Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 193: Chương 193: Tôn nữ Kiều gia




Mười sáu giờ bốn mươi phút chiều, toàn bộ các trang web tư nhân bị hack, đài truyền hình, đài phát thanh nháy mắt được khôi phục. Chẳng qua những tin tức cùng đồ vật, hình ảnh có liên quan đến Trương Dương, Dương Phi và cả Kiều Hi Nhi hết thảy đều bị cắt bỏ.

Nhìn màn hình TV khôi phục lại bình thường, Kiều Chính Quốc sắc mặt không những không chuyển biến tốt đẹp hơn mà ngược lại là trên mặt lại thoáng chút sầu lo.

- Cha à, phiền não của chúng ta đã được giải quyết, như thế nào mà cha ngược lại lại rầu rĩ không vui?

Kiều Vân Phi có chút kỳ quái hỏi thăm cha.

Kiều Chính Quốc không có trực tiếp trả lời mà lại nhìn một bên anh con trai cả Kiều Vân Đăng hỏi:

- Vân Đăng, con thấy thế nào?

Kiều Vân Đăng cân nhắc một chút, chậm rãi nói rằng:

- Cha chắc là vẫn đang lo lắng phải không?

- Lo lắng?

Kiều Chính Quốc gật gật đầu, nhìn con trai cười nói.

- Vậy con cảm thấy chúng ta còn nên lo lắng cái gì?

- Có khả năng chỉ trong vòng một buổi sáng nháy mắt bôi đen nhiều trang web truyền thông nhiều như thế, còn khiến cho bọn họ bó tay không có biện pháp chống đỡ, chuyện này thật sự là rất nghiêm trọng. Ngẫm lại một chút, trong mắt người khác mà nói một đại gia tộc khổng lồ như Thái gia rõ ràng không hề trở tay phản công lại chúng ta mà ngược lại nhanh chóng xin lỗi chúng ta thì bọn họ sẽ nghĩ tới cái gì? Khẳng định là bọn họ sẽ nhận định rằng Kiều gia chúng ta trước giờ luôn luôn ẩn dấu thực lực.

- Nói như vậy, nhóm tập đoàn gia tộc hạng hai sẽ nghĩ như thế nào, nhóm tập đoàn gia tộc hạng nhất lại sẽ nghĩ ra sao? Thậm chí những vị bộ trưởng, thủ trưởng sẽ nghĩ như thế nào? Bọn họ khẳng định đều sẽ cật lực đề phòng chúng ta. Đây chính là điều mà chúng ta cần lo lắng.

- Thái Vĩnh này đúng là tên cáo già, không trách được tại sao hắn lại nhanh chóng xin lỗi, nhận thua như vậy?

Kiều Vân Phi vẻ mặt căm giận mà nói rằng.

- Sớm biết rằng sẽ như vậy, cha không cần quản lý hắn, để toàn bộ tập đoàn của hắn vô pháp hoạt động trở lại thì hơn.

- Ha ha, nếu chúng ta không đem toàn bộ những trang web cùng đài truyền hình khôi phục lại như cũ, thì sự việc lan ra, Thái gia sẽ không ngừng bị tổn thất. Đến lúc đó, bất luận việc này có phải do chúng ta làm hay không thì cả gia tộc của hắn sẽ sinh lời oán hận đối với chúng ta, đến lúc đó thì chúng ta cũng bị oán chết.

- Cho nên, bất kể là chúng ta có làm hay không làm thì chuyện oan uổng này đặt lên lưng chúng ta đã được định rồi?

Kiều Vân Phi sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

- Không sai!

- Ở đâu lại có đạo lý như vậy, chẳng lẽ Thái gia bọn họ có thể cưỡi ở trên đầu chúng ta, chúng ta thậm chí còn không thể rên một tiếng hay sao?

