Đế Quốc Thiên Phong

Chương 67: Q.5 - Chương 67: Kế Hoạch Tác Chiến (Hạ)




Chỉ cần Thiết Huyết Trấn mượn bí đạo này nhanh chóng mà bí mật vòng sau lưng địch tập kích Hàn Phong quan một đòn chí mạng, đồng thời phối hợp với lực lượng chủ chiến của Quân đoàn Bạo Phong ở mặt trước, ắt có thể chiếm được Hàn Phong quan. Chiếm được Hàn Phong quan trong tay rồi, vật tư và binh lực của Đế quốc sẽ cuồn cuộn không ngừng vận chuyển vào Đế quốc Kinh Hồng, cung cấp cho một cuộc chiến tranh trường kỳ. Chuyện này phải có ý nghĩa chiến lược hơn rất nhiều so với trực tiếp xử lý một cánh quân hay một thành trấn của địch.

Chỉ là lần tập kích bất ngờ này sẽ rất khó khăn, khó khăn hơn rất nhiều so với lần trước vòng sau lưng bất ngờ tập kích Bắc Môn quan. Chẳng những khoảng cách hai nơi xa hơn, phải mất lộ trình vài ngày, mà lực lượng phòng thủ của Hàn Phong quan còn mạnh mẽ hơn ở Bắc Môn quan.

Nếu đưa toàn bộ lực lượng Quân đoàn Bạo Phong qua bí đạo trực tiếp đánh Hàn Phong quan, đó là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Người càng nhiều, khả năng bại lộ càng tăng lên, tính cơ động cũng kém đi. Trong trận chiến công thành, đối mặt với chiều dài tường thành có hạn, cũng không thể phát huy hoàn toàn ưu thế về nhân số so với trận chiến ở vùng bình nguyên quang đãng. Trái lại, nếu địch nhân thủ vững Hàn Phong quan, ắt toàn bộ Quân đoàn lâm vào tình thế nguy hiểm. Một hùng quan kiên cường chắc chắn như Hàn Phong quan, nếu muốn công chiếm chỉ trong vòng một ngày, đó chính là si tâm vọng tưởng. Cho dù người Đế quốc Kinh Hồng bỏ hệ thống phòng ngự của Hàn Phong quan, chỉ chiến đấu trên đường phố, trận chiến kéo dài mười ngày nửa tháng cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Thời gian càng kéo dài, Quân đoàn Bạo Phong ở trong lãnh thổ Đế quốc Kinh Hồng càng bất lợi, viện binh của địch sẽ kéo đến không ngừng, Quân đoàn Bạo Phong sẽ gặp phải khốn cảnh bị địch nhân giáp công hai mặt.

Còn một chuyện nữa là bí đạo này quá hẹp, nếu muốn cho hơn mười vạn đại quân của Quân đoàn Bạo Phong đi qua hết, e rằng phải cần có thời gian từ hai đến ba ngày mới có thể qua hết. Tức là Quân đoàn Bạo Phong chưa ra khỏi cốc Tàng Mã đã bị địch nhân phát hiện, đến lúc đó ngay cả muốn quay về cũng không thể được, sẽ bị địch nhân kéo trọng binh bao vây tiêu diệt, cuối cùng là chết trong rọ.

Đầu tư càng lớn, tính phiêu lưu mạo hiểm cũng càng lớn, nếu như đầu tư lớn mà không phiêu lưu lớn, vậy mới có thể yên tâm không lo lắng.

Cho nên chiến lược giáp công hai mặt Hàn Phong quan có độ an toàn cao hơn nhiều.

Vì vậy Thiển Thủy Thanh quyết định đích thân dẫn dắt Thiết Huyết Trấn tiến vào bí đạo, với binh lực Thiết Huyết Trấn, một khi tấn công vào sau lưng Hàn Phong quan, đó chính là cơn ác mộng đối với Cô Chính Phàm. Chỉ cần phối hợp với lực lượng chủ lực của Quân đoàn Bạo Phong ở phía trước, đột phá tường quan, coi như Hàn Phong quan đã xong một nửa, còn lại cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Thế nhưng nếu muốn tái diễn chiến tích huy hoàng ở Bắc Môn quan, vẫn còn vài vấn đề cần phải giải quyết.

Đầu tiên chính là vấn đề phối hợp của hai bên.

