Hắn cảm thấy có chút buồn bực, không lẽ nào cái người tên Tinh linh Tiểu thiên sứ kia lại chính là Hạ Vi Vi được, nghĩ nghĩ hắn
lại gửi lại yêu cầu kết bạn thêm lần nữa, sau đó viết cái lý do… hắn đắn đo một chút, rồi thì viết vào hai chữ “anh rể”!
Một lần nữa gửi tín hiệu lại cho cô, Trương Dương mang theo một tia chờ mong thấy rõ, nhìn chằm chằm vào màn hình.
Nhưng mà không đến ba giây đồng hồ, lời yêu cầu của hắn nhanh chóng bị từ chối, bố khỉ!
Trương Dương khẳng định mình tính sai người, không nghĩ tới là Hạ Vi Vi
như thế lại dùng nick name Tinh linh Tiểu thiên sứ, chứ không phải là
Hứa Đan Oánh.
Cô này không biết xấu hổ hay sao? Rõ ràng là loại con gái điêu ngoa chuyên đâm thọc bình hoa mới đúng.
Nếu Tinh linh Tiểu thiên sứ không phải là Hứa Đan Oánh mà lại là Hạ Vi
Vi thì Trương Dương chẳng dại gì mà đào ra hứng thú để trêu chọc nàng
ta. Hắn quả quyết phải gửi thêm một cái yêu cầu kết bạn tới “Cô nàng mặt lạnh” kia.
Nhìn đến trang thông tin của cô mà mồ hôi Trương Dương lại một lần nữa
túa ra, cái cô Hứa Đan Oánh này bao nhiêu tên hay tên đẹp không chọn lại chọn cái tên “Cô nàng mặt lạnh”, cô cùng “mặt lạnh” có quan hệ nào vậy?
Vừa mới chuẩn bị yêu cầu kết bạn với cô thì hắn liền phát hiện mình có
cái tin nhắn riêng tư mới nhận, nhìn xuống coi, là người khác muốn kết
bạn với hắn, lại nhìn xuống số hiệu QQ của đối phương hắn suýt ngã ngửa
khi phát hiện ra người gửi yêu cầu chính là Tinh linh Tiểu thiên sứ vừa
mới từ chối hắn hai lần xong.
Hắn nhẹ nhàng thở ra, có lẽ là chính hắn tưởng mình sai mà lại không
sai, xem ra Hứa Đan Oánh còn chưa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng nên mới từ
chối yêu cầu kết bạn của hắn, còn hiện tại chắc đã tỉnh táo ra cho nên
nhanh chóng yêu cầu thêm lại hắn.
Ngay sau khi hắn chấp nhận kết bạn, đối phương cũng tức khắc gửi đến cho hắn một cái tin tức mà khiến hắn vừa mới nhìn thấy đã không khỏi ngẩn
người, ngữ khí cô nàng này trong tin nhắn rất không hữu nghị.
- Trương Dương, làm sao ngươi biết được số hiệu QQ của bổn cô nương? Ngươi có ý đồ gì?
Trương dương nhíu mày, chẳng lẽ không phải Hứa Đan Oánh?
Hắn suy nghĩ một chút rồi đáp lại cho cô nàng:
- Cô là ai?
- Ngươi kết bạn với ta, còn hỏi ta là ai à?
Đối phương hiển nhiên không dễ dàng nói ra.
Trương Dương vẻ mặt đầy phiền muộn, hắn lật lật lại trí nhớ trong đầu,
rõ ràng hắn không nhớ lầm, chính xác là có ba dãy số mà hắn nhớ như in
mà con số kia cũng tuyệt đối chính xác, nên không biết có phải là cô em
vợ Hứa Đan Oánh cố ý đùa mình đấy chứ? Nhưng nghĩ lại hắn liền cảm thấy
không bình thường chút nào, giọng điệu chảnh chọe đến mức này thì chỉ có Hạ Vi Vi thôi, chứ tuyệt đối không phải là cô em vợ dịu dàng, đáng yêu
của mình được.
- Hạ Vi Vi?
- Hừ. Ngươi làm sao biết được dãy số QQ của ta, nói! Tên Vương Bát Cao Tử nào nói cho ngươi biết đấy?