Kiều Chính Quốc nghe vậy, cười hô hố mà nói:

- Tất nhiên không thể như thế được. Dù sao thì việc cũng đã đến nước này, Kiều Chính Quốc ta cũng không phải dạng dễ ức hiếp, cho dù bọn chúng có đem Kiều gia chúng ta ra uy hiếp thì cũng phải tính trước. Ít nhất nếu bọn họ muốn đối phó với chúng ta trước tiên cần phải suy tính lại chút chuyện, chúng ta hiện tại giống như lưỡi kiếm mới được tuốt ra khỏi vỏ, sáng lóng lánh chói mắt người, cho nên bọn chúng có người nào dám làm mồi thử kiếm?

Ba huynh đệ Kiều gia nhìn vẻ mặt cha của mình hào hùng muôn trượng, trên khuôn mặt mỗi người không khỏi băn khoăn. Cái loại vẻ mặt này ba huynh đệ bọn họ đã lâu không thấy được, bọn họ còn tưởng rằng cha mình đã từng chiến đầu anh hùng nhưng nay có phần đã hoàng hôn tây sơn rồi, nhưng hiện tại xem ra ông chẳng qua chỉ là tạm giấu mũi nhọn dao lại mà thôi.

- Cha à, con nghe nói người của Thân gia cũng tham gia vào?

Kiều Vân Đăng suy cho cùng vẫn là người dày dạn kinh nghiệm, nên vẫn cứ nhắc nhở một câu.

Thân gia là một trong những tập đoàn hào môn thế gia hạng nhất cả nước, thực lực sức mạnh của bọn họ tuyệt đối là cách biệt so với Kiều gia. Vốn là giữa các hào môn gia tộc không có quy định thành văn, nếu các gia tộc triển khai cạnh tranh thì cái loại gia tộc hạng nhất giống như bọn họ sẽ luôn đứng ngoài để tránh bị nghi ngờ bằng không sẽ khiến cho người ngoài nghi ngờ lập bang kết phái, cũng có nghĩa là ngấm ngầm đối đầu với năm đại hào môn gia tộc hạng nhất còn lại.

Không thể tưởng tượng được là lần này Thân gia lại chủ động tham gia hòa giải hai gia tộc hạng hai, chuyện này không khỏi khiến cho nhiều người lo lắng bởi vì một khi những cái hẹn ngầm bị đánh vỡ thì sẽ làm chấn động cực đại đến toàn bộ lề lối trước đây, đấy là điều mà không ai muốn nhìn thấy.

Kiều Chính Quốc nghe vậy, cũng thoáng dừng một chút rồi chậm rãi nói tiếp:

- Bây giờ còn không có cách nào đoán được là Thân gia có chính thức tham dự vào hay không. Hôm nay người đến Ấm Hương Các là Thân Vân Phong, tuy rằng hắn đủ điều kiện để gọi là đại biểu Thân gia, nhưng chỉ cần không phải Thân lão gia tử lên tiếng, chúng ta cũng không thể nhận định là Thân gia tham gia vào chuyện này. Nhưng mà, mọi việc đều cần phòng bị vạn nhất mọi chuyện xảy ra.

Đề phòng như thế nào thì ông chưa nói, nhưng ba người con trai đều đã rất rõ ràng, Thái gia cùng Thân gia là thân thích (thông gia), nhưng với Kiều gia cũng là quan hệ thông gia.

Ngươi có chỗ dựa, ta cũng có bối cảnh.

Sau đó Kiều lão gia tử cùng hai người con trai phải đi ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại một mình ông con thứ ba Kiều Vân Phong.

Kiều Chính Quốc đặc biệt phân phó:

- Đúng rồi, Vân Phong. Tuy rằng mọi chuyện hiện tại tạm thời đã ngưng lại nhưng mọi chuyện thực sự vừa mới bắt đầu. Lần này cái người hacker tên Bạo Phong Tuyết càn quét nửa Hoa Hạ, tuy rằng người ta không nói chính xác là do chúng ta chỉ đạo, nhưng cha nghĩ thế lực khắp nơi sẽ nhìn chằm chằm, quan sát nhất cử nhất động của chúng ta, chỉ cần bị bọn họ đào ra bất cứ dấu vết nào… phiền toái của chúng ta sẽ rất lớn.

