Đế Quân

Chương 1107: Chương 1107: Yến Sơn lão nhân. (2)




Bay qua vách tưởng, phía sau là một phòng khách rộng rãi, trong phòng khách có một vị lão nhân khí tức rất hỗn loạn ngồi chờ, nhìn dáng dấp hẳn là chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên.

Bởi vì sinh cơ bị ngăn cản, lão nhân này ngay cả hô hấp đều lộ ra vẻ cực kỳ khó khăn, ngồi ở chỗ đó cũng phảng phất tùy thời như muốn đi gặp diêm vương.

- Công tử, đây là Yến Sơn lão nhân...

- Ra mắt tiền bối!

Thần Dạ ôm quyền nói.

- Tiểu huynh đệ liền đừng khách khí rồi!

Yến Sơn lão nhân kia khoát tay áo, tựa như rất miễn cưỡng mới đem ánh mắt mở ra, song, một lão nhân sắp chết đi như thế, trong ánh mắt ngược lại là bộc phát ra tinh quang ngay cả Thiên Mạc Hành đều không cách nào so sánh, sau khi nhìn chăm chú một lát, nói:

- Lão phu còn có thể sống sót hay không liền nhìn ở ngươi rồi.

- Vì nhận được Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, ta nhất định sẽ toàn lực mà làm.

Thần Dạ cười một tiếng, cũng không nói nhiều, đi tới bên cạnh Yến Sơn lão nhân, song chưởng đặt ở trên lưng của lão, nói:

- Tiền bối, bất kể xảy ra chuyện gì, ngươi cũng không cần cảm thấy kinh ngạc.

- Tiểu huynh đệ yên tâm!

Thần Dạ gật đầu, chợt tâm thần vừa động, trong không gian ý thức, bản mệnh hồn phách thao túng Địa Tinh chi tâm, theo thủ chưởng của Thần Dạ nhanh như tia chớp tiến vào trong cơ thể của Yến Sơn lão nhân.

Một sát na này, Thiên Mạc Hành ở cách đó không xa nhìn chăm chú, tuy không biết Thần Dạ rốt cuộc là đang làm cái gì, nhưng là cảm ứng được một cỗ khí tức sinh cơ bàng bạc, hơn nữa vô cùng thuần khiết vào lúc này bạo dũng giống như cuồng phong lao ra.

- Khó trách tuổi còn trẻ liền có loại tu vi cùng thực lực như vậy...

Thiên Mạc Hành sợ hãi mà than, sinh cơ của một người càng thêm nồng đậm, vậy cũng ý nghĩa bản thân bất phàm, nhưng lão như thế nào biết rõ, Thần Dạ có hôm nay nhưng không hoàn toàn là công lao của Địa Tinh chi tâm.

Sau khi Địa Tinh chi tâm tiến vào trong thân thể của Yến Sơn lão nhân, sinh cơ thuần khiết giống như là nước chảy nhanh chóng chảy xuôi ở trong kinh mạch, xương cốt cùng với các nơi trong thân thể của lão.

Ở dưới dẫn dắt của sinh cơ như thế, bổn nguyên ẩn tàng kia của Yến Sơn lão nhân cũng là bị chậm rãi kéo theo, sau đó phảng phất như là người khát nước đã lâu, tham lam hấp thu chút ít sinh cơ kia.

Chỉ cần đợi bổn nguyên của Yến Sơn lão nhân hấp tu đầy đủ sinh cơ, như vậy tình huống của lão sẽ khôi phục như cũ, mà loại sinh cơ này đến từ bổn nguyên đại địa, cho nên căn bản không cần lo lắng sẽ lưu lại cái di chứng gì, đây là đan dược không cách nào bằng được.

Thời gian qua đi từng điểm, ước chừng sau nửa canh giờ, liền là Thiên Mạc Hành cũng cảm ứng được trạng thái của Yến Sơn lão nhân đang khôi phục từng chút.

- Tiểu huynh đệ, được rồi!

Lại qua nửa canh giờ, Yến Sơn lão nhân bỗng nhiên mở mắt, phảng phất như vô số hùng sư chi thế ngủ say, giống như cuồng phong tịch quyển mà ra, ở đại sảnh này nhất thời phát ra một trận nổ tung kịch liệt, chính là Thiên Mạc Hành ở chỗ này cũng là vạn bất đắc dĩ mà toàn lực phòng thủ.

- Yến Sơn lão nhân, ngươi muốn hủy đi chỗ này của ta phải không?

- Ha hả, Thiên Mạc Hành, không có ý tứ, lão phu nhất thời không thu lại được.

Trong tiếng cười lớn, Yến Sơn lão nhân vội vàng quay đầu lại, bất giác thần sắc ngẩn ra, lão vốn định hỏi thăm Thần Dạ có chuyện gì hay không, dù sao nhiều sinh cơ bị chính mình hấp thu đi như vậy, nhưng vừa nhìn lại, Thần Dạ giống như là căn bản không có chuyện gì.