Vương Bát Cao Tử? Mồ hôi Trương Dương lại túa ra một phen, cô này đúng
là nha đầu thối, quả nhiên là Hạ Vi Vi, lại còn là Tinh linh Tiểu thiên
sứ gì chứ, dám mắng cha của cô nàng là Vương Bát Cao Tử, mà lại mắng rất chi là hăng hái nữa đi.
Nhưng mà hiện tại hắn cũng không muốn nói lý do thật sự cho cô nàng rằng chính cha của cô là người cho hắn số QQ chứ ai, đỡ phải lằng nhằng, hắn lại tức giận mà đáp lại:
- Cô không cần biết tôi làm sao biết được.
- Trương Dương, đừng tưởng rằng hiện tại ngươi nở mày nở mặt mà có thể
kiêu ngạo! Trong mắt Hạ Vi Vi ta, lúc nào ngươi cũng là một tên háo sắc.
Trương Dương vừa nhìn dòng tin của cô liền nổi lửa giận, Hạ Vi Vi này
thực là kiêu ngạo, chính mình đã không muốn xích mích với cô ta thế mà
cái cô nàng thối này lại luôn làm bộ đối đầu với mình vậy?
- Được, được! Tôi là tên háo sắc. Vậy tôi xin kính nhờ cô mang cho tôi
cây kéo. Tôi không thể trêu vào cô được rồi, thật là xui xẻo!
Trương Dương treo biển mếu máo, không nói gì lại với cô nàng, vậy nhé,
không thể trêu vào cô cũng được nhưng có lý nào lại không được trốn?
- Ngươi nói cái gì, rõ ràng là chính ngươi đã yêu cầu thêm ta trước,
ngươi còn dám nói đảo lại. Hôm nay ngươi mà không nói cho ta biết là ai
cho ngươi biết số QQ của ta, ta không để yên cho ngươi!
- Tôi cứ không nói cho cô đấy, thế nào?
Trương Dương bốc hỏa lớn, vốn định trực tiếp đóng cửa sổ nói chuyện với
cô nhưng nghĩ nghĩ một hồi nếu mình mà phải nhận thua nha đầu thối kia
thì đúng là mất mặt nam nhi.
- Được, ngươi có dũng khí đấy. Trương Dương, là chủ tịch truyền thông,
ta cho ngươi biết là trong tay của ta nắm giữ không ít đồ vật này nọ của ngươi đâu. Ngươi hôm nay không nếu không nói cho ta biết tên người nào
nói cho ngươi QQ ta thì ngày mai ngươi liền thấy tên mình trên tất tật
các mặt báo với tin tức cực hot. Ở trong trường học, ngươi lừa Đan Lộ
học tỷ không nói, lại còn làm chuyện mờ ám cùng Cao Kỳ học tỷ, thậm chỉ
ngay cả cô giáo Dương Phi ngươi cũng dám trêu ghẹo…
Trương Dương vốn là đã muốn đóng cửa sổ nói chuyện với cô, nhưng vừa
nghe cô nàng nói chuyện đến như vậy, ngay tức khắc hắn xì khói, nha đầu
thối này muốn tránh cũng không được.
- Đừng quên ta đang theo học cái gì, ta là người theo hệ tin tức truyền
thông... Nếu ngươi không nghĩ rằng những đồ vật này nay mai sẽ xuất hiện trên internet và các phương tiện truyền thông khác thì hiện tại ngươi
tốt nhất nên ngoan ngoãn nói cho ta biết, ai đem số hiệu QQ của ta nói
cho ngươi biết?
- Được rồi, được rồi, cha của cô nói cho tôi biết đấy, như vậy đã được chưa.
Trương Dương hết chỗ nói rồi, nha đầu thối kia chính là người hệ tin tức truyền thông chứ ai, nghe nói cũng còn là một phóng viên thực tập mà
hơn nữa cô nàng này đối với hắn luôn luôn có thành kiến không ít, ai mà
biết cô nàng có thể chế biến sự tình như thế nào chứ.
- Cha của tôi? Làm sao có thể vậy? Cậu gạt tôi.
- Tôi nói lừa cô để làm gì, không tin cô đi hỏi lại cha của cô xem.