Kiều Chính Quốc mạng ý bị thâm trường mà nhìn Kiều Vân Phong, lại nói tiếp:

- Chuyện này có quan hệ rất lớn với Kiều Kiều, cho nên con hãy gọi ngay Hạ Quốc Thanh để biết thêm tin tức, tuyệt đối không được để xảy ra điều gì cho Kiều Kiều. Cha nghe nói có tên tiểu tử của Thái gia gần đây đang hoạt động sôi nổi tại tỉnh Đông Nam.

- Cha xem con có rảnh thì liền bắt một chuyến đi Mai Ninh, xem có thể đào ra từ miệng Kiều Kiều một chút dấu vết gì của cái người lấy tên Bạo Phong Tuyết hay không, vì Bạo Phong Tuyết khẳng định rất quen thuộc, thân thiết với con bé. Nhân tiện, giúp cha xem xem cháu rể tương lai thế nào, nam nhân có thể làm lay động tâm tư của Kiều Kiều, hẳn là rất thú vị.

- Cha à, gần đây con rất bận…

- Bận cái rắm. Đừng có mà cả ngày theo cha, giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo. Cha hiện tại là người định đoạt Kiều gia, sau cha đây là ai định đoạt thì cha chưa biết, nhưng mà tương lai sẽ là Kiều Kiều định đoạt.

- Cha à, cha rõ ràng là ném con vào đống lửa mà nướng mà.

- Thân là một phần tử của Kiều gia, đừng nói là bị nướng trong đống lửa, kể cả có bị ném vào vạc dầu sôi, việc đó cũng phải làm.

- Được rồi, con bằng lòng đi mà, chỉ là có điều lão ngài cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý, tôn nữ bảo bối của cha cũng không khác vạc dầu sôi là bao đâu.

Kiều Vân Phong cười hì hì mà nói.

- Con chỉ sợ lão ngài đến lúc đó sẽ bị làm cho tức chết.

Kiều Chính Quốc thuận tay đang cầm ba toong mà gõ Kiều Vân Phong mấy cái:

- Tiểu tử thối, có con mới nguyền rủa cha con như vậy thôi. Kiều Kiều làm sao như thế được, Kiều Kiều là do một tay cha nuôi lớn, con bé thông minh lắm.

- Thông minh…

Kiều Vân Phong cúi đầu thấp xuống, nhỏ giọng mà lầu bầu nói.

- Con bé tìm bạn trai… lại đúng là một thiếu niên phong lưu…

- Cái gì mà thiếu niên phong lưu, con cứ nói là Trương Dương luôn đi, tiểu tử này rất có tiền đồ. Các con đều là phụ huynh rồi như thế nào so với ta còn phong kiến mãi như vậy, cái thời đại nào rồi còn chú ý đến môn đăng hộ đối hay linh tinh gì đấy… Tóm lại, cha đã đồng ý đáp ứng nguyện vọng của Kiều Kiều cho nên từ nay về sau người trong nhà bất kể là ai cũng không được phép can thiệp vào đời sống tình cảm của con bé. Đứa nào mà léng phéng can thiệp, cha đánh gãy chân chó của hắn.

- Cái gì, cha đáp ứng nguyện vọng gì của con bé?

- Cha đồng ý với con bé là không cho phép người của Kiều gia can thiệp vào đời sống tình cảm của con bé nữa. Có cái gì không đúng hay sao?

Kiều Vân Phong vừa nghe, vỗ đùi:

- Nguy rồi, cha ơi. Cha sao lại có thể đáp ứng nguyện vọng đấy của con bé chứ, cha đúng là lão hồ đồ mà.

- Tiểu tử thối, dám mắng cha là lão hồ đồ…

Kiều Chính Quốc lại thuận tay quất Kiều Vân Phong một gậy.

- Lão hồ đồ…

- Lại còn nói…

- Được rồi, được rồi. Con sẽ xuống Mai Ninh tìm con bé…

Kiều Vân Phong đưa tay sờ sờ chỗ mông bị Kiều lão gia đánh, tiểu nha đầu thối, con phải cho cha con một cái giải thích hợp lý không có thì đừng trách.

Sau khi khôi phục lại những trang web và đài truyền hình liền đóng phần mềm lại. Là một hacker cao cấp, hắn có thể tin tưởng được là phần mềm hệ thống cung cấp chắc chắn không để lại bất kỳ một dấu vết gì.

