Nhìn thấy ánh mắt Trương Dương nhìn chằm chằm, Cao Kỳ tựa hồ thả
lỏng, nhìn chằm chằm phía dưới Trương Dương đang dựng đứng, thì thầm
nói:
- Nhìn cái gì vậy, có bản lĩnh thắng tôi 5 ván nữa đi, cái lồng này tôi cũng cho bay.
- Dương tử, chúng ta cần cố lên nha.
Một bên, Hứa Đan Lộ không những không nói gì thêm, ngược lại là hưng phấn, xiết chặt đôi bàn tay trắng như phấn ở một bên thêm mắm thêm
muối, đánh giá đại mimi của Cao Kỳ từ lâu thèm nhỏ dãi ba thước.
- Hứ …
Cao Kỳ cởi đồ xong, bài vận tựa hồ lập tức tốt lên, đầu tiên là lột được quần dài của Trương Dương, ngay sau đó sơ mi của Hứa Đan Lộ
cũng bay, vốn là nàng có thể học Cao Kỳ cởi tất chân , nhưng nàng tựa
hồ là vì học theo Cao Kỳ, rõ ràng thoải mái cởi sơ mi làm bạn cùng
Cao Kỳ.
Trong lòng có cân bằng, Cao Kỳ lại kiêu ngạo lên,
hoàn toàn quên hiện thực là nàng hiện tại đã thua 4 ván, hiện tại
tình trạng là, Trương Dương thua 1 ván, Hứa Đan Lộ thua 4 ván, Cao
Kỳ thua 4 ván.
Nhưng quần áo, thì Trương Dương chỉ còn lại
có một cái quần cộc cuối cùng, Hứa Đan Lộ còn lại cái lồng trên thân
cùng một cái váy ngắn, còn có tất chân cùng nội y; Cao Kỳ thì chỉ còn
cái lồng trên thân, dưới người chỉ còn một cái quần dài và nội y.
Trong hiểm, nàng lại bùng nổ, Hứa Đan Lộ lại thua, nàng liếc mắt
với Trương Dương một cái, thực thản nhiên mà cởi váy ngắn màu tím,
trên người chỉ còn lại có áo lót tím cùng quần con, còn có một cái
tất chân, càng khoa trương chính là cái quần lót màu tím bán bộ
phận còn hé mở.
Tuy rằng Trương Dương đã thấy nhiều, nhưng
hiện tại có thêm một Cao Kỳ ở đây, ngược lại để hắn cảm thấy có cảm
giác khác thường. Tuy rằng hắn kiệt lực mà che khuất đồ vật phía dưới
của mình cao cao ngất khởi trong chăn, nhưng thủy chung chạy không thoát ánh mắt Cao Kỳ đủ để giết người kia.
Không biết là do cồn tác dụng, hay là ba người đã chơi đến điên rồi, đến tình trạng này, ba
người đơn giản không chỗ nào kiêng kỵ nữa, rất nhanh Cao Kỳ cũng đến
ván thua thứ năm, nàng hít một hơi, học bộ dạng Hứa Đan Lộ, cởi
quần dài.
Hiện nay Trương Dương còn lại một cái quần cộc, hơn nữa đã thua ba ván, nàng tin tưởng chính mình không có lý do gì không
thể lột hết của Trương Dương.
Nhưng mà làm cho nàng mở rộng
tầm mắt chính là, trong tuyệt cảnh, Trương Dương không thua ngay cả 9
ván, Hứa Đan Lộ thì ngay cả cái lồng đều bay, phong nhã mà lộ ra
một đôi mimi tuyệt đối hoàn mỹ cùng chơi với bọn họ, mà nàng cũng há
hốc mồm phát hiện, ván tiếp theo chính mình thua, thực có khả năng sẽ
học nàng, hoặc là bay mất cái lồng kính, hoặc là lột đi quần sịp.
Thời điểm mấu chốt, Trương Dương nhìn nhìn bài trong tay, phiêu đãng liếc nàng một cái, duỗi tay ngáp, thản nhiên mà nói rằng:
- Mệt rồi, nghỉ ngơi đi.
- Không được!
Cũng không biết nàng mắc bệnh gì, hay là rượu tác dụng chậm bây giờ mới toàn bộ đến đây, Cao Kỳ vươn tay kéo cánh tay Trương Dương lại, thì thầm nói:
- Hôm nay tôi không lột quần cậu, tôi liền không họ Cao.
Đầu óc Trương Dương giờ phút này cũng có chút mơ hồ, bị nàng hét, cũng phát hỏa:
- Được, vậy tôi cũng muốn nhìn cô lột như thế nào!
Kết quả Trương Dương vừa hé ra, lại là một song phong sát, Cao Kỳ
nhìn mình một lá trên tay chưa xuất, trực tiếp trợn tròn mắt, ngay khi
Trương Dương cho rằng nàng sẽ chơi xấu.
Lại thấy nàng đột nhiên ném bài cầm trong tay, hai tay co về sau lưng, lạch cạch một tiếng, lập tức ném bay cái lồng.
- Phụt …
Núi non mãnh liệt ào ra, như là một cái bị viên đạn bị súng kéo chặt
bắn ra, mãnh liệt chạy thoát ra, thế nhưng còn mang theo thanh âm giống như trang giấy bị xé, Trương Dương nhìn thấy có một khối tuyết trắng thật lớn, cùng hai điểm hồng hồng trên đỉnh tuyết trắng.
- Lại chơi tiếp!
