Đế Quân

Chương 172: Chương 172: Truyền thừa.




Đao Linh nói:

- Bất kể là Tam Túc Hỏa Long, hay ta và Cổ Đế Điện, nếu mà đã ngã xuống thì tựa như lão chủ nhân kia sẽ vĩnh viễn biến mất ở trong thiên địa, không còn có cơ hội lại có thể xuất hiện. Tam Túc Hỏa Long vốn tưởng rằng, kiếp nầy của nó không còn có cơ hội lại đi nhìn thấy chốn thiên địa này. Nó không nghĩ tới, chúng ta lại đến đây.

- Hiện tại việc nó đang làm, nếu như chủ nhân ngươi có thể đón nhận được công kích căn bản nhất của nó. Như vậy truyền thừa của nó thì chủ nhân liền có khả năng thay nó tiếp tục truyền thừa. Nếu không phải như thế, chủ nhân ngươi tất nhiên không có việc gì, nhưng nó lại đích thực phải tiêu vong.

Nghe vậy, Thần Dạ thất kinh mà hỏi:

- Các ngươi cũng có thể trải qua vô số năm tháng mà vẫn bảo tồn được, cùng đợi đến một ngày nào đó để được khôi phục. Nếu Tam Túc Hỏa Long không kém gì các ngươi, tại sao nó không thể chờ?

Đao Linh cay đắng đáp:

- Ta và Cổ Đế Điện sở dĩ có thể chờ, đó là nguyên do bởi vì lão chủ nhân. Còn chủ nhân của Tam Túc Hỏa Long, lúc ấy lại không thể kịp thời lưu lại đường lui cho nó. Hơn nữa chúng ta vận khí tốt, gặp được chủ nhân ngươi.

- Như vậy, nếu mà Tam Túc Hỏa Long kia chấp nhận ta làm chủ, vậy nó có đúng là sẽ vô sự chăng?

Trong lòng Thần Dạ chấn động, nên liền vội hỏi.

- Vô dụng.

Đao Linh lắc đầu nói tiếp:

- Chúng ta có ấn ký bảo vệ của lão chủ nhân lưu lại cho đến khi gặp được chủ nhân ngươi. Còn Tam Túc Hỏa Long cũng là bằng vào thực lực của bản thân mà một mực còn sống đến hôm nay. Nó đã không kiên trì nổi nữa..... Nói thật, lúc mới bắt đầu, chúng ta đều không hề nghĩ tới là nó còn sống.

- Chủ nhân, không có biện pháp khác, ngươi là cơ hội cuối cùng của Tam Túc Hỏa Long. Xin ngươi, nhất định phải tiếp tục kiên trì.

Thần Dạ im lặng, hắn tịnh không rõ ràng lắm, tại sao chính mình nhất định phải trải qua một đạo công kích cuối cùng này thì mới có thể là truyền thừa tiếp tục kéo dài của Tam Túc Hỏa Long. Chẳng lẽ không chịu đựng nổi thì không thể sao?

Hoặc là, tại sao Tam Túc Hỏa Long nhất định phải làm như vậy thì mới xác định chính mình có thể giúp nó truyền thừa tiếp tục ?

Những nghi vấn này, tin tưởng vào lúc này, ba gia hỏa này cũng sẽ không chịu giải đáp cho mình....

Thu lại tâm thần, tâm niệm vừa động, linh hồn chợt ngồi vững. Toàn bộ thể xác và tinh thần đi đón nhận nhiệt độ cao từ chung quanh đang không ngừng ập đến !

Nhiệt độ cao không gì sánh kịp kia, mặc dù là nhằm vào linh hồn mà đến. Nhưng tựa hồ như là trực tiếp xuất hiện ở trong thân thể Thần Dạ. Những cơn sóng nhiệt liền hình như là có được cơ hội làm lực phá hoại cường đại, vào thời khắc này đang tận tình công phá.

Vẻn vẹn là sau một lúc, linh hồn mơ hồ kia không ngờ đang bắt đầu dần dần trở nên rõ ràng. Cuối cùng, nó đã hoàn toàn trong suốt, đưa mắt nhìn khắp từ đầu đến chân thì phảng phất như trạng thái hư ảo.

Vào những lúc như thế này, màn hào quang đỏ như lửa đã không chỉ có bao trùm linh hồn Thần Dạ. Mà là vào lúc linh hồn trở nên trong suốt, màn hào quang lan tràn ra làm cho hiện tại xem ra, thật giống như màn hào quang này là do chính linh hồn Thần Dạ phát tán ra ngoài.

Thần Dạ biết, nếu như cứ kéo dài tiếp tục như vậy, thế thì lần đón nhận truyền thừa này đây đã thất bại.