Trương Dương nghĩ nghĩ, trong lòng quả thực là khó chịu, liền bỏ thêm một câu:
- Thị trưởng Hạ là sợ cô rất chi là điêu ngoa về sau không gả đi cho ai
được, cho nên ông đưa cho tôi… để tôi giúp cô tìm một cái nhà chồng.
- Cậu nói vớ nói vẩn!
Hạ Vi Vi xem ra là phát hỏa, gửi liền cho hắn cái icon (hình ảnh) phẫn nộ, nói:
- Trương Dương, cậu chờ đấy mà xem, ngày mai nhất định cậu sẽ thấy được.
Cô vừa đánh xong mấy ký tự này thì thẳng tay đem Trương Dương kéo đen đi.
Còn lại Trương Dương, đối mặt với máy tính một hồi không nói gì. Vậy là
một trận cuồng phong sẽ lại đến nữa? Nếu cô nàng lấy chuyện mình cùng Lộ Lộ, Cao Kỳ còn cả cô Dương Phi mà thêm mắm bớt muối thì đúng là có rất
nhiều chuyện để lo.
Chuyện này bị đưa lên thì chính bản thân mình cũng không hề gì, Lộ Lộ
hẳn là cũng sẽ cười cho qua, mà hiện tại với Cao Kỳ chắc là cũng không
có gì vướng bận. Chỉ lo cái cô Hạ Vi Vi này miệng mồm không giữ chuyện
đem cả Dương Phi mà nói thì chuyện đó lại trở thành chuyện lớn.
Trương Dương thầm nghĩ, ngàn vạn lần không thể để cho cô nàng điên khùng này làm chuyện đó được, chết tiệt, phải nghĩ được biện pháp giải quyết
hơn nữa còn phải thẳng thắn mà trừng trị cho nha đầu thối này một phen,
cho cô một lần dạy bảo sâu sắc mới được.
Đúng rồi, nhờ trợ giúp hệ thống!
Nhưng Trương Dương lại nghĩ nghĩ, vì cô nàng xấu tính như vậy mà phải
lãng phí số điểm tích phân hệ thống ít ỏi đến đáng thương hiện tại mà
hắn có, có phần rất không có lời.
Tính toán, tính toán một hồi, coi như hắn bị chó cắn vậy. Chuyện chính
sự quan trọng hơn, trước tiên phải gửi yêu cầu đến Hứa Đan Oánh đã.
Sau khi gửi lời đề nghị xong, Hứa Đan Oánh còn chưa có đáp lời nhưng hắn lại thấy có tin tức, nhìn nhìn màn hình máy tính hắn liền thấy tin tức
được gửi cho hắn chính là từ Hứa Đan Đồng.
- Anh rể, anh online sớm như vậy hả? Sao không trả lời tin nhắn của em thế?
Trương Dương xấu hổ một hồi, hắn vừa mới bị Hạ Vi Vi chọc tức cho nên quên béng mất cô bé, vội trả lời:
- Không có chuyện đó đâu. Anh vừa có việc đi ra ngoài. Đúng rồi, chị gái em hiện tại thân thể đã tốt hơn nhiều, một hai ngày tiếp theo anh sẽ
cho chị gái em xuất viện, em không cần lo lắng.
Chuyện về việc Lộ Lộ bị thương, Hứa Đan Đồng cũng đã được biết cho nên
trong khoảng thời gian này, mỗi ngày cô đều gọi điện thoại hỏi thăm tình hình sức khỏe của Lộ Lộ, Lộ Lộ cũng đã nói chuyện này với Trương Dương.
- Hề hề, cám ơn anh rể. Chị gái cũng đã nói cho em biết rồi. Chị có anh
thật là tốt! Đúng rồi, anh rể, em nghe nói mấy hôm trước anh đến Bắc
Kinh công tác, như thế nào lại không đến tìm em vậy?
Trương Dương lại toát mồ hôi một phen, có lẽ cùng là Lộ Lộ đã nói cho cô bé biết đi? Thực ra lúc đó hắn cũng có cái ý tưởng qua thăm cô em vợ
một chút nhưng mà vì chuyện của cha Cao Kỳ cho nên hắn không thể không
trở về ngay lập tức, nếu không thì theo dự tính hắn hôm nay mới quay trở về Mai Ninh mà.
