Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 190: Chương 190: Chuẩn bị phản công




Nghe vậy, Trương Dương cũng không khỏi nhướng mày hỏi lại:

- Làm sao em biết chuyện?

- Anh xem tin tức đi… Anh rể, anh có phải là đã đắc tội gì với người bên truyền thông hay không, không thì sao bọn họ lại viết những điều khó nghe đến như vậy.

Hứa Đan Oánh từ bên kia gửi một loạt link tin tức cho hắn, trên mặt mang một vẻ tức giận thấy rõ mà nói.

- Thật không?

Trương Dương kéo dịch video sang một bên, nhìn qua một số trang web tin tức trong ngày.

- Ông tổng trăng hoa nửa đêm bị tập kích…

- Tổng tài Trương Dương Công ty Nữ Oa bị tập kích do ngoại tình.

- Khoa học gia trẻ tuổi chuyển tình sang cô giáo siêu cấp mỹ nữ, đoạn tuyệt thiếu nữ ngây thơ.

- Thiếu niên đắc chí, Trương Dương không được!

Một đám tiêu đề với hàm ý chẳng tốt đẹp gì, tất cả các trang web tin tức lớn nhỏ đều đào bới câu chuyện ngay trang nhất.

Hàng lông mày Trương Dương hơi trầm xuống, hắn tùy ý chọn đọc một vài tin trong số đó, cái nội dung đăng tải thật là đáng giận.

Khoa học gia, doanh nhân trẻ tuổi thành phố Mai Ninh, Trương Dương, bị nghi ngờ vì trăng hoa thành tính mà chuyển dời đối tượng yêu đương sang cô giáo mỹ nữ Dương Phi tại trường đại học, vứt bỏ đoạn đường tình với mỹ nữ thiên kim quyền quý Kiều Hi Nhi. Căn cứ theo điều tra của phóng viên Mai Ninh nhật báo được biết đêm qua có ba gã sát thủ lẻn vào ký túc xá Nam Quang Lâu của đại học Mai Ninh muốn mượn giây phút vui vẻ trong cuộc hẹn hò bí mật giữa cô giáo Dương Phi cùng doanh nhân trăng hoa Trương Dương tại ký túc xá mà hạ thủ. Nguyên nhân sau lưng có khả năng là do Trương Dương chơi bời trăng hoa thành tính, nơi nơi lưu tình, cho nên sinh ra nhiều người đố kỵ. Tuổi trẻ đắc chí, không biết khiêm tốn…

- Tranh giành tình nhân, thiên kim quyền thế mướn sát thủ giết người?

Trương Dương càng đọc, hàng lông mày hai bên càng cau lại, những tin tức truyền thông này về cơ bản đều đem chuyện hắn cùng Dương Phi, Hứa Đan Lộ, Cao Kỳ, Kiều Hi Nhi và những người có liên quan dựng chuyện thành một đám hỗn tạp. Chuyện hắn cùng Cao Kỳ, Hứa Đan Lộ là chuyện thậthoàn toàn thì không hề đề cập tới, mà bọn này cố tình dựng chuyện hắn cùng Kiều Hi Nhi và Dương Phi để giật “tít” cho nóng nhằm thu hút độc giả chuyên “bắt gió bắt bóng” những chuyện vớ vẩn.

Mớ báo chí này cũng xây dựng luôn hình ảnh hắn thành một kẻ tham luyến mỹ sắc cho nên bỏ cô gái xinh đẹp quyền quý mà chạy theo cô giáo mỹ nhân, khiến cho người tình tức giận. Không chỉ vậy, chúng còn suy đoán lung tung rằng ba gã sát thủ kia chình là do cô gái quyền quý sai khiến, ám chỉ người chủ sự phía sau chính là Kiều gia.

Thật đúng là rác rưởi! Bọn sát thủ kia là từ chỗ nào tới, Trương Dương biết rõ rành rành, thế nhưng chẳng thể nào ngờ tới đám truyền thông lại “cắn ngược” lại hoàn toàn, không hề đề cập đến chuyện hắn cùng công ty hiện tại có bao nhiêu kẻ rình rập mà trái lại lại viết sang chuyện hoàn toàn khác: chuyện tình cảm của hắn.

