Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 228: Chương 228: Dã ngoại thực tiễn bắt đầu




Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Xích Linh ngơ ngác nhìn bộ dáng của cậu, liền biết cậu mới phát hiện ra vấn đề này, “Tại sao không học viên thứ 11 trước, ngược lại học nội dung của viên thứ 12?”

Sa Nặc Nhân gãi đầu một cái, “Lúc đó tùy ý chọn một cái mở ra, chính là viên thứ 12, sau khi nhìn thấy nội dung liền học, cũng không nghĩ nhiều.” Nói xong liếc nhìn biểu tình của Xích Linh, muốn xem anh có chê cười ý của chính mình hay không, sau đó lại nói: “Này, này cũng có chỗ lợi a, em ngay cả ( chế sinh Đồ Lục) đều đã học, quay đầu lại xem duy sinh không gian, liền lý giải nhanh hơn, hơn nữa cũng không hề khó khăn giống như trong tưởng tượng, so với ( chế sinh Đồ Lục) còn đơn giản hơn một chút.”

“Ồ? Vậy em cảm thấy được phải bao lâu mới có thể học được?” Xích Linh rất hứng thú nhìn cậu.

Muốn chế ra duy sinh không gian nào có dễ dàng như vậy, duy sinh không gian cùng ( chế sinh Đồ Lục) có không ít chỗ liên quan với nhau, bên trong cũng nói lợi dụng phân tử tạo thành một thế giới nhỏ, cái phân tử này không giống như phân giải vật thật rồi lại ngưng tụ, mà là trực tiếp thu hoạch bên trong hoàn cảnh lớn.

Phương pháp chế tạo duy sinh không gian có hai loại:

Một, phương pháp tiệt thủ hoàn cảnh. Ý là, lợi dụng hoàn cảnh hiện thực hiện hữu, tỷ như một thành thị, lợi dụng căn nguyên ý thức lực bao vây lấy toàn bộ thành thị, lại căn cứ nội dung được nhắc tới bên trong mảnh xương, dùng “phương pháp chia tách phân tử” đem tầng “Lực hút tử màng” cách trở không gian kia xé ra, đem toàn bộ thành thị chuyển vào một tầng không gian khác, cũng bố trí một cái chìa khoá, là có thể tự do ra vào không gian kia. Giống như không gian của Pidgey, khuyên tai kia, chính là chìa khoá không gian, chỉ cần có chìa khoá, là có thể tùy ý ra vào nơi đó. Bất quá hạn chế duy nhất chính là, nếu như vậy, duy sinh không gian kia cũng chỉ có kích cỡ bằng thành phố đó.

Phương pháp này dù sao cũng tương đối đơn giản, cũng dễ học nhất, mấu chốt chính là phải nắm giữ tốt “dịch chuyển không gian“. Thứ yếu chính là giải phóng căn nguyên ý thức lực, muốn ở trong một không gian khác duy trì không gian duy sinh này, cần phải có căn nguyên ý thức lực phòng hộ, nó giống như một cái ô dù cho thế giới nhỏ, đem thành thị kia hoàn hảo bao vây bên trong, tạo thành một thế giới nhỏ. Như vậy căn nguyên ý thức lực tự nhiên không thể rút về, cần phải “giải phóng”, để căn nguyên ý thức lực tiếp tục bao vây lấy thành thị kia, mà người chế tạo cần phải “chặt đứt” ý thức lực đó mới được.

Hai, phương pháp sang tạo hoàn cảnh. Trước tiên sáng tạo một chiều không gian, lại ở trong chiều không gian kia lợi dụng phân tử tiến hành thêm vào, muốn dạng hoàn cảnh gì có thể tự mình sáng tạo ra, to nhỏ cũng theo sở thích của mình mà đến. Phương pháp này tương đối khó, cần phải thành thục nắm giữ nhiều loại thuộc tính phân tử mới có thể tùy tâm sở dục sáng tạo.