Nếu như Thiết Huyết Trấn không thể động thủ cùng lúc với Quân đoàn Bạo Phong ở mặt trước, mà chia ra động thủ, như vậy kết quả sẽ bị Cô Chính Phàm đánh tan từng phần, hao binh tổn tướng. Mà làm sao để bảo đảm sự phối hợp đồng bộ giữa hai bên, trong thời đại thiếu phương tiện thông tin này, biện pháp duy nhất chính là hẹn trước thời gian động thủ, đến đúng lúc đó, cả hai bên sẽ đồng thời phát động tiến công Hàn Phong quan.

Nhưng vấn đề này lại làm nảy sinh ra hai khó khăn khác cần giải quyết.

Cái thứ nhất chính là bởi vì người Đế quốc Thiên Phong gần như chưa bao giờ có cơ hội tiến vào lãnh thổ Đế quốc Kinh Hồng, sự nhận biết hoàn cảnh địa lý nơi đó có thể nói là rất ít. Mặc dù có một số ít gián điệp mật thám thông qua đường vòng theo hành lang Thánh Khiết tiến vào Đế quốc Kinh Hồng, nhưng vì chưa từng nghĩ tới vùng cốc Tàng Mã sẽ có bí đạo, thậm chí cả Tần Nghi cũng không phát hiện ra, cho nên cũng không có khả năng vẽ ra bản đồ vùng ấy. Tần Nghi chỉ vẽ ra một tấm bản đồ tỉ mỉ của đại lục Quan Lan, nhưng đó không phải là bản đồ quân sự, không có khả năng vẽ ra tất cả thành trấn, thôn trang, các con đường nhỏ. Vì thế cho nên người Đế quốc Thiên Phong không thể nào nắm chính xác, từ sau khi qua khỏi thác Quải Giáp, rốt cục sẽ đi theo lộ trình như thế nào để bảo đảm cho việc hành quân bí mật. Cũng không thể nào nắm chắc cần phải mất thời gian là bao lâu mới chạy tới được Hàn Phong quan, để không đến trễ thời cơ chiến đấu.

Lúc trước sở dĩ người Đế quốc Kinh Hồng có thể hành quân trên lộ trình chính xác, thời gian cũng chính xác, đó là vì người Đế quốc Kinh Hồng phát hiện ra bí đạo trước, cho nên mới có thể cho người thăm dò trước địa hình địa lý Đế quốc Thiên Phong, nhờ vậy mới có thể hoàn thành việc phục kích thuận lợi đúng lúc. Nhưng hiện giờ, người Đế quốc Kinh Hồng đã canh gác bí đạo, nếu người Đế quốc Thiên Phong muốn phái thám báo ra để thăm dò địa hình, căn bản là chuyện không có khả năng, mà không biết trước địa hình, vậy sẽ rất khó đưa ra kết luận chính xác. Nếu thời gian quá ngắn, sợ chạy tới không kịp, còn nếu thời gian quá dài, vây sẽ làm gia tăng khả năng bại lộ.

Còn một vấn đề nữa là chuyện hành quân bí mật cũng vô cùng phiêu lưu mạo hiểm vì quân canh giữ bí đạo của địch. Bởi vì không biết được thời gian thay phiên của quân canh giữ, cũng có ý nghĩa rằng không thể nào biết được mình sẽ bị bại lộ vào lúc nào. Vạn nhất cứ vài ngày quân địch thay phiên một lần, như vậy tin tức quân Đế quốc Thiên Phong kéo sang nhất định sẽ truyền ra. Mà như vậy, với kinh nghiệm vô cùng lão luyện của Cô Chính Phàm, không khó khăn lắm cũng sẽ đoán ra một cánh quân của địch lén lút tiến vào lãnh thổ Đế quốc mình là muốn làm gì.

Hai chuyện này đã làm cho Thiển Thủy Thanh trằn trọc nhiều đêm không ngủ, hắn mang ra bàn luận nghiên cứu cùng Thương Dã Vọng và Liệt Cuồng Diễm rất nhiều khả năng.

