- Chị Tĩnh, chị có dám chắc sớm đã biết chúng em sẽ không thành công không? Thân phận của em với cô Dương chênh lệch nhiều.
Dương Tĩnh có chút bối rối cúi đầu, liếc nhìn Trương Dương:
- Kỳ thực khi đó ông vẫn luôn lo lắng Phi Phi một mình ở bên ngoài chịu
thiệt, liền vẫn thu xếp tìm cho cô một nhà chồng, cũng nhiều lần thúc
dục cô, hơn nữa khoảng thời gian chị ở bệnh viện quen em, cảm thấy em là một nam sinh có triển vọng, hơn nữa dễ làm cho con gái vui vẻ, cho nên
chị nghĩ xác suất thành công rất lớn. . .
Nhưng nếu có tổn thương đến em, chị hy vọng em có thể tha thứ cho chị.
- Hơn nữa. . . Hơn nữa nói em cũng có thể không tin. . .
Dương Tĩnh trở nên có chút ngại ngùng nhìn Trương Dương, sau đó thấp giọng nói:
- Bà nội khi còn sống đã xem bói cho Phi Phi, nói chân mệnh thiên tử của
cô ấy nhỏ hơn cô ấy ba tuổi, lại còn sinh đầu năm, chị vừa nhớ lại lập
tức nghĩ tới em, em điều kiện hoàn toàn phù hợp, hơn nữa ông của em cũng vừa nhờ chị giúp em tìm vợ. . . Cho nên việc này rất đúng dịp, chị khi
đó đã cảm thấy em nhất định là chân mệnh thiên tử của Phi Phi.
- Biết không, hiện tại ngẫm lại, chị cảm thấy vẫn rất có lý.
Dương Tĩnh sáng lạn cười:
- Chị lần đầu tiên đã gặp cô ấy cùng một người con trai đi ra ngoài, càng làm cho chị cảm thấy ngạc nhiên đó là, cô ấy vì em mà mắng chị một
trận, việc này nếu ông biết, ông nhất định sẽ rất vui, Phi Phi dốt cuộc
đã được đả thông đầu óc.
Trương Dương toát mồ hôi, cùng Dương
Phi? Anh chưa từng nghĩ tới, Dương Phi ở trong mắt anh chính là tồn tại
như nữ thần, kiểu xinh đẹp lạnh lùng này có thể khiến bất kỳ người nào
nhìn thấy cũng đều cảm thấy sự kiêu ngạo của mình thật hổ thẹn, tuy rằng trong lòng cũng có YY, nhưng dù sao không thể nào thành hiện thực.
- Dương à, hôm nay chị với em nói nhiều như vậy, kỳ thật cũng có mục đích khác, là muốn em giúp chị.
Dương Tĩnh quay đầu lại, nhìn Trương Dương, mang theo một chút chờ đợi, chậm rãi nói:
- Trước mắt mà nói, có lẽ chỉ có em có thể giúp Phi Phi đi ra khỏi nỗi ám ảnh hồi bé, cho nên chị muốn thỉnh cầu em cần phải giúp chị điều này.
- Em có thể đáp ứng chị không?
Cô nhìn Trương Dương, ánh đèn lờ mờ trên khuôn mặt trắng ngần của cô, mang theo ánh sáng huy hoàng của những ngôi sao, khiến người nhìn vào có
chút xúc động.
- Em sẽ cố gắng thử!
Lời nói của cô khiến
Trương Dương không thể cự tuyệt, hơn nữa, chính mình cũng muốn làm như
vậy, nhưng phải giúp như thế nào đây?
Nhưng anh vừa dứt lời, hệ thống đột nhiên vang lên một âm thanh.
- Khởi động nhiệm vụ cấp F, hóa giải sự ngăn cách giữa Dương Phi và ba
mình, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể đạt được giải thưởng cấp F!
Trương Dương ngẩn ngơ, cấp F, này đủ để chứng minh độ khó này cực lớn không phải bình thường!
Đang trò chuyện với Dương Tĩnh, đột nhiên trời mưa, làm hai người bị ướt,
vốn dĩ muốn nói chuyện nhiều hơn với cô, xem ra ông trời không cho phép, Trương Dương đành phải từ bỏ, ai về nhà người đấy.
Về đến nhà,
nghĩ đi nghĩ lại lời nói của Dương Tĩnh, hình như cũng không phải không
có lý, điểm của mình hôm nay gián tiếp cũng là nhờ Dương Phi ban tặng,
hơn nữa hiện tại hệ thống đưa ra nhiệm vụ cấp F, bất luận như thế nào,
anh cũng muốn thử xem sao.
Về phần thử như thế nào, không nghĩ
nhiều, ngày mai khi hệ thống lại nảy sinh cái mới, không biết mục tiêu
bổ tinh sử là ai, hiện tại hệ thống tích phân của anh đã đạt tới ba mươi bảy điểm, nếu lại có được nhiệm vụ bổ tinh sử cấp M, là được sáu mươi
bảy điểm tích phân, có thể làm được nhiều việc rồi.
Nhưng cũng giống như lần trước, khi có nhiều mỹ nữ xuất hiện trước mặt, nhiệm vụ cấp M lại nhắc nhở, thật không ra làm sao cả.
Tòa nhà Đăng Nguyên, tại phòng nghỉ kế bên đại sảnh hội nghị đa năng, Bạch
Văn Thanh chỉnh lại cái cà vạt màu đỏ thân yêu của mình, tràn đầy tự tin nhiệt tình nói chuyện với các đại lý tiêu thụ, thỉnh thoảng hắn nhìn
đồng hồ, đã qua hai giờ. Thuốc chống ung thư Allan mới nhất do công ty
Thất Đằng nghiên cứu chế tạo hôm nay chính thức đổ bộ vào trong nước,
mặc dù loại thuốc này cực kỳ đắt, một bình có hai mươi mililit dung
dịch, giá bán đạt tới sáu nghìn nhân dân tệ, nhưng loại thuốc này có thể nói là loại thuốc sinh học tốt nhất để đối phó với ung thư biểu mô biệt hóa kém trên thị trường hiện nay.
