Trong lòng hắn tuy là nghĩ vậy nhưng trên mặt cũng không dám biểu hiện ra là
có bất cứ điều gì không vui vẻ cả, hắn chà xát hai tay, cố gắng lôi ra
một cái khuôn mặt tươi cười mà nói.
- Thái thiếu,
bằng không thì thế này đi. Tôi đã điều tra qua, mỗi ngày Dương Phi đều
có lớp phải đi dạy hơn nữa bên cạnh cô ấy cũng không có ai bảo vệ. Tôi
sẽ lựa chọn vài người đem bắt cóc cô ấy lại đây, chuốc cho ít thuốc rồi
sau đó cậu muốn chơi đùa thế nào thì chơi đùa như thế đó, được không?
Tôi thậm chí…
Lời hắn nói còn
chưa dứt, ngay lập tức đụng phải một ánh mắt lạnh như băng từ người đối
diện, Thái Vũ mới vừa rồi toát ra cái vẻ lạnh như băng liền thản nhiên
tươi cười, nhưng khẽ cau mày, nhìn chằm chằm Đỗ Ngọc Hằng, nói dứt
khoát.
- Phụ nữ mà Thái Vũ này coi trọng, nếu dùng loại thủ đoạn như vậy để có được thì có khác gì là tôi hủy hoại cô ấy. Loại ý tưởng như thế này không cần nhắc đến
lần thứ hai.
Đỗ Ngọc Hằng
cũng ngay tức khắc hiểu được ý nghĩa của câu Thái Vũ nói, trong lòng hơi rùng mình một chút như thể hắn có tật giật mình vậy, chỉ có thể ngượng
ngùng mà vội vàng giải thích.
- Tôi cũng chỉ
là muốn đề ra một cái phương án khác mà thôi. Chỉ có điều, Thái thiếu
này, chúng ta còn tiếp tục áp giá xuống như vậy thì sớm hay muộn cũng sẽ bị sở Giao dịch chứng khoán nắm thóp.
- Bọn họ đã theo dõi từ lâu rồi, chỉ là chưa có chứng cớ gì mà thôi.
Thái Vũ khôi
phục vẻ mặt thản nhiên mà tươi cười, lại nhìn nhìn màn hình máy vi tính, duỗi tay xê dịch con chuột máy tính mở ra đồ thị xu thế, cũng liền mở
ra một văn bản tuyệt mật ra.
Đỗ Ngọc Hằng đứng phía sau hắn nhìn thoáng qua, trên mặt nhất thời lộ ra biểu cảm sửng sốt cực độ.
Hắn có thể nhìn
thấy toàn bộ nội dung văn kiện tuyệt mật kia, trên màn hình là hết thảy
tài liệu về các tin tức mua bán cũng như giao dịch song phương về cổ
phiếu tập đoàn Dịch Mậu, chỉ cần xem thoáng qua hắn cũng hiểu ngay.
- Kỳ thật, phía
bên kia đã có động tĩnh. Mở cửa ngày hôm nay cổ phiếu đặt lệnh bán ra là sáu trăm vạn cổ phiếu, cổ phiếu nhỏ lẻ cũng chừng hơn một trăm vạn cổ
phiếu, tổng cộng là hơn bảy trăm vạn cổ phiếu. Theo đúng lý thường tình
thì cổ phiếu đã giảm giá nhiều ngày như thế này sẽ không có ai muốn tiếp nhận, hiện tại duy chỉ có Hâm Kim cùng với Phùng Đường mua vào mà thôi. Tôi vốn cũng đã đoán trước là lượng tiền mặt của Phùng Đường không có
nhiều cho lắm, nhưng không hiểu tại sao hôm nay lại có thể đủ tiền mà
mua vào hơn hai trăm vạn cổ phiếu. Mà kỳ quái nhất chính là một nhà đầu
tư gọi là quỹ Trung Hòa cũng đã tranh mua hơn ba trăm vạn cổ phiếu, nếu
Hâm Kim không nhanh tay hơn một chút thì hôm nay thực có khả năng không
vớt nổi chút nước nào.
Sau khi Thái Vũ nói một đoạn dài như vậy, mới dừng một chút, liếc mắt nhìn Đỗ Ngọc Hằng một cái, hỏi.
- Với tình hình hiện tại thì anh dự đoán được điều gì không?
- Điều này chứng tỏ rằng có người muốn cứu vãn Dịch
Mậu.
