Nhìn dáng người Dương Phi thướt tha đi xa, Trương Dương buồn bực tới cực điểm. Hôm nay việc này, làm thế nào Dương Phi lại biết được?
Hắn nghĩ nghĩ, trong đầu hiện ra biểu hiện thở phì phì của Hạ Vi Vi,
không khỏi vỗ đùi, tự trách: Ôi trời, quên mất ngày hôm qua mình và Chu
Vĩ trộm nói thầm sau lưng cô ta làm như thế nào dùng video xử Bạch Lượng Phong mà, không phải bị cô ta nghe được chứ. Đúng rồi, chính mình lúc
ấy còn nghĩ xử Bạch Lượng Phong, mà không phải Hứa Đan Lộ mà, chẳng lẽ
cô bé kia còn theo dõi mình à?
Vô luận như thế nào, hôm nay vận khí xem như quá tệ, trong lơ đãng, rốt cuộc hắn lại đắc tội hai đại mỹ nữ của Mai Đại.
- Cái hệ thống Nữ Oa chết tiệt này, ngươi định làm gì ta đây?
Trương Dương hung hăng đập vào thân cây bên cạnh một quyền, lại tùy tay nhặt lên một viên đá nhỏ trên mặt đất, hung hăng mà ném qua trên mặt
hồ, hòn đá nhỏ nhảy ở trên mặt nước ba bốn cái, lúc này mới không cam mà chìm nghỉm.
Hòn đá nhỏ vừa mới chìm nghỉm, thanh âm của hệ thống lại tới:
- Chủ nhân Hệ thống, mỗi một lần phá hư của công và hài hòa của môi
trường, khấu trừ hệ thống tích phân hai điểm, tích phân hiện hữu chia ra danh hiệu… Hệ thống gợi ý, chủ động làm một việc thiện, có thể đạt được ba điểm hệ thống tích phân cấp thưởng, đủ ba mươi cái tích phân hệ
thống, sẽ đạt được một lần chỉ thị, cảnh cáo nhiệm vụ M. Nếu hệ thống
tích phân là thấp hơn một trăm điểm, tức danh hiệu làm người giòi bọ, hệ thống Nữ Oa sẽ tự động hạ xuống.
Trương Dương lơ mơ, làm
chuyện xấu còn khấu trừ điểm? Còn tháo dỡ? Vừa rồi chính mình tùy tay
ném hòn đá nhỏ, đập vào cây, như vậy liền trừ hai điểm rồi, có phải có ý nghĩa về sau mình làm chuyện gì cũng cần thật cẩn thận hay không?
Trương Dương hai tay vò đầu, vò thành một đoàn, hận không thể đem hệ thống chết tiệt từ trong óc kia ra.
- Nói xem, thân là chủ nhân hệ thống, anh không phải có thể thông qua
làm việc thiện kiếm điểm sao? Hà tất tỏ vẻ như cha mẹ chết vậy sao?
Hệ thống Nữ Oa trong đầu hắn cũng buồn bực.
Trương Dương ghĩ nghĩ, đúng vậy, nói trở lại, những chuyện này quyền
chủ động chính là ở trên người mình, làm việc thiện à, sao lại không
đây?
Sau đó nếu có người chú ý nhìn, là có thể nhìn thấy, vẻ
mặt phẫn nộ của Trương Dương khi về ký túc xá, dọc đường đi không ngừng
nhặt các loại rác rưởi mà người khác đem vứt trên mặt đất lên, thật cẩn
thận mà ném vào trong thùng rác, nếu hắn mặc áo khoác màu vàng, cùng một người vệ sinh sẽ không có bất cứ cái gì khác nhau.
