Đế Quân

Chương 967: Chương 967: Sụp đổ.




Thần Dạ gật đầu:

- Đúng là đáng giá vui sướng, chẳng những đạt được bổn nguyên đại địa, còn làm cho Hỗn Nguyên Châu hoàn toàn hòa tan, uy hiếp của Chúng Thần Chi Thần lưu lại cho ta cuối cùng không còn nữa, chỉ đáng tiếc mất đi Quỷ Thi.

Một khôi lỗi cấp bậc hoàng huyền đối với hắn hiện tại mà nói có chỗ tốt rất lớn, hơn nữa chỉ cần gặp thêm kỳ ngộ, tìm được năng lượng thích hợp cho nó hấp thu, tỷ như lôi đình lực, Quỷ Thi có thể tiến hóa, như vậy có thể trở thành trợ lực cường đại cho hắn.

Đao Linh cười nói:

- Chủ nhân ngươi đừng nói như vậy, bị người khác nghe được phải hâm mộ ngươi vô cùng, bổn nguyên đại địa…Đồ vật kia sau này ngươi sẽ biết ưu đãi nó mang tới cũng không chỉ đơn giản như vậy. Huống chi tuy rằng Quỷ Thi đã mất, nhưng quỷ đạo lực luân hồi ba động đã bị bổn mệnh hồn phách hấp thu, ngày sau nếu gặp được Phong Tam Nương, ngươi có thể đem toàn bộ quỷ đạo lực trong Quỷ Thi của nàng hấp thu tới.

- Ai, trong bổn mệnh hồn phách của ngươi dung hợp những năng lượng mà người khác cũng không cầu được, thật sự khó thể tưởng tượng ngày sau sẽ có biến hóa như thế nào?

Nghe lời nói ra vẻ ghen tỵ của Đao Linh, Thần Dạ nở nụ cười, nói:

- Với phẩm cấp Hỗn Độn chí bảo như ngươi, còn đi hâm mộ những thứ này?

Đao Linh nói thầm:

- Nếu kiếp này chủ nhân có thể đạt tới trình độ kia, ngươi sẽ hiểu được Hỗn Độn chí bảo chỉ là đồ chơi trong tay tiểu hài tử mà thôi!

- Đúng rồi, Đao Linh, có một chuyện hiện tại ngươi có biết rõ ràng hay không.

Thần Dạ lại nói:

- Ngươi đã khôi phục đỉnh phong, bản tôn của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp hạ lạc ngươi có cảm ứng được nó đang ở địa phương nào hay không?

Đao Linh lắc đầu nói:

- Việc này không biện pháp, chỉ có Thiên Đại Hồng Hoang Tháp trong tay chủ nhân mới làm được, việc này không thể gấp, tùy duyên đi, có lẽ cả đời này ngươi cũng không thể tìm thấy!

- Chỉ đành như thế!

Thần Dạ cũng không quá chờ mong, dù sao có nhiều thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu, nhưng có một việc đợi sau khi giải quyết chuyện nơi đây là có thể bắt đầu.

- Công tử!

Không bao lâu sau, Trạc Ly cũng tỉnh táo lại, tinh thần phấn chấn, dù không thể so sánh với việc luyện hóa Địa Tinh Chi Tâm, nhưng ưu đãi như vậy vẫn làm thật nhiều người hâm mộ.

Thần Dạ cười nói:

- Phải chúc mừng tu vi của tiền bối tiến nhanh rồi.

Trạc Ly khoát tay nói:

- Làm gì tiến nhanh, chỉ khôi phục đỉnh phong ngày xưa mà thôi, ha ha, hiện tại công tử không cần lo lắng cao thủ Tà Đế Điện tại Bắc Vực, chỉ cần không xuất hiện cao thủ thánh huyền, những kẻ còn lại ta có đầy đủ tin tưởng ngăn cản được.

- Tốt!

Thần Dạ cười to:

- Lần này nếu tất cả cao thủ Tà Đế Điện đều đến đây, như vậy một lưới bắt hết, bằng không trực đảo hoàng long, đem phân điện nhổ tận gốc!

- Chúng ta đi ra ngoài!

Hai thân ảnh vừa động, như quỷ mị biến mất, có Địa Tinh Chi Tâm trong tay, hai người rời khỏi đương nhiên dễ dàng.

Trên thung lũng, khí thế sắc bén bá đạo vẫn còn, mà sắc mặt Thanh Mộc càng thêm âm trầm, không phải vì ý tứ của Kiếm Tông, mà là nghe Liễu Phong báo cáo tin tức mà sản sinh tức giận.

Thật nhiều cao thủ bị giết, mà suýt nữa căn cơ tông môn bị hủy, chẳng lẽ thương thiên không muốn chiếu cố Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu nữa sao?

Một cỗ lệ khí nảy lên trong lòng, Thanh Mộc lớn tiếng hét lớn:

- Phi Vân, ngươi muốn chiến, bổn tông phụng bồi!

