Thân Phong Vân nghe vậy, hắn tức tối đến độ thiếu chút nữa là nướng bản mặt
hắn thành than, còn Thái Vĩnh thì vươn tay mà xoa xoa lấy ngực cố sức mà giữ gìn nhịp thở để tránh lần thứ hai lộ ra khuyết điểm tuổi già ra
ngoài.
- Kiều… Kiều công tử…
Làm người chủ
trì hòa giải, Nguyên Chấn Phong vẻ mặt lúc này không giấu nổi đau đớn.
Tình huống này rồi, đừng nói đến chuyện có thể tiếp tục cuộc hòa giải
thêm nữa hay không, chỉ cần là ba người này không có đánh nhau đã xem
như thành công lớn rồi.
- Nguyên lão, tôi hiểu. Xin lỗi, chuyện của ngày mai…
Kiều Vân Phi nhìn nhìn hai cái vẻ mặt táo bón của Thái Vĩnh và Thân Phong Vân trước mắt, thản nhiên mà nói tiếp.
- …Kiều gia chúng ta nhất định sẽ cho ngươi một cái thông báo hợp lý. Xin từ biệt!
Kiều Vân Phi nói xong, liền trực tiếp đi khỏi.
Dù rằng bóng
dáng cả người Kiều Vân Phi đã tan biến từ khi nào rồi, Thái Vĩnh và Thân Phong Vân còn chưa hết vẻ mặt táo bón mà tỉnh lại được, Kiều Vân Phi
này rốt cuộc là có ý tứ gì đây?
Hắn cho là Kiều
gia bọn họ có bao nhiêu cân lượng cơ chứ? Lại có thể dám ngang nhiên
thách thức cùng lúc hai đại gia tộc hào môn như thế, hơn nữa một trong
hai gia tộc bị thách thức lại chính là một trong những tập đoàn hạng
nhất - Thân gia.
Kiều gia này dù
chỉ đối mặt với một mình Thái gia thôi cũng đã vất vả lắm rồi, hiện giờ
thực chế giễu, rõ ràng không biết tự lượng sức mình mà ngay cả Thân gia
bọn họ cũng dám thách thức, quả nhiên là chán sống hết lượt!
- Người này của
Kiều gia quả thực là kiêu ngạo. Không có nể mặt Thái gia chúng ta thì
thôi, lại có thể không buồn nể mặt cả Thân gia hay sao? Quả thực là
không biết tự lượng sức mình!
Thái Vĩnh không
bỏ lỡ cơ hội mà chớp lấy thời cơ xúi giục. Tuy rằng lời nói này nghe có
phần hơi thô một chút, nhưng không hể nghi ngờ rằng dù là lời nói như
thế nhưng Thân Phong Vân nhất định vẫn hiểu được ý nghĩa trong đó.
- Thái lão, ông không cảm thấy Kiều gia này làm chuyện như thế có chút kỳ quái hay sao?
Thân Phong Vân
không phải là thằng ngốc, đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của
Thái Vĩnh. Nhưng mà cho dù Thái Vĩnh kia có nói hay không thì trong lòng hắn cũng sớm đã hận chết đám người Kiều gia rồi.
- Đúng vậy, nhìn tình thế hiện nay mà nói nhất định là bọn họ đã tìm được một chỗ dựa
cực kỳ vững chắc cho nên mới dám kiêu ngạo đến như thế.
Trong lòng Thái
Vĩnh rùng mình, không biết là người chèo chống đại gia tộc nào lại lập
liên minh với Kiều gia đây, giả sử là thực sự có chuyện như thế, ví dụ
là hai nhà Kiều - Cố liên minh chống lại hai nhà Thái - Thân thì e rằng
toàn bộ thủ đô Hoa Hạ này sẽ rơi vào chấn động cực đại mất thôi.
- Thái lão, tôi
biết trong lòng ông đang lo lắng điều gì. Chỉ có điều là những gì ông
nghĩ đó chắc chắn sẽ không có cơ hội phát sinh.
Thân Phong Vân thản nhiên mà cười nói.
- Cho dù chúng ta có muốn làm như vậy đi nữa, thì những người khác cũng sẽ nhất quyết ngăn cản.
- Ừ, cậu nói có lý.