Nhắc tới chuyện này, hắn mới nhớ ra chuyện buổi tối hôm nay có vẻ sẽ bay tới Mai Ninh. Tuy rằng đến lúc đó phụ trách tiếp đãi chính là Dương
Tĩnh, nhưng dù sao cô ấy cũng là người đầu tiên chấp nhận thông báo
tuyển dụng của mình cho nên hắn cứ luôn muốn gặp qua cô. Trương Dương
đành phải nói qua sự tình một chút, nói là vừa vặn lúc tuyên bố Linh
Quang số 1 được đưa vào thực nghiệm lâm sàng cho nên không có thời gian
đi gặp cô bé.
Hứa Đan Đồng cũng không so đo gì, cô liền đánh một khuôn mặt tươi cười gửi đi, sau đó thêm luôn một câu hỏi:
- Anh rể, anh có trò chuyện video sao, chúng ta nói chuyện video được
rồi. Haiz, ở trường đại học nhưng buồn muốn chết, cả ngày đều là mấy con số với mô hình…
- Video?
Trương Dương nhìn nhìn, hắn đương nhiên là có video, nhưng mà nói chuyện phiếm mà dùng video cùng cô em vợ xinh đẹp thì hắn có chút ít cảm giác
thế nào ấy.
Thế nhưng hắn cũng không từ chối cô, chỉ có thể nói là hắn có video. Sau đó Hứa Đan Đồng liền gửi cho Trương Dương cái yêu cầu trò chuyện bằng
video.
Trương Dương cũng không có cách nào mà từ chối, chỉ có thể đồng ý mở ra. Sau khi mở camera để trò chuyện video thì khuôn mặt xinh đẹp của Hứa
Đan Đồng lập tức đạp vào mắt hắn. Giờ phút này cô bé đang ngồi trong ký
túc xá, nhìn tư thế chắc là đang ôm laptop vào trong chăn để tán gẫu
cùng hắn.
Không biết nguyên nhân có phải là do hôm nay là cuối tuần hay không, cô bé lúc này còn đang mặc áo ngủ.
Đương nhiên, cái loại áo ngủ của cô bé là loại kín không có kẽ hở nào,
không có nửa điểm phong cảnh để mà ngắm. Nhưng mà nhìn cô bé nhanh nhẹn
thích thú, núi non to lớn no đủ thì dù có được bọc bởi lớp áo ngủ dày
miên man thì vẻ bề ngoài của cô bé vẫn vô cùng tinh tế.
Cùng Hứa Đan Đồng hàn huyên một lát thì một bên hắn cũng nhận được thông báo chấp nhận lời mời kết bạn của hắn đã gửi cho Hứa Đan Oánh. Quả
nhiên là nick name của cô rồi, thế nhưng tiểu nha đầu này điềm đạm nho
nhã lại chọn tên là “Cô nàng mặt lạnh” điều này làm cho Trương Dương cảm thấy khá bất ngờ. Khuôn mặt mỹ nữ xinh đẹp nhất trương cổ điển, có chỗ
nào lại nhìn thành cô nàng mặt lạnh đây?
Lúc này, sau khi Hứa Đan Đồng cùng hắn hàn huyên bằng video một lát thì
cô bé đột nhiên nở một nụ cười thần bí, nhìn Trương Dương rồi vươn tay
che khuất màn hình video:
- Anh rể, đợi em chút nhé. Em muốn rời giường thay quần áo, cho nên trước tiên đóng video lại đã, lúc khác nói chuyện anh nhé.
Mồ hôi Trương Dương lại được dịp túa ra thêm một phen, không biết như
thế nào hắn đột nhiên nhớ lại cái buổi sáng hôm trước đã gặp cô bé đang
đứng trên tầng thượng mà ngắm cảnh mà không mặc áo lót nâng ngực. Giờ cô bé lại đi thay quần áo như thế này, cái cảnh tượng trần truồng của cô
nghĩ đến mê người ghê.
Nói tạm biệt Hứa Đan Đồng xong, Trương Dương kéo tư tưởng về tới chính sự ngay tức khắc.
- Đan Oánh, sao em lại để cái tên “Cô nàng mặt lạnh” vậy?