Như thế này thì rõ ràng là có người có dã tâm cố ý sử dụng thủ thuật để che mắt thiên hạ, mục đích phía sau của hắn không cần nói cũng biết đó là dời trọng tâm sang chuyện khác tránh nói đến chuyện bị ám sát.

Đúng là đám vương bát đản! Chính mình từ tối hôm qua đến giờ ngay cả cái cảm giác ngủ còn chưa lấy lại được mà hiện tại còn dám vu tội, dựng chuyện mình trăng hoa, thực là hết mức chịu đựng mà!

Chẳng lẽ mình lại dễ chơi đến như vậy sao.

- Tiểu Oánh…

- Vâng, anh rể?

- Giúp anh làm một chuyện ngay nhé.

Trương dương nháy nháy mắt, tuy rằng sự thực là vậy nhưng hắn cũng không tiện tự tay mà hành động được.

***

Chẳng những đau, còn để hắn rất không thích!

Phái người lấy mạng của lão tử, còn đổ lên người lão tử một bát nước dơ. Hơn nữa ghê tởm nhất chính là bát nước bẩn này không đơn giản chỉ là hất lên người hắn, mà còn hắt trúng cả Dương Phi, Kiều Hi Nhi. Đó mới là điều ghê tởm nhất!

- Tiểu Oánh, hôm nay em khỏi cần phải đi học nữa!

Trương Dương quyết định, hôm nay nhất định phải đáp trả bọn chúng một trận ra hồn ra vía.

- Không cần!

- Vậy em tin tưởng mấy chuyện trên mạng này sao?

Nói thật, xem mấy thứ này cô bé có muốn không tin cũng khó, nhưng mấu chốt là mấy loại tin tức lời văn thế này thì cô bé muốn lý giải như thế nào đây.

Một người đàn ông đồng thời cặp kè với hai người phụ nữ, cho cô tự chọn cái tiêu đề, cô muốn nói là tên đàn ông dâm ô chơi trò ngoại tình hay một trăm tám mươi chương trên tường không gian số cũng có thể đào bới ra được, mà cô muốn nói là hai đại mỹ nữ có tình ý với một người cũng được, đều là cùng một kiểu thôi, đấy là cách mà không ít người khi đọc báo viết thường hình dung ra được khi có những tin đồn thổi như thế. Mà rõ ràng, hút khách nhất vẫn chính là dùng cái loại tiêu đề như cái đầu tiên giật khách là “hot” nhất.

- Tiểu Oánh không tin, anh rể, hôm qua anh bị người ta đuổi giết? chuyện này có thật hay không?

Hứa Đan Oánh xem ra rất căng thẳng, tiểu nha đầu này trên mặt rõ ràng không có nửa phần ngụy trang vẻ lo lắng, điều này làm cho Trương Dương thấy cảm động chút chút, quả nhiên vẫn là cô em vợ tốt của mình.

Trương Dương lắc lắc đầu:

- Không có việc gì, không phải anh bây giờ vẫn còn có thể đứng ở đây và cùng em nói chuyện phiếm hay sao?

- Vậy là tốt rồi! Chị gái em đã biết chuyện này chưa?

Tiểu nha đầu nói liền một hơi vẫn với vẻ lo lắng ban nãy. Trương Dương trầm mặc một chút, hắn lắc đầu. Tạm thời hắn muốn giấu Lộ Lộ, cô nàng này nếu biết mình lần thứ hai gặp phải sát thủ khẳng định sẽ lo lắng tới chết. Ít nhất là đến khi cô xuất viện hắn mới nói lại cho cô biết chuyện.

Hứa Đan Oánh sau khi nhìn hắn cũng gật đầu liền xắn ống tay áo lên cao, giống như chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu hỏi:

- Anh rể, nói đi, Tiểu Oánh có thể giúp anh làm việc gì?

Thanh âm ra vẻ có phần không thể chờ đợi thêm được.

- Hôm nay chúng ta phải làm hacker một hồi.