- Không sai, thế nhưng mà nếu anh biết được người đứng sau là ai thì anh sẽ hiểu rõ ngọn nguồn ngay thôi. Đúng như tôi đã tính toán từ trước rồi!
Thái Vũ lại nhìn nhìn màn hình máy vi tính, buông hai mắt xuống nhìn thật kỹ tài liệu.
- Quỹ Trung Hòa
này chính là một công ty nhỏ mà chính chủ phía sau là tập đoàn Hỗ Thị
của Ngô gia, mà Ngô gia với Kiều gia có mối quan hệ chặt chẽ. Nghe nói
là trong tay Kiều Hi Nhi nắm giữ không ít cổ phần Trung Hòa này, nếu
không sai so với dự kiến thì hiện tại chắc chắn là cô ấy đã ra tay. Tại
sao lại vì Kiều Hi Nhi mà ra tay? Chuyện đó còn không quá đơn giản hay
sao.
Thái Vũ trên mặt lộ ra một tia thản nhiên tươi cười:
- Vì Trương Dương đã không ngồi yên được nữa.
- Nếu như không có gì bất ngờ xãy ra thì khả năng cổ phiếu Dịch Mậu hôm nay sẽ tăng trở lại.
Thái Vũ tiếp tục nhìn chằm chằm màn hình máy tính, xoay xoay bả vai, thay đổi tư thế ngồi lại một chút.
- Nếu như vậy thì chúng ta tiếp tục bán ra.
- Nếu là chúng
ta tiếp tục bán ra nữa mà bị bọn họ mua hết, ngộ nhỡ về sau cổ phiếu
Dịch Mậu lại tăng lên, chúng ta chẳng phải là uổng công làm có lợi cho
bọn họ hay sao?
Đỗ Ngọc Hằng trên mặt hiện rõ vẻ đau đớn.
- Chuyện mua
bán, xem hắn mua được bao nhiêu, chúng ta lại sẽ bán ra nhiều hơn hắn.
Đừng quên rằng về khoản tiền bạc nếu so sánh với chúng ta mà nói thì dù
hắn có bao nhiêu cũng chẳng đáng là cái lông gà vỏ tỏi. Ta cứ chờ xem
bọn hắn có thể mua bao nhiêu, chúng ta sẽ bán hơn khả năng bọn chúng mua được. Tiếp tục bán!
Đỗ Ngọc Hằng chỉ nhìn được cái ót của Thái Vũ, đột nhiên chỉ muốn bóp chết hắn mà thôi.
Cái tên Thái Vũ này, tiền không phải là của hắn cho nên hắn đương nhiên
không có vấn đề gì. Trước thì còn nói là tay trái bán thì tay phải mua,
thiệt hại nhiều lắm lúc đó cũng chỉ là một ít phí sang tên, chuyển
nhượng mà thôi. Hiện tại thì lại là đem tiền dâng đến miệng người ta. Mà tiền lại chủ yếu là tiền của tôi, tôi thế nào cũng thấy chuyện như thế này không thể nào được.
Nhưng trước mắt, không nghe hắn thì cũng giống như là một thằng nghiện thuốc phiện vậy,
giờ phút này cho dù có muốn thoát ra khỏi vụ việc này cũng chẳng được
nữa. Mà nếu hiện tại cố gắng tìm mọi cách thoát lui thì chẳng khác gì
uổng phí mấy triệu bỏ vào lúc trước.
Hắn không phải là thằng ngốc, đương nhiên, bây giờ con đường có thể đi chỉ có hai đường mà thôi.
Một là ngồi chờ
cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu khôi phục trở lại, sau đó sẽ thu về tiền vốn
bỏ ra. Hai là tiếp tục con đường đêm đen đang đi này, đoạt quyền kinh
doanh của Dịch Mậu. Khả năng thực hiện phương án một là rất thấp cho nên chỉ có điều thứ hai là có khả năng thực hiện được mà thôi.
Dù sao hiện tại
thì đại bộ phận cổ quyền tập đoàn Dịch Mậu đã thuộc về trong tay Hâm
Kim, chỉ cần kéo dài tình hình khủng hoảng như thế này thì các nhà đầu
tư nhỏ lẻ sẽ không thể nào trụ nổi, cũng chính là phải bán tháo hết đi.
