Sa Nặc Nhân cũng không biết chuyện này, cậu thậm chí còn không quen biết nam nhân trước mặt này, cậu hiếu kỳ đánh giá hắn, chủ động nói: “Ngươi hảo, ta là Sa Nặc Nhân, nên xưng hô với ngươi thế nào?”
Kỳ thực không cần tự giới thiệu mình, trong hội trường không có ai không biết cậu, chỉ e sau đêm nay, toàn bộ thủ đô Đế quốc không có ai không biết cậu nữa rồi.
Phương Đình chậm rãi nói: “Phương Đình • Francey.”
Sa Nặc Nhân trợn mắt lên, miệng cũng há ra, cậu đã từng nghe Xích Linh nhắc đến hắn, Phương Đình • Francey, hiện tại là gia chủ nhà Francey*, nhà bọn họ là chế năng thế gia, chế tác nguồn năng lượng tinh bản phi thường lợi hại, có thể kiếm rất nhiều tiền!
* ed: hình như Francey và Francais là một thì phải
Sa Nặc Nhân hoài nghi nhìn hắn, chần chờ nói: “... Là tới tìm ta?”
Góc này chỉ có một mình cậu, Phương Đình tựa hồ là hướng về phía cậu mà đến.
Phương Đình hơi cong lên khóe miệng, đôi mắt mỉm cười, “Thấy một mình ngươi ở bên này, tới hỏi một chút.”
Sa Nặc Nhân cảm thấy Phương Đình rất thân thiện, đối với cậu không có ác ý, vì vậy cũng buông lỏng đề phòng, nhất thời lại không biết phải nói gì, cậu và người này hoản toàn không quen biết, không, đến không quen cũng không tính, bọn họ vốn là lần đầu tiên gặp nhau được không!
Cầm cái nĩa, chậm rãi đem đồ ăn bỏ vào trong miệng. Phương Đình tựa hồ giống như không nhìn thấy Sa Nặc Nhân khó chịu, vẫn cứ ngồi đối diện cậu không đi, yên tĩnh quan sát cậu.
Tình huống ở bên này khiến không ít người chú ý, người người đều biết, người gia chủ Francey gia này, phi thường khó tiếp cận, ai đến cũng không tiếp, làm sao lại chủ động tiếp cận Sa Nặc Nhân? Lẽ nào là bởi vì cậu là người thức tỉnh tiên thiên tinh thần lực? Xích Linh vừa công bố sự thật, cái nhìn của mọi người đối với Sa Nặc Nhân thoáng cái cải biến không ít, nhưng là vẫn cứ có không ít người trẻ tuổi căm thù cậu, nguyên nhân trực tiếp nhất, chính là cậu muốn kết hôn cùng Xích Linh Vương tử! Đây không thể nghi ngờ chính là kẻ địch của nam nữ toàn bộ Đế quốc!
Phượng Bạc đứng trong đám người, cầm chén rượu, đôi mắt thời khắc chú ý tình huống bên kia. Tuy rằng Sa Nặc Nhân không giống như tin tức trên Internet đã truyền, khiến cho hắn yên tâm không ít, đồng thời đối với thân phận người thức tỉnh tiên thiên tinh thần lực của cậu cũng rất hài lòng, thế nhưng, dung mạo cậu ta rêu rao như vậy, khẳng định có rất nhiều người muốn đào góc tường(1) của anh hắn, ca ca hiện tại không có ở đây, hắn nhất định phải thay anh hắn trông coi người kỹ càng. Hắn vốn là đang nhìn chằm chằm Xích Kính, không nghĩ tới gia chủ Francey kia cư nhiên lại chủ động đi qua.
1: ý là cướp vợ đó
Phượng Bạc cân nhắc một chút, nghe nói Phương Đình đã hơn 30 tuổi, lão nam nhân như thế, Sa Nặc Nhân chắc chắn nhìn không lọt, cho nên Phượng Bạc quyết định không nói cho anh hắn biết, tiếp tục quan sát người của anh hắn.
Sa Nặc Nhân hoàn toàn không biết suy nghĩ trong đầu Phượng Bạc, cậu và Phương Đình vẫn cứ giữ trầm mặc như vậy, hồi lâu sau, Phương Đình từ trong túi tiền, lấy ra hai tấm năng lượng tinh bản đặt lên trên bàn nhỏ, “Rảnh rỗi có thể tới tìm ta, dẫn theo Xích Linh Điện hạ.” Sau đó đứng dậy rời đi.
Sa Nặc Nhân quả thực không hiểu ra sao, hỏi: “Này tinh bản...”
Phương Đình cười nhạt nói: “Đưa cho ngươi.”
Sa Nặc Nhân: “... Cảm tạ.”