Tất nhiên thất bại, đối với chính mình mà nói thì không có chút xíu thương tổn và tổn thất. Nhưng lại có ý nghĩa Tam Túc Hỏa Long phải mang theo nỗi tiếc nuối vĩnh viễn mà biến mất khỏi chốn thiên địa này.

Đối với Tam Túc Hỏa Long, Thần Dạ vốn không có chút xíu tình cảm. Nhưng đồng dạng, hắn không muốn Tam Túc Hỏa Long mang theo tiếc nuối rời khỏi đây. Không vì cái gì khác, mà chỉ vì sự kiên trì của Tam Túc Hỏa Long!

Thần Dạ có thể hiểu rõ ràng sự cố chấp kia trong lòng Tam Túc Hỏa Long. Bởi vì quá khứ, hiện tại, có lẽ tương lai của hắn đều cũng có được sự cố chấp như thế !

Có được sự cố chấp như vậy, làm cho người bội phục!

- Đến đây đi!

Thần Dạ khẽ quát một tiếng, hai tay nhanh chóng kết thành ấn quyết. Trong lòng hắn rất rõ ràng, một khi thân thể của mình bỏ qua, như vậy, liền xem như thất bại.

Cả một vùng đất, cùng với lúc Thần Dạ vận hành Đại Tịch Diệt Tâm Thuật đến mức tận cùng, một lượng linh khí thiên địa hào hùng không ngừng cuồn cuộn cuốn tới đây. Vẻn vẹn chỉ chốc lát, vùng đất xung quanh hắn hình như đã hội tụ thành một mảnh đại dương linh khí !

- Đao Linh, trợ giúp ta một tay!

Hiện nay Tam Túc Hỏa Long, đã không cần Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện đến áp chế nó nữa, bọn chúng có khả năng tự động hành động.

- Biết rồi!

Đao Linh trầm giọng đáp rồi chợt bắn lên. Đao mang phá không xuất ra, trong nháy mắt tại vùng đất quanh thân Thần Dạ đã kiến tạo ra một chốn đao thế giới. Cứ như thế, thân thể Thần Dạ bỗng nhiên hình như hóa thành một cái hắc động ( hố đen )vũ trụ không đáy. Tất cả linh khí lập tức tuân theo phương thức điền đầy chỗ trũng đang nhanh chóng rót vào trong cơ thể Thần Dạ.

Trong ngày mượn lực để đánh một trận cùng Tiêu Một, Thần Dạ đã làm cho chính mình tấn chức vào cảnh giới Sơ Huyền. Nhờ có Đao Linh hỗ trợ mới có thể như con cá voi hút nước mà hấp thu linh khí, như thế một lượt liền thành công.

Mà lúc này, bất kể là tu vi, hay là mặt khác thì Thần Dạ đều hơn rất xa ngày đó. Tốc độ hấp thu linh khí tự nhiên càng thêm mau lẹ!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Linh khí tiến vào thân thể, liền có Thần Dạ dẫn dắt nên không phải nhanh chóng chuyển hóa thành Huyền Khí của bản thân, mà là trực tiếp hóa thành một mảnh đại dương linh khí, rồi phô thiên cái địa cuốn trôi về hướng khu vực nhiệt độ cao nóng rực này.

Nếu như luyện hóa thành Huyền Khí, hiệu quả tự nhiên tốt. Không phải Huyền Khí tinh khiết, căn bản không ngăn cản được nhiệt độ cao thiêu cháy. Nhưng thời gian không cho phép Thần Dạ làm như vậy, nhưng mà cũng không sao, có lượng linh khí thiên địa nhiều hơn thì sau đó có lực mạnh hơn.

Điều cần phải làm hiện nay, không phải là đi hóa giải những nhiệt độ cao này. Mà là không ngăn cản, để cho thân thể tự động bỏ qua. Về điểm này, mượn được linh khí thiên địa vô cùng vô tận thì Thần Dạ tin tưởng, chính mình có khả năng làm được !

Đại dương linh khí dồi dào nổi sóng cuồn cuộn, đợt sau cao hơn đợt trước. Chúng cuồn cuộn không ngừng đổ về phía những nơi có nhiệt độ cao vô hình này. Những cơn đau đớn kịch liệt khó có thể chịu được cũng từ trong linh hồn không ngừng truyền tới!

Đao Linh tất nhiên đã nói qua, Thần Dạ cũng tin tưởng, đón nhận như thế sẽ không tạo thành chút xíu thương tổn đối với thân thể của mình. Thế nhưng công kích đang đánh sâu vào kia mang đến những đau đớn, cũng là vô phương phai mờ.

Hiện nay linh hồn, toàn thân đã vô cùng trong suốt. Nhìn qua, chùm tia sáng đỏ như lửa đang không ngừng toát ra từ trong linh hồn, trực tiếp nhằm vào thiêu cháy đối với linh hồn. Cái này đâu phải là nói giỡn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.