Bản nguyên đại địa, chỉ cần phương đại địa này đang còn, như vậy vô luận tiêu hao hết bao nhiêu đều sẽ ở trong thời gian ngắn nhất mà khôi phục, như thế nào lại ảnh hưởng đến Thần Dạ.

- Chúc mừng tiền bối phục hồi như cũ!

Thần Dạ cười nói, Yến Sơn lão nhân này, bằng khí tức mới bộc phát vừa rồi đến suy tính, ít nhất là một vị cao thủ có cảnh giới Thánh Huyền ngũ trọng, khó trách mạng cứng như vậy, sau khi tẩu hỏa nhập ma còn có thể đại chiến, lại còn sống tới hôm nay.

- Ha hả, đều là công lao của tiểu huynh đệ, đại ân, lão phu liền không lời nào cảm ơn hết được, Thiên Mạc Hành, mau đưa Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên giao cho tiểu huynh đệ đi.

Nói tới đây, Yến Sơn lão nhân ôm quyền nói:

- Lão phu rất hân hạnh được biết ngươi, bất quá lão phu có chuyện trọng yếu nhanh chóng muốn đi làm, cho nên liền không thể cùng tiểu huynh đệ ngươi hàn huyên, nhưng xin ngươi yên tâm, đợi sau khi chuyện của lão phu xong xuôi liền lập tức đến tìm ngươi, sau này bất kể là người nào không có mắt, lão phu đều sẽ giúp ngươi xử lý!

- Cáo từ!

Lời nói vừa dứt, thân ảnh nhanh chóng biến mất không thấy.

Thần Dạ không khỏi ngạc nhiên, tính tình của Yến Sơn lão nhân này không khỏi cũng quá vội vàng một chút đi, bất quá càng là người như vậy lại càng ngay thẳng, lời đã nói, cho dù ném đi cái mạng đều sẽ đi làm.

Lúc này Thiên Mạc Hành cười nói:

- Công tử, Yến Sơn lão nhân chính là một bộ tính tình này, nhưng là một người đáng giá kết giao, hắn hôm nay thiếu nhân tình của ngươi, ngày sau ngươi liền sẽ biết hắn sẽ trả lại cho ngươi bao nhiêu.

- Chúng ta bất quá là theo như nhu cầu, làm sao còn có nhân tình gì!

Thần Dạ nói:

- Ngày sau nếu như tiền bối gặp lại Yến Sơn lão nhân liền nói cho lão biết một tiếng, cái này không cần thiết rồi!

Nghe vậy trong lòng Thiên Mạc Hành không khỏi lần nữa buông tiếng thở dài, nói:

- Một vị cao thủ cấp bậc Thánh Huyền, dõi mắt thế gian không biết có bao nhiêu người muốn cùng hắn lôi kéo quan hệ, càng thêm không biết có bao nhiêu ngươi muốn trói ở bên người loại cao thủ này, công tử ngươi quả nhiên là người phi thường.

Thần Dạ cười cười, không có tiếp tục chủ đề này, nói:

- Thiên tiền bối, có thể tiếp tục đấu giá, đừng để cho người khác chờ sốt ruột rồi!

- Đúng đúng!

Thiên Mạc Hành cũng là vội vàng hướng tới buổi đấu giá đi tới, nhưng cước bộ đột nhiên dừng lại, nói:

- Công tử, Liễu Hàn Song kia chính là người của Liễu chi nhất tộc, lúc này không cần thiết chọc vào hắn, công tử không ngại cùng cô nương trước tiên rời đi, có người của Thiên chi nhất tộc chúng ta ở đây, bọn họ không dám làm cái gì.

- Không có chuyện gì, đợi sau khi buổi đấu giá kết thúc, ta cũng có một số việc muốn hướng các ngươi hỏi thăm, đi thôi!

Thiên Mạc Hành ngây người, cũng là không có cách nào, chỉ đành phải đi ra ngoài.

Đợi đến thời điểm Thần Dạ cùng Thiên Mạc Hành từ bên trong một lần nữa đi ra hội đấu giá, ánh mắt của mọi người lập tức nhìn sang, bọn họ đều rất muốn biết đến tột cùng ở trong một canh giờ này xảy ra chuyện gì, Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên kia rốt cuộc là thuộc về ngươi nào.

- Chư vị, Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, trải qua ý tứ của chủ nhân nó, quy về vị công tử này.

Lời của Thiên Mạc Hành vừa ra, thần sắc của người ở trong tràng biến đổi một chút, hai dạng đồ vật kia của Liễu Hàn Song đều là hiếm có vô song, rốt cuộc người trẻ tuổi kia là lấy ra cái gì, lại đem đồ của Liễu Hàn Song không thèm ngó tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.