Người khác muốn mua cũng không mua được, cậu lại có được hai tấm?
Sa Nặc Nhân cầm lấy năng lượng tinh bản, nhìn kỹ đồ án phía trên một hồi, liền nhìn thấy mặt trái đánh dấu --- Ant. Sa Nặc Nhân kinh ngạc, cứ như vậy liền đưa cho cậu hai tấm tinh bản cao cấp? Nghe nói một tấm bán 1 triệu tinh tệ đâu, vô duyên vô cớ tặng người 2 triệu tinh tệ, thế nào cứ có cảm giác bất an đâu?
Tình cảnh này nhìn qua mắt người khác, chính là sau khi Phương Đình gặp qua Sa Nặc Nhân, liền mang người rời đi trước, đến Phượng thượng tướng cũng không nói qua một câu, thật giống như tới nơi này, không phải vì để tham gia tiệc rượu, mà chỉ là đến đưa cho Sa Nặc Nhân hai tấm năng lượng tinh bản. Cách đó không xa, Diễm Vương cùng Phượng thượng tướng đang trò chuyện với người khác, đương nhiên cũng chú ý tới một màn này.
Thấy người vướng bận rốt cuộc đã đi, Xích Kính đi về phía bàn nhỏ ngồi xuống bên cạnh Sa Nặc Nhân, Phượng Bạc vừa thấy, lập tức xông tới, đứng cách đó không xa, trịnh trọng nói: “Sa Nặc Nhân, tới.”
Đế quốc có không ít Resse cấp 6, cũng có không ít người, thời điểm lên đến cấp 5 liền bắt đầu áp chế đẳng cấp, chỉ sợ mình sẽ nhanh chóng bước vào cấp 6, cấp 6 là cấp bậc tử vong của hết thảy Resse, không có bất cứ người nào muốn bước vào đẳng cấp này. Nhưng mà bây giờ, khiến những hán tử nhiệt huyết theo đuổi thực lực cường hãn kia, liền không sợ nguy hiểm đến tính mạng, phương pháp đã xuất hiện, không lâu sau đó, bọn họ có thể thả xuống nỗi lo này, chuyên tâm nâng cao sức chiến đấu của bản thân.
Bốn người vào một phòng riêng ngồi xuống, Phượng Vô Quy cũng không vòng vo, trực tiếp đem chuyện quyết định muốn vây quét người Tuy Vĩ Hạt ra nói, cũng tỏ rõ thái độ, chuyện này hắn không đồng ý. Ba Lan Khâm vừa nghe thấy lời này, tự nhiên không thể thỏa hiệp, đem chuyện ác người Tuy Vĩ Hạt đã làm, từng cái liệt kê ra, địch nhân cũng đã đánh đến trước cửa nhà ngươi, ngươi còn làm một con rùa đen rút đầu(2), chỉ trích Phượng Vô Quy tuổi càng lớn, lá gan càng nhỏ, cũng cực lực thuyết phục hai vị thượng tướng khác, duy trì quyết định của hắn.
2: sợ sệt, không dám đối mặt với mọi chuyện
Phượng Vô Quy cười nói: “Adorno thượng tướng, coi như thật sự muốn khai chiến với người Tuy Vĩ Hạt, thống lĩnh quân đội cũng sẽ không phải là Xích Kính Vương tử.”
Ba Lan Khâm xem thường hừ lạnh, “Không phải Xích Kinh Vương tử, chẳng lẽ là Xích Linh Vương tử vẫn còn ốm đau bệnh tật hay sao? Đối đầu kẻ địch mạnh, Đế quốc nhất định phải có một người đứng ra quyết định, năm đó bệ hạ đã nói, người thừa kế của hắn, sẽ là một trong bốn vị Vương tử đó thôi, ta không dám hứa chắc Xích Kính Vương tử là tốt nhất, nhưng trước mắt hắn là người thích hợp nhất.”
Phượng Vô Quy không muốn cãi cọ với Ba Lan Khâm, đều là người sắp xuống lỗ, ở đây cãi vã giống như hài tử, thực sự quá khó coi. Ông đã sớm nghĩ tới Ba Lan Khâm sẽ có tâm tư này, đại địch áp sát, một quốc gia không thể không có người đứng ra quyết định, vào lúc này chính là thời điểm đề cử ra người thừa kế, một khi khai chiến, ai có thể thống lĩnh chiến trường, ai sẽ là người lãnh đạo tương lai.
Phượng Vô Quy nhìn về phía hai người đang trầm mặc kia, hỏi: “Lạp Mạc thượng tướng, ngươi thấy thế nào?”