Cuối cùng hắn hiểu ra một chuyện, nếu muốn cho người Đế quốc Kinh Hồng không phát hiện ra quân Đế quốc Thiên Phong tiến vào, căn bản là một chuyện không có khả năng. Nhưng nếu muốn cho người Đế quốc Kinh Hồng dù biết nhưng sai lầm trong việc phỏng đoán ý đồ chiến thuật của bọn họ, như vậy thì có thể làm được. Tuy người Đế quốc Thiên Phong không làm được chuyện không cho người Đế quốc Kinh Hồng biết mình tiến vào, nhưng nếu nghĩ biện pháp, cũng có thể làm được chuyện không cho người Đế quốc Kinh Hồng biết mình tiến vào bao nhiêu người.

Cho nên rốt cục Thiển Thủy Thanh quyết định, chính là cứ việc nghênh ngang tiến vào Đế quốc Kinh Hồng, sau đó giết chóc dọc đường đi, giết đến gà bay chó sủa, người ngã ngựa đổ, làm cho người Đế quốc Kinh Hồng nghĩ lầm rằng ý đồ của người Đế quốc Thiên Phong là muốn tấn công đế đô của Đế quốc Kinh Hồng: thành Bá Nghiệp.

Nhiệm vụ này là nhiệm vụ có thể nói là gian nan nhất, nguy hiểm nhất, do Thiết Phong Kỳ phụ trách.

Cùng lúc đó, Thiển Thủy Thanh đem một cánh quân khác bí mật nấp trong rừng, trước hết phái ra thám báo bí mật tìm hiểu địa hình, tính toán thời gian hành quân, tìm địa điểm ẩn nấp cuối cùng, cho đến thời điểm cuối cùng mới xuất hiện.

Bởi vậy, sau khi Thiết Huyết Trấn tiến vào lãnh thổ của Đế quốc Kinh Hồng, bọn họ không thể lập tức tiến công Hàn Phong quan, mà phải ẩn nấp một thời gian trước. Nếu không đại quân kéo qua, vạn nhất đụng phải một thành trấn nào đó, vậy thì hỏng bét mọi việc.

Thiết Huyết Trấn sẽ tiến vào Đế quốc Kinh Hồng vào ngày Hai Mươi Lăm tháng Chín, sau đó sẽ tiến vào giai đoạn ẩn nấp bí mật.

Mà Quân đoàn Bạo Phong sẽ bắt đầu tấn công Hàn Phong quan từ rạng sáng ngày Hai Mươi Ba tháng Mười, để cho Thiết Huyết Trấn có cơ hội. Sau khi Quân đoàn Bạo Phong phát động chiến dịch tiến công Hàn Phong quan, Thiết Huyết Trấn cũng sẽ phát động tập kích bất ngờ sau lưng Hàn Phong quan.

Khoảng thời gian đó cũng đủ cho thám báo tìm đường nhỏ dẫn tới Hàn Phong quan.

Vấn đề duy nhất chính là, Phương Hổ suất lĩnh Thiết Phong Kỳ, ắt sẽ gặp phải áp lực rất lớn do người Đế quốc Kinh Hồng dẫn truy binh đuổi theo, chặn giết tứ phía.

Vì vậy, Thiển Thủy Thanh đặc biệt vẽ ra một lộ trình hành quân riêng cho Thiết Phong Kỳ. Chuyện này có thể nhờ vào tấm bản đồ của Tần Nghi, dù sao Phương Hổ cũng không cần phải hành quân bí mật.

Lộ trình của Thiết Phong Kỳ sẽ vẽ ra nửa vòng tròn từ thác Quải Giáp đến Hàn Phong quan.

Ý của Thiển Thủy Thanh rất đơn giản, Thiết Phong Kỳ sẽ xuất phát từ thác Quải Giáp chạy về hướng Tây Bắc, làm như đang lao thẳng về phía thành Bá Nghiệp, nhưng ở giữa đường sẽ quay về hướng Đông Nam, chạy về Hàn Phong quan. Nếu như tính toán thời gian chính xác, như vậy vào ngày Hai Mươi Lăm, Thiển Thủy Thanh đang hợp lực cùng Quân đoàn Bạo Phong tấn công Hàn Phong quan, lúc ấy, Phương Hổ đã trên đường chạy về Hàn Phong quan, mà sau lưng hắn, e rằng sẽ có một số địch nhân đông gấp năm, mười lần, thậm chí hai mươi lần đuổi theo ráo riết.