Hắn nghĩ nghĩ như thế nào cũng không ra, tiểu nha đầu này thế nào lại chọn cái tên ấy, chỗ nào mà mặt lạnh?
- Hì hì, anh rể à, trời ạ, đúng là anh thật !
Tiểu nha đầu xem ra rất phiêu, có lẽ sẽ không chú ý tới Trương Dương muốn hỏi điều gì.
- Em tưởng anh đem số QQ của em vứt đi đâu rồi chứ.
- Ồ, làm thế nào lại có chuyện đó được, không phải là anh đã gửi yêu cầu kết bạn cho em sao?
Lại thêm lần nữa, mồ hôi Trương Dương được dịp thoát xác, rõ ràng là hắn đã quên béng đi thật mà, nếu không phải vì hôm nay tìm cô bé có việc
thì chỉ sợ hắn cũng quên luôn việc kết bạn với cô em vợ này.
- Hì hì, anh rể gạt em. Em không tin đâu, khẳng định là anh tìm em có
chuyện gì đúng không, nói đi, chuyện gì mà cô em vợ này có thể giúp được anh, anh cứ việc tự nhiên mà giao phó!
Trương Dương rốt cuộc vẫn thẳng thắn mà nói thật luôn với cô bé là muốn nhờ cô giúp đỡ.
Nha đầu này cũng thẳng thắn mà đáp lại câu hỏi ngay tức khắc:
- Trước tiên anh cứ nêu ý tưởng cho em biết, rồi em sẽ xem xét lập trình thế nào được không.
Trương Dương nghĩ nghĩ một hồi rồi đem ý nghĩ về bộ phận phần mềm của hệ thống giám sát ma thuật Hawkeye trong não mình viết ra mà gửi đến cho
cô.
Sau khi gửi tin nhắn về ý tưởng hoạt động của hệ thống cho cô, Hứa Đan
Oánh bên kia yên lặng một hồi, hắn cũng đoán ngay được bây giờ chắc cô
bé này cũng đang bị ý tưởng về cái hệ thống này của Trương Dương làm cho choáng váng, hồi lâu vẫn chưa đáp trả lời lại cho Trương Dương.
Một lúc lâu sau hắn mới thấy cô gửi trở về một đoạn chữ.
- Anh rể, cái ý tưởng này của anh rể thực sự là quá lợi hại. Thứ này nếu có thể biên soạn lập trình được, nhất định có thể bán được lấy bộn
tiền, hì hì. Cái ý tưởng này thật quá là xuất sắc đi, nhưng mà có điều
anh rể phải cho em «tiêu hóa » cho hết cái ý tưởng này đã. Hiện tại, anh rể chỉ cần đánh máy ra ý tưởng trên file mềm rồi gửi qua cho em nghiên
cứu lại cho kỹ càng, cái này trong chốc lát thì không có dễ dàng mà làm
được đâu.
Có thể thấy được cái ý tưởng mà Trương Dương gửi cho cô rất thu hút sự
tập trung của cô cho nên bây giờ cô nàng đã hoàn toàn nhập tâm vào cái ý tưởng này.
Trương Dương nghe được giọng điệu của cô bé, hắn chắc là tuy rằng thứ
này có chút khó khăn nhưng chắc chắn cô bé có giải pháp thực hiện được.
Hắn nhanh chóng đánh máy thật nhanh những ý tưởng về cái hệ thống giám
sát đang ở trong đầu hắn, gõ gõ mấy thứ này cũng nhanh, nhưng Hứa Đan
Oánh bên kia không lập tức đưa ra biện pháp để mà trả lời cho nên Trương Dương chỉ có thể ngồi soạn tin nhắn một mình mà thôi. Sau khi đánh hết
cả một đoạn dài thì cuối cùng hắn nhìn cũng thấy nhàm chán bởi chỉ có
mình hắn solo nhắn cho cô nguyên một trang dài, còn cô thì không gửi lại cho hắn lấy một chữ.
Có điều là hắn cũng lơ đãng mà nhìn đến QQ của Hạ Vi Vi, tuy rằng cô đã
bỏ trò chuyện với hắn nhưng chính hắn thì còn chưa có xóa cửa sổ trò
chuyện với cô cho nên hắn còn có thể nhìn thấy hình cái đầu của cô giống như là vẫn đang tại tuyến (online), vừa rồi hắn không chú ý nhìn nên
cũng không biết là cái cô này còn có cả video trò chuyện.