Sa Nặc Nhân có chút không đủ tự tin, ngập ngừng nói: “Ít nhất... Ít nhất em có thể nắm giữ “phương pháp tiệt thủ hoàn cảnh”nhanh hơn một chút.”

Xích Linh cười hôn cậu một cái, “Ân, ta tin tưởng em, em rất lợi hại, khẳng định rất nhanh có thể học được.”

Mặc dù thấy qua quá nhiều chuyện khó thể tin tưởng, giờ khắc này trong tâmXích Linh vẫn không bình tĩnh nổi, có thể dễ dàng đem một môi trường lớn dời tới một chiều không gian khác, năng lực này quả thực nghịch thiên rồi! Nhưng là Sa Nặc Nhân lại không thể lý giải thực lực kinh khủng như thế, cậu chỉ cho rằng bản thân rất lợi hại, lợi hại... Thì sao có thể khái quát được năng lực nghịch thiên của mình?

Nhận được cổ vũ, Sa Nặc Nhân phi thường chuyên tâm bắt đầu nghiên cứu duy sinh không gian, lấy thực lực trước mắt của cậu, phương pháp sang tạo hoàn cảnh căn bản không cần nghĩ tới, trừ phi cậu muốn tạo ra một thế giới hoàn toàn là kim loại... Sa Nặc Nhân tưởng tượng thế giới như vậy một chút, nhất thời cảm thấy đến sợ nổi da gà, phóng tầm mắt nhìn tất cả đều là kim loại, vừa lạnh lại vừa cứng, hoàn toàn không giống địa phương nhân loại có thể sinh tồn, cho nên vẫn là cố gắng luyện tập phương pháp tiệt thủ hoàn cảnh đi.

Nghĩ đến duy sinh không gian kia của Pidgey, hoàn cảnh bên trong tốt như vậy, hẳn là dùng phương pháp sang tạo hoàn cảnh chế tạo ra, không phải nơi nào cũng có địa phương yêu mỹ như vậy.

Sa Nặc Nhân suy nghĩ, mình khi nào mới có thể chế tạo ra một không gian đến như vậy, không cần quá lớn, đủ cho tộc nhân của cậu có thể vào đó sinh hoạt là được, đây chính là mục tiêu của cậu.

Sa Nặc Nhân luyện tập “giải phóng căn nguyên ý thức lực” một buổi trưa, đem hết thảy đồ trong nhà đều thử qua một lần, giải phóng căn nguyên ý thức lực không có cách nào thu hồi, lại như một chén nước, uống một hớp liền ít đi một chút, bất quá thứ trong sách không thể tự mình tái sinh, nhưng căn nguyên ý thức lực của Sa Nặc Nhân có thể, cho nên sau khi dùng hết ý thức lực, Sa Nặc Nhân đành phải dừng lại nghỉ ngơi, chờ căn nguyên ý thức lực lần nữa khôi phục mới có thể tiếp tục.

Sáng sớm ngày thứ hai, Sa Nặc Nhân liền theo Xích Linh tới trường học, anh đã hẹn xong địa điểm gặp mặt với ba người khác, bọn họ cần làm quen lẫn nhau một chút mới được.

Bọn họ cũng không có chọn nơi giống như phòng huấn luyện, Xích Linh xác định địa điểm là ở thao trường, một chỗ rất tùy ý, kỳ thực anh không cần ba người kia vì anh làm cái gì, chỉ cần không cản trở là được, cái gì chế tạo cơ giáp, chế tạo vũ khí, chọn lựa thực tài, này đó Sa Nặc Nhân đều làm được, chỉ có điều trường học quy định 5 người một tổ, anh cũng hết cách rồi, chỉ có thể chọn thêm ba người hiểu chuyện nghe lời cho đủ số.

Thời điểm bọn họ đến sân luyện tập, ba người kia đã ở đó, xem ra bọn họ không quen nhau, mỗi người đứng một phía, một ngồi chồm hỗm trên mặt đất, một đứng bên ao hoa trên thao trường, còn một đứng trên đường chạy sân luyện tập, tản mạn không mục đích quan sát học sinh trên thao trường.