Tuy rằng trong
lòng Thái Vũ còn nghẹn một hơi căm giận, nhưng nếu giả thiết rằng hai
nhà Thái - Thân chống lại hai nhà Kiều - Cố thực xảy ra thì phần thắng
phe của bọn họ không lớn, nhưng phần thuộc về hai nhà Kiều - Cố kia nhất định cũng sẽ không khá hơn chút nào. Lại nói những chuyện loại này
chẳng khác nào những chuyện chỉ có trên trời thôi, chắc chắn không có
khả năng xảy ra.
- Như vậy, cách
duy nhất có thể khắc phục tình thế chính là phải để hết thảy mọi chuyện
khôi phục nguyên dạng. Cái tên Trương Dương kia, hoặc là ngoan ngoãn làm con rể Kiều gia đừng gây thêm chuyện rắc rối, hoặc là mang tặng hắn cho mấy thứ đó, vĩnh viễn biến mất luôn đi…
Phía xa, tại Mai Ninh, Trương Dương không biết sao đột nhiên hắt hơi một cái…
- Khốn kiếp ! Người nào chửi mắng ta đấy?
Trương Dương từ
giữa một núi lớn linh kiện điện tử ù ù cạc cạc mà ngẩng đầu, thở ra một
hơi, giờ phút này hắn còn đang bận bịu với cái «hệ thống giám sát ma
thuật Hawkeye» mà Về phần bộ phận phần mềm thì Hứa Đan Oánh đã làm tốt
bản dự thảo đầu tiên rồi, cho nên hiện giờhắn đang cố gắng nghiên cứu,
nghiền ngẫm các bộ phận phần cứng. Chỉ cần sau khi kết nối truyền hình
hai trong một thì sử dụng bộ hệ thống được lắp đặt khắp mọi ngóc ngách
trong tòa biệt thự này có chỗ nào mà đàn ông con trai như hắn không được nhìn thì hắn sẽ nhìn cho bằng được.
Đáng nhẽ là theo đòi hỏi của hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye đối với các bộ phận phần cứng yêu cầu là: độ phân giải của máy ảnh hồng ngoại ít nhất phải đạt
tới 2160p, tuy rằng trên thị trường cũng đã có loại này nhưng mà dòng mã để đạt được 200 Mbps thì gấp bốn lần loại có độ phân giải 1080p. Hơn
nữa một đoạn hình được thu lại trong thời gian 90 phút sẽ chiếm khoảng
500G dung lượng bộ nhớ để có thể phân tích cùng một thời gian mà nói thì số hình ảnh phải đạt ít nhất là 25 hình ảnh trên một giây. Cho nên nếu
nó không được trang bị kèm theo một siêu máy tính loại nhỏ thì sau này
khi thực sự sử dụng hệ thống sẽ khiến nó không thể chịu nổi.
Chỉ có điều là
vấn đề bên trên lại có người dễ dàng thực hiện được. Với sự trợ giúp của Kiều Vân Phong, Trương Dương đã âm thầm đặt mua được một bộ vi xử lý
của siêu máy tính cùng với vi bốn mươi tám vi mạch kết nối cần dùng đến.
Tổng cộng là
mười tám bộ máy ảnh hồng ngoại đã được sửa đổi, sau khi chuyển đổi tất
cả các dữ liệu được chuyển vào chế độ truyền dẫn không dây (truyền dẫn
vô tuyến). Phòng điều khiển chính được đặt trên tầng năm, nhưng có điều
từ phòng của Trương Dương hoặc là phòng của Hứa Đan Lộ cũng có thể đăng
nhập vào giám sát và điều khiển hệ thống được.
Có thể nói là bộ phận phần cứng đã gần như hoàn thành rồi, hiện tại chỉ còn bộ phận phần mềm nữa thôi. Mà Hứa Đan Oánh cũng đã chuẩn bị khá tốt bản dự thảo đầu
tiên rồi, so với mong đợi cũng đã nhanh hơn nhiều lắm, nhưng là bởi vì
phải cùng làm với các bộ phận phần cứng khác cho nên cụ thể thì vẫn còn
phải chờ sau khi tự cô bé đến biệt thự rồi làm cùng với hắn.
