Đế Quân

Chương 128: Chương 128: Thế cục đế đô.




Mặc dù cảnh giới huyền khí của bản thân không có đề thăng, nhưng tầng thứ của Giao Long thể đã đạt tới một trình độ khác, cộng thêm thúc đẩy đao linh giác tỉnh, cái gọi là đại nạn không chết tất có hậu phúc chính là đạo lý này đi?

Chính mình thật có phúc, như vậy những người khác cosphair hẳn là xui xẻo hay không?

- Dát chi!

Cửa phòng nhẹ nhàng bị mở ra, khi nhìn thấy người ở trong phòng tinh thần sáng láng đi ra, hơn nữa cả người đều mang theo loại trạng thái dạt dào, mọi người chờ đợi đã lâu nhất thời mừng rỡ!

- Tiểu thiếu gia, ngươi rốt cuộc là không có chuyện gì rồi.

Ngoài cửa phòng, Tiểu Nha khóc không thành tiếng.

Thần Dạ cười cười, véo nhẹ cái mũi của Tiểu Nha, trong khoảng thời gian này các huynh đệ trong nhà đều không sống khá giả hơn so với mình.

- Thần Dạ, ngươi quả nhiên không để cho chúng ta thất vọng!

Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên cười lớn, song song bước lên trước nghênh đón, đem Thần Dạ ôm chặt lấy, mà hắn đều có thể cảm nhận được loại kích động kia của bọn họ.

- Huynh đệ, để các ngươi lo lắng rồi!

Thần Dạ cũng là nặng nề mà vỗ vào sau lưng của bọn hắn, sau khi buông ra, lập tức đi tới trước mặt đám người lão gia tử, sau khi chỉ gọi mấy người một tiếng, hắn liền nói không quá nhiều nữa.

Giữa thân nhân với nhau không cần nói quá nhiều, ý tứ trong đó những người khác đều minh bạch, đối với những việc mà thân nhân đã làm có lẽ rất nhiều người cho là cái này nên như vậy, nhưng trong lòng Thần Dạ hiểu được ở trong đoạn thời gian này áp lực mà những người bọn họ phải thừa nhận đúng là khó nói nên lời!

Hoàng Đế dám công khai phái người đến kích sát chính mình, như vậy chèn ép đối với Thần gia chắc chắc càng thêm mãnh liệt!

Trong khoảng thời gian này chính mình mặc dù ở trong thời khắc sinh tử bồi hồi, nhưng những người trong nhà một chút cũng không thoải mái hơn so với chính mình.

- Chỉ cần ngươi không có chuyện gì, những cái khác đều không phải là vấn đề.

Sau một hồi, Thần lão gia tử đè lấy bả vai của Thần Dạ, cỗ lực đạo kia để cho trong lòng Thần Dạ hơi bị nghiêm nghị.

- Gia gia...

Thần lão gia tử phất tay một cái, chặn lại lời nói của Thần Dạ:

- Không chỉ có chúng ta đang chờ ngươi, vị kia ở hoàng cung cũng đang chờ ngươi...

- Gia gia, ngài trước tiên chờ một chút!

Thần Dạ chậm rãi nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng lại ký ức đã từng trải qua!

Đều nói thay đổi vận mệnh, kỳ thật trọng tân mà tới, vận mệnh đã thay đổi rồi, bởi vì chuyện đã làm, lời đã nói ra khác với trước kia, quỹ tích của vận mệnh dĩ nhiên là sẽ phát sinh quá nhiều thay đổi.

Đã qua một năm, thế cục trong đế đô không bao giờ lại giống như trong ký ức trước kia được.

Thái độ có thể đánh một trận của lão gia tử, trong lòng Thần Dạ tự nhiên thật cao hứng, chỉ cần lão gia tử vừa động, như vậy tin tưởng hoàng thất còn không nắm giữ được Thần gia, song đây chỉ là ý nghĩ trước kia, Vân Thái Hư...

Tựa hồ nhìn thấu lo lắng của Thần Dạ, Thần lão gia tử nhẹ nhàng cười nói:

- Chỉ dựa vào một mình Vân Thái Hư thật sự không đáng để lo!

Nghe nói như thế, trong lòng Thần Dạ càng thêm khiếp sợ, lấy tu vi của Vân Thái Hư, dõi mắt cả đế đô hoàng thành liền là tồn tại có thể đếm được ở trên đầu ngón tay, cao thủ bậc này chính là lấy nội tình cường đại của hoàng thất cũng phải tôn sùng là thượng khách, cư nhiên không được lão gia tử để ở trong mắt.

Nói cách khác, lão gia tử có được nắm chắc nhất định đi đối phó Vân Thái Hư!