Thấy Xích Linh đến, bọn họ lập tức đi qua, đồng thời tỉ mỉ quan sát Sa Nặc Nhân một lần. Xích Linh là người nổi tiếng trong trường đại học Thụy Ân, Sa Nặc Nhân sao lại không phải, trải qua lần tỷ thí tinh thần lực ở nhà ăn kia, cơ hồ hơn một nửa trường học đều biết, Arthur bề ngoài xấu xí này, sẽ là Đế hậu Tinh Diệu đế quốc, hơn nữa còn từ chính miệng Xích Linh nói ra, cho nên thời điểm Xích Linh muốn tổ đội, cơ hồ không có người dược tề chuyên sâu đến báo tên, bọn họ có thể khẳng định, tuyệt đối không có phần của bọn họ, có Sa Nặc Nhân đứng bên người Xích Linh, nào có chỗ cho bọn họ.

“Lôi Khắc Tư.” Một nam sinh vóc người cao ráo tự báo họ tên, tướng mạo hắn bình thường, thân là Arthur, chiều cao của hắn xem như là cao, cao cao gầy gò, học chế tạo cơ giáp.

“Cơ Ni.” Nói chuyện là một người có vóc dáng nhỏ, gương mặt trẻ con, khiến người rất có hảo cảm, thực tài chuyên sâu.

“Kim Tư Đặc.” Mái tóc màu vàng óng, ánh mắt rất sắc bén, hơn nữa rất lạnh lùng, ngành học cũng rất đúng khí chất của hắn, chế tạo vũ khí.

Sa Nặc Nhân cũng tự giới thiệu mình một chút, cảm thấy ba người Xích Linh chọn ra này nhìn qua đều rất đáng tin, hẳn là không có vấn đề lớn.

Không biết có phải Xích Linh cố ý hay không, ba người bọn họ đến từ ba quốc gia khác nhau, cũng không phải người Lai Sách đế quốc. Giữa bọn họ không có kỳ thị, cũng không có cảm giác ưu việt tài trí hơn người, địa vị tương đương, ở chung cũng rất thoải mái. Sa Nặc Nhân đối với ba người này ấn tượng rất tốt, quan trọng nhất chính là, không nên hỏi thì không hỏi, không nên nói thì không nói, chỉ làm phận sự của mình, điều này khiến Sa Nặc Nhân không thể không bội phục mắt chọn người của Xích Linh.

Sau khi gặp mặt, đều cảm thấy lẫn nhau không tệ lắm, lúc này Xích Linh mang theo danh sách tổ đội của bọn họ nộp lên, lưu lại trong trường học.

Mỗi tiểu tổ đều chiếu theo xếp hạng của Reese đến phân, cứ như vậy, tổ viên tiểu tổ thứ nhất rất nhanh đã được xác định. Hai ngày sau, mọi người tự do hoạt động, Xích Linh cùng Sa Nặc Nhân đều không có quá nhiều thời gian lãng phí trong “Tổ hợp rèn luyện”, bọn họ đều có chuyện bản thân muốn làm, mãi đến tận ba ngày sau, chuẩn bị xuất phát, bọn họ mới lại gặp gỡ.

Lai Sách đế quốc không hổ là đệ nhất đế quốc giàu nứt đố đổ vách, đưa bọn họ dã ngoại thực tiễn chính là một chiếc tinh hạm có thể chứa hơn 800 người. Học sinh tham gia thực tiễn không tới 500 người, hơn nữa còn có lão sư đi theo, cộng thêm nhân viên công tác trên tinh hạm vân vân, một chiếc trên tinh hạm cũng gần tới 700 người.

Trên tinh hạm phân thành tám tầng, bởi nhân số khá nhiều, mỗi phòng đều là hai người một gian, không gian nhỏ hẹp, một giường tầng.