- Phụng bồi? Dũng khí lão gia hỏa này thật không nhỏ, đáng tiếc hôm nay cho hắn biết có những chuyện chỉ có dũng khí cũng không đủ, còn phải có thêm vận khí. Trạc Ly tiền bối, cao thủ Tà Đế Điện giao cho ngươi.

Từ trên bầu trời, Thần Dạ cười lạnh, nhìn thấy Thanh Mộc bay về hướng Phi Vân, thân ảnh vừa động đã như quỷ mị xuất hiện trên đài cao kia.

- Người nào? Bắt cho ta!

Những cao thủ hoàng huyền của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu chỉ còn lại Thanh Mộc, mấy người thi triển Huyền trận hiển nhiên không phải người của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu, bởi vì mục tiêu còn chưa xuất hiện nên bọn hắn vẫn chưa hiện thân.

Có Phi Vân kiềm chế Thanh Mộc, trong thế lực này thật sự không còn ai ngăn cản được Thần Dạ!

Cao thủ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu vội vàng phóng tới, ngay trong khoảnh khắc mọi người lại kinh hãi chứng kiến bọn hắn bị bắn ngược trở về, nặng nề rơi xuống đất.

- Bá mẫu, làm cho ngài chịu khổ, thật xin lỗi!

Nhẹ nhàng dìu dắt Tần Tân Nguyệt, cảm thụ được nàng từng chịu tra tấn, sát ý thao thiên bắn thẳng tận trời.

- Ngươi mau rời đi nơi này, đây vốn là cạm bẫy bố trí bắt ngươi cùng Niệm Thần cô nương, đi nhanh lên!

Toàn thân Tần Tân Nguyệt vô lực, nhưng không biết từ đâu phát ra cỗ lực lượng dùng sức đẩy ra Thần Dạ.

- Bá mẫu, yên tâm đi, bắt đầu từ hôm nay Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu sẽ không còn tồn tại nơi này!

Thần Dạ nanh cười, tâm thần chợt động, cũng không thấy khí tức năng lượng phát ra lại làm mọi người cảm ứng được một trận gầm rú đột nhiên vang vọng.

Đột nhiên mặt đất bắt đầu sụp xuống, chỉ tích tắc quảng trường, đài cao, cung điện đều giống như bị mạnh mẽ phá hủy, trong khoảnh khắc biến thành một đống hoang tàn…

- Oanh long…

Mặt đất như biến thành giấy mỏng, không chịu nổi áp lực thật dễ dàng oanh sụp xuống, trong nháy mắt toàn bộ vật kiến trúc nơi này đều hóa thành đống hoang tàn.

Bụi mù tràn ngập đầy trời, dù bao phủ tầm mắt mọi người nhưng cũng không ảnh hưởng bọn hắn nhìn thấy thân ảnh người trẻ tuổi kia.

Tuy rằng không ai biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng biến cố nơi này lại phát sinh sau khi hắn xuất hiện.

- Tiểu tử, ngươi rốt cục là ai!

Trên bầu trời, Thanh Mộc thoát khỏi Phi Vân nhảy xuống, đứng trên đống hoang tàn, sau một lát nhìn đài cao tức giận quát.

Vô số người nhìn lên thanh y thanh niên kia, trong ánh mắt lộ vẻ kinh sợ, người trẻ tuổi nọ thật sự quá độc ác, vừa đi tới đã trực tiếp phá hủy căn cơ của Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.

- Tôn huynh, Hoàng cô nương, chiếu cố tốt bá mẫu.

- Thần Dạ, đây không phải địa phương ngươi nên đến, mang theo mẹ của ta mau rời đi đi, chúng ta yểm hộ cho ngươi.

Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ cùng nhau chạy tới, không tiếp nhận Tần Tân Nguyệt mà đứng chắn ngang trước mặt Thần Dạ.

Thần Dạ cảm kích cười cười, chợt nói:

- Tôn huynh, cao thủ Kiếm Tông các ngươi đều có mặt tại đây, sợ cái gì!

Những người khác không biết rõ ràng, đều nghĩ có Phi Vân suất lĩnh cao thủ Kiếm Tông, mặc dù không thể tạo thành nguy hiểm trí mạng cho Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu nhưng muốn rời khỏi cũng không phải là chuyện khó khăn.

Nhưng Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ đều hiểu rất rõ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu bày cạm bẫy bố trí cả Huyền Lăng, biết rõ Kiếm Tông cường đại, vô thượng kiếm thể đáng sợ, nhưng bọn hắn vẫn đánh chủ ý, bên trong nếu nói không có cổ quái sẽ không người nào tin tưởng.

- Yên tâm đi.

Thần Dạ vỗ vỗ vai Tôn Vĩ, nói:

- Cho dù lão gia hỏa kia tự mình ra tay, cũng đừng mơ tưởng lưu lại ta.

Vừa dứt lời, ánh mắt Tôn Vĩ cùng Hoàng Vũ đều co rụt lại, phu thê hai người dù chưa đạt tới cảnh giới địa huyền, nhưng đã vào hàng ngũ lực huyền đỉnh phong, nhưng Thần Dạ vô thanh vô tức xuất hiện trước người bọn họ, lại có thể đem Tần Tân Nguyệt giao vào trong tay họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.