Trương Dương nhìn chắm chằm trên màn ảnh, click chuột mở ra không ít các trang web nổi tiếng lớn nhỏ, không phải tất cả các trang web đều đăng tải mấy tin tức như vừa rồi. Dù sao thì Kiều gia cũng không phải đối tượng tốt, trước hết muốn phản công lại phải xử lý một vài thứ, nói thí dụ như một trăm tám mươi chương kia chẳng hạn, hay cả những scandal gần đây của hắn cùng với Kiều Hi Nhi nữa… tất cả đều phải xóa sạch sành sanh.

Mà đám người này lại cả gan ném đá giấu tay đưa cả Kiều gia vào trong tin tức đó mà đăng tải lên web, phía sau chắc chắn là có người tiếp tay, hơn nữa kẻ tiếp tay này tuyệt đối không phải hạng tầm thường, gia cảnh khẳng định không nhỏ, nếu không thì không thể nào dám mạo phạm đến Kiều gia mà viết báo chí lá cải đăng tải đầy mạng như thế này.

Ngươi đã chơi với nhóm lão tử, lão tử liền sẽ chơi lại cho các ngươi một phen thẳng thắn.

Hắn quả quyết kêu gọi sự trợ giúp của hệ thống trợ thủ:

- Tôi muốn một bộ dữ liệu có thể phá giải bất kỳ loại firewall (bức tường lửa) internet nào trên thế giới!

Tiểu tinh linh hệ thống trợ thủ yên lặng trong giây lát, chậm tiếng, nhỏ nhẹ mà đáp trả lời:

- Để trả lời vấn đề này hệ thống yêu cầu khấu trừ năm mươi điểm tích phân. Hiện tại số dư tích phân hệ thống của chủ nhân không đủ…

Quả nhiên đúng như dự đoán của Trương Dương, hắn cười lạnh một tiếng:

- Sử dụng trợ giúp khẩn cấp của tháng, tôi muốn một bộ phần mềm phá giải siêu cấp, có thể phá giải được tất cả các loại tường lửa internet trên thế giới hiện nay, mà còn không để lại bất cứ dấu vết gì!

- Xác định sử dụng hay không sử dụng. Hiện nay số dư tích phân hệ thống của chủ nhân là mười chín điểm, sau khi sử dụng hết trợ giúp, hệ thống tích phân sẽ là âm ba mươi mốt tích phân, trong vòng tháng này không có quyền dùng lại yêu cầu giúp đỡ khẩn cấp.

- Xác định!

- Đề nghị thành công. Hiện tại số dư hệ thống tích phân là âm ba mươi mốt điểm, danh hiệu đạo đức bại hoại khốn nạn, tháng này hệ thống sẽ đổi mới lại. Tích phân hệ thống chưa đạt được số dương nên không thể thu được điểm lũy thừa.

- Truyền tải dữ liệu từ hệ thống thành công…

Lại có thêm hai ngày để hệ thống nảy sinh nhiệm vụ mới, hiện tại nếu là đã âm ba mươi mốt điểm tích phân nên không thể đạt được các chỉ số hệ thống? Trương Dương không có suy nghĩ nhiều thêm, không thể lùi bước được, trước mắt phải giải quyết những lời đồn thổi ác ý này đã rồi sau sẽ tính tiếp.

Hắn nhìn nhìn ảo ảnh hệ thống gửi đến, nhất thời hút phải một hơi khí lạnh, cái phần mềm này biểu diễn thật lợi hại mà, chỉ cần bằng này chức năng hệ thống của phần mềm này cũng đủ để hoành hành vượt qua bất luận một loại tường lửa nào trên thế giới, tha hồ vui chơi mà chỉ ở một chỗ. Chỉ có chút đáng tiếc chính là, nếu muốn thỏa mãn điều kiện cho toàn bộ phần mềm hệ thống vận hành cần phải có một bộ siêu máy tính có khả năng tính toán siêu cường. Chứ còn nếu dùng bằng cái máy tính notebook trên tay hắn bây giờ, chỉ sợ mới được hai ba phần đã hỏng mất rồi.

Đồ vật thì đúng là tuyệt hảo nhưng cái chính là lại không thể dùng, giống như là nhìn thấy một bộ quần áo xinh đẹp nạm đầy kim cương trong tủ kính nhưng trong túi mình lại chỉ có hai đồng tiền vậy.