Cho nên điều bây giờ có thể làm chính là không thể để cho giá cổ phiếu Dịch Mậu tăng lên được,và một mặt khác còn phải đoạt lại số cổ phiếu mới vừa thuộc về tay cái quỹ Trung Hòa kia. Nếu theo đúng như lời của Thái Vũ nói thì Kiều
Hi Nhi cũng chẳng có bao nhiêu tiền cả, chỉ cần mẹ của cô ấy là Diệp
Tinh không ra tay thì cuối cũng Dịch Mậu này chắc chắn rơi vào tay mình
thôi.
- Rõ ràng đã tăng trở lại, có ý tứ!
Thái vũ ngồi
ngay ngắn ở trên ghế, lần thứ hai đem tầm mắt dừng ở đồ thị xu thế cổ
phiếu Dịch Mậu thời gian gần đây trên màn hình sau đó phát hiện cổ phiếu đã ngã giá kịch sàn nhiều ngày liền như vậy lại có thể sau hàng dài
trượt ngã bắt đầu có xu hướng tăng trở lại.
- Các nhà đầu tư nhỏ lẻ khác cũng bắt đầu mua vào. Đây là những nhà đầu tư thấy được
rằng cổ phiếu Dịch Mậu liên tục giảm giá nhiều ngày nay nhưng khối lượng giao dịch không hề suy giảm, cho rằng sẽ sớm tăng giá trở lại nên mới
mua vào đây.
Đỗ Ngọc Hằng thấy vậy, sắc mặt có chút lo lắng mà nói rằng.
- Nhìn xem tin tức sự việc đi, xem ra hơn phân nửa là người nhà Kiều gia ủng hộ Phùng Đường, rất có ý đồ!
Hai tay Thái Vũ đan vào nhau, thản nhiên đặt lại trên mặt bàn rồi nói.
Đỗ Ngọc Hằng
liếc mắt nhìn hắn một cái, vội mở ra chính chiếc máy tính bên cạnh hắn,
nhìn nhìn, quả nhiên không ít phương tiện truyền thông đã bắt đầu đăng
lời tuyên bố của Chủ tịch thứ nhất tập đoàn Dịch Mậu Phùng Đường.
Tập đoàn Dịch
Mậu lần đầu tiên công bố kiểm tra ban đầu cũng báo cáo của viện kiểm
soát, làm sáng tỏ rằng có người làm giả báo cáo như lời đồn là không
đúng sự thật.
Ngay sau đó tập
đoàn Dịch Mậu này cũng tuyên bố hợp tác với quỹ Trung Hòa kia. Quỹ Trung Hòa trong tương lại sẽ đầu tư vào Dịch Mậu hai tỷ trong vòng một tháng, thu mua bốn ngàn vạn cổ phiếu tập đoàn Dịch Mậu với giá cũ là 5.0 mỗi
một cổ phiếu.
Cũng tiếp ngay
sau đó lại là một tin tức khác rằng tập đoàn Dịch Mậu sẽ đem về chương
trình đại thành công nổi tiếng toàn cầu của công ty ATG Australia, thêm
nữa là cùng với tập đoàn Phỉ Phổ Hà Lan kỹ hợp đồng mua bản quyền của
bọn họ để sản xuất thiết bị nghe nhìn chuyên nghiệp.
Nhìn hết một
lượt các tin tức đó, lại quay đầu nhìn nhìn lại đồ thị xu thế giá cổ
phiếu, mấy tin tức này mới được công bố còn chưa đến nửa giờ thì cổ
phiếu Dịch Mậu đã tăng lên giá bốn chấm mỗi cổ phiếu rồi.
Tương đương nói
là buổi sáng cổ phiếu bọn họ bán ra sáu trăm vạn cổ phiếu giá 3.83,
trong nháy mắt đã thua thiệt mất một trăm vạn tệ.
- Đáng tiếc thật! Cái Dịch Mậu này chỉ là sân khấu nhỏ mà thôi.
Thái Vũ khẽ nhắm mắt, thở dài nói.
- Nếu không thì
lần này ta cũng sẽ làm cho Kiều gia bọn họ mất cả vốn lẫn lãi. Hiện tại
nếu bọn họ đã nhúng tay vào thì làm như vậy chẳng khác nào việc thao
túng Dịch Mậu chưa từng tồn tại cả.
- Thái thiếu, vậy… vậy cậu nói xem hiện tại phải làm như thế nào?
Khuôn mặt Đỗ
Ngọc Hằng như mếu máo muốn khóc, cái gì mà “chẳng khác nào chưa từng tồn tại” chứ? Không phải cậu sớm đã nói chuyện thao túng tập đoàn Dịch Mậu
này là chuyện không thể khác được hay sao.