Nhưng mà nói trở lại, lần này sự tình náo loạn đến rất lớn. Hiện tại các phương tiện truyền thông chủ yếu đều đưa tin tức về chuyện này, so với chuyện mấy năm trước gấu mèo (gấu trúc) bị nhiễm vi rút cũng không nghiêm trọng bằng. Bộ công tín, trung tâm anh toàn tin tức internet quốc gia, bộ công an suốt đêm gửi công văn đi công văn lại, tỏ vẻ quyết tâm nhất định phải tìm được người khởi xướng sự kiện lần này.

CCV còn liên tục sưu tập bình luận của một đống chuyên gia đối với chuyện này mà đưa tin, hầu như tất cả các chuyên gia đều kịch liệt đả kích thêm sự việc, nói là nó quấy nhiễu nghiêm trọng trật tự internet bình thường, rằng đây là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng.

Nhưng cũng hầu như các tin tức hay bài phỏng vấn trên truyền hình, các chuyên gia đều không dám tùy tiện mà chỉ trích cái tên siêu cấp hacker “Bạo Phong Tuyết”, có lẽ là sợ không may lại đắc tội với hắn thì chính trang web hoặc là kênh truyền hình của mình ngày mai sẽ bị đày ra đảo, không còn cách nào mà hoạt động.

Có điều khiến người ta thấy ngoài ý muốn chính là phản ứng trên mạng cùng với phê bình của chuyên gia hoàn toàn tương phản. Bình luận trên mạng của cộng đồng đa phần đều ủng hộ Bạo Phong Tuyết.

Chuyên gia càng công kích, tỷ lệ người ủng hộ cho hắn lại càng cao. Thậm chí còn ngấm ngầm lan truyền tin tức rằng những chuyên gia này đều là người Thái gia mời ra để thuyết phục.

Trương Dương thật không ngờ kết quả sự tình lại ngược lại như thế, cho nên sau khi hắn xem một lượt các bình luận trên các trang web, mang theo tâm tình khoái trá mà đi tìm Dương Tĩnh.

Hôm nay là ngày đầu tiên Tây Thần Tĩnh Lan xuống tới Mai Ninh, cho nên hắn muốn cùng Dương Tĩnh đi đón chuyến bay của cô. Dù sao, chính cô là người chạy tới nhận lời mời làm việc khi hắn cùng Dương Tĩnh suốt buổi không chiêu mộ được ai, cũng bởi vì có cô mà chuyến đi Bắc Kinh mới có được thu hoạch lớn đến như vậy.

Trương Dương tự mình lái xe đi đón Dương Tĩnh tan ca, sau khi nhìn thấy hắn, trên mặt cô biểu lộ vẻ quan tâm tràn đầy.

Đợi sau khi lên xe xong, cô mới vội vàng hỏi:

- Cậu không làm sao chứ?

- Chị biết chuyện à?

Trương Dương nhìn Dương Tĩnh, cùng không biết nguyên cớ do đâu mà hắn cảm thấy sắc mặt của cô hồng nhuận tựa như một thiếu phụ mới cưới vậy, vẻ mặt sáng láng, đôi mắt hàm xuân.

Dương Tĩnh nguýt hắn một cái, oán giận nói:

- Tin tức ngày nay bay đầy trời, tôi còn có thể không biết được hay sao. Điện thoại cho cậu thì di động cậu tắt máy, nếu không phải là biết được cậu bình an vô sự, hơn nữa lại đang ngủ thì tôi đã chính mình chạy tới xem rồi.

- Cảm ơn chị Tĩnh quan tâm.

- Cậu xem tôi là ai mà còn nói lời như thế.

Dương Tĩnh lần thứ hai nguýt hắn một cái, dỗi với hắn một chút. Hôm nay cô mặc một bộ váy ngắn liền thân màu xám, trên cổ quàng một chiếc khăn lụa, dưới chân thì đi một đôi bốt cao màu đồng. Có lẽ là do hôm nay trời ấm hơn mọi hôm cho nên cặp đùi non mịn tuyết trắng cũng không cần bao bọc lại bởi đôi tất chân như mọi ngày, giờ phút này được dịp trắng ngời rực rỡ cùng màu váy xám, khiến người nhìn không nhịn được muốn đưa tay mà vuốt ve.