Nhưng mà cũng không hoàn toàn giống như thế, Trương Dương có thể sử dụng hệ thống bên trong hắn để hoàn thành chính những việc mà hắn muốn làm, chỉ cần các thuật toán lô gich đang ở trong đầu hắn được biểu diễn thì đối phó với bất kỳ thể loại tưởng lửa nào hắn cũng vượt qua nhẹ nhàng, không chút vấn đề nào. Hơn nữa, cô em vợ thiên tài đối với mấy thứ này thừa sức có năng lực hiểu rõ, hôm nay nhất định cho bọn người kia biết tay.

- Tiểu Oánh, anh gửi qua cho em một vài thứ, em xem qua trước một chút, sau đó trọn ngày hôm nay chúng ta sẽ vui đùa cùng bọn truyền thông xấu xa kia… Sau khi chuyện thành công, em xin nghỉ đông luôn, anh sẽ đưa em đi chu du vòng quanh thế giới!

Trương Dương vừa nói vừa nhanh chóng biên soạn một phần chức năng của phần mềm bên trong đầu hắn viết ra thành một chuỗi số liệu gửi qua cho Hứa Đan Oánh…

Oa Cư, cũng chính là cái tên được đặt cho căn biệt thự đám người Trương Dương ở lại. Trương Dương cùng nhóm người Cao Kỳ đã qua thương lượng, vốn là định đặt tên nơi này là Nữ Oa Cư, nhưng Trương Dương nghe cứ thấy thế nào ấy, đặt tên là Nữ Oa Cư có khác nào nơi này chỉ dành cho nữ nhân sống mà thôi, hắn kiên quyết tỏ vẻ kháng nghị cho nên cuối cùng đám ma nữ kia cũng miễn cưỡng đồng ý đổi tên thành Oa Cư, dù nhìn như thế nào cũng thấy rõ ràng là hắn bị xâm phạm quyền sử dụng căn biệt thự của chính mình.

Nhưng cuối cùng cái tên gọi này cũng chẳng mấy ai nhớ tới.

Lúc bấy giờ, Kiều Hi Nhi đang ngồi ở nhà một mình trong căn phòng nghe nhìn trên tầng năm của Oa Cư. Căn phòng này vốn là dũng để giải trí cùng bạn bè, khách khứa nhưng cũng có thể dùng để nói chuyện phiếm hay mở hội nghị trực tuyến qua internet.

Kiều Hi Nhi đối với những thiết bị trong căn phòng này không có chút bỡ ngỡ, mà chính lúc này đây, nàng cũng đang trò chuyện video với cha mẹ của nàng ở Bắc Kinh.

Cha của cô ngày thường rất bạn bịu thường khó mà có thời gian trò chuyện cùng cô lấy một câu, nhưng lần này, ông hiển nhiên là cố ý về nhà tham gia trò chuyện, thế cũng có thể thấy được ông coi trọng chuyện tình hiện tại đến mức nào.

- Lão gia (cha cô) hôm nay đi bàn chuyện tại Đông Hoa Viên xem ra không có kết quả tốt đẹp gì cho lắm. Kiều Kiều, con phải chuẩn bị sẵn tâm lý, dù sao đất Mai Ninh cũng không phải nơi để con có thể phát triển được, con vẫn là nên sớm trở về đi. Mẹ cùng cha của con như vậy yên tâm hơn muôn phần.

Hai tay Diệp Tinh cuộn tròn đặt ở trên mặt bàn, bà nhìn thẳng Kiều Hi Nhi mà nói. Trước giờ luôn thể hiện mình là một phụ nữ cứng rắn nhưng bây giờ khuôn mặt lại có chút căng thẳng.

Mà cha của cô, toàn thân vẫn đang mặc quân phục như trước, trên mặt có nhìn cũng không ra thay đổi gì nhiều, xem ra hơn phân nửa là do bị mẹ cô kéo tới làm nền.

- Đông Hoa Viên…

Kiều Hi Nhi cắn cắn môi, nàng biết Đông Hoa Viên là nơi nào, đó là nơi mà chỉ có một số ít gia tộc quyền thế khi có chuyện thật sự cần phải giải quyết mới có thể sử dụng đến nơi đó, nói là đến ôn chuyện nhưng thực ra chính là để đàm phán.