Căn cứ công tác thống kê không đầy đủ của bản thân hắn, dọc theo đường đi tối thiểu cũng có trên ba mươi lần xoay người, thậm chí trên đường còn nhặt được
một cái bông gạc vệ sinh trong cỏ đã dùng qua, nhưng kết quả hệ thống
mỗi lần đều gợi ý:
- Chủ nhân Hệ thống nhặt rác rưởi theo ý chủ quan, mục đích không tốt, đạt được điểm thưởng là 0!
Ôi, xem ra, làm việc tốt còn phải chính mình vô ý thức mà làm mới được.
Trở lại ký túc xá, vừa vặn lại thấy một mình Chu Vĩ vừa xem sex vừa tự
sướng, Trương Dương không nói gì mà lắc lắc đầu, không biết nếu giúp
hàng này thủ dâm có tính là làm chuyện tốt hay không.
Nhìn thấy Trương Dương, Chu Vĩ ngẩn người, tay đặt ở đũng quần, dường như không có việc gì hỏi han:
- Thế nào, sự tình xong xuôi rồi?
Buổi sáng khi Trương Dương đi ra ngoài, nói với hắn là mình muốn đi bàn bạc chút chuyện, bởi vì trong tay hắn nắm phim âm bản, mọi người cũng
hiểu hết. Chu Vĩ còn thực hưng phấn mà năn nỉ hắn nếu có người khác biết chuyện này, ngàn vạn lần đừng nói đến hắn quay.
Trương Dương ngoái cổ, giống như vứt bao cát, đem thân thể của chính mình ném lên trên giường, tức giận đáp:
- Đại ca, huynh cứ tiếp tục, đừng làm phiền ta.
Thấy thế, Chu Vĩ thấy kỳ quái, ngừng lại động tác trong đũng quần, hỏi:
- Sự tình tiến triển đến không thuận lợi à? Nhà ngươi khẳng định không
đủ kiên cường, tớ đã nói cậu cho tớ đi, lão tử xác định chắc chắn làm
tốt, đồ tốt như vậy bị cậu phá, ối
Trương Dương đưa hai tay lên sau đầu làm gối, nguýt hắn một cái:
- Sớm biết vậy liền cho cậu đi , như vậy người bị cô Dương tóm không phải tớ.
- Bị. . . Bị tóm ?
Chu Vĩ quắc mắt đứng lên, hưng phấn mà nói.
- Còn là bị cô Dương à? Nói nhanh lên, là thời điểm đang tiến hành bị
tóm, hay là chưa phạm tội bị tóm? Vật kia có bị cô ấy lấy đi hay không?
- Này, cậu đã nghĩ xem trò cười rồi hả, đương nhiên là khi chưa làm gì, đồ vật tớ đã cho Hứa Đan Lộ, cô giáo không thấy được.
Trương Dương cũng biết, trong bất cứ đề tài nào có liên quan, có thể
làm cho Chu Vĩ có bất cứ thương cảm là chuyện không thể nào, hắn chỉ
quan tâm chuyện này có thể để cho hắn nổi hứng hay không.
- Như vậy à, vậy cậu cũng thật đủ đen đủi . . .
Chu Vĩ đại khái là cảm thấy lại đi thủ dâm cũng không có ý nghĩa gì, kéo
khóa quần lên, tắt video vỗ đầu tựa hồ nhớ ra cái gì đó, một tiếng kêu
sợ hãi.
- Ối, cậu vừa nói cậu bị cô Dương tóm? Cô Dương nào? Giáo viên dạy tiếng Anh – Dương Phi sao?
- Vô nghĩa! Tớ còn biết cô giáo nào họ Dương ngoài cô ấy không?
- Ôi trời!
Chu Vĩ vỗ đùi, hai mắt long lên.
- Cậu cũng thật may mắn đấy, bị cô Dương tóm, nói như vậy cậu còn có
thể gần gũi giao lưu cùng cô ấy, thật sự là hâm mộ ghen tỵ quá, vì cái
gì cơ hội như thế không thuộc về ta đây?