Cô ngồi ở ghế phụ lái phía trên, dây an toàn vắt ngang bộ ngực đầy đặn, khiến cho cặp núi non sung mãn của cô như lồi ra hết thảy, tỏ ra cao vút vô cùng bắt mắt.

Vừa nghĩ tới cái đêm kiều diễm hôm trước, giờ lại phải nhìn cô trong bộ dạng xinh đẹp như thế này nữa, trong lòng Trương Dương không khỏi lại kích động một hồi. Buổi chiều đã bị Kiều Hi Nhi gợi lên dục hỏa, giờ phút này đây cơn lửa dục lại nhen nhóm cháy lên vì Dương Tĩnh.

Nếu như có thể đè ngã chị Tĩnh xinh đẹp này ngay bây giờ thì quá tốt đối với hắn.

- Được, vậy từ nay về sau tôi đối với chị Tĩnh sẽ không khách khí nữa.

Trương Dương mang theo hai ý nghĩa mà nói lại với Dương Tĩnh.

Dương Tĩnh lại chẳng hề hoài nghi đến ý nghĩa đen tối của hắn cho nên cô lẳng lặng gật đầu:

- Đương nhiên, cậu có khách khí với tôi, tôi cũng không tha cho cậu.

- Đấy chính là chị nói đấy nhé, về sau tôi mà muốn có thứ gì hay yêu cầu thứ gì lúc nào cũng có thể, đúng không? Chị cũng sẽ không thể cự tuyệt.

Trương Dương nghiêng đầu nhìn cô, ý vị thâm trường mà nói lại.

- Ừ… Hả?

Dương Tĩnh rốt cuộc cũng ngửi ra được chút mùi vị đen tối không bình thường trong lời hắn nói nên mới có chút phản ứng lại. Trên khuôn mặt xinh đẹp tươi cười tức khắc đỏ bừng, lén lút vươn tay qua thắt lưng Trương Dương mà bẹo hắn một cái.

- Trương Dương đểu cáng! Cậu nói bậy bạ gì đó?!

- Ô kìa, tôi không có nói bừa đâu.

Trương Dương nhìn động tác thân thể của Dương Tĩnh càng ép cho núi non thêm cực đại, cổ họng không khỏi một trận thèm muốn.

- Chính chị Tĩnh hiểu sai ý tôi mà thôi.

- Tôi mới không hiểu sai thì có.

Dương Tĩnh vừa nghĩ lại tình cảnh đêm đó, trong lòng cũng gợn lên một cơn sóng nhỏ, đấy là lần đầu tiên cô nhìn thấy vật kia của đàn ông, trong lòng vừa có chút kinh hoảng lại vừa có chút chờ mong. Tuy rằng, cuối cùng hai người cũng không phát sinh những sự việc gì đi quá giới hạn nhưng chuyện đã đi đến mức như vậy trong lòng cô cũng không biết hết mình mong chờ điều gì.

Kể từ lúc xa cách nhau từ hôm đó, Dương Tĩnh đã có mấy đêm đều không ngủ được. Mỗi khi đêm về, người yên tĩnh cô đều không tự chủ được mà nhớ tới những việc làm trong đêm hôm đó, không biết như thế nào để diễn tả dù chỉ là hồi tưởng cũng khiến trái tim cô đập thình thịch, vẻ mặt đỏ hồng liền.

Đáy lòng cô tựa hồ như có ham muốn mãnh liệt cần phải làm cái gì đó, cô là bác sĩ nên tất nhiên cô hiểu được cái ham muốn phải làm đó là cái gì, mà cô cũng đương nhiên là biết biện pháp phải giải quyết như thế nào.

Chẳng qua là có lẽ gần đây cô có chút nghiện tưởng tượng như vậy, cô bỗng nhiên nhận thấy bản thân mình rất muốn trải nghiệm cảm giác vui sướng vì yêu và được yêu. Đối với một nữ nhân hai mươi sáu tuổi, mà lại là mỹ nữ xinh đẹp như hoa như ngọc mà nói, yêu cầu này cũng chẳng hề quá đáng gì.