Lại nói kỳ nghỉ
đông đã sắp tới gần, mấy ngày nay chẳng khác nào chạy đua với thời gian, Trương Dương còn có một môn học tự chọn là kỹ thuật và trang thiết bị
lên men, cùng với một môn học bắt buộc là sinh vật học phân tử và di
truyền, cũng có cả một cuộc thi tiếng Anh cấp ba nữa.
Tuy rằng hiện
tại Trương Dương cũng được gọi là một danh nhân rồi, nhưng hắn cũng còn
có một thân phận khác chính là một sinh viên năm thứ tư chuyên năng hóa
chất của đại học Mai Ninh, hơn nữa còn là sinh viên chưa tốt nghiệp và
thậm chí là các học phần của hắn cho đến nay vẫn còn nợ chưa trả hết.
Chỉ có điều ba
cái chương trình học này đối với Trương Dương hiện tại mà nói thì cho dù hắn đã lâu lắm rồi không có đến lớp học cũng không có bất cứ vấn đề gì, mà tiếng Anh thì càng không cần phải nói hắn đã có Dương Phi đích thân
dạy dỗ rồi. Tuy rằng nếu là nói trình độ chuyên nghiệp thì hắn còn thua
xa nhưng với trình độ cấp bốn thì tuyệt đối đối với hắn là không có vấn
đề gì.
Về phần môn học
kỹ thuật và trang thiết bị lên men thì chương trình học môn này hắn vẫn
còn có thể đi được, hơn nữa cái lớp học này cũng giáo sư Kha đối xử rất
tốt, đi học cơ bản là không có điểm danh. Về phần môn sinh vật học phân
tử và di truyền kia hắn lại càng chẳng có gì phải lo lắng, vị giáo sư
đứng lớp hiện nay - phó giáo sư Chúc cũng chính là người thường xuyên hỗ trợ cho tổ nghiên cứu khoa học tại phòng thí nghiệm Nam Tinh số 1,
Trương Dương với ông ấy đã quá quen thuộc rồi, hơn nữa Trương Dương đối
với nội dung chương trình học cũng đã hiểu tận gốc rễ rồi mà trình độ
thực tiễn cũng đủ để cho phó giáo sư Chúc này lau mắt mà nhìn cho rõ.
Hoàn thành các
khóa học này thì hắn còn phải xây dựng một cái đồ án tốt nghiệp. Chỉ có
điều là giáo sư Trịnh cũng đã nói qua với hắn rằng khỏi cần phải chuẩn
bị luận văn tốt nghiệp làm gì, chỉ cần là những tài liệu kỹ thuật về Nam Tinh số 1 kia thôi cũng đã thừa đủ điều kiện để hắn vượt qua được rồi.
Thời gian trôi
đi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến thời gian của kỳ nghỉ đông. Kỳ nghỉ
đông tại Đại học Mai Đại từ mười lăm tháng giêng đến tận mười một tháng
hai, tổng cộng là hai mươi bảy ngày. Nhưng mà chuyện này đối với Trương
Dương mà nói thì chẳng có ý nghĩa gì lớn, hiện tại hắn cũng là người đã
đi làm cho nên có kỳ nghỉ đông hay không cũng vậy mà thôi.
Có điều là cũng
có cái hay của nó đấy chứ, chính là có thể không hề cảm thấy hổ thẹn khi không tới trường học, hơn nữa sau khi kết thúc kỳ nghỉ này thì mấy
người Lưu Thanh, Chu Vĩ và cả Lý Kính Đông mang theo tấm bằng tốt nghiệp tại Đại học Mai Đại là có thể chính thức đến nhận chức tại Công ty Nữ
Oa.
Mà hiện tại
người được nhận vào Công ty Nữ Oa chủ yếu đều thuộc về Nữ Oa dược
nghiệp, hơn nữa đều là nhân viên bộ phận nghiên cứu phát triển mà đều có chung khuyết điểm chính là những người này đều là những người vừa mới
tốt nghiệp hoặc là người sắp tốt nghiệp, năng lực làm việc ban đầu còn
tương đối kém. Chẳng qua đáng để kiêu hãnh một chút chính là bọn họ đều
là những sinh viên chất lượng thuộc khoa Y Đại học Mai Đại, đại học Hóa
chất, hoặc là Đại học Y khoa trực thuộc Thanh Hoa. Với lại số người đã
tuyển cũng đã hơn sáu mươi người rồi…