Sa Nặc Nhân không biết có phải Xích Linh âm thầm động tay động chân hay không, mấy trăm người, bọn họ cư nhiên may mắn được phân tới chung một phòng, lần này không sợ bị người phát hiện bí mật của cậu, trong quá trình di chuyển, cậu còn có thể tiếp tục luyện tập chế tạo không gian.

Xích Linh cũng không nhàn rỗi, nắm chặt tất cả thời gian nâng cao thực lực của mình, anh luôn cảm thấy mấy tháng nay Lai Sách đế quốc yên tĩnh đến quái dị, khẳng định đang ấp ủ âm mưu gì lớn, anh nhất định phải mau chóng trở nên mạnh mẽ, tuy rằng hiện tại anh đã rất cường đại, thế nhưng vẫn cảm thấy không đủ.

Lúc tới phòng ăn cơm, Sa Nặc Nhân nhìn thấy Karni cùng hai tuỳ tùng kia của hắn, Sa Nặc Nhân không thể không bội phục Ysaye cùng Tân Đức Lỗ, hộ vệ toàn năng như bọn họ, cũng không dễ dàng, vừa muốn bảo vệ an toàn, còn phải bồi đọc sách, lợi hại lợi hại!

Karni vừa nhìn thấy Sa Nặc Nhân tới, bưng thức ăn của mình, ném qua cho Ysaye cùng Tân Đức Lỗ, mình thì hợp bàn với Sa Nặc Nhân.

“Đã biết các ngươi nhất định sẽ đi thực tiễn, hai người các ngươi hiện tại chính là nhân vật trong chủ đề bàn tán của toàn trường, một tên sức chiến đấu cường hãn, một người dược tề cường hãn, một đôi trời sinh a!” Karni cực kỳ ước ao nhìn bọn họ, nghĩ một nửa khác của mình khi nào mới xuất hiện.

Sa Nặc Nhân miệng cười: “Nếu ta nói, người chân chính lợi hại thật ra là Ysaye cùng Tân Đức Lỗ, bọn họ quả thực toàn năng a!”

Karni đắc ý nói: “Đó là đương nhiên, hộ vệ của ta, nhất định là toàn năng.”

Xích Linh chỉ lo ăn đồ ăn, không lên tiếng.

Karni lại đây chính là vì Sa Nặc Nhân, cho nên một bữa cơm sẽ nói chuyện không ngừng miệng, “Ngươi có biết chúng ta đi nơi nào thực tiễn hay không?”

Sa Nặc Nhân lắc đầu, “Không phải còn chưa có thông báo sao?”

“Phải a, ta nghe nói dã ngoại thực tiễn trước đây đều là kéo học sinh đến một tinh cầu hoang phế, đem nhiệm vụ phân cho mỗi tiểu tổ, hoàn thành tính là thông qua, không làm được, cũng đừng nghĩ có được điểm dã ngoại thực tiễn lần này. Bất quá nghe nói lần này địa điểm thực tiễn có thay đổi, chính là không biết nhiệm vụ có khó không.” Karni phi thường sầu lo, Reese hắn chọn kia thấy thế nào cũng không đáng tin cậy, bất quá có Ysaye cùng Tân Đức Lỗ mang theo hai tiểu đội đi theo hắn, hẳn cũng không có vấn đề gì lớn.

Xích Linh dừng động tác ăn cơm, hỏi: “Địa điểm thực tiễn thay đổi, ngươi nghe ai nói?”

Karni bất ngờ, Xích Linh cư nhiên đối nội dung nói chuyện của bọn họ cảm thấy hứng thú, “Tất cả mọi người đều bí mật truyền đâu, các ngươi không biết?”

Bọn họ cả ngày đều nhốt mình trong phòng nâng cao thực lực, làm sao có thời giờ cùng người khác bát quái, đương nhiên không biết những việc này.

Karni cười nói: “Không thay đổi là hoang tinh, sau khi thay đổi vẫn là một hoang tinh, không có gì khác biệt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.