Hiện giờ xã hội này, xa hoa trụy lạc, chỉ cần Dương Tĩnh cô nguyện ý vô số nam nhân sẽ quỳ gối nâng váy cho cô, cái chính là cô không bao giờ tùy tùy tiện tiện mà đem mình hiến dâng cho người không hề quen biết. Cô cho dù muốn thử cho biết một lần, cũng phải là cùng với một người chính mình thành tâm mà giao phó được. Nhưng điều khiến chính cô cảm thấy kinh ngạc chính là mỗi khi cô cảm giác như mình đã chọn được một người vừa ý để trao gửi thì cùng lúc cô phát hiện người mình chọn ra mỗi lần đều là Trương Dương.

Điều này thật sự khiến cho cô sợ hãi một hồi, có lẽ nào cô thật sự thích Trương Dương ?

Lý trí nói với cô rằng điều đó hoàn toàn không có khả năng, cô đúng là rất thích ở cùng một chỗ với Trương Dương nhưng chẳng qua chỉ là vì hai người là chị em quen biết đã lâu mà thôi, tuy rằng không có quan hệ huyết thống, nhưng mối thân tình giữa hai chị em được rất nhiều người biết đến cho nên nếu là để cho cô vượt qua luân lý làm chuyện đó với Trương Dương, người khác sẽ nhìn vào như thế nào?

Đối với cô hay đối với Trương Dương đều là một vấn đề khó giải quyết. Hơn nữa cô cũng không đoán biết được ý tưởng trong lòng Trương Dương như thế nào. Có lẽ, chuyện xảy ra đêm hôm đó chỉ là bởi vì đôi bên xúc động nhất thời mà thôi.

- Chị Tĩnh, hôm nay nhìn chị diện mạo lẫn vẻ mặt đều rất chi là vui vẻ, nhất định là có chuyện gì vui đúng không?

Đang lúc Dương Tĩnh mải mê chạy theo dòng suy nghĩ thì Trương Dương đột nhiên hỏi cô một câu.

Nghe vậy, Dương Tĩnh không khỏi là cứng người giây lát, vốn trên khuôn mặt đã hồng nhuận tươi cười nay lại càng thêm đỏ tươi hơn, cô trừng mắt nhìn Trương Dương một cái mà đáp:

- Có thể có việc gì vui mừng đây, chuyện vui này không phải chuyện vui của cậu hay sao?

- Sao lại nói như thế?

- Tây Thần Tĩnh Lan này rõ ràng chính là nhân tài ưu tú hiếm có, người ta không ngại xa xôi ngàn dặm tìm nơi nương tựa cùng cậu, chẳng lẽ không đáng để ăn mừng hay sao?

Dương Tĩnh sợ nói tiếp lại làm chuyện của chính mình lộ ra cho nên vội vàng chuyển đề tài:

- Đúng rồi, đã thu xếp cho cô ấy chỗ ở chưa?

- Trước hết cho cô ấy tạm trú lại biệt thự trước đi, dù sao cũng toàn là con gái cho nên cũng khá thuận tiện.

- Tiện nghi cho cậu nhé. Cái biệt thự của cậu, hiện sống ở bên trong đều là đại mỹ nữ, duy nhất chỉ có mình cậu là nam nhân thôi.

- Chị Tĩnh nói gì kỳ vậy, nếu không tôi để Tây Thần Tĩnh Lan ở lại nhà chị nhé?

- Được thôi, tôi đồng ý nhưng mà cũng không phải là người ta đồng ý, nói không chừng cô gái nhỏ này chính là vì nhắm tới cậu nên mới đến, nếu không thì người ta từ bỏ cơ hội tốt đẹp ở lại Bắc Kinh mà chạy theo cậu tới thành phố Mai Ninh nhỏ bé này?

Nghe cô nói vậy, Trương Dương không nói gì một hồi, nhìn Dương Tĩnh lát sau mới nói:

- Chị Tĩnh, cái này chị cũng quá mù đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.