Hiện tại, Liên Gia Gia cũng tự mình xuống núi, có thể thấy được là sự tình nghiêm trọng đến cỡ nào. Nhưng mà có điều nghĩ lại thì cái buổi sáng hôm nay xuất hiện thêm mấy cái tin tức lá cải đều nhằm thẳng vào Kiều gia nhà cô, nếu như nói bọn truyền thông này sau lưng không có một vài thế lực đưa tay chống đỡ thì đánh chết bọn họ cũng không dám làm chuyện như thế.

- Đoạn thời gian trước, cha con cũng Thái gia đứt đoạn cho nên những sự việc ngày hôm nay cũng chỉ là một khúc nhạc dạo mà thôi. Chúng ta không hy vọng con bị liên quan đến tranh chấp giữa các bậc tiền bối hai nhà. Con còn quá trẻ tuổi, đối với những việc như thế này còn chưa có kinh nghiệm, không biết được chúng có những trò đáng sợ gì.

Diệp Tinh vừa nói một bên bấm bấm Kiều Vân Phong đang cười theo hì hì, ý bảo ông nghiêm túc một chút.

Kiều Vân Phong vội giả bộ nhìn cà vạt, ho khan một tiếng, nói phụ họa thêm:

- Kiều Kiều, nghe mẹ nói đi con!

- Mẹ muốn con phải làm như thế nào?

Hàng mày liễu của Kiều Hi Nhi hơi nhăn lên một chút.

- Rời khỏi Mai Ninh, sau đó đăng công bố làm sáng tỏ sự việc, còn phải lo chuyện nhà…

- Từ từ…

Kiều Hi Nhi vươn tay ngăn mẹ cô nói tiếp, bởi vì cô biết mẹ cô muốn nói những gì tiếp theo, lo chuyện gia đình chính là chuyện bảo cô có thể đồng ý gả cho gia đình giàu sang quyền thế, còn lo cho địa vị gia đình nữa. Cho dù hiện tại có là gia tộc giàu sang quyền thế bậc nhất cũng là nhân tài kiệt xuất thì cũng không có gì phân định với những gia đình quyền quý khác, mâu thuẫn giữa bọn họ không hề giống kiểu mâu thuẫn kịch liệt những tập đoàn hạng hai, bởi vì lợi ích quốc gia chính là lợi ích của bọn họ cho nên bọn họ phải có trách nhiệm duy trì ổn định cùng với phát triển ở nơi họ sinh sống và làm việc.

Người hiện đang nắm giữ việc chính trong gia đình là Cố Thành, Cố lão là ông bác của cô. Con lớn của Cố Thành có hai người con, một người nam tên Cố Khanh, một người nữ tên là Cố Ngưng, đều là bạn cùng trường với cô khi còn bé, tuổi tác cũng không có sai biệt lắm so với cô. Hai gia tộc đã sớm sắp xếp, tác hợp với cô, người ngoài nhìn vào cũng thấy là một đôi đã rồi.

Chẳng qua Kiều Hi Nhi và Cố Khanh đều không có chút cảm giác gì đối với người kia, một chút cảm giác cũng chưa từng có. Cố Khanh thường coi cô như là đối đãi với cô em gái mà thôi, Kiều Hi Nhi không thể tưởng tượng nổi bộ dạng cô sẽ ra sao nếu kết duyên cùng anh ta, như vậy còn không bằng bị gả cho Đỗ Ngọc Hằng nữa.

Nhưng mà những bậc đại lão tốt bụng tác hợp cho họ như vậy không biết được đã tính toán những gì. Chỉ chắc chắn một điều là đã củng cố được địa vị gia tộc không ít, cho nên thẳng thừng uy hiếp từ phía sau Kiều Hi Nhi, Cố Khanh nói là muốn đi làm riêng thì lúc bấy giờ trưởng lão hai nhà mới kinh ngạc tới mức lệ rơi đầy mặt mới chịu từ bỏ.

Nhóm các bậc trưởng lão cho rằng giữa hai đứa nhỏ có thù hận riêng tư cho nên lúc này mới nhất quyết không chịu kết hôn và làm chuyện kinh thiên động địa đến như vậy.

Bọn chúng không phải sống chung với nhau rất hòa thuận sao?

