Hổ, nếu không Hắc Long sẽ cho là mình không hề thắng lợi.

Mà kết quả của trận đại chiến, nếu Hắc Long muốn đưa hài cốt trở lại Long tộc, vậy nó sẽ không có cách nào hoàn thành được tâm nguyện, vậy nên nhất định phải mượn tay Thần Dạ!

Nghĩ thông suốt cái này, Thần Dạ không ngừng cười khổ, lại càng cảm thấy bất dắc dĩ, mình vậy mà lại bị Hắc Long lừa như thế.

Cự Hổ kia mặc dù chỉ còn lại có một đạo chiến ý nhưng chiến ý này rất cường đại, chỉ dựa vào hắn làm sao có thể chiến thắng được chứ? Thần Dạ cũng không phải tự coi nhẹ mình, nhưng cũng chưa bao giờ tự tin mù quáng.

Tựa như cảm nhận được tâm tình của Thần Dạ, ở bên trong hài cốt của Hắc Long tuôn ra một cỗ Long Uy thuần khiết, giờ phút này đột nhiên khẽ chuyển ở trong không trung, ngắn ngủn chỉ trong chốc lát liền tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.

Vòng xoáy xoay tròn, một chút hắc mang lóe sáng ra, chợt hóa thành quang hoa đầy trời, bao phủ cả một vùng đất này.

Quang hoa đen nhánh như nắng gắt rơi vãi khắp cả vùng đất, không chỉ bao phủ hài cốt của Hắc Long và hài cốt của Cự Hổ, đồng thời thân thể của Thần Dạ cùng với chiến ý của Cự Hổ đều bị quang hoa này bao lại.

Thần Dạ có chút không thể hiểu nội, hành động như vậy rốt cục là có ý gì, lại đột nhiên cảm ứng được dưới sự bao vây của quang hoa đen nhanh, chiến ý của Cự Hổ lập tức xông ào vào trong vòng xoáy khổng lồ kia.

Thần Dạ khẽ ngẩn người, đột nhiên hắn lại cảm ứng được có một sức lực dẫn dắt hắn…

- Cái này?

Tới giờ khắc này, đều là hắn có thể làm tựa hồ là chỉ có thể làm theo một phương thức nào đó mà hắn không thể hiểu được.

Thần Dạ lập tức ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, trong nháy mắt hắn liền cảm thấy bình tĩnh, sức lực linh hồn bàng bạc ở trong mi tâm dữ dội lướt ra ngoài, sau đó cũng chiếu vào trong vòng xoáy khổng lồ này.

Ngay vào lúc này, mọi âm thanh bên ngoài cũng đã hoàn toàn biến mất.

Cũng không lâu sau hắc ám nhanh chóng biến mất, dương quang chói mắt lại lần nữa xuất hiện trong thiên địa, Thần Dạ mở mắt nhìn, cảm thấy mình hình như đã tiến vào trong một thế giới lạ lẫm.

Nơi này là một thế giới hư ảo, mà những hình ảnh hiện ra trong thế giới này cũng là hư ảo, chẳng qua là những gì hiện ra trong thế giới này đều là chân thật, bởi vì nếu như Thần Dạ suy nghĩ không lầm thì hình ảnh lúc này chính là cảnh tượng lúc Hắc Long đại chiến với Cự Hổ.

Đây là ý chí mà Hắc Long lưu lại, cứng rắng huyễn hóa ra một màn như thế này.

Nhưng có chút bất đồng chính là, ở bên trong một màn này lại xuất hiện một người.

Nhưng nhân loại này cũng không phải là bản thể của Thần Dạ mà chỉ là một luồng linh hồn của hắn tiến vào mà thôi, hôm nay Hắc Long chính là muốn mượn sức lực linh hồn của Thần Dạ để đánh một cuộc chiến với chiến ý của Cự Hổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.