Nếu hỏi hắn chọn người nào, hắn tự nhiên sẽ không khách khí, lập tức liền nói: “Truyền thống tốt đẹp của Đế quốc mấy ngàn năm, người quyết định của Đế quốc, nhất định phải là người mạnh nhất được tuyển chọn trong dòng dõi hoàng tộc, cường giả là Vương, truyền thống từ xưa, không thể thay đổi.” Phượng Vô Quy lại hỏi: “Hào Tư thượng tướng sao?”
A Kiệt Ngươi nhàn nhạt nói: “Ta đồng ý với quan điểm của Lạp Mạc thượng tướng.”
Phượng Vô Quy gật đầu, “Đây đúng là truyền thống mấy ngàn năm của Đế quốc, mấy vị có biện pháp gì tốt?”
Ba Lan Khâm hừ lạnh, “Biện pháp của ta chính là tốt nhất.”
Phượng Vô Quy cũng lạnh nhạt nói: “Ngươi như vậy không gọi là biện pháp, phải gọi là độc tài! Muốn đẩy Xích Kính lên địa vị cao, trực tiếp phát động chiến dịch, muốn cho hắn một lần hành động thành danh, đây chính là biện pháp của ngươi? Ngươi đã từng suy nghĩ qua, chỉ cần khai chiến, sẽ có bao nhiêu chiến sĩ Đế quốc chết trên chiến trường?! Bọn họ không phải đá kê chân để ngươi đạt được mục đích!”
Ba Lan Khâm bị nói trúng trọng điểm, nổi giận gầm lên một tiếng, “Phượng Vô Quy!” Đấu khí cả người tăng vọt, giống như cơn lốc tàn phá bừa bãi, trang trí bên trong gian phòng nháy mắt bị lật tung, bị xoắn nát, cơn lốc cuốn theo vô số mảnh vỡ của cái bàn, hướng về phía Phượng Vô Quy.
Phượng Vô Quy sao có thể sợ hắn, ông đã áp chế đấu khí mấy chục năm, một khi phá tan cầm cố, đấu khí thuần hậu tự nhiên không thể khinh thường, ông vừa mới phá tan bình phong cầm cố, tiến vào cấp 7, liền phát hiện đấu khí của mình cư nhiên đã lên tới trung cấp, lại thêm Tụ Khí Tề của Sa Nặc Nhân củng cố, muốn áp chế đấu khí của Ba Lan Khâm, quả thực dễ như trở bàn tay!
Mảnh vỡ trực tiếp bay tới trước mặt, Phượng Vô Quy trong nháy mắt phóng thích đấu khí của mình, đấu khí bàng bạc phảng phất giống như biển rộng mênh mông, lập tức bao vây cơn lốc, nhẹ nhàng hóa giải đòn đánh này của Ba Lan Khâm, nhưng đấu khí dâng trào của ông vẫn cứ tràn ngập bên trong gian phòng, khiến ba người ở đây không khỏi cảm thấy chấn động. Ba Lan Khâm tùy tiện ra tay, cũng có ý tứ thăm dò, hắn ngược lại muốn xem Phượng Vô Quy đến cùng là đang giở trò quỷ gì, làm cho hắn hoàn toàn không nghĩ tới chính là, đấu khí của Phượng Vô Quy cư nhiên lại bá đạo như vậy, nhẹ nhàng hóa giải một đòn mạnh nhất của hắn!
Trong nháy mắt Phượng Vô Quy thu lại đấu khí quanh người, toàn bộ trong phòng khách, chỉ có ghế sofa dưới thân bốn người bọn họ là hoàn hảo, không còn sót lại vật gì khác.
Lạp Mạc thượng tướng, sau khi khiếp sợ, nghiêm túc nói: “Ngươi thật sự đột phá cầm cố cấp 6!”
Phượng Vô Quy cũng không che giấu, “Không sai, sau khi đột phá, thực lực tăng mạnh, nhiều năm qua áp chế đẳng cấp, cũng không phải không có chỗ tốt. Tích lũy lâu dài sử dụng một lần, thời điểm các người đột phá, cũng sẽ có hiệu quả như vậy.”
A Kiệt Ngươi lạnh nhạt, vừa nghe lời này, nhấc mắt nhìn về phía Phượng Vô Quy, lạnh nhạt nói: “Phượng thượng tướng không giống như Thanh Vương, nắm chặt phương pháp này, đổi lấy tư lợi cho bản thân sao?”
Lời nói này của A Kiệt Ngươi thật sự không khách khí, Ba Lan Khâm còn đang ở đây, cái này giống như ở trước mặt mọi người cho hắn một bạt tai có gì khác nhau, thế nhưng hắn cũng không có cách nào, Thanh Vương đến bây giờ, đến hắn cũng không nói cho, sao có thể nói cho những người khác đâu? Chỉ có thể nuốt giận vào bụng, coi như không nghe.