Đã như vậy, lo lắng ở trong lòng lão gia tử đến tột cùng là cái gì?

Một ý niệm đến đây, Thần Dạ lập tức hỏi:

- Gia gia, hiện tại thế cục đế đô như thế nào, mà ta càng muốn biết bước kế tiếp gia gia ngài sẽ làm như thế nào?

Lần này chính mình thiếu chút nữa bỏ mình, không thể nghi ngờ mỗi người trong nhà đều nghẹn một hơi, ngay cả lão gia tử cũng là sát cơ nghiêm nghị, liền có thể phỏng đoán được sẽ nghênh đón một cuộc phong bạo, cũng không thể phủ nhận chính là chỉ bằng vào cái này liền cùng hoàng thất khai chiến, trước không nói có thể hay không nhận được ủng hộ đủ nhiều, có thể chiến thắng hay không, mà sau một tràng chiến thắng này cả Thần gia có thể có được bình an hay không, cũng là một chuyện không biết trước được!

Thần Dạ ngay cả tự tin nhưng cũng không có tự đại đến thế, cho là Thần gia hiện tại liền có thể lấy thực lực của mình mà thay thể được hoàng thất!

Một bước sai liền sẽ khiến cho cả Thần gia lâm vào trình độ vạn kiếp bất phục, mà Thần gia biết đến Thần gia cũng chỉ là có thực lực đối kháng, kinh sợ hoàng thất chứ không hơn!

Lấy uy vọng của lão gia tử có lẽ có thể điều động một nửa quân lực của hoàng triều, nhưng Hoàng Đế là quân, tạo phản mà nói, cần phải có đầy đủ lý do cường ngạnh, nếu không trong lòng những quân sĩ này sẽ không có nắm chắc.

Lòng quân không yên, bất kể thống soái có cao minh bao nhiêu cũng khó khăn suất lĩnh được một chi quân đội đạt đến trình độ thắng lợi không ngừng!

Tuy nói đây là một thế giới lấy thực lực làm đầu, nhưng quan niệm của người ở bên trong thế tục, nhất là trong một quốc gia có hoàng quyền thống trị, quân là tư tưởng của trời, mà nói trắng ra là, tu vi của những cao thủ Thần gia cũng xa xa không làm được để cho người ta có cảm giác đối kháng.

Hiểu được ý tứ của Thần Dạ, Thần lão gia tử trầm giọng nói:

- Cái đại hào môn, chúng ta tạm thời không để ý tới, những người đó cũng không có tư cách đi tham dự vào. Trong nửa tháng này hoàng cung tương đối an tĩnh, đối mặt với hung hổ dọa người mà Thần gia ta làm ra, bọn họ cũng không có bất kỳ cử động nào.

- Dĩ nhiên, không phải là nói bọn họ sợ, có thể tự biết là đuối lý đi!

Thần lão gia tử châm biếm nói một tiếng, tiếp tục nói:

- Bởi vì có sự xuất hiện của Vân Thái Hư, lão phu mới chân chính hiểu rõ sự chuẩn bị của hoàng thất ở lúc sớm như vậy liền đầy đủ rồi, Hoàng Đế thiếu hụt chỉ là một cái cơ hội thích hợp nhất.

Vừa nghe lời này, thần sắc của Thần Dạ rất là khiếp sợ, năm đó Thần gia bị diệt, cái lý do kia nhưng là để cho toàn bộ người trong thiên hạ đều là không có cách nào cự tuyệt a!

Thần Dạ hiện tại cũng không biết, Hoàng Đế có hay không lại dâng lên một cái lý do giống như trước kia, thế cục trước mắt cũng là không thể bỏ qua, tạo phản, mặc dù cái lý do không cách nào làm cho người ta cự tuyệt, nhưng là đồng dạng có thể làm cho một nhóm người rất lớn lùi bước!

- Cho nên!

Thần lão gia tử nhìn Thần Dạ, trong thần sắc có đau lòng thần sâu:

- Ở hiện tại gia gia có thể làm chính là bức bách Hoàng Đế cho Thần gia ta một cái công đạo, còn nhiều hơn nhưng là không thể làm gì được. Bất quá Dạ nhi ngươi yên tâm, chỉ cần Vân Thái Hư kia rời đi đế đô, gia gia có thể ngay lập tức đem hắn đánh chết!

- Gia gia, không cần!

Thần Dạ sao không biết, hiện tại quả thật còn không phải là cơ hội trở mặt chân chính với hoàng thất, ẩn nhẫn của gia gia hắn hoàn toàn đồng ý, Hoàng Đế đang đợi thời cơ thích hợp, Thần Dạ hắn không phải là không đang cho mình có đầy đủ thời giờ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.