Phương Hổ sẽ cố gắng hết sức chạy về Hàn Phong quan, đồng thời Thiển Thủy Thanh dẫn dắt Quân đoàn Bạo Phong lập tức nghĩ cách cứu viện Phương Hổ, cũng sẽ đánh cho đối phương trở tay không kịp. Chẳng những Thiển Thủy Thanh muốn chiếm Hàn Phong quan, còn muốn tiêu diệt quân địch càng nhiều càng tốt, để đặt cơ sở cho thắng lợi về sau. Quân đoàn Trung Ương sẽ rời khỏi Chỉ Thủy, Thương Dã Vọng cũng sẽ ra lệnh trưng binh ở các địa phương, lúc ấy hai Đại Quân đoàn chủ lực cộng thêm tân binh sẽ thành lập nên một cánh đại quân có binh lực hơn bốn mươi vạn, lập tức xông thẳng vào Đế quốc Kinh Hồng, sau đó sát nhập lãnh thổ của quốc gia này vào Đế quốc Thiên Phong.

Kế hoạch này không thể nói là không to gan lớn mật.

Trong kế hoạch này, ba điểm mấu chốt của nó chính là, thứ nhất, phải làm cho người Đế quốc Kinh Hồng tin tưởng rằng mục đích của người Đế quốc Thiên Phong là công chiếm đế đô, chứ không phải Hàn Phong quan. Thứ hai, phải giữ bí mật cho cánh quân của Thiết Huyết Trấn, không thể để cho người Đế quốc Kinh Hồng phát hiện, nếu không, toàn bộ tướng sĩ của Thiết Huyết Trấn chắc chắn chết sạch trên đất khách quê người.

Trong lịch sử có rất nhiều anh hùng, rất nhiều Tướng quân từng sáng lập ra kỳ tích, nhưng chưa từng có người nào có thể ngóc đầu dậy nổi trong tình huống bị bao vây trong quốc gia của địch. Nhất là Đế quốc Kinh Hồng còn giữ được thực lực quân sự gần như nguyên vẹn, Thiển Thủy Thanh cũng không có được bản lãnh lớn như vậy.

Cho nên nhiệm vụ lần này thật sự là phải thành công, không được thất bại, đây cũng là nguyên nhân vì sao hành động lần này phải giữ bí mật tuyệt đối như vậy. Bởi vì Hàn Phong quan đang nằm trong tay người Đế quốc Kinh Hồng, bí đạo lại do người Đế quốc Kinh Hồng phát hiện ra trước, hoàn toàn có thể tưởng tượng được, bọn chúng sẽ nhân cơ hội có bí đạo mà phái ra rất nhiều mật thám gián điệp, tiến hành trinh sát động tĩnh của người Đế quốc Thiên Phong. Vì tránh cho tin tức bị tiết lộ ra ngoài, kế hoạch hành động lần này phải giữ bí mật đến cực độ, dù sao nó cũng liên quan tới tính mạng của Thiển Thủy Thanh và hai vạn bảy ngàn chiến sĩ tinh anh của Thiết Huyết Trấn.

Chẳng trách Thương Dã Vọng và Thiển Thủy Thanh phải bàn bạc với nhau trong một thời gian dài như vậy, cũng khó trách Thiển Thủy Thanh phải huấn luyện binh sĩ của mình như vậy. Trần chiến lần này thủy chung sẽ tiến hành trên ngựa, cho đến khi nào chiếm được Hàn Phong quan. Tốc độ chính là cơ sở quyết định tất cả mọi chuyện, vì thế, Thương Dã Vọng không hề tiếc rẻ, lập tức xuất ra năm vạn bốn ngàn con chiến mã trang bị cho Thiết Huyết Trấn. Đây có thể coi là một con số rất lớn, có thể cho phép mỗi chiến sĩ đều có hai chiến mã, dùng để thay đổi dọc đường.Nếu toàn bộ Quân đoàn Bạo Phong đều xuất động, bắt Thương Dã Vọng phải xuất ra hơn bốn mươi vạn con chiến mã cùng với một số lượng lớn da trâu không thấm nước như vậy, ông ta cũng không thể nào làm nổi chuyện này. Cũng vì nguyên nhân này, cho nên kế hoạch hành động lần này Thiển Thủy Thanh không triệu tập chiến sĩ Hùng tộc. Nếu bắt bọn khổng lồ này học cỡi ngựa, chỉ sợ bọn họ còn chưa học xong thì ngựa đã chết sạch cả rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.