Trương Dương vốn tưởng rằng hắn sẽ nói ra một đôi lời an ủi, vừa nghe, lại còn nói hâm mộ
chính mình, không thể dùng từ gì để hình dung, hàng này nếu biết mình
không chỉ mặt đối mặt giao lưu với Dương Phi, còn xem qua nội y của
nàng, chẳng phải là hắn trực tiếp nhảy lầu sao?
- Oa. . . Nguy rồi nguy rồi. . .
Trương Dương còn đang suy nghĩ chuyện hệ thống tích điểm, bên kia Chu Vĩ lại cả kinh la lên.
Trương Dương liếc mắt nhìn hắn, cả giận nói:
- Có cái rắm gì mà la.
- Cậu nói cậu bị Dương Phi tóm tại trận, tớ dám đánh cuộc, lần này cậu khẳng định chết chắc rồi.
Lúc này trên mặt Chu Vĩ cuối cùng cũng lộ ra chút đồng tình.
- Nếu nói cho Bạch Cương, cậu khẳng định không được tốt nghiệp.
Bạch Cương là bọn hắn chủ nhiệm khoa bọn hắn, nghiên cứu sinh tốt
nghiệp hạng ưu của học viện, mấu chốt là, hắn là anh họ của Bạch Lượng
Phong, lần trước bởi vì chuyện của Trương Dương cùng Bạch Lượng Phong,
hắn đã từng hạ độc thủ với Trương Dương, thông báo phê bình trước toàn
trường.
Lần này, chuyện này nếu vào trong tay của hắn, vậy không chỉ là một thông báo phê bình có thể giải quyết được .
- Hẳn là không thể nào, Dương mỹ nữ đã nói sẽ không báo với trường học, cô ấy hẳn không phải là người không biết giữ chữ tín.
Trương Dương nghĩ nghĩ, Dương Phi nói với hắn rất rõ, nàng sẽ không báo về trường học, vậy hẳn là sẽ không nói.
Chu Vĩ vươn ra một đầu ngón tay, đặt tại bên môi lắc lắc, đáng khinh mà nói rằng:
- NO, NO, NO, cô ấy đã đồng ý với cậu không báo về trường học, nhưng
cậu cũng đừng quên, Bạch Cương chính là người hiện nay hay qua lại cùng
cô ấy, ai biết cô ấy có thể nói ra lộ hết hay không. Hơn nữa, cậu thật
là ngu ngốc còn đem USB trả lại cho Hứa Đan Lộ, cái này không có căn cứ
chính xác uy hiếp cô ta, cô ta nhất định là sẽ tới trước mặt Bạch Lượng
Phong cáo trạng, cậu . . . Cậu xong rồi, tớ đã cho là mình ngố, không
nghĩ cậu còn ngố hơn so với tớ.
Dương Phi có thể nói cho Bạch
Cương hay không, hoặc giả Hứa Đan Lộ có thể nói với Bạch Lượng Phong hay không, lúc này trong lòng Trương Dương không một chút quan tâm.
Theo lý mà nói , hai người bọn họ hoàn toàn có lý do không hy vọng lại
nhìn thấy Trương Dương. Một người Trương Dương cùng nàng đi gặp mặt, một người bị hắn sờ mó, đây đều là chuyện nếu ở trong trường học truyền ra
có thể bị xì căng đan, cho nên nếu không có cái tai họa như Trương
Dương, thế giới này sẽ bình yên hơn rất nhiều.
Nhưng Trương
Dương cũng không bởi vậy mà luẩn quẩn trong lòng, dù sao sự tình đến
tình trạng này, nên động thì động. Chỉ cần sống qua buổi chiều nay, sau
đó là thứ bảy, thứ bảy có tiết tiếng Anh, nhưng nếu Dương Phi nói không
muốn gặp lại mình, vậy chẳng khác nào là nói buổi chiều học xong tiết
học tự chọn, chính mình có thể thừa dịp ngày thứ bảy đi kiếm ít tiền.