Đương nhiên, bọn họ cũng chẳng thể nào đoán được cái bí mật mà chỉ có Kiều Hi Nhi mới biết đến, ngoại trừ một điều là Kiều Hi Nhi thật tình không có một chút cảm giác nào với Cố Khanh cả.

Cố Khanh chính là một nhà nghệ thuật (nghệ sĩ), hơn nữa anh ta yêu nghệ thuật nhiều khi quá khích, từ những thứ lớn lớn chút như bức tranh, bản nhạc đến những thứ nhỏ nhặt như một vài bức ảnh khỏa thân, thậm chí là một hành động mang tính nghệ thuật. Anh ta sống thoát ly hẳn khỏi sinh hoạt ngày thường, như thể không phải là phần tử của xã hội vậy.

Kiều Hi Nhi có thể hiểu được anh ta, nhưng cô chỉ là không thể chấp nhận anh này được, chỉ đơn giản là vậy mà thôi.

Hiện tại mẹ của cô vừa mới nhắc lại chuyện đã rồi cho nên cô đương nhiên là lập tức không chịu đựng được, sắc mặt đen lại. Đừng nói đến việc là muốn cô cùng Cố Khanh kết hôn, cho dù chỉ là yêu cầu cô ở chung một ngày với anh ta, cô sẽ phát điên lên mất.

- Được rồi, không đề cập tới Cố Khanh. Như vậy con có thể rời khỏi Mai Ninh, rời xa Trương Dương trở lại Bắc Kinh tránh những sóng gió hiện tại đi được không?

Diệp Tinh đành nhượng bộ lùi một bước mà nói.

- Không được…

- A, thế nào lại có giọng nói người khác vậy.

Diệp Tinh rất kinh ngạc khi chính lỗ tai mình không biết có phải nghe được ảo giác hay không, sau đó tức khắc tỉnh lại, ngoảnh đầu lại nhìn đức ông chồng của bà.

Kiều Vân Phong lập tức che miệng chính ông lại, nghiêm trang chững chạc mà nhìn Kiều Hi Nhi nói:

- Kiều Kiều này, con nghe lời mẹ con đi nha!

- Họ Kiều, em nói anh có thể nói những câu khác có được hay không.

Diệp Tinh suýt chút nữa thì tức chết, tốt xấu gì ông cũng là chủ cái nhà này mà.

- Được rồi, Kiều Kiều, con mau trở về nhà đi.

Diệp Tinh quay mặt qua chỗ khác, nhìn Kiều Hi Nhi, thiếu chút nữa khóc lên:

- Kiều Kiều này, con nhìn xem, Kiều Vân Phong cha con không có một chút chủ kiến nào. Chúng ta đều coi con như bảo bối trong nhà, nghe mẹ đi, thừa dịp hiện tại ông bà đều còn thương yêu con như vậy, con mau trở lại Bắc Kinh chăm sóc hai ông bà, cũng luôn tiện né tránh cơn sóng gió hiện tại đã.

- Khốn nạn, cái gì gọi là tránh né trận này, chúng mày đều ức hiếp đến con gái cùng cả bạn trai thế này tao còn có thể mặc cho chúng mày muốn làm gì cũng được hay sao. Chúng mày ức hiếp tao thì thôi, lại còn đem cả một bát nước bẩn hắt lên người bạn trai tao, gái già này không xử chúng mày không được.

- Gái già? Ôi, trời ạ, Kiều Vân Phong, ông xem ông đã dạy dỗ con gái ông như thế nào đi. Cái gì mà gái già chứ, họ Kiều, ông còn dựng thẳng ngón tay cái là ý gì, ông đừng tưởng tôi không thấy được nha… Không được. Kiều Hi Nhi…

Diệp Tinh đột nhiên quay ngoắt sang phản ứng lại phía con gái:

- Con vừa mới nói cái gì, bạn trai con, con… Con không phải chính thức thừa nhận chứ? Không phải nói còn hai năm nữa sao ?

- Chuyện này…

Kiều Hi Nhi trên mặt biểu thị một chút xấu hổ, bộ dáng thẹn thùng mà nói lại:

- Con… chuyện con gái cùng anh ta… chuyện đó…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.