Cao Kỳ đã muốn điên rồi, nàng thậm chí không thèm vươn tay đi che bộ vị trọng yếu.
- Không chơi!
Trương Dương giờ phút này đã là dục hỏa khó chặn, hắn tin tưởng bất
cứ một người đàn ông nào nhìn thấy cảnh tượng này, phản ứng đầu
tiên nhất định là nhảy lên tuyên án tử hình nàng ngay tại chỗ. Nhưng
hắn vẫn cố gắng nhịn được, ngoài nguyên nhân bởi vì bên cạnh còn có
một Hứa Đan Lộ, hắn cảm thấy Cao Kỳ đã mất đi lý trí. Nàng có thể là do bị rượu gây nên, nhưng đầu óc mình coi như thanh tỉnh.
Hứa Đan Lộ đại khái cũng bị chiêu hung ác của Cao Kỳ này làm sợ
cháng váng, vội tóm lấy chăn muốn giúp Cao Kỳ che thân thể.
Nào biết đâu rằng Cao Kỳ một tay ngăn cản, thân mình hướng tới Trương Dương:
- Tôi không tin không lột được quần cậu!
Trong tình huống Trương Dương xúc động không kịp đề phòng, lập tức bị lột một cái khố cuối cùng.
Cái này làm cho đương trường liền hỗn độn, Trương Dương nhìn thân hình tuyết trắng nhảy tới gần như không sợi che, theo bản năng mà ra tay
phản kháng. Trong hỗn loạn, hắn cũng không biết xảy đến cái gì nữa. Cao Kỳ thì càng thêm không chấp nhận. Ba người liền xông vào đấu đá,
lăn qua lộn lại, từng đợt gào khóc thảm thiết giằng co hơn nửa giờ.
Hết thảy rốt cục yên tĩnh lại, sau đó hắn phát hiện mình đã ngồi ở
trên người Cao Kỳ, Hứa Đan Lộ thì bị Cao Kỳ dùng hai tay ấn xuống.
Ba người toàn thân cao thấp đều không sợi che thân, khó mà
tưởng tượng. Mà đây còn không phải mấu chốt, mấu chốt nhất chính là
Cao Kỳ phát hiện bộ vị mẫn cảm nhất của mình cùng chỗ dưới của
Trương Dương gắt gao dán cùng một chỗ, chỗ kia còn truyền đến cảm
giác đau đớn không chịu nổi.
- Trương Dương, đồ chó Nhật, ngươi dám cho vào!
Cao Kỳ khóc rống lên.
Trương Dương hoảng sợ, nháy mắt từ trong mơ hồ thanh tỉnh lại, sau đó
trợn tròn mắt, trên đệm tuyết trắng, đã thấy đỏ thẫm một vệt, giống
một đóa hoa mai nở rộ kéo dài tới phía dưới cái mông tuyết trắng của
Cao Kỳ, yêu dị đến nhìn thấy mà ghê người.
Càng mấu chốt
chính là, bộ vị của chính mình đang gắt gao dán vào nơi tư mật nhất
của người ta, vị trí bành trướng có thể thực rõ ràng mà cảm giác được
một hơi ấm áp gắt gao bao vây lấy, giống như là muốn hòa tan.
Không phải hắn còn có ai?
Trương Dương trợn tròn mắt, một chút cảm giác say nháy mắt bốc hơi đến
không còn một chút nào, chuyện này như thế nào diễn biến thành như
vậy ?
- Ngươi còn không cút ra? Vương bát đản!
Cao Kỳ cắn môi dưới, cũng không biết là đau hay là thương tâm, nước mắt trực
tiếp ầm ầm mà chảy xuống , khóc như mưa. Sau đó đôi bàn tay trắng như
phấn, thêm hai chân, ngay cả miệng cũng hướng đến trên người Trương
Dương:
- Ta không để yên cho ngươi, gia súc, ta giết ngươi, ta bắt ngươi chịu trách nhiệm cả đời.
Trương Dương sợ tới mức không biết nên làm cái gì bây giờ, ngược lại
một bên Hứa Đan Lộ như là lão tướng kinh nghiệm sa trường, vội ngồi
xổm dậy, ôm Cao Kỳ, vừa thấp giọng an ủi, vừa nháy mắt để Trương
Dương tránh đi trước.
Trương Dương vội lao đến phòng tắm, mặc
quần áo vào, nhìn chính mình trong gương nhìn, trong lòng một trận ảo
não dâng lên. Hắn dùng sức mà vỗ vỗ đầu, sự tình làm lớn rồi, lúc ấy
sao hắn lại làm như vậy đâu? Trong đầu tựa hồ một chút ký ức đều
không có.
Càng mấu chốt chính là, đại mimi còn là một tấm thân trinh nữ, đây cũng quá là ... Trong ngày thường nhìn nàng bạo miệng
không thể ngăn cản, hình như là kinh nghiệm sa trường, tuổi thanh xuân
dâm phụ, như thế nào chỉ chớp mắt liền biến thành một cô gái xinh đẹp
thanh xuân ngây thơ không biết gì?
Hắn ở bên trong đi tới đi lui, căng thẳng đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Ước chừng qua hai mươi mấy phút, Hứa Đan Lộ rốt cục lại đây, nàng gõ cửa phòng tắm, ló đầu vào, sau đó lại lách lưng chui vào.
- Thế nào ?
Trương Dương sốt ruột hỏi han.
- Anh đoán đi?
Nàng mang theo một tia cười đắc ý, hỏi ngược lại.