Đột nhiên hắn nhớ ra câu nói mà cô em bé nhỏ Hứa Đan Đồng nhắc nhở hắn,
hắn nhanh chóng thay đổi suy nghĩ, Hạ Vi Vi này không phải muốn cho mình nhìn thấy hay sao? Bản thân mình cũng chẳng ngại mà thừa dịp nhìn xem
cô nàng đang làm gì đâu.
Đừng quên, chính mình cũng là một tay hacker, có địa chỉ QQ cũng có cả
IP của cô nàng thì đối phó với cô này dễ dàng quá đi ấy chứ. Nếu cô này
dám ngang nhiên đăng tải, phát tán tin tức của mình và Dương Phi cùng
các nàng thì trực tiếp theo dõi máy tính cô nàng xem xem cô này có dám
làm hay không.
Nghĩ, rồi hắn nhanh chóng hành động ngay lập tức. Lợi dụng lúc cô đang
tại tuyến trên QQ hắn tiến thẳng vào đến máy tính cá nhân của cô, thoáng chốc cái máy tính của cô nàng biến thành một món gà quay ngon lành tùy ý hắn thưởng thức, thao túng.
Sau đó hắn không chú ý mà nhìn thấy camera QQ của cô mở ra, trong lòng
không khỏi thắc mắc không biết cô này hiện tại đang làm chuyện gì?
Trương Dương trong lòng mang theo một chút hiếu kỳ cùng tò mò rình coi, trộm mở camera của cô ra.
Hình ảnh thực rõ ràng, hôm nay là cuối tuần Hạ Vi Vi giống như là đang ở nhà, đối diện camera chính là một cái giường trải ra màu hồng nhạt cỡ
lớn, cái chăn kia vẫn còn rất hỗn độn, xem chừng là chủ nhân vừa mới từ
trên giường đứng lên chưa được bao lâu.
Có điều là Trương Dương không thấy được Hạ Vi Vi ngồi trước máy vi tính, cái này là có chút kỳ quái nha.
Đang lúc hắn còn thấy kỳ kỳ thì lúc này, cửa buồng vệ sinh phía bên phải giường trong gian phòng đột nhiên mở ra, thì ra lý do Hạ Vi Vi không có trước màn hình là vì vừa mới đi toilet. Bây giờ cô mặc một bộ đồ ngủ và đi dép lê, trên dưới đều cùng một màu hồng nhạt như nhau, từ trong
phòng vệ sinh bước ra.
Cô hình như vừa mới đi rửa mặt, lúc này mới đi tới phía trước màn hình, lướt qua rồi ngồi xuống bên cạnh mép giường.
Vạt áo ngủ của cô chợt rộng mở bởi lúc này cô đang tùy tiện mà ngồi trên giường cho nên nhất thời lộ ra hơn nửa cặp đùi thon dài trắng mịn như
tuyết, cân xứng với bàn chân nhỏ nhắn. Lại nhìn hướng lên trên một chút, như ẩn như hiện chính là một mảnh tuyết trắng đập vào mắt hắn.
Trương Dương không khỏi không thừa nhận rằng nha đầu kia dù là rất chanh chua, điêu ngoa nhưng bộ dạng cô nàng cũng thực sự rất xinh đẹp, bộ
ngực no đủ, làn da trắng như tuyết, hơn nữa cặp mắt to, sáng, long lanh
mang theo một ít cảm giác nhìn vào là thấy nhu mì dễ mến.
Lúc này, cô vươn vai duỗi lưng làm biếng một cái, sau đó đứng lên xoay
người chậm rãi đi tới tủ quần áo bên trái, mở cánh cửa tủ, cô nàng phân
vân chốc lát rồi chọn lấy ra một bộ váy liền ô vuông màu đen cùng một bộ đồ lót hồng hồng rồi cứ thế ném hết lên trên giường.
Sau đó, cô vươn tay xoa xoa cái cổ thon dài một chút rồi chậm rãi chuyển hai tay xuống bên hông áo ngủ kéo lên...
Trương Dương ngẩn ngơ, không phải cô này định thay quần áo chứ?