Đối diện với tình hình mỗi năm có hàng tám triệu người bị ung thư, có thể nói, loại thuốc này như là mưa rơi đúng lúc.
Hắn đã tính toán, mỗi bình sáu ngàn, một một đợt trị liệu là năm bình, đã
là ba mươi nghìn, mỗi người phải cần năm đợt trị liệu, vị chi là một
trăm năm mươi nghìn, từ đó hắn có thể thu về ít nhất là ba mươi nghìn
lợi nhuận, mà chỉ cần mười vạn người bệnh sử dụng thuốc ở đại lý của
hắn, một năm lãi ròng có thể đạt tới ba tỷ.
Bạch Thị Dược Nghiệp
của hắn có thể quét được đám mây mù trước mắt, từ đó giá cổ phiếu thê
thảm của thời gian trước kia sẽ được đẩy lên cao.
Vì là đại lý toàn quyền loại thuốc này, thế nên bỏ vốn mấy trăm triệu thời kỳ đầu có thể nói, chỉ là mưa bụi mà thôi.
Đương nhiên, hắn cũng không phải là kẻ ngu si, hắn cũng biết Nam Tinh Số Một
đã chính thức tuyên bố nghiên cứu chế tạo thành công, cái này đối với
Allan mà nói không thể nghi ngờ là một đòn đả kích trí mạng, nhưng thực
hiển nhiên, đó chỉ là tạm thời.
Hắn đã tìm hiểu đến tin tức xác
thực, Nam Tinh Số Một muốn sản xuất còn phải cần một khoảng thời gian
dài, Allan của mình hoàn toàn có thể chiếm lĩnh thị trường trong khoảng
thời gian này, đợi khi Nam Tinh Số Một chính thức đưa ra thị trường,
không biết chừng mình đã tiến vào lĩnh vực thuốc khác, ít nhất thuốc
nhập khẩu của đại lý mình vẫn chiếm lĩnh địa vị trong thị trường lớn
mạnh toàn quốc.
Hôm nay hắn muốn làm buổi họp báo này, là để khôi phục lại thanh thế của Bạch Thị Dược Nghiệp, kéo cao giá cổ phiếu, đây
mới là mục đích chính của hắn.
- Chủ tịch, Ông Thạch Hằng đã đến rồi ạ.
Trợ lý của hắn từ bên ngoài đi đến, ghé sát tai hắn nói nhỏ ..
Nghe vậy, Bạch Văn Thanh hai mắt sáng ngời, nhân vật chủ chốt xuất hiện rồi, vị Thạch Hằng này nguyên là trưởng phòng của phòng nghiên cứu chế tạo
thuốc của công ty Thất Đằng, chức vị không thấp, lần này vì tin tức
Allan có mặt ở Trung Quốc nên đích thân tới tham dự, xem như đã cho anh
thể diện không nhỏ.
- Được, tôi sẽ đích thân đi tiếp ông ta luôn.
Hắn rời khỏi phòng nghỉ, đi đến ngoài sảnh hội nghị đa năng. Theo sự sắp
xếp của hắn, phòng kế hoạch của công ty đã sớm đã gửi thư mời cho các
phương tiện thông tin đại chúng, mời bọn họ tới tham gia buổi họp báo
ngày hôm nay, sảnh hội nghị đa năng này chỉ có hơn 600m2 nên chắc sẽ
chật cứng.
Nhưng sau khi hắn đi ra ngoài, cảnh tượng trước mắt khiến hắn không khỏi sửng sốt.
Đưa mắt quét qua một lượt, toàn bộ không thể vượt quá hai mươi người, trong đó còn có mấy người là cán bộ của công ty, trừ đi mấy anh chụp ảnh
thuê, tóm lại là số người đến dự chỉ đáng một bàn tay.
Trong bàn
tay này, cũng không có người của đài truyền hình, không có đài truyền
hình thì thôi, ngay cả người của các trang web đều không có, có một tên
hắn còn nhận ra, đó là báo vỉa hè chuyên tuyên truyền thuốc của lang băm trong bệnh viện, tên kia lần trước còn chặn xe hắn hỏi hắn có phải bị
bệnh tình dục không, khiến hắn bực mất một tuần!
Mẹ kiếp, chuyện gì sảy ra vậy!
Mặt hắn tối sầm, lập tức gọi trợ lý:
- Mau gọi tổng giám sát Vương của phòng kế hoạch ra đây.
Tên trợ lý còn chưa đi gọi thì tổng giám sát Vương cắp đít chạy đến, vừa lấy khăn tay lau mồ hôi, vừa chạy tới:
- Chủ tịch, hỏng rồi!
- Hỏng cái gì, quy cách đi đứng như thế được không, thế mà cũng gọi là tổng giám sát à.
Bạch Văn Thanh thấy trưởng phòng Thạch Hằng sắp tới, nếu để ông ta nhìn thấy cấp dưới của mình như vậy, chẳng phải là rất mất mặt sao, vậy nên lên
tiếng khiển trách.
Tổng giám sát Vương nhìn anh một cái, cũng không biện giải, liền nói thẳng:
- Phó thị trưởng Mã nói không rảnh nên không tới.
- Cái gì? Bạch Văn Thanh ngây ra một lúc, Phó thị trưởng Mã này là một
trong những khách quý được anh mời tới, rõ ràng đã muốn nói đồng ý